Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 347 - Một nhảy đăng đỉnh, vân đạm phong khinh, phá kỷ lục vạn cổ, chấn động toàn trường (3)

Phần lớn thiên kiêu đều lộ ra chút gian nan.
Trên trán hắn cũng đổ mồ hôi hột như hạt đậu.
Cũng có thiên kiêu sức mạnh chín trâu hai hổ, thật vất vả mới đi đến được bước cuối cùng.
Về phần thiên kiêu đứng đầu thập đại vương triều, cũng tốn một chút công phu.
Một đoạn cầu thang cuối cùng đối với bọn hắn mà nói, cũng xem như tương đối khó khăn và hao phí thời gian.
So sánh mà nói, trong đám thiên kiêu này, ngược lại chỉ có Diệp Khuynh Thành leo lên nhẹ nhàng hơn, thời gian hao phí cũng là ít nhất...
Lão giả áo xanh thấy vậy cũng khẽ gật đầu.
Theo một gã thiên kiêu cuối cùng chật vật không gì sánh được leo lên tầng cuối cùng của cầu thang.
Sau đó dùng hết khí lực toàn thân đi tới trước cửa lớn.
Khảo hạch kết thúc!
Lão giả áo xanh lúc này mới tiến lên một bước.
Ánh mắt hắn dừng lại trên người Cố Dương cùng Diệp Khuynh Thành, chợt chậm rãi mở miệng.
"Kết thúc khảo hạch, người đi qua cầu thang võ đạo lưu lại, các thiên kiêu còn lại chuẩn bị trở về phủ đi."
Số lượng thiên kiêu mười đại vương triều đến tham gia vào Thanh Huyền thánh viện cộng lại phỏng chừng đã gần hơn một ngàn người.
Nhưng trong hơn một ngàn thiên kiêu này chỉ có một trăm thiên kiêu thành công thông qua cầu thang võ đạo!
Nghe thấy lời nói của lão giả áo xanh.
Những thiên kiêu không thể vượt qua cầu thang võ đạo kia không khỏi cúi đầu, thần sắc mang theo vẻ cô đơn.
Mà những thiên kiêu vốn không có hi vọng gì thì không có sóng gió quá lớn.
Đại trưởng lão Huyền Điểu vương triều chứng kiến cảnh này, trong lòng cũng có chút cảm khái.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của hắn, lần này Huyền Điểu Vương triều bọn hắn chỉ có hai mươi thiên kiêu đứng hàng đầu mới thành công thông qua khảo hạch.
"Thiên kiêu thông qua cầu thang võ đạo chuẩn bị một chút, sẽ theo ta tiến vào Thánh Viện."
Thanh âm của lão giả áo xanh chậm rãi truyền đến.
Sau đó thiên kiêu thập đại vương triều thông qua khảo hạch cũng cùng tất cả trưởng lão dẫn đội nói rõ vài câu, rồi thì đứng ở bên cạnh lão giả áo xanh.
"Cố Dương, chúc mừng các ngươi thành công tiến vào Thanh Huyền thánh viện, chuyện sau này phải dựa vào chính các ngươi rồi."
"Trong Thanh Huyền Thánh Viện có không ít thiên kiêu của Huyền Điểu vương triều chúng ta."
"Chẳng qua nếu có chuyện gì, cũng có thể đi tìm tiền bối các ngươi hỏi một phen."
Đại trưởng lão nhìn hai mươi tên thiên kiêu trước mắt, ánh mắt dừng lại trên người Cố Dương một lát, chợt bắt đầu dặn dò.
Sau khi dặn dò đại khái tình huống trong Thanh Huyền thánh viện một phen.
Cố Dương chắp tay với đại trưởng lão.
Đại trưởng lão cũng khẽ gật đầu.
Hắn lấy phi chu ra, dẫn đám thiên kiêu còn lại thất bại trong khảo hạch, lái thuyền rời đi.
Thấy vậy, Cố Dương chậm rãi xoay người.
Chim bông béo cũng từ trên người Sở Linh Nhi bay đến bả vai Cố Dương.
Cố Dương dắt Sở Linh Nhi và Diệp Khuynh Thành cùng tiến lên, đứng bên cạnh lão giả áo xanh.
Cũng không lâu lắm.
Trưởng lão Thập Đại Vương triều nhao nhao khởi động phi chu rời đi.
Trong sân chỉ còn lại hai trăm thiên kiêu thông qua khảo hạch.
Lão giả áo xanh thấy vậy, cũng vẫy tay một cái.
"Đi theo ta đến đây."
Nói xong, hắn liền đẩy cánh cửa cực lớn trước mắt ra.
Hai trăm thiên kiêu cũng vội vàng xông lên theo!
Rất nhanh, dưới sự dẫn dắt của lão giả áo xanh, bọn họ thông qua cửa lớn xoay quanh mà lên, lúc này mới đi tới trước cửa viện chính thức của Thanh Huyền thánh viện!
Thông qua cửa viện.
Mọi người đều đi tới ngoại môn Thanh Huyền thánh viện.
Ngay sau đó, lại có một ông lão áo trắng xuất hiện.
"Dựa theo tu vi, thiên kiêu Đan Hư cảnh trở xuống tiến vào ngoại môn, Đan Hư cảnh cùng Đan Hư cảnh trở lên, tiến vào nội môn."
Lão giả áo xanh xoay người lại, mở miệng nói.
Rất nhanh, tất cả thiên kiêu đã bị xếp thành hai hàng.
Một hàng thiên kiêu trong đó đương nhiên đã đột phá đến Đan Hư cảnh.
Nhìn thấy điều này, Cố Dương không khỏi dò hỏi: "Tiền bối, ta phải làm thế nào mới có thể tiến vào nội môn?"
Mặc dù không rõ chênh lệch cụ thể giữa nội ngoại môn ở đâu.
Nhưng ngẫm lại cũng biết.
Võ kỹ trong nội môn khẳng định cao hơn cấp bậc ngoại môn!
Mà bây giờ lấy nội tình võ đạo của hắn, lợi ích của công pháp và võ kỹ Thiên cấp cũng thấp đi rất nhiều.
Chỉ có công pháp và võ kỹ cấp bậc ngụy Vương trở lên mới có tác dụng rất lớn đối với hắn!
Hắn đi vào Thanh Huyền thánh viện, chính là vì nội viện Thanh Huyền thánh viện cất giấu các loại công pháp và vũ kỹ ngụy Vương cấp.
Như vậy mới có thể tiếp tục gia tăng nội tình võ đạo của mình!
Nghe được lời của Cố Dương.
Lão giả áo xanh không khỏi có chút kinh ngạc liếc mắt nhìn qua Cố Dương.
Nhưng hắn ta vẫn kiên nhẫn giải thích: "Muốn đi vào nội môn, đầu tiên phải trở thành đệ nhất nhân ngoại môn."
"Đơn giản mà nói, chính là ngươi phải đánh phục toàn bộ thiên kiêu ngoại môn, nếu thế... Ngươi còn muốn tiến vào nội môn, chúng ta sẽ đáp ứng yêu cầu của ngươi."
"Đơn giản như vậy sao?"
Cố Dương có chút kinh ngạc hỏi.
Hắn còn cho rằng yêu cầu rất nghiêm khắc, kết quả... điều kiện chỉ là trở thành đệ nhất ở ngoại môn thôi sao?
Đơn giản?
Nghe Cố Dương nói vậy, tất cả mọi người chung quanh đều nhịn không được lộ ra vẻ mặt quái dị.
Nhất là bạch y lão giả, thần sắc cũng biến thành cổ quái.
Nghi hoặc nhìn Cố Dương.
Tiểu tử này...
Rất cuồng ngạo nha!
Lão giả áo xanh nghe xong cũng ngạc nhiên.
Nhưng ngay lập tức vẫn nhắc nhở: "Cố Dương, với thiên tư của ngươi, hoàn toàn không cần phải gấp tiến vào nội môn."
"Thiên kiêu nội môn đều là cường giả Đan Hư cảnh trở lên, tất cả mọi người đều là thiên kiêu, dù ngươi có thiên tư trác tuyệt, nhưng dưới chênh lệch tu vi tuyệt đối... Ngươi muốn vượt cấp, cũng không dễ dàng như vậy."
"Hơn nữa nếu như ngươi tiến vào nội môn lúc này, thu hoạch học phần sẽ khó khăn hơn, mà nếu là ở ngoại môn, sẽ đơn giản hơn rất nhiều."
Bạn cần đăng nhập để bình luận