Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 503 - Cô gia??? 1 đám Vương cảnh bị doạ đến ngốc (3)

Nghĩ đến đây.
Băng Tuyết Thánh Chủ cảm thấy vô cùng uất ức.
Càng buồn bực tới cực điểm!
Giờ phút này hắn chỉ có thể thu hồi ánh mắt, chuyển sang nhìn về phía Cố Dương.
Hắn muốn phát tiết loại bực bội này lên người Cố Dương.
Nhưng mà...
Diệp Khuynh Thành chính là nữ nhân của Cố Dương, nếu hắn ra tay với Cố Dương, không biết lão giả mặc áo bào đỏ kia có ra tay can thiệp hay không?
Nghĩ đến điều này, hắn lập tức trở nên do dự bất định.
Mà Cố Dương cũng thấy một màn này, ánh mắt không khỏi biến đổi một cách cổ quái.
Vừa rồi hắn cũng nhìn thấy ánh mắt buồn bực và uất ức của Thánh Chủ Thiên Đao kia.
Kết hợp với biểu cảm lúc này của Băng Tuyết Thánh Chủ, dường như Hoàng Nguyệt và Hoàng Thanh đang cõng một cái tội cho hắn.
Đối với việc này, tâm tình Cố Dương cũng thập phần vi diệu.
Mà đúng lúc này, Hoàng Thanh cũng nhân lúc này, đi về phía Cố Dương.
"Cố... Cố đại ca, chi bằng huynh cùng chúng ta trở về Chu Tước thánh địa? Như vậy thì khi chúng ta trở về, có thể lập tức thành thân!"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoàng Thanh đỏ lên, thừa dịp cơ hội này lại lần nữa đưa ra điều thỉnh cầu này.
Lời này của Hoàng Thanh rõ ràng khiến các cường giả Vương cảnh chung quanh mở to hai mắt nhìn.
Cái cằm thiếu chút nữa chấn kinh rớt xuống đất.
Thánh nữ Chu Tước thánh địa... Thế mà là đang mời Cố Dương đi tới Chu Tước thánh địa?
Hơn nữa thành hôn?
Chúng ta?
Trong nháy mắt, ánh mắt tất cả mọi người không khỏi nhìn về phía Hoàng Nguyệt.
Thì phát hiện giờ phút này gương mặt xinh đẹp của Hoàng Nguyệt cũng ửng đỏ, vậy mà cũng không có ý phản bác.
"Hízz..."
Giờ phút này, tất cả cường giả Vương cảnh của Phái Đoạt Hoàng đều hoảng hồn.
CMN tình huống thế nào?
Tên Cố Dương này có mị lực lớn như vậy sao?
Lại có thể làm cho hai vị thánh nữ Chu Tước thánh địa đồng thời coi trọng?
Hơn nữa nhìn tình huống hiện tại dường như hai vị Thánh Nữ chủ động xuất kích!
Sắc mặt bọn họ cũng lập tức trở nên có chút phức tạp.
CMN còn chơi thế nào được?
Hà Thanh Huyền cũng kinh hãi vô cùng.
Hắn có chút ngơ ngác nhìn một màn này.
Hiển nhiên là hắn không kịp phản ứng đã phát sinh chuyện gì.
Sao Cố Dương đột nhiên lại bị Thánh Nữ của Chu Tước thánh địa tỏ tình rồi?
Hơn nữa còn muốn mời Cố Dương đi đến Chu Tước thánh địa?
Tốc độ này có phải hơi nhanh không?
Chuyện xảy ra khi nào? Hoàn toàn không biết nha!
Bên kia.
Lão giả mặc áo bào đỏ nghe đến đó, sắc mặt cũng không khỏi trở nên cổ quái.
"Không nghĩ tới Tam tiểu thư lại có một mặt như thế."
Hiển nhiên, từ trước đến nay hắn chưa bao giờ nhìn thấy Hoàng Thanh lộ ra biểu cảm như thế.
Dù hắn là thủ hộ giả của Hoàng Thanh và Hoàng Nguyệt cũng không biết.
Trong lòng không khỏi kinh ngạc đối với Cố Dương.
Nhưng đồng thời, hắn cũng vừa rồi nhìn thấy một mặt của Cố Dương khi độ kiếp.
Với tư cách là cường giả Vương cảnh đỉnh phong của Thánh Địa Chu Tước, đương nhiên ánh mắt của hắn ta rất sắc bén.
Liếc mắt là nhìn ra, thiên tư yêu nghiệt của Cố Dương!
Thậm chí có thể so tài cao thấp với Đại tiểu thư!
Cho nên lời tỏ tình này của Tam tiểu thư Hoàng Thanh, hắn ta cũng giữ thái độ ủng hộ, dù sao trong khoảng thời gian này, hắn ta cũng luôn quan sát Cố Dương.
Bất luận là từ tính cách hay thực lực hay thiên phú.
Cố Dương là đỉnh cao không thể nghi ngờ!
Yêu nghiệt bực này xứng đáng với Nhị tiểu thư và Tam tiểu thư!
Nếu yêu nghiệt như Cố Dương có thể đến Thánh Địa Chu Tước, ngược lại cũng là một chuyện tốt, lão giả mặc áo đỏ không khỏi sờ sờ chòm râu của mình, gật đầu nhẹ.
Giờ phút này.
Ánh mắt mọi người chung quanh gần như toàn bộ rơi vào trên người Cố Dương.
Cố Dương bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Hoàng Thanh sắc mặt ửng đỏ, lại liếc qua Hoàng Nguyệt cách đó không xa đang hết sức chăm chú nhìn mình.
Hắn khẽ thở dài, lắc đầu nói: "Ta nhất định sẽ đi Thánh Địa Chu Tước, có điều... Trước lúc đó, ta còn có một số chuyện cần xử lý, chờ giải quyết xong chuyện, ta sẽ đi tìm các ngươi."
Nghe được lời này của Cố Dương, vô số cường giả Vương cảnh càng thêm mơ hồ.
Cố Dương thế mà còn cự tuyệt?
Tuy rằng nói cũng có lưu lại đường sống, nhưng ngụ ý trong lời nói vẫn là cự tuyệt chứ?
Moá nó...
Nếu bảo bọn họ tới, đã đồng ý từ lâu rồi, sau đó trực tiếp đi theo đến Chu Tước thánh địa.
Nghĩ đến điều này, bọn họ lại cảm thấy có chút đáng tiếc thay Cố Dương.
Thậm chí là cảm giác có chút phung phí của trời.
Ngươi không được thì ta tới!
Mà nghe được câu trả lời này của Cố Dương.
Hoàng Thanh hiển nhiên cũng không thỏa mãn.
Nàng lập tức bĩu môi.
Nhưng nàng cũng không phải không hiểu được.
Chỉ là tính cách như vậy, làm cho nàng không có khả năng thông tình đạt lý như tỷ tỷ Hoàng Nguyệt.
"Vậy... Vậy ngươi nhất định phải tới đấy!"
"Nếu như không đến, ta liền đi mời người đem ngươi trói tới đây!"
Hai tay Hoàng Thanh chống nạnh, ngẩng đầu hung hăng nói.
Lúc nói chuyện, ánh mắt của nàng cũng thỉnh thoảng quan sát Cố Dương, sợ Cố Dương sẽ tức giận.
Nhưng Cố Dương cũng nhìn ra được nha đầu này đang nói giỡn.
Sau đó khẽ cười.
"Chuyện ta đã đáp ứng thì đương nhiên sẽ làm được!"
"Vậy còn tạm được!"
Nghe đến đây, Hoàng Thanh không khỏi thở phào nhẹ nhõm, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức hiện ra vẻ đắc ý.
Mà lúc này, Hoàng Nguyệt cũng chân thành tiến lên.
Nàng lấy từ trong ngực ra hai khối ngọc bài thiếp thân.
"Cố công tử, đây là... ngọc bội bên cạnh chúng ta, coi như là tín vật, xin ngươi, nhất định phải tới tìm chúng ta!"
Trong đôi mắt Hoàng Nguyệt tràn đầy nhu tình, nhìn chằm chằm Cố Dương.
"Nhất định."
Cố Dương cũng nhận lấy hai miếng ngọc bội, ngọc bội vào tay, dường như còn mang theo một tia ấm áp.
Không khỏi làm cho Cố Dương hơi ngẩn ra.
Diệp Khuynh Thành cũng chậm rãi đi lên.
Tình cảm dạt dào nhìn Cố Dương hồi lâu, ngàn vạn suy nghĩ, cuối cùng biến thành một câu: "Phu quân, ta chờ chàng!"
Cố Dương cũng không khỏi đưa tay xoa xoa đầu nhỏ của Diệp Khuynh Thành.
"Yên tâm, không bao lâu nữa ta sẽ đi tìm các ngươi."
"Ừ. Chúng ta... phải rời đi rồi."
Diệp Khuynh Thành gật đầu, trong ánh mắt tràn đầy quyến rũ.
Nói đến đây, Diệp Khuynh Thành không khỏi liếc mắt nhìn lão giả mặc áo đỏ bên cạnh.
Giờ phút này trong mắt lão giả mặc áo đỏ cũng lộ ra một tia ngoài ý muốn.
Nhưng hắn cũng không nói thêm gì.
"Gia chủ thúc giục vội vã, thật xin lỗi cô gia."
Lão giả mặc xích bào ôm quyền với Cố Dương, chợt mang theo tam nữ rời khỏi, biến mất ở chân trời.
Nghe vậy, Cố Dương cũng không khỏi bất đắc dĩ.
Hắn còn chưa thành thân với Hoàng Nguyệt Hoàng Thanh, tại sao lại kêu cô gia rồi?
Nhưng nhìn ba nữ nhân rời đi, Cố Dương cũng không khỏi có chút cảm khái.
Nhưng chợt hắn thu hồi ánh mắt trước mắt, còn có một đám sói đói giương mắt tham lam nhìn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận