Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 683 - Chuẩn Thánh vẫn lạc! Cố Dương một người trấn quần hùng (3)

"Ha ha ha!"
"Thật là sảng khoái!"
"Cố Dương mắng được lắm, những cường giả thần triều này, căn bản chính là phế vật!"
"Ngay cả ra tay cũng không dám, còn là Chuẩn Thánh đấy!"
"Đúng là một đám nhát gan!"
Vô số thanh âm liên tiếp từ trận doanh Đông Hoang truyền ra.
Giờ phút này, trên mặt tất cả cường giả Đông Hoang đều tràn đầy nụ cười.
Trước đó đè nén áp lực bao nhiêu, hiện tại tâm tình bọn họ lại có bấy nhiêu sảng khoái!
Nhìn thấy vậy, vô số cường giả Thần triều cũng nắm chặt nắm đấm, nhưng một câu cũng không dám nói.
Mà trong đó...cũng có một vài tên phản bội, ánh mắt tràn đầy hối hận!
Sở dĩ bọn họ lựa chọn gia nhập thần triều, chính là bởi vì cảm thấy thần triều có thể thành công xâm lấn, chiếm cứ Đông Hoang!
Như vậy thế lực xây dựng lại, bọn họ tất nhiên có thể được chia một chén canh!
Thậm chí có thể thay thế Chu Tước thánh địa, trở thành thánh địa mạnh nhất Đông Hoang thế hệ này cũng không chừng!
Nhưng ai biết đột nhiên xuất hiện yêu nghiệt Cố Dương này!
Không chỉ thiên tư kinh khủng mà thực lực cũng mạnh mẽ đến đáng sợ!
Sớm biết có loại yêu nghiệt như Cố Dương tọa trấn, bọn hắn làm sao còn có thể phản bội?
Nhưng bây giờ bọn họ đã không còn đường rút lui.
Cho nên ánh mắt họ nhìn chằm chằm Cố Dương, trong mắt tràn đầy oán hận!
Đều do Cố Dương!
Mắt thấy một đám Chuẩn Thánh lùi về phía khoảng cách an toàn.
Cố Dương cũng thu hồi ánh mắt.
Chợt ngẩng đầu nhìn về phía Tam Nguyên Thiên Ngoại.
"Thần Triều Thánh Cảnh, hay là nói chuyện?"
Cố Dương nhẹ giọng cười một tiếng, la lớn.
Nghe được lời của Cố Dương.
Vô số người trợn to mắt.
Cố Dương đây là tính toán làm cái gì?
Chu Tước thánh chủ cũng mặt đầy kinh ngạc nhìn Cố Dương.
Dường như có chút không nhìn thấu suy nghĩ của Cố Dương.
Cùng lúc đó.
Chu Tước thánh địa lão tổ cũng há to miệng, kinh ngạc vô cùng nhìn Cố Dương.
Cố Dương sẽ không phải là... muốn động thủ với đại thống lĩnh đó chứ?
Đối phương là Thánh cảnh đó!
Hắn kinh hãi thầm nghĩ.
Mà đại thống lĩnh lúc này cũng không khỏi nhíu mày.
Hôm nay thái độ của hắn đối với Cố Dương cũng không hề giống như lúc trước.
Hắn biết rõ...
Cố Dương thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, nếu muốn giải quyết, cũng cực kỳ phiền toái!
Sau khi hơi suy tư một chút, hắn chậm rãi đáp lại một câu: "Ngươi muốn nói chuyện gì?"
"Ngươi xem, hiện giờ mỗi người chúng ta đều đang tổn thất nặng nề, thôi thì cứ như vầy đi, các ngươi trở về thượng giới của các ngươi, chúng ta cũng sẽ không ra tay với các ngươi, nếu không tiếp tục đánh, cũng chỉ tăng thêm thương vong mà thôi."
Cố Dương lạnh nhạt mở miệng, trong giọng nói dường như cũng tràn ngập lo lắng.
Nhìn qua dường như Cố Dương thật sự đau lòng vì các vị cường giả chết đi trong chiến tranh.
Nhưng lời này của hắn ta lại khiến vô số cường giả thần triều co rúm khóe miệng.
Chẳng lẽ hai bên đều bị tổn thất nặng nề?
Đông Hoang các ngươi tổn thất cái gì?
Nhiều nhất là chết mấy tên Hoàng Cảnh rác rưởi và Vương Cảnh.
Hắc Nguyên Thần triều của bọn họ thì sao?
Không chỉ đã chết vô số Hoàng cảnh đỉnh cao, còn có một vị Chuẩn Thánh cường giả vẫn lạc!
Ngươi nói lời này lương tâm không đau sao?
Vô số cường giả thần triều trong nội tâm nhao nhao chửi bới, nhưng ai cũng không dám mở miệng nói ra những lời này.
Sắc mặt của Đại thống lĩnh cũng quái dị, đối với lời nói của Cố Dương, gã đương nhiên hoàn toàn không tin.
Hắn ôm quyền ở ngực, không nói gì, mà chờ đợi Cố Dương nói tiếp.
Cố Dương thấy vậy, dường như cũng đã sớm đoán trước, chợt khẽ cười một tiếng.
"Đương nhiên, vì hòa hoãn quan hệ với song phương chúng ta..."
Nói được phân nửa, Cố Dương rõ ràng là chậm rãi duỗi tay phải ra, chợt bàn tay thoáng điểm một cái.
Keng!
Một viên Cổ Ngọc bất quy tắc chính là rơi vào lòng bàn tay của hắn.
Nhìn thấy Cổ Ngọc mà Cố Dương lấy ra, vô số người mặt lộ vẻ khó hiểu, không rõ đây là vật gì.
Chỉ có Chuẩn Thánh và Thánh Cảnh mới có thể dòm ngó được một góc!
Giờ phút này.
Mấy đại Chuẩn Thánh thần triều lập tức trở nên nóng rực, ánh mắt nhìn chằm chằm cổ ngọc trong tay Cố Dương.
Còn đại thống lĩnh cũng mở to hai mắt, trong mắt tràn đầy thán phục.
Ngay sau đó, nửa lời sau Cố Dương cũng bỗng nhiên truyền đến.
"Đây là Thánh Xá Lợi Tử, chính là Thánh khí Phật môn, giá trị không thể đo lường, giá trị Thánh khí chắc hẳn trong lòng chư vị đều rõ chứ?"
Cố Dương khẽ cười một tiếng.
Cố Dương vừa dứt lời trong nháy mắt.
Vô số âm thanh thán phục liên miên không dứt vang lên.
"Cái gì?"
"Thánh khí Phật môn?"
"Thánh Xá Lợi Tử... Hình như ta từng đọc được trong sách cổ, nói rằng chỉ có lúc Thánh Cảnh của Phật Môn vẫn lạc mới có thể ngưng tụ ra một viên Thánh Xá Lợi Tử, mặc dù là Thánh Khí, nhưng nếu rơi vào tay Thánh Cảnh, có thể bộc phát ra uy lực kinh khủng vượt xa các Thánh Khí khác!"
"Chà... đúng là thánh vật như vậy!"
"Tên Cố Dương này... làm sao nội tình mênh mông như vậy?"
"Bỏ đi kiếm phôi trời sinh hắn đã dùng qua cùng Thất Tinh Quyển của Thần triều hoàng tử... Đây là Thánh khí thứ ba đúng không?"
"Rốt cuộc hắn có bao nhiêu bảo bối?"
Mà theo vô số âm thanh rung động thán phục vang lên.
Đám người Chu Tước thánh chủ cũng trợn tròn mắt.
Trên người Cố Dương đến tột cùng có bao nhiêu bảo bối?
Lại còn có Thánh khí Phật môn?
Mẹ nó, tên này còn giàu có hơn cả Chu Tước Thánh Chủ hắn!
Chẳng qua...
Sắc mặt hắn hơi đổi.
Cố Dương hôm nay đem Thánh Xá Lợi Tử này lấy ra, là tính toán gì?
Chẳng lẽ...
Cùng lúc đó.
Ngoài Tam Nguyên Thiên, lão tổ Chu Tước thánh địa cũng đầy mặt kinh ngạc.
Hiển nhiên là không nghĩ tới... Trong tay Cố Dương thế mà còn có bảo bối bực này!
Còn đại thống lĩnh thì sắc mặt hơi ngưng trọng.
Tuy rằng trong lòng rung động bởi nội tình khủng bố của Cố Dương, nhưng cẩn thận ngẫm lại thì với thiên phú và thực lực biến thái của Cố Dương, có thể được xưng tụng là thiên tuyển chi tử.
Có khí vận và cơ duyên như vậy... cũng không kỳ quái!
Chẳng qua...
Cố Dương lấy ra viên Thánh Xá Lợi Tử này, là có ý gì?
Chẳng lẽ chỉ đơn thuần là khoe khoang.
Đại thống lĩnh lại không cho là vậy, hắn rất hứng thú nhìn qua Cố Dương, ngược lại muốn nhìn một chút, Cố Dương này đến cùng là có ý đồ gì!
Mà ngay tại lúc vô số người nhìn chằm chằm thánh xá lợi tử trong tay Cố Dương.
Cố Dương lại khẽ mỉm cười nói: "Ta lấy ra thánh xá lợi tử này ý tưởng cũng rất đơn giản."
"Thánh Xá Lợi Tử thuộc về ngươi, sau đó các ngươi rời đi."
"Như thế nào?"
Cố Dương lời này vừa nói ra khỏi miệng.
Lập tức toàn trường đều rung động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận