Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 340 - Tam đại thiên kiêu Thanh Huyền Thánh Viện, quyết đấu thể phách (2)

Bên trong phi thuyền.
Nhóm thiên kiêu cũng có thể mơ hồ từ trong cửa sổ nhìn thấy cách đó không xa.
Rõ ràng là từng dãy núi liên miên bất tận xuất hiện trước mắt.
Mà ở trên dãy núi vô tận kia...
Từng tòa kiến trúc cực kỳ mênh mông uy nghiêm rõ ràng đứng sừng sững ở đó!
Hầu như trên đỉnh mỗi một ngọn núi đều có một tòa kiến trúc khổng lồ uy nghiêm.
Từng tòa kiến trúc như ánh trăng chiếu rọi trung tâm dãy núi khổng lồ nhất.
Trên đỉnh dãy núi lớn nhất.
Một sơn môn thật lớn bất ngờ hiện ra trước mắt.
Phía trên treo một tấm biển sơn môn màu xanh.
"Thanh Huyền Thánh Viện"!
Bọn họ đến rồi!
Rẹt!
Tất cả mọi người từ cửa sổ nhìn kiến trúc to lớn trước mắt.
Tâm thần chấn động.
Linh khí chảy ra thao thao.
Điều này khiến cho mảnh sơn mạch phảng phất như tiên sơn.
Cây cối tốt xanh um, bốn phía có đình đài lầu các.
Suối chảy thác tuôn, lại như có tiên hạc giương cánh kêu to.
Hoàn toàn là một nơi dành cho tiên nhân.
Một sự so sánh như vậy, lập tức cảm thấy Huyền điểu vương triều giống như là nông thôn.
Tất cả mọi người mặt lộ vẻ chấn động quan sát tiên môn to lớn mênh mông trước mắt.
Cố Dương cũng hơi có chút cảm thán.
Chỉ có thể nói không hổ là hoàng triều, thủ bút quả thực rất lớn!
Mà khi mọi người đang cảm khái, cũng phát hiện.
Dường như trên không trung đã đứng đầy thiên kiêu.
Mà bọn họ rõ ràng đem ánh mắt đặt ở chỗ phi chu của bọn hắn.
Là các thiên kiêu vương triều khác.
"Đi xuống đi."
Đại trưởng lão thấy vậy cũng vẫy tay một cái.
Đám thiên kiêu đi ra khỏi phi chu, đạp trên hư không.
Mà Cố Dương, thì cuối cùng đi ra khỏi phi chu cùng Diệp Khuynh Thành và Sở Linh Nhi.
Tu vi của Sở Linh Nhi hiện tại không đủ, lại không cách nào lăng không.
Hắn tự nhiên sẽ chiếu cố một phen.
Chẳng qua Cố Dương mới từ trong phi thuyền đi ra.
Liền cảm thụ được vô số ánh mắt rơi vào trên người hắn.
"Đó là đệ nhất thiên kiêu Huyền Điểu vương triều Cố Dương sao?"
"Chậc... Thật sự chỉ mới mười bảy tuổi thôi sao? Còn quá trẻ đi!?"
"Nghe nói Cố Dương có được bảo bối để khống chế cường giả Sinh Tử cảnh, còn từng chiến đấu với Sinh Tử cảnh?"
"Đâu chỉ như vậy, nghe đồn Cố Dương lĩnh ngộ được áo nghĩa của kiếm, áo nghĩa của quyền, còn luyện thân thể, quả thực chính là thiên kiêu toàn diện!"
"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, danh hiệu đệ nhất nhân mười đại vương triều, sẽ bị Cố Dương cướp mất đúng không?"
Từng đợt tiếng kinh hô vang lên.
Các thiên kiêu vương triều khác cũng nhìn chằm chằm Cố Dương với thần sắc khác nhau.
Phát ra tiếng thán phục.
"Phu quân, xem ra thanh danh hiện tại của ngươi đã vang danh thập đại vương triều.” Diệp Khuynh Thành không khỏi cười khẽ một tiếng, trêu chọc nói.
Cố Dương cũng cười nhạt một tiếng.
Đối với chuyện này hắn không thèm để ý chút nào.
Mà đúng lúc này.
Một giọng nói gấp gáp vang lên từ cách đó không xa.
Mọi người nhao nhao ngẩng đầu nhìn lại.
Chính là thấy một phi chu to lớn lao nhanh đến.
Phía trên phi chu rõ ràng có khắc một đầu Cự Long, tư thái lại có chút kỳ lạ.
Phía trên Cự Long, còn chạm khắc một chữ to lớn.
“Man "!
"Là Man Long vương triều!"
"Chậc chậc, trò hay sắp diễn ra rồi, Man Long vương triều là đứng đầu thập đại vương triều, trong đó thiên kiêu mạnh nhất là Vân Thiên Man, còn có danh xưng đệ nhất nhân trong thập đại vương triều! Hiện giờ danh hiệu bị cướp đi... lấy tính cách của Vân Thiên Man."
"Ha ha, thú vị."
Nhìn thấy dấu hiệu của phi thuyền này.
Lập tức có người phát ra cảm khái.
Trong ánh mắt càng lộ ra một tia chờ mong.
"Man Long vương triều là vương triều có thực lực mạnh nhất trong mười đại vương triều chúng ta."
Lúc này Đại trưởng lão cũng giới thiệu như vậy.
"Rất lâu trước kia, Man Long vương triều từng xuất hiện một vị cường giả Vương cảnh, cũng bởi vì điểm này mà ngồi vững vị trí đứng đầu thập đại vương triều."
"Hơn nữa đại bộ phận thiên kiêu trong Man Long vương triều đều là người chủ tu tu luyện thể, khí lực từng người hết sức biến thái, có thể so với Yêu thú, không thể khinh thường!"
"Nhất là đệ nhất thiên kiêu Man Vân Thiên của Man Long vương triều kia, càng là yêu nghiệt trong thể tu!"
Nghe Đại trưởng lão giải thích như vậy, Cố Dương cũng không khỏi hơi nhíu mày.
Đứng đầu thập đại vương triều sao?
Nhưng hắn cũng không quá hứng thú.
Chỉ là nhàn nhạt liếc mắt một cái là thu hồi ánh mắt.
Mà cũng chính giờ phút này.
Tất cả thiên kiêu vương triều Man Long đi ra từ trong phi chu.
Hình thể của bọn họ đều thập phần cường tráng.
Mỗi người đều là mãnh nam.
Đứng ở trong hư không, phảng phất ngay cả không khí cũng trở nên nặng nề không ít.
Nhưng trong đám nam nhân cường tráng này lại là một thanh niên áo trắng vóc dáng gầy gò.
Phong cách khá bất đồng.
Nhưng đại bộ phận ánh mắt mọi người giờ phút này đều dừng lại ở bên cạnh thanh niên áo trắng, dừng lại ở trên người tráng hán hình thể rõ ràng cường tráng hơn hẳn các thể tu khác!
Hắn ta chính là thiên kiêu số một của Man Long vương triều!
"Man tử, xem ra tên tuổi của ngươi đã bị cướp mất rồi nha."
Bên người Vân Thiên Man, thanh niên áo trắng liếc mắt nhìn Cố Dương cách đó không xa, mỉm cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận