Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 232 - Đến vương đô, Cố Dương bá đạo tàn nhẫn, tứ đại thiên kiêu! Hứa Kình xuất hiện (2)

Mà lời của hắn vừa nói ra khỏi miệng.
Nhất thời, sắc mặt một đám thiên kiêu ở Sở quốc có chút cổ quái.
Bạch Thiên Hồng?
Tình báo của Tượng quốc hình như hơi lỗi thời nha.
Mà lúc này xung đột kịch liệt giữa Sở quốc và thiên kiêu Tượng quốc, cũng thu hút không ít thiên kiêu dừng chân lại, nhìn một màn này với ánh mắt đầy hứng thú.
"Sớm nghe nói Sở quốc có thâm thù sâu với Tượng quốc, không nghĩ tới còn chưa vào thành đã bắt đầu đánh nhau."
"Thật ra Thác Sơn kia ta có ấn tượng, là một thiên kiêu luyện thể, bây giờ nắm giữ lực lượng mười lăm Giao, thực lực tuyệt đối có thể nhẹ nhàng đánh nổ Nguyên Hải cảnh bình thường."
"Không sai, ngược lại Sở quốc này... Làm sao mà đệ nhất thiên kiêu Sở Quốc Bạch Thiên Hồng không đến?"
"Ta cũng đang nghi ngờ điểm này. Thiên kiêu Sở quốc có thể lấy ra được cũng chỉ có mỗi Bạch Thiên Hồng chứ? Ta cũng có một chút giao tình với Bạch Thiên Hồng, không nghĩ tới lần đại chiến bách quốc này vậy mà hắn không tới?"
Chung quanh không ít thiên kiêu nghị luận ầm ĩ.
Cũng có thiên kiêu nhận biết Bạch Thiên Hồng lộ vẻ nghi hoặc.
Không rõ vì sao Bạch Thiên Hồng không tham gia trận chiến bách quốc lần này.
Cũng có một ít thiên kiêu thực lực cũng không tính là mạnh mẽ, sau khi nhìn thấy Sở Linh Nhi bên người Cố Dương, mặt lộ vẻ kinh ngạc, sau đó nhanh chóng rời đi.
Về phần Cố Dương tự nhiên không để ý đến những ánh mắt chung quanh.
Sau khi hắn nghe thấy đối phương nói lời này.
Hắn nhịn không được lắc đầu.
"Nếu đã nói không rõ ràng, vậy thì không có gì để nói rồi."
Huyết hải thâm cừu, vậy còn gì để nói?
Cố Dương giơ tay lên, trực tiếp một quyền đập tới phía trước.
Quyền này không hề ẩn chứa bất cứ quyền ý nào.
Cũng không có sử dụng quyền pháp.
Chỉ là một quyền vô cùng đơn giản đánh ra.
Lập tức, không khí đều phát ra một tiếng rung động kịch liệt.
Khoảnh khắc sau, lực lượng khủng bố ầm ầm bộc phát.
Tên thiên kiêu Bão Nguyên cảnh tầng sáu kia còn chưa kịp phản ứng, đã bị sức mạnh kinh khủng này trực tiếp đập trúng.
Sau đó một tiếng vang ầm ầm!
Cả người hắn trực tiếp nổ tung trên không trung, biến thành một đám huyết vụ!
Nhìn thấy vậy.
Những thiên kiêu xung quanh xem kịch lập tức trừng mắt.
Khá lắm, trực tiếp động thủ rồi?!
Hơn nữa, cuộc chiến trăm nước còn chưa bắt đầu đã bắt đầu giết người rồi sao?
Mùi thuốc súng này cũng quá nồng đi.
Đám người Sở Việt cũng không nghĩ tới Cố Dương sẽ trực tiếp ra tay.
Nhưng bọn hắn sau khi khiếp sợ về chuyện này thì trên mặt lại lộ ra vẻ hưng phấn.
Bên kia.
Đám thiên kiêu Tượng Vân và Thác Sơn bọn họ nhất thời kinh sợ.
Đặc biệt là Thác Sơn.
Càng là mở to hai mắt nhìn.
Ánh mắt nhìn về phía Cố Dương tràn ngập sát ý.
"Dám giết người của Tượng Quốc chúng ta, mẹ nó, ngươi muốn chết!"
Trong nháy mắt, tiếng nói vang lên.
Thác Sơn không chút do dự bộc phát tất cả khí huyết trong cơ thể mình ra.
Khí thế kinh khủng như ngọn núi nhỏ trấn áp xuống.
Nhưng với khí thế nhìn như vô cùng cường hãn của hắn, Cố Dương chỉ lạnh nhạt nhìn lướt qua trực tiếp làm cho khí thế này thối lui!
"Chết đi cho ta!"
Thác Sơn cũng không chú ý điểm này.
Hắn giơ nắm đấm lên.
Khí huyết toàn thân bộc phát.
Trong nháy mắt, một tiếng gầm rú kịch liệt của giao long theo một quyền của hắn mà xuất ra, vang vọng khắp đất trời!
Một quyền kết hợp với mười lăm Giao Chi Lực, rõ ràng là đập tới hướng Cố Dương.
Thanh âm nổ vang phá không kịch liệt trong nháy mắt nổ trên không trung.
Khi nhìn thấy một màn này.
Thiên kiêu các quốc gia khác lập tức có chút hứng thú nhìn qua.
Trong lòng hắn đang nghĩ xem thiên kiêu Sở Quốc sẽ ngăn cản một quyền này như thế nào.
Nhưng ngay sau đó, thần sắc Cố Dương lại lạnh nhạt.
Tùy ý đánh ra một quyền!
Một quyền kia, có vẻ nhẹ nhàng, mềm mại.
Dường như không có bất kỳ uy hiếp nào.
Nhưng ngay sau đó...
Sức mạnh kinh khủng ầm ầm bạo phát!
UỲNH UỲNH RẦM RẦM!
Bịch!
Phốc xuy!
Một quyền rơi xuống.
Quyền kình của Thác Sơn đã trực tiếp vỡ nát.
Ngay sau đó...
Lực lượng kinh khủng do một quyền này của Cố Dương bộc phát ra rơi vào trên nắm đấm của Thác Sơn.
Rặc rặc rặc!
Trong nháy mắt.
Cả người Thác Sơn dưới lực lượng oanh kích khủng bố này trực tiếp biến thành một nhúm mưa máu!
Chứng kiến một màn này.
Thần sắc thiên kiêu chung quanh lập tức khẽ biến.
"Ừm? Nguồn lực lượng này..."
"Không ngờ Sở quốc cũng có một vị thiên kiêu luyện thể?"
"Thú vị, giả heo ăn thịt hổ sao?"
Cùng lúc đó.
Sắc mặt đám thiên kiêu Tượng quốc càng trắng bệch.
Vẻ mặt sợ hãi nhìn một màn này.
Đệ nhất thiên kiêu ở nước bọn họ cứ chết như vậy sao?
Hơn nữa còn là lĩnh vực hắn am hiểu nhất, bị thiên kiêu Sở quốc dùng một quyền đánh thành huyết vụ, sao có thể được?
"Sở Việt! Sở quốc các ngươi mà dám hạ sát thủ với thiên kiêu của Tượng quốc chúng ta, các ngươi sẽ bị trừng phạt!"
"Các ngươi đây là đang gây hấn với uy nghiêm vương triều!"
Tượng Vân sắc mặt tái nhợt, nhưng vẫn la lớn.
Hắn trực tiếp lôi Huyền Điểu vương triều ra ngoài.
Cứ như vậy...
Cho dù bọn Sở Việt có lá gan lớn hơn nữa, hẳn cũng không dám ra tay với bọn họ nữa.
Nhưng nghe thấy lời này, ánh mắt Cố Dương lại lạnh lẽo.
"Ồn ào quá."
Ngay khoảnh khắc sau.
Cố Dương lại nâng nắm đấm lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận