Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 738 - Là một đại cơ duyên (1)

"Hủy Diệt Thánh Tôn không chỉ có chiến lực thông thiên, bản thân hắn cũng là một đại tông sư trận pháp, tạo nghệ ở phương diện trận pháp cực kỳ kinh người, có lẽ đây là khảo nghiệm đầu tiên của hắn đối với chúng ta."
Lão giả chậm rãi nói, có vẻ hiểu rõ về Hủy Diệt Thánh Tôn.
Nghe thấy lời này, có người nhịn không được kinh ngạc hỏi: "Lão nhân gia, sao ông lại rõ ràng như vậy?"
Nghe vậy, lão giả cũng tiêu sái cười nói: "Lão hủ bất tài, cũng là một vị đại sư trận pháp."
"Sở dĩ hiểu biết về Hủy Diệt Thánh Tôn như thế là vì gia sư đã từng có giao lưu với Hủy Diệt Thánh Tôn, đồng thời khen ngợi Hủy Diệt Thánh Tôn, ghi chép hắn vào trong sách cổ, cho nên lão hủ mới biết được việc này."
Lão giả khẽ vuốt cằm.
Nghe vậy, vô số cường giả lúc này mới chợt hiểu ra.
Trong mắt Huyền Kiếm Nhất cũng không khỏi lóe ra kinh ngạc.
Nhưng ngay lập tức hắn hỏi: "Vị lão nhân gia kia, ngươi có cách nào công phá trận pháp này không?"
Nghe Huyền Kiếm Nhất hỏi thăm.
Ánh mắt những người khác cũng là dồn dập... rơi vào trên người lão giả.
Trong ánh mắt đầy chờ mong.
Còn lão giả lộ vẻ bất đắc dĩ, giang hai tay ra nói: "Thật xin lỗi, trình độ của lão hủ đối với trận pháp còn lâu mới bằng với Hủy Diệt Thánh Tôn tiền bối, đương nhiên không cách nào công phá."
Nghe đến đó, đám người Huyền Kiếm Nhất lập tức lộ vẻ mất mát.
Đồng thời lại có chút sốt ruột.
Đây đúng là nhìn núi vàng mà rơi lệ mà.
Không ngờ Hủy Diệt Thánh Tôn còn tinh thông trận pháp, còn bố trí một trận pháp cường đại như vậy cho Bí Cảnh Truyền Thừa.
Khiến bọn họ ngay cả đi vào cũng không làm được.
Điều này thật đúng là đau đầu.
Tuy nhiên lão giả cũng hơi suy tư, đôi mắt hơi sáng vội vàng nói thêm: "Tuy rằng với thực lực của lão hủ thì không thể công phá được, nhưng nếu có mười vị trận pháp đại sư cùng nhau liên thủ, lại để chư vị thiên kiêu ra tay giúp đỡ".
"Có lẽ có hi vọng có thể trong vòng nửa tháng phá vỡ trận pháp này."
Lão giả vừa dứt lời, trong nháy mắt.
Trên mặt mọi người lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
"Chuyện này là thật?"
"Là thật!"
"Vậy thì tốt quá!"
Trước mắt bốn phía thiên kiêu đông đảo.
Lựa chọn ra mười vị đại sư trận pháp cũng không tính là khó khăn.
Mặc dù cần hao phí nửa tháng thời gian, nhưng so với ở tại chỗ không làm gì thì tốt hơn nhiều!
Trong lúc nhất thời, không ít cường giả bắt đầu tâng bốc vị đại sư trận pháp này lên.
Dù sao, nếu không nhờ vị đại sư trận pháp này đứng ra thì bọn họ đã bó tay rồi.
Huyền Kiếm Nhất ba người cũng đầy mặt kinh hỉ nhìn tên đại sư trận pháp kia.
Trong giọng nói cũng đầy tán thưởng.
Mà lão giả kia đối với việc này cũng có chút hưởng thụ.
Trên khuôn mặt già nua cũng hiện ra nụ cười sáng chói.
Phải biết rằng trước mắt đều là thiên kiêu trên Hoàng bảng!
Ngày thường đối với hắn đều là nửa để ý nửa lờ đi ấy.
Bây giờ, họ lại có thể nói lời cảm ơn với y như vậy.
Loại cảm giác này cũng làm hắn có chút say mê.
"Như vậy lão nhân gia, chúng ta phải làm thế nào?"
Lúc này trong đám người đã chọn ra được mười vị trận pháp đại sư có trình độ cao nhất.
Bọn họ mặt lộ vẻ nghi hoặc, chờ mong nhìn lão giả kia.
Lão giả cũng chậm rãi ngẩng đầu ưỡn ngực, mặt lộ vẻ tự tin.
"Chuyện này đơn giản, các ngươi nghe mệnh lệnh của ta..."
Nói xong lão giả liền chuẩn bị phát lệnh.
Nhưng vào lúc này, Cố Dương lại chậm rãi đứng dậy.
Không để ý đến bọn hắn, trực tiếp đi tới màn sáng cửa vào bí cảnh kia.
Nhìn thấy động tác của Cố Dương.
Lão giả kia nhất thời trừng to mắt, ngôn từ kích động quát lớn: "Không nên tới gần bên kia!"
"Không hiểu trận pháp thì đừng tới gần bên kia, làm nhiễu loạn bố trận của chúng ta!"
Giờ phút này trên mặt lão giả có chút bất mãn nhìn chằm chằm Cố Dương.
Chẳng qua hắn cũng minh bạch thực lực cùng thiên tư của Cố Dương cực kỳ yêu nghiệt, vì vậy hắn liền chắp tay nói với ba người Huyền Kiếm Nhất: "Công phá trận pháp cực kỳ hao phí tâm lực, tốt nhất bốn phía không nên có bất kỳ ngoại nhân nào quấy rầy."
Nghe lời lão giả nói, ba người Huyền Kiếm Nhất cũng nhướng mày.
Nhìn về phía Cố Dương.
"Cố Dương, xin ngươi đừng quấy rầy chư vị trận pháp đại sư phá trận."
"Bằng không ta sẽ không khách khí nữa."
Huyền Kiếm Nhất cau mày nhìn Cố Dương.
Nghe Huyền Kiếm Nhất nói, Cố Dương lại lạnh nhạt liếc mắt nhìn hắn.
"Phá trận?"
"Lúc nào phá trận lại phiền toái như vậy?"
"Trì trì hoãn hoãn lãng phí thời gian của ta."
Trong nháy mắt, tiếng nói hạ xuống.
Sắc mặt lão giả kia nhất thời trở nên cực kỳ khó coi.
Tên Cố Dương này lại dám khinh thị mình như thế?
Phá trận phiền toái?
Nửa tháng công phá trận pháp do vị Hủy Diệt Thánh Tôn kia lập ra, đã coi như là cực kỳ không tồi rồi!
Cố Dương này quả thực càn rỡ vô cùng!
Những cường giả còn lại cũng nhíu mày.
Nhất thời cảm thấy Cố Dương có chút quá mức cuồng vọng.
Ngay cả thiên tư yêu nghiệt như ngươi, cũng không thể cuồng vọng trước mặt bọn họ như thế chứ?
Hoàng Văn Phong ở một bên toàn thân phát run, không rõ vì sao Cố Thiên Kiêu muốn làm như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận