Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 614 - Một quyền quái lực, khủng bố như vậy? Các lão quái vật run cả da đầu (3)

Mà bên kia.
Cố Dương dễ dàng đánh bại Trương Huyết Vũ cũng thu hồi nắm đấm.
Đem lĩnh vực cũng thu liễm.
Chẳng qua vào lúc này, hắn khẽ cau mày.
Đột nhiên cảm nhận được một loại dấu hiệu bất thường.
"Hẳn là dị dạng lúc trước nhìn thấy."
Nghĩ đến đây, hắn chau mày.
Ngay lập tức cũng không có ý nghĩ đi săn yêu thú.
Dự định tìm được các nàng Diệp Khuynh Thành trước.
Dù sao hắn cũng không rõ tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
Nhưng đề phòng vạn nhất, tốt nhất là để cho các nàng ở cùng một chỗ với mình.
Như vậy mới an toàn hơn.
Nghĩ đến đây, trong ánh mắt Cố Dương chính là lấp lánh kim mang.
Với sự khống chế của hắn bây giờ đối với năng lượng Vận Mệnh.
Đã có thể trực tiếp cảm nhận được vị trí của các nàng.
Sau một hồi cảm giác.
Cố Dương đã đem vị trí của tứ nữ Diệp Khuynh Thành Sở Linh Nhi cùng với Hoàng Nguyệt Hoàng Thanh toàn bộ hiểu rõ.
"Ngược lại cách cũng không xa."
Cố Dương hơi thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng hắn ta lại không hề có ý dừng lại.
Nhanh chóng bay về hướng Diệp Khuynh Thành gần mình nhất!
Thời điểm Cố Dương tìm được Diệp Khuynh Thành, nàng vừa lúc ra tay một kiếm chém đầu một con yêu thú Sinh Tử cảnh đỉnh phong.
"Phu quân?"
Nhìn thấy Cố Dương đến, trên khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Khuynh Thành lập tức tràn đầy vui mừng.
Cố Dương cũng mỉm cười.
Sau khi thân mật với nàng một phen, lập tức liền hành động.
"Phu quân, chúng ta phải đi làm gì vậy?"
Diệp Khuynh Thành tò mò hỏi.
"Đi tìm Linh Nhi các nàng trước."
Cố Dương chỉ là trả lời, nhưng cũng không giải thích nguyên do.
Đối với việc này, Diệp Khuynh Thành cũng không hỏi nhiều.
Rất nhanh, hai người đã tìm được Sở Linh Nhi.
Hiện giờ, trên khuôn mặt xinh đẹp của Sở Linh Nhi tràn đầy vẻ hưng phấn và kích động.
Bởi vì vừa rồi nàng thành công giao đấu với một con yêu thú Sinh Tử cảnh đỉnh phong một phen.
Mặc dù quá trình có chút quanh co, nhưng tốt xấu gì cũng là chém chết yêu thú kia.
Cố Dương nhìn thấy vậy, cũng có chút cảm khái.
Với tu vi và thực lực hiện tại của Sở Linh Nhi, đặc biệt là áo nghĩa âm Dương.
Có thể nói chém giết yêu thú cùng cảnh giới vô cùng dễ dàng, thậm chí có thể giết được miểu sát.
Có điều bởi vì Sở Linh Nhi chưa từng có chiến đấu nên chẳng biết gì về chiến đấu cả.
Cho nên nàng hơi mất một chút thời gian.
Nhưng điều này cũng đáng giá.
Đã có lần đầu tiên, có lẽ kinh nghiệm chiến đấu tiếp theo của Sở Linh Nhi sẽ tăng nhanh như gió!
Rất nhanh, Cố Dương mang theo Diệp Khuynh Thành cùng Sở Linh Nhi một đường xuôi nam.
Trên đường đi gặp được yêu thú, Cố Dương nhưng không động thủ, mà để Diệp Khuynh Thành cùng Sở Linh Nhi ra tay giải quyết.
Vừa hay cũng có thể rèn luyện các nàng một phen.
Mà trong quá trình này.
Năng lực thực chiến của Sở Linh Nhi cũng đột nhiên tăng mạnh.
Trước đây nàng vốn không biết gì cả, cho tới bây giờ từng bước từng bước thành thạo.
Thậm chí còn có thể đấu với Diệp Khuynh Thành mấy chiêu.
Có thể nói là thăng cấp nhanh chóng!
Cũng không lâu lắm, Cố Dương liền mang bọn họ đi tới một rừng cây rậm rạp...
Hoàng Nguyệt và Hoàng Thanh đang vây giết một con yêu thú Vũ Hóa cảnh.
Hai người phối hợp vô cùng thuần thục.
Đúng là đùa giỡn yêu thú Vũ Hóa Cảnh trong lòng bàn tay.
Cuối cùng, con yêu thú Vũ Hóa cảnh đó không chịu nổi cơn nhục, ôm hận mà toi đời!
Chính là lúc này, Cố Dương mang theo Diệp Khuynh Thành cùng Sở Linh Nhi đến.
"Cố công tử!"
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Hoàng Nguyệt lập tức tràn đầy vui mừng.
Hoàng Thanh cũng cực kỳ vui mừng, nhưng chợt nàng lại cực kỳ kiêu ngạo nũng nịu lên tiếng.
Phát ra một tiếng hừ khẽ.
"Hừ!"
"Xem ra thu hoạch của các ngươi không tệ."
Cố Dương khẽ cười một tiếng nói.
"Coi như cũng được."
"Nhưng mà Cố công tử... Tại sao ngươi lại cố ý tới tìm chúng ta?"
Trên gương mặt xinh đẹp của Hoàng Nguyệt hiện ra một tia hiếu kỳ.
Nàng nhìn thoáng qua Sở Linh Nhi và Diệp Khuynh Thành.
Trong lòng lập tức đoán được các nàng cũng là bị Cố Dương tìm được.
Cho nên mới cùng nhau tới đây.
Nhưng vì sao Cố công tử phải làm như vậy?
"Tiểu Nguyệt, ngươi cũng thật thông minh nha."
Cố Dương nhìn thấy Hoàng Nguyệt, cũng không khỏi cười tán thưởng nói.
Mặc dù hắn cũng không che giấu, nhưng Hoàng Nguyệt có thể vừa liếc mắt liền nhìn ra...
Quả thật không tệ.
Hoàng Thanh nghe đến đây, bĩu môi.
Sau đó Cố Dương liền giải thích.
Hắn ta cũng không nói toạc ra toàn bộ, mà là ám chỉ sau đó có thể sẽ có đại sự xảy ra.
Để phòng ngừa vạn nhất, cho nên hắn mới tìm tới các nàng.
Nếu như xảy ra chuyện gì, Cố Dương có thể bảo hộ các nàng.
Sau khi nghe được Cố Dương giải thích.
Ánh mắt Sở Linh Nhi cùng Diệp Khuynh Thành lập tức tràn đầy nhu tình, chia ra ôm lấy hai cánh tay của Cố Dương.
Hoàng Nguyệt và Hoàng Thanh cũng mở trừng hai mắt, trong ánh mắt tràn đầy cảm động.
Ngay lúc Cố Dương cùng tứ nữ dính lấy nhau.
Một màn này... Cũng khiến cho khóe miệng Chu Tước Thánh Chủ bên ngoài co giật một trận.
"Tiểu tử này..."
"Mị lực lớn như vậy sao?"
"Hai nha đầu này!"
Chu Tước thánh chủ nhìn thái độ hoàn toàn khác của Hoàng Nguyệt và Hoàng Thanh, lập tức đầu đầy hắc tuyến.
Nhưng ngay lập tức, lông mày hắn hơi nhíu lại.
"Chẳng qua..."
"Cố Dương làm sao tìm được chính xác các nàng như thế?"
Hắn vẫn luôn quan sát Cố Dương.
Toàn bộ quá trình Cố Dương cũng không hao phí bất cứ thời gian nào, liền là tìm được cả đám người Diệp Khuynh Thành.
Tựa như đã sớm biết vị trí của các nàng vậy.
Mặc dù không rõ ràng lắm, nhưng hiển nhiên đây là năng lực nào đó của Cố Dương.
"Quả nhiên che giấu đủ sâu!"
"Nhưng mà... Đây cũng là chuyện tốt."
Nghĩ đến đây, Chu Tước Thánh Chủ không khỏi hài lòng nhẹ gật đầu.
Trong mắt cũng lóe lên quang mang.
Cùng lúc đó.
Trong rừng cây.
Hoàng Thanh bỗng nhiên ngẩng đầu.
"Nếu như sau này có thể xuất hiện nguy hiểm... Vậy Hoàng Âm tỷ có phải cũng có khả năng gặp nguy hiểm hay không?"
Hoàng Thanh bỗng nhiên có chút lo lắng nói.
Cố Dương nghe vậy, cũng chậm rãi gật đầu.
"Rất có thể, đối phương...Hẳn là nhằm vào vạn vực thiên kiêu, thậm chí là toàn bộ Đông Hoang mà tới, không ai có thể thoát được!"
"Ta phải đi nhắc nhở Hoàng Âm tỷ!"
Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của Cố Dương, Hoàng Thanh lập tức đứng dậy, ý định muốn rời đi.
Thấy vậy, Diệp Khuynh Thành vội vàng nói: "Tiểu Thanh, ngươi cũng không biết vị trí của Hoàng Âm tỷ, làm sao đi nhắc nhở nàng ta?"
"Không có đâu, chúng ta vừa mới chạm mặt Hoàng Âm tỷ, tỷ ấy đã đi về nơi đó."
Hoàng Thanh lắc đầu, chợt bàn tay nhỏ bé bé chỉ về phía chỗ sâu trong rừng cây cách đó không xa.
Mà đúng lúc này.
Một cỗ chấn động khí tức mãnh liệt rõ ràng từ phương hướng đó truyền đến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận