Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 263 - Đại viên mãn quyền ý vs kiếm ý thuộc tính tiểu viên mãn! Chấn động toàn trường! Hai tên quái vật (3)

Nhưng bọn họ cũng không quá bất ngờ.
Tuy rằng cường giả Đan Hư cảnh có thực lực siêu nhiên, không phải Nguyên Hải cảnh có khả năng so sánh.
Nhưng kỳ thật cũng chia thành ba bảy loại khác nhau!
Nguyên Hải cảnh đột phá tới Đan Hư cảnh, cần phải ngưng tụ Nguyên Hải trong cơ thể, ngưng tụ thành một viên Bản Mệnh Nguyên Đan trong đan điền!
Mà bản mệnh nguyên đan, lại phân chia cặn kẽ.
Trong đó bảy tám chín là hạ tam phẩm, bốn năm sáu là trung tam phẩm. Một, hai, ba là thượng tam phẩm!
Nguyên đan vốn ngưng tụ có phẩm cấp càng cao thì thực lực càng cường đại.
Nếu là Đan Hư cảnh ngưng tụ nhất phẩm Nguyên Đan, cho dù chỉ là Đan Hư cảnh tầng một.
Đối mặt Cố Dương cùng Sở Thần Tiêu, đều sẽ không có áp lực gì.
Thậm chí còn có thể nhẹ nhõm nghiền ép!
Mà nếu là Đan Hư cảnh thất phẩm hoặc cửu phẩm.
Ví dụ như mấy tên Đan Hư cảnh đang đứng ở phụ cận.
Thực lực sẽ tương đối yếu ớt.
Chênh lệch phẩm cấp giữa bản mệnh nguyên đan đều cực kỳ lớn.
Mà những thiên kiêu bình thường vượt cấp chém giết Đan Hư cảnh, đều là vượt cấp chém đám Đan Hư cảnh cùi bắp như hạ tam phẩm nguyên đan.
Nếu là cường giả Đan Hư cảnh ngưng tụ trung tam phẩm, thậm chí thượng tam phẩm, muốn vượt cấp?
Điều đó không khác gì người si nằm mơ!
Bây giờ trên sân, Cố Dương và Sở Thần Tiêu rõ ràng đều có được thủ đoạn thoải mái chém giết cường giả Đan Hư cảnh ngưng tụ hạ tam phẩm nguyên đan.
Mắt thấy chiến đấu trên sân càng thêm kịch liệt.
Diệp Khuynh Thành cũng chỉ hơi nhướng mày, không quá bất ngờ.
Phảng phất như đã sớm dự liệu được một màn này.
Diêu Tuyết cũng thấy được biểu cảm của Diệp Khuynh Thành.
Liếc mắt nhìn, trong lòng cũng không khỏi suy đoán.
"Chỉ sợ thực lực Khuynh Thành còn phải càng thêm biến thái!"
"Ta nhớ được trận chiến đấu lúc trước... gần như là một trận chiến khủng khiếp."
"Bây giờ một năm trôi qua, thực lực Khuynh Thành chỉ sợ lại tăng lên không ít!"
Nghĩ đến đây, trong lòng Diêu Tuyết lại càng thêm rung động.
Cố Dương cùng Sở Thần Tiêu đều đã khủng bố như thế.
Mạnh mẽ hơn nữa thì còn mạnh tới mức nào nữa?
Trong lúc vô số người còn đang kinh ngạc than thở.
Giữa sân.
Cố Dương và Sở Thần Tiêu vẫn đang va chạm kịch liệt.
Cố Dương vẻ mặt lạnh nhạt như cũ.
Trong lúc đối chiến với Sở Thần Tiêu.
Tâm tình của hắn cũng rất thoải mái.
Trên thực tế, trải qua mỗi trận đấu trước đó hắn đã gần như đều là nghiền ép.
Kinh nghiệm chiến đấu hiện tại của hắn không được phong phú là bao.
Đương nhiên, điều này cũng có thể là do mình không sửa đổi kinh nghiệm chiến đấu.
Nhưng trải qua một phen chiến đấu với Sở Thần Tiêu.
Hắn có thể cảm giác rõ ràng được kinh nghiệm chiến đấu của mình đã tăng lên!
"Kể từ đó, về sau sửa đổi kinh nghiệm chiến đấu, có lẽ cũng có thể đạt được thu hoạch không thể tưởng tượng."
Ánh mắt Cố Dương hơi lóe lên.
Cố Dương lại một lần nữa một quyền va chạm cùng kiếm khí của Sở Thần Tiêu.
Tiếng nổ lại vang lên lần nữa.
Hai người cùng lui về phía sau một bước.
Đứng vững vàng giữa không trung.
Cố Dương chậm rãi hoạt động gân cốt một chút.
"Đã lâu không hoạt động gân cốt rồi nha."
"Như vậy, làm nóng cơ thể chấm dứt, nên kết thúc thôi."
Cố Dương bình tĩnh nói.
Hắn vừa nói ra lời này.
Nhất thời tất cả mọi người chung quanh đều trợn mắt há hốc mồm.
Hắn ta nói gì?
Hoạt động gân cốt?
Làm nóng người?
Ngươi vậy mà nói chiến đấu kịch liệt vừa rồi gọi là làm nóng người?
Sau khi khiếp sợ qua đi, lại nhíu mày một hồi.
"Cố Dương này... Lại bắt đầu rồi?"
"Tuy rằng không thể không thừa nhận Cố Dương thiên phú rất mạnh, nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng, quá cuồng vọng."
"Cái gì mà làm nóng người, hoạt động gân cốt, làm như hắn còn chưa xuất toàn lực vậy."
"Đúng vậy!"
Từng đợt âm thanh bất mãn truyền đến.
Đại bộ phận đều là đang nói đến sự cuồng vọng của Cố Dương.
Cùng lúc đó, Sở Thần Tiêu cũng nhíu mày.
Không thể không nói, lời này của Cố Dương thật có chút quá mức cuồng vọng.
Làm nóng người?
Hắn dốc toàn lực xuất thủ, một phút cũng chưa từng thả lỏng.
Chân nguyên trong cơ thể cũng tiêu hao gần một nửa.
Sao ngươi lại nói đây là làm nóng cơ thể?
"Cố Dương, ngươi quá cuồng vọng, tuy rằng ta không thắng được ngươi, nhưng ngươi cũng không đả thương được ta."
Sở Thần Tiêu bất mãn nói.
"Thật sao?"
Cố Dương mỉm cười.
"Vậy kế tiếp... Ngươi nên chuẩn bị toàn lực ứng phó thì hơn."
"Bằng không sẽ chết."
Cố Dương vừa dứt lời.
Tất cả những người quan chiến xung quanh đều trợn tròn mắt.
Cố Dương này thật điên đến không có giới hạn?
Cùng lúc đó.
Một đám thiên kiêu Huyền Điểu bảng trên cầu thang cũng nhíu mày.
Hiển nhiên bọn họ cũng đồng ý với điều này.
Cố Dương ra vẻ cuồng vọng quá mức!
Đôi mi xinh đẹp của Diêu Tuyết cũng hơi cau lại.
"Lại nữa rồi, vừa nãy cũng giống vậy."
"Cố Dương này sẽ không cho rằng mình có thể dùng thủ đoạn tương tự đánh bại Sở Thần Tiêu chứ?"
"Khuynh Thành, ngươi cảm thấy sao?"
Diêu Tuyết không khỏi hỏi thăm Diệp Khuynh Thành.
Mà giờ phút này, lông mày Diệp Khuynh Thành chau lên.
"Yên tâm xem đi."
Trong ánh mắt nàng tràn đầy chờ mong.
Cố Dương.
Cuối cùng cũng phải lấy ra bản lĩnh thật sự sao?
Nhìn thấy biểu cảm của Diệp Khuynh Thành.
Diêu Tuyết cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Sao cứ có cảm giác...
Khuynh Thành rất coi trọng Cố Dương.
Chẳng lẽ, Cố Dương thật sự còn có át chủ bài?
Nghĩ đến điều này, sắc mặt nàng không khỏi nghiêm lại, ánh mắt nhìn chăm chú vào Cố Dương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận