Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 211 - âm Phong Thành, tu sửa cỏ khô bị quên lãng (2)

Có người đã từng vận khí may mắn suýt bắt được một Diễm Linh Ưng, thậm chí gần như sắp thuần phục được nó.
Kết quả khi thử khống chế, không cẩn thận sờ lên lông trên đỉnh đầu Diễm Linh Ưng kia.
Nhất thời đã chọc giận Diễm Linh Ưng.
Trực tiếp chấn động hai cánh nghênh ngang rời đi.
Mà Cố Dương trước mắt lại có thể tùy ý vuốt ve nhúm lông vũ này.
Hơn nữa Diễm Linh Ưng không chỉ không có bất kỳ phản cảm nào, ngược lại là rất... hưởng thụ?
Âm Phong thành cũng không tính là xa.
Dưới sự phi hành cấp tốc của Diễm Linh Ưng, chỉ mất hơn một canh giờ đã tới âm Phong Thành.
Chẳng qua mới đến lãnh thổ âm Phong Thành.
Đúng lúc này.
Một gã hộ vệ Nguyên Hải cảnh tầng một mãnh liệt từ trong cửa thành đi ra, lớn tiếng quát: "Xin dừng lại, âm Phong thành cấm bay!"
Nhưng tên hộ vệ này vừa mới nói xong, còn không đợi Cố Dương trả lời.
Đột nhiên, lại có một luồng khí tức cường hãn vọt ra.
Từ cách ăn mặc thì có thể thấy.
Dường như là thống lĩnh hộ vệ.
Mà hắn còn là một cường giả Nguyên Hải cảnh tầng sáu.
Chỉ là giờ phút này trên trán hắn túa đầy mồ hôi lạnh.
Vội vàng tiến lên, chửi ầm lên tên hộ vệ kia.
"Mắt chó của ngươi mù à! Vị này chính là đệ nhất thiên kiêu Sở Quốc, Cố Dương đại nhân!"
"Đây là phò Mã gia của hoàng thất nước Sở hiện giờ, ngươi lại dám cản đường đại nhân? Chán sống rồi sao?"
Nghe đến đây.
Tên hộ vệ kia nhất thời choáng váng.
Trên mặt chợt lộ vẻ hoảng sợ.
Hắn vội vàng quỳ trên mặt đất, tát mình liên tục mấy bạt tai.
"Thật xin lỗi Cố đại nhân! Thật sự vô cùng xin lỗi!"
"Tiểu nhân có mắt không tròng, xin đại nhân tha thứ!"
Bây giờ Cố Dương còn vang danh bên ngoài, toàn bộ Sở quốc không ai không biết, không ai không hiểu.
Sự tích một người một kiếm chém giết hai mươi lăm vị cường giả Nguyên Hải cảnh càng được lưu truyền rộng rãi.
Hộ vệ nào có gan tiến lên ngăn cản Cố Dương.
Trên thực tế hắn đã nhận ra có điểm gì đó không đúng.
Bởi vì khí tức trên thân yêu thú phi hành kia quả thực có chút khủng bố.
Nhưng thành chủ có yêu cầu, âm phong thành cấm phi hành.
Hắn cũng không dám làm trái mệnh lệnh!
Chẳng qua Cố Dương chỉ thản nhiên nhìn lướt qua bọn họ.
Cũng không có ý định để ý tới.
Để Diễm Linh Ưng tự đi dạo chơi gần đó.
Mà Cố Dương Dương thì không đểm xỉa bọn họ mà trực tiếp đi vào trong âm Phong thành.
Nhìn bóng lưng Cố Dương dần dần đi xa.
Hộ vệ vẫn còn sợ hãi, đứng dậy.
"Thống lĩnh đại nhân, đa tạ ân cứu mạng của ngài!"
"Nhưng nói đi cũng phải nói lại... Sao thống lĩnh đại nhân biết hắn chính là Cố Dương trong truyền thuyết vậy?"
Hộ vệ vô cùng cảm kích, chợt có chút nghi hoặc hỏi.
"Tiểu tử ngươi, mắt sáng lên đi."
"Hắn ngồi trên yêu thú phi hành tới, gần đây không phải là nghe đồn Cố Dương mới thu phục hai yêu thú phi hành sao?"
"Loại đặc thù rõ ràng này chỉ liếc mắt một cái là có thể nhìn ra!"
Thống lĩnh hộ vệ lập tức trừng mắt nhìn hộ vệ, dặn dò.
Chợt trên mặt lộ vẻ sợ hãi thán phục nói: “Chẳng qua thật ra ta cũng không nghĩ tới vị Cố Dương kia, tu vi thế mà thật sự chỉ có Bão Nguyên cảnh một tầng!"
"Chậc chậc, với tu vi Bão Nguyên cảnh tầng một, chém giết hai mươi lăm vị đại năng Nguyên Hải cảnh, tràng diện này phải hùng vĩ cỡ nào đây!"
"Thật muốn nhìn qua cảnh tượng này, đáng tiếc."
"Thật là biến thái mà!"
Hộ vệ nghe thấy vậy cũng không nhịn được phụ họa một câu.
"Được rồi, nhanh nhanh đem tin tức này bẩm báo thành chủ đi."
"Ta đoán Cố Dương đến âm Phong thành, cũng là vì hội đấu giá mà đến, thuận tiện bên hội đấu giá cũng dặn dò một chút, tránh cho có kẻ ngu mắt vụng về gây nên chuyện!"
"Vâng!"
Đi tới âm Phong thành, Cố Dương ngược lại cảm nhận được sự tự do trong âm Phong thành này.
Đúng là tự do!
Tự do đến nỗi lúc nào cũng có người ra tay tranh cướp một loại đan dược, thậm chí còn trực tiếp bộc phát chuyện nhân mạng.
Mà đội hộ vệ của âm Phong thành, dù phát hiện ra, cũng sẽ không xen vào, mà chờ đến khi chiến đấu chấm dứt, mới thanh lý hậu sự.
Cố Dương cũng không quá để ý.
Sau khi tùy tiện đi dạo một hồi.
Cố Dương liền mất đi hứng thú.
Cường giả trên đường cũng không ít.
Tùy ý có thể thấy được Bão Nguyên cảnh.
Cường giả Nguyên Hải cảnh ít đi rất nhiều.
Cường giả tất nhiên là không ai dám trêu chọc.
Về phần Cố Dương hắn phát hiện dường như đã có không ít người nhận ra hắn.
Cũng chính vì như thế nên không ai dám có ý đồ với hắn.
Mà là kinh ngạc than thở, chấn động dò xét mình.
Cố Dương cũng không dừng lại thêm.
Hỏi thăm một chút là biết vị trí tổ chức đấu giá hội.
Trực tiếp đi tới hiện trường đấu giá.
Nơi đây tiếng người huyên náo, cường giả tụ tập.
Hiển nhiên, phần lớn người đến âm Phong thành đều là vì đấu giá hội hôm nay.
Hơn nữa ở đây có thể thấy được cường giả Nguyên Hải cảnh nhiều hơn rất nhiều!
"Xem ra chất lượng thương phẩm lần này sẽ rất cao nha."
Thấy vậy ánh mắt Cố Dương cũng hơi sáng lên.
Nhiều cường giả Nguyên Hải cảnh như vậy đều bị hấp dẫn tới đây.
Có thể thấy được trong hội đấu giá này khẳng định có không ít thứ tốt.
Cứ như vậy, linh thạch trên người hắn cũng không biết có đủ dùng hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận