Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 570 - Hấp thu truyền thừa của Kiếm Hoàng, tu sửa trăm vạn năm! Thu hoạch thật lớn! Cửu Chuyển Linh Lung Thể (1)

Cố Dương vốn cũng không định lập tức đột phá Sinh Tử cảnh.
Dù sao muốn đột phá cảnh giới Sinh Tử cũng không đơn giản.
Ít nhất cũng phải chuẩn bị một ít đan dược, tăng lên một chút nắm chắc lại tiến hành đột phá.
Nhưng ngay lúc vừa rồi, hắn đột nhiên có linh cảm, hồi tưởng lại cảnh xảy ra trên người Diệp Khuynh Thành.
Lúc trước khi năng lực Vận Mệnh còn chưa thăng cấp, không nhìn thấy thánh thể ẩn tàng trên người Diệp Khuynh Thành.
Nhưng sau khi thăng cấp lại có thể nhìn thấy.
Mà Sở Linh Nhi cũng là âm linh thể đặc thù.
Không biết có thể có ẩn tàng hay không?
Thế là ôm suy nghĩ này.
Cố Dương liền theo bản năng nhìn thoáng qua Sở Linh Nhi.
Không nhìn còn tốt, vừa nhìn chính là làm cho Cố Dương mặt lộ vẻ kinh hãi.
Một nhóm văn tự hoàn toàn bất đồng hiện ra rõ ràng trước mắt.


Sở Linh Nhi, Nguyên Hải cảnh tầng ba. Thất công chúa của Sở quốc, Huyền Điểu vương triều Đại Viêm hoàng triều, mười tám tuổi... Liên tục chín đời thức tỉnh âm linh thể, lại chưa bao giờ phá thân xử nữ, tạo ra thân thể Cửu Chuyển Linh Lung. Nếu như song tu, có thể tác động đến âm dương, tạo phúc song phương, chưởng chuyển sinh tử

Nhìn thấy hàng chữ phía sau, Cố Dương cũng nhịn không được trợn trừng hai mắt.
Hắn thật không nghĩ tới âm linh thể của Sở Linh Nhi lại không hề đơn giản chút nào!
Chín đời!
Liên tục cửu thế thức tỉnh âm linh thể, kiếp này đã là kiếp thứ chín!
Ngoài ra, thân thể đã đúc thành Cửu Chuyển Linh Lung, tuy rằng nhìn qua Sở Linh Nhi dường như không có chút biến hóa nào.
Nhưng nếu Cố Dương cùng Sở Linh Nhi song tu như vậy thì Sở Linh Nhi sẽ hoàn toàn bài trừ bình chướng, bộc phát ra hiệu quả khủng bố của Cửu Chuyển Linh Lung thể!
Mấu chốt hơn chính là.
Cố Dương từ trên người Sở Linh Nhi, thấy được cơ hội đột phá Sinh Tử cảnh!
Cũng chính vì như thế, Cố Dương liền không có gấp gáp rời đi.
Mà dự định trước tiên ở chỗ này đột phá đến Sinh Tử cảnh rồi hãy nói.
"Phu quân, có chuyện gì vậy?"
Gương mặt xinh đẹp Sở Linh Nhi ửng đỏ, hiển nhiên là không nghĩ tới Cố Dương sẽ ở trước mặt mọi người trực tiếp ôm lấy nàng.
Thậm chí trong lòng nàng có chút tự ti, cảm thấy mình sẽ làm phu quân mất mặt.
Cố Dương thấy vậy, không khỏi khẽ cười một tiếng, trực tiếp hôn lên gương mặt xinh đẹp của Sở Linh Nhi.
"Không có gì, chỉ là đột nhiên cảm thấy Linh Nhi ngươi rất đáng yêu."
Cố Dương liếc mắt một cái có thể nhìn ra suy nghĩ trong lòng Sở Linh Nhi.
Linh Nhi quá hiểu chuyện.
Chính sự hiểu chuyện này đã làm cho Cố Dương cảm thấy đau lòng.
Mà Sở Linh được Cố Dương hôn, lập tức khuôn mặt ửng hồng, cúi gằm mặt, trong ánh mắt tràn đầy kinh hỉ và ngọt ngào.
Một màn này cũng khiến cho vô số thiên kiêu buồn bực không thôi.
"Mẹ kiếp!"
"Ban ngày ban mặt lại có thể vung cơm chó!"
"Mẹ, chịu không nổi!"
"Ôi thật đáng tiếc cho truyền thừa của Kiếm Hoàng đại nhân!"
Trong lúc nghị luận, một đám thiên kiêu cũng nhao nhao rời đi.
Dù sao trà hội thiên kiêu kết thúc, cũng không cần thiết phải ở lại đây.
Đương nhiên, vẫn như cũ là có một ít kẻ không chết lòng gây rối, nấp ở một chỗ bí mật gần đó, nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Cố Dương.
Hà Thanh Huyền mặc dù không rõ rốt cuộc Cố Dương tính toán thế nào, nhưng trong ánh mắt cũng không khỏi hiện ra một tia lo lắng.
Sau đó Cố Dương nhìn về phía Thiên Cực Kiếm Hoàng, chắp tay hỏi: "Kiếm Hoàng tiền bối, vãn bối muốn bế quan một thời gian, không biết tiền bối có nơi nào thích hợp để bế quan không?"
Nghe vậy, Thiên Cực Kiếm Hoàng khẽ cười một tiếng.
Thằng nhãi này thật đúng là không khách khí chút nào.
Nhưng hắn cũng không thèm để ý điểm này.
"Là dự định bế quan hấp thu truyền thừa của ta?"
Thiên Cực Kiếm Hoàng tùy ý hỏi.
"Cũng coi như thế đi."
Cố Dương gật đầu nhẹ.
"Chuyện này có gì khó?"
Thiên Cực Kiếm Hoàng thấy vậy khẽ gật đầu, chợt vẫy tay một cái, liền trực tiếp mang theo đám người Cố Dương biến mất không thấy đâu nữa.
Keng!
Trong nháy mắt.
Tất cả thân ảnh trên đài cao đều không thấy bóng dáng.
Chứng kiến một màn này.
Những kẻ làm loạn chung quanh nhao nhao đứng dậy, mặt mũi tràn đầy vẻ kinh ngạc chợt lộ ra một tia hối hận cùng mất mát.
Không ngờ Cố Dương lại lựa chọn bế quan trước, hơn nữa còn để Thiên Cực Kiếm Hoàng mang hắn theo.
Như vậy sẽ không dễ ra tay nữa!
Mà bên kia.
Thành bắc Thiên Cực Thành.
Trong biệt viện xa hoa.
Bất ngờ có vài đạo thân ảnh hiện ra.
"Nơi này có một gian bế quan thất, trong đó bố trí cấm chế thiên địa, có thể ngăn cách khí tức chung quanh, yên tâm đi vào tu luyện đi."
"Tu luyện cho tốt, hi vọng ngươi có thể sáng tạo ra công pháp cường hãn và vũ kỹ cao cấp hơn."
Thiên Cực Kiếm Hoàng thập phần mong đợi nhìn qua Cố Dương.
Thiên Cực Kiếm Hoàng không ích kỷ, mặc dù hắn rất hi vọng công pháp võ kỹ của mình được truyền thừa xuống.
Nhưng so ra hắn càng nguyện ý nhìn thấy Cố Dương lợi dụng công pháp vũ kỹ của mình tự sáng tạo ra công pháp và vũ kỹ càng hoàn mỹ hơn!
Nghe vậy, Cố Dương cũng có chút kính trọng chắp tay với Thiên Cực Kiếm Hoàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận