Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 706 - Hàng phục Thần khí, sửa đổi tu vi, biến hoá (2)

Bọn họ không khỏi nắm chặt tay, lòng bàn tay bị mồ hôi thấm ướt.
Ngay sau đó.
Một cảnh tượng khiến vô số người kinh hãi đang xảy ra!
Chỉ thấy Thiên Tuyệt kiếm trên bầu trời đột nhiên bộc phát hào quang kinh thiên.
Một đạo kiếm khí cực kỳ kinh khủng, thình lình từ trong thân kiếm bộc phát ra.
Kiếm khí ngập trời kia như muốn xé nát cả bầu trời!
Một kiếm này, càng làm cho vô số Hoàng cảnh lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, liên tục lui về phía sau!
"Kiếm khí thật là khủng khiếp!"
"Thanh kiếm này... Thánh khí còn lâu mới có khả năng sánh ngang!"
"Quá kinh khủng!"
"Đợi một chút... Thanh kiếm này dường như là muốn ra tay với Cố Dương!"
"Nhưng nó không phải bội kiếm của Cố Dương sao?"
"Chuyện này..."
Vô số người trợn tròn hai mắt, bị một màn này làm cho hoàn toàn chấn động.
Mà sắc mặt ba người lão tổ Chu Tước thánh địa cũng lập tức biến đổi.
"Hỏng rồi!"
"Tình huống xấu nhất đã xảy ra!"
"Thần Kiếm phệ chủ, Cố Dương bị phản phệ!"
Bọn họ lộ vẻ lo lắng, nhất là lão tổ Chu Tước thánh địa, càng là đã chuẩn bị sẵn sàng.
Hắn cũng không lo lắng an nguy của Cố Dương.
Dù sao...
Lấy thực lực của Cố Dương, vẻn vẹn chỉ là một thanh Thần kiếm, sẽ không uy hiếp được hắn.
Điều hắn cần làm chính là ngăn Thần kiếm lại.
Đây chính là Thần khí Cố Dương thật vất vả tạo ra.
Tự nhiên không thể để cho nó dễ dàng chạy trốn!
Có điều ngay lúc lão tổ Chu Tước thánh địa chuẩn bị ra tay.
Cùng lúc đó.
Cố Dương đứng ở không trung nhìn thấy kiếm khí khủng bố dường như muốn chém vỡ tất cả thổi quét tới.
Khóe miệng bỗng nhiên lộ ra một tia cười nhạt.
"Tản."
Hắn lạnh nhạt vung tay lên.
Trong nháy mắt.
Thiên Tuyệt Kiếm run lên bần bật.
Keng!
Kiếm khí kinh khủng lại lập tức tiêu tán không còn.
Ngay sau đó.
Thiên Tuyệt Kiếm Tuyệt Thế Vô Song, càng hóa thành một đạo vệt sáng, thẳng đến Cố Dương mà đi!
Keng!
Thân kiếm hơi trầm xuống.
Cố Dương nắm Thiên Tuyệt Kiếm, cũng mỉm cười.
Đưa tay lên, rõ ràng là chém ra một kiếm!
Leng keng... Leng keng...!
Tiếng kiếm ngân thình lình từ trong thân Thiên Tuyệt Kiếm phát ra!
Thanh âm thanh thúy dễ nghe kia, càng làm vô số người chưa kịp từ trong kinh hãi phản ứng lại lần nữa lâm vào trạng thái ngây ngốc.
Tình huống như thế nào?
Kiếm kia không phải muốn ra tay với Cố Dương sao?
Làm sao trong nháy mắt... Tình huống liền biến thành bộ dạng này?
Giờ phút này, vô số cường giả Đông Hoang đều nhìn mà choáng váng.
Đối với một màn bất ngờ này, vẻ mặt ngây ra.
Không chỉ là bọn họ.
Coi như ba người Chu Tước thánh địa bọn họ ở một bên xem hết toàn bộ hành trình, cũng đều là nhìn mà choáng váng.
"Chuyện này..."
"Xảy ra chuyện gì?"
"Chẳng lẽ chúng ta sai lầm?"
Lão tổ Chu Tước thánh địa dùng ánh mắt quái dị sờ đầu.
Có chút không hiểu được.
Hắn cũng như thế, chớ nói chi là Thánh Chủ Chu Tước cùng Huyền bào lão giả.
Bọn họ hoàn toàn không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Mà giữa không trung.
Cố Dương cũng nắm Thiên Tuyệt Kiếm, trên mặt cũng không khỏi hiện ra một tia cười bất đắc dĩ.
Mặc dù không rõ ràng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng vô số cường giả vì thế sợ hãi thán phục không thôi.
"Vũ khí phía trên Thánh khí... Cố Dương quá biến thái!"
"Đúng vậy, không chỉ có thiên phú yêu nghiệt, thực lực khủng bố, thậm chí còn chế tạo một vũ khí trên Thánh khí! Quả là thiên kiêu toàn năng!"
"Hiện tại nhớ tới, chúng ta lúc trước thế mà còn đem một đám thiên kiêu Đông Hoang so sánh với Cố Dương, thật sự là có chút xem thường hắn."
"Chứ còn gì nữa."
Trong sự cảm khái và thán phục.
Ánh mắt các vị cường giả nhìn về phía Cố Dương càng thêm sùng kính cùng khâm phục.
Về phần thèm khát Thiên Tuyệt Kiếm không thể nói không có, nhưng cho dù có, bọn hắn cũng không dám biểu đạt ra.
Dù sao...
Lúc trước Cố Dương chính là trấn giết một vị cường giả Thánh cảnh đấy!
Bọn họ nào dám có tâm tư gì đối với Cố Dương?
Làm vậy không phải là đi tìm chết sao?
Chu Tước thánh địa lão tổ cũng nhìn đỉnh núi cách đó không xa.
Hiển nhiên cũng đã nhìn ra dấu vết trận pháp.
Trong lòng càng thêm chấn động.
Trận pháp Cố Dương bố trí... ngay cả cảm giác của hắn cũng có thể che đậy!
"Thật là yêu nghiệt mà!"
Hắn ta phát ra một tiếng cảm thán, cũng không khỏi ngẩng đầu nhìn Cố Dương đứng giữa không trung.
Trong lòng lại có chút tò mò.
Cố Dương bế quan lâu như vậy mà tu vi lại không có chút biến hóa nào?
Vậy mà còn là Vũ Hóa cảnh tầng hai.
Điều này không khỏi làm cho hắn có chút ngoài ý muốn.
Dù sao...
Dựa theo ngộ tính yêu nghiệt như Cố Dương, cho dù đột phá đến Vũ Hóa cảnh tầng bảy, hắn cũng không có chút nào ngoài ý muốn!
Mà giờ phút này, Cố Dương đứng giữa không trung, nhìn Thiên Tuyệt Kiếm trong tay, không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu.
"Ngươi cũng thật nghịch ngợm."
Khoảnh khắc Thiên Tuyệt Kiếm đột phá trở thành Thần khí, trên thực tế nó đã nhận hắn làm chủ.
Hắn cũng có thể cảm giác được sự ra đời của linh trí trong Thiên Tuyệt Kiếm.
Nhưng có lẽ do mới sinh nên linh trí của Thiên Tuyệt Kiếm cũng không tính là cao.
Không khác gì trẻ con ba tuổi.
Hơn nữa...
Thiên Tuyệt Kiếm còn rất đặc biệt.
Sau khi đột phá xong, ra một chiêu Thần Kiếm phệ chủ, dọa đám người sợ đến ngốc trệ.
Leng keng... Leng keng...!
Thiên Tuyệt Kiếm hơi rung động một cái.
Dường như là đang đáp lại Cố Dương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận