Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 525 - Truyền thừa Thiên Cực Kiếm Hoàng! Thiên kiêu trà hội! Sinh ra với dị tượng! Khương Thái Sơ (1)

Quả nhiên Hà Thanh Huyền có việc phải làm.
Nên cũng không nói thêm gì, vào thẳng chủ đề.
"Cố Dương, lần này tới tìm ngươi, là có một chuyện vô cùng trọng yếu cần thông báo cho ngươi một tiếng."
"Đối với ngươi mà nói, đây đúng là một lần cơ duyên lớn lao!"
Hà Thanh Huyền cũng vội vàng mở miệng nói.
"Ồ?"
Nghe vậy, Cố Dương không khỏi kinh ngạc, chợt hơi nhíu mày.
"Cơ duyên? Là sao?"
Hà Thanh Huyền khẽ cười một tiếng, trong mắt hiện ra một tia sáng.
"Thất Tinh Vực có một cường giả Hoàng cảnh rất nổi danh, tên là Thiên Cực Kiếm Hoàng, một tay kiếm pháp vô cùng huyền diệu, cho dù là bên trong một đám hoàng cảnh Đông Hoang, cũng được coi như đứng đầu!"
"Mà vị Thiên Cực Kiếm Hoàng này lại không gia nhập bất cứ thế lực nào, từ đầu đến cuối đều là một mình, thậm chí ngay cả tôi tớ cũng không có."
Hà Thanh Huyền chậm rãi nói.
Nghe vậy, Cố Dương hơi kinh hãi.
Đông Hoang này... Còn có cường giả tán tu đột phá đến Hoàng cảnh?
Điều này thật sự là thập phần hiếm lạ.
Suy cho cùng thì việc đột phá Vương cảnh cần tiêu hao tài nguyên đã là một cái giá trên trời rồi.
Càng đừng nói đến đột phá Hoàng cảnh.
Cho dù là một ít thế lực nhị phẩm cũng không dám đảm bảo có thể vững vàng bồi dưỡng ra một vị cường giả Hoàng cảnh.
Thế lực đỉnh tiêm còn như thế.
Càng đừng nói đến những tán tu thiếu thốn tài nguyên.
Điều này không khỏi làm cho Cố Dương có chút sợ hãi thán phục.
Nhưng đồng thời hắn cũng có chút nghi hoặc.
Thế nên, cơ duyên lần này có liên quan tới Thiên Cực Kiếm Hoàng sao?
Cố Dương còn chưa kịp mở miệng.
Hà Thanh Huyền cũng tiếp tục nói.
Mà lần này, rốt cuộc hắn nói đến trọng điểm.
"Mà cơ duyên ta nói tới lần này, là có liên quan tới Thiên Cực Kiếm Hoàng!"
"Thiên Cực Kiếm Hoàng cô độc lao lực cả đời, bên cạnh cũng không có người nào có thể nói chuyện được. Hiện giờ thọ nguyên của hắn sắp hết, sắp tọa hóa nhưng bản lĩnh lại không có nơi nào để truyền thừa. Cho nên trước khi tọa hóa, hắn chiêu thu rộng rãi cả vùng Đông Hoang Nam, chuẩn bị tổ chức một hội trà Thiên Kiêu, trổ hết tài năng trong hội trà Thiên Kiêu, có thể thu được truyền thừa cả đời của hắn!"
Nghe Hà Thanh Huyền nói đến đây, Cố Dương kinh ngạc không thôi, đồng thời cũng không khỏi hào hứng.
Dù sao truyền thừa cả đời của một vị cường giả Hoàng cảnh, nghĩ như thế nào cũng sẽ không kém đâu.
Chớ nói chi, viện trưởng cũng nói thực lực vị Thiên Cực Kiếm Hoàng này dù đặt ở trong một đám cường giả Hoàng cảnh Đông Hoang cũng không tính là quá yếu.
Nếu có thể đạt được truyền thừa của Thiên Cực Kiếm Hoàng... Mà tiến hành sửa chữa một phen hẳn là có thể tiến thêm một bước!
Hôm nay Cố Dương đã nắm giữ được lĩnh vực đại viên mãn.
Đó cũng là cực hạn của lĩnh vực kiếm đạo.
Cố Dương tiếp tục lên cao không biết là cái gì.
Nhưng nếu có thể đạt được truyền thừa Thiên Cực Kiếm Hoàng, có lẽ có thể tiến thêm một bước!
Đặt chân lên tầng thứ trên lĩnh vực!
Nghĩ đến đây.
Trong lòng Cố Dương cũng có chút mong đợi.
"Trà hội thiên kiêu này, khi nào khai mạc?"
Cố Dương lập tức dò hỏi.
Nghe tới đây, Hà Thanh Huyền không khỏi ngẩn người.
"Ngươi không hỏi trước xem lần này hội tụ bao nhiêu thiên kiêu sao?"
"Trong mấy đại vực Đông Hoang Nam Bộ đều tồn tại một ít yêu nghiệt đứng đầu!"
"Mà thực lực của bọn hắn, có lẽ cũng không yếu hơn ngươi!"
Hà Thanh Huyền nhịn không được nhắc nhở.
"Không cần, ta không có hứng thú với bọn họ."
Cố Dương khoát tay áo.
Lấy thực lực hiện giờ của hắn, nếu còn cần lo lắng thiên kiêu cùng cấp, vậy không khỏi cũng quá phế.
Dẫu sao, cho dù là Vương cảnh... Hắn cũng chưa chắc không thể chiến một trận!
Huống chi là thiên kiêu ở Đông Hoang Nam Bộ?
"Chuyện này..."
Nhìn thấy vậy, Hà Thanh Huyền cũng có chút bất đắc dĩ.
Tuy rằng hắn cảm thấy Cố Dương có chút quá tự phụ.
Nhưng cẩn thận suy nghĩ lại.
Cố Dương hình như cũng có tư cách nói những lời này.
Dù sao ngay cả tuyệt đại thiên kiêu Hoàng Âm đệ nhất Đông Hoang kia cũng đều thua trong tay hắn.
Nghĩ đến đây, hắn cũng không tiếp tục dặn dò nữa.
"Cũng còn một đoạn thời gian nữa mới tới Thiên Kiêu trà hội, bây giờ chúng ta có thể lên đường kịp lúc."
Nghe vậy, ánh mắt Cố Dương cũng hơi sáng lên.
"Đã như vậy chúng ta liền lên đường đi!"
Cố Dương đối với trà hội thiên kiêu này vẫn là phi thường cảm thấy hứng thú.
Đương nhiên là không muốn lãng phí thời gian.
Rất nhanh, Cố Dương đã dẫn theo Sở Linh Nhi và Thanh Loan.
Nói lời từ biệt với Sở Mộ cùng Sở Phong.
"Không ngờ nhanh như vậy đã rời đi."
Trong ánh mắt Sở Mộ mang theo một tia cảm khái, rõ ràng có chút không nỡ.
"Sau này chúng ta sẽ trở về"
Cố Dương khẽ cười một tiếng.
"Đi đường ngàn vạn lần cẩn thận!"
Sở Mộ cũng không biết nên nói gì.
Dù sao... Bây giờ thực lực của Cố Dương đã hoàn toàn vượt lên tất cả mọi người.
Nghẹn nhịn nửa ngày, hắn chỉ có thể nói một câu như vậy.
Đối với việc này, Cố Dương cũng khẽ gật đầu.
Sở Linh Nhi cũng lưu luyến không rời cáo biệt Sở Mộ.
"Xuất phát thôi viện trưởng."
Cố Dương mang theo Sở Linh Nhi cùng Thanh Loan bay lên không trung, đứng ở bên cạnh Hà Thanh Huyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận