Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 308 - Phục Ma Long Tượng Quyền, Uy lực quyền pháp cấp Vương , Diệp Khuynh Thành kinh ngạc (3)

"Cố công tử, ngươi cũng không thể đổi ý!"
Diệp Khuynh Thành nhìn thấy Cố Dương sững sờ, lập tức đứng dậy tiến đến bên người Cố Dương.
Hai chân khẽ nhón lên.
Một làn gió thơm truyền đến.
Sau đó, nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của Diệp Khuynh Thành đỏ bừng lui về phía sau vài bước.
"Cứ quyết định như vậy đi, sau này ta sẽ là đạo lữ của ngươi. Cố công. Cố lang!"
Diệp Khuynh Thành quả thật to gan, ngang tài ngang sức với Sở Linh Nhi.
Nhìn thấy như vậy, Cố Dương tự nhiên cũng không có khả năng cự tuyệt.
Cứ thuận nước đẩy thuyền như vậy.
Hắn ôm Diệp Khuynh Thành vào lòng.
Diệp Khuynh Thành cũng xấu hổ đỏ mặt dựa vào lồng ngực rộng rãi của Cố Dương.
"Cố lang, đoán chừng không bao lâu nữa truyền thừa của cường giả Vũ Hóa cảnh sẽ xuất thế, chúng ta một mực bế quan sao?"
Diệp Khuynh Thành chậm rãi nói.
Tuy nói là như vậy, nhưng hai tay nàng vẫn ôm thật chặt Cố Dương.
"Nói như vậy, đích xác là không thể tiếp tục nữa rồi."
Cố Dương khẽ gật đầu.
Mặc dù hắn rất hưởng thụ, thế nhưng cũng không thể từ bỏ truyền thừa.
"Ừm, vậy chúng ta cùng đi."
Diệp Khuynh Thành gật đầu, buông tay ra, nhìn Cố Dương với vẻ mặt nghiêm nghị.
"Ngươi đi trước đi, ta còn có chút việc muốn xử lý, lập tức sẽ tới ngay."
Cố Dương lắc đầu nói.
Nghe vậy, ánh mắt Diệp Khuynh Thành nhất thời lộ ra một tia không nỡ.
Nhưng nàng cũng không có kiểu cách gì, liền gật đầu.
"Được, vậy Cố lang ngươi cẩn thận một chút, ta ở phía trước chờ ngươi!"
"Ừm."
Nói xong, Diệp Khuynh Thành lại mổ một cái trên mặt Cố Dương, sau đó mới cảm thấy mỹ mãn rời đi.
"Thật sự là tuyệt vời."
Cố Dương nhìn bóng lưng xinh đẹp của Diệp Khuynh Thành dần dần xa.
Cũng không nhịn được phát ra một tiếng cảm khái.
Nhưng hắn chợt thu hồi ánh mắt, quay đầu nhìn về phía đại thụ che trời này.
Tử Linh bảo thụ.
Bình thường mà nói, cho dù có người muốn dời vật khổng lồ này ra khỏi bí cảnh thì trên cơ bản cũng không thể làm được.
Dù sao thì Tử Linh Bảo Thụ thật sự quá lớn.
Thế cho nên không có nhẫn trữ vật nào có thể chứa được.
Hơn nữa cho dù có thể chứa đủ, cũng không cách nào duy trì sự sống của nó.
Cho nên nhiều nhất cũng chỉ hái một quả.
Quả cây hôm nay đã được hái xong, đối với những người còn lại mà nói, tất nhiên là không có bất kỳ giá trị gì.
Nhưng đối với Cố Dương mà nói.
Vậy giá trị sẽ càng cao.
Cố Dương ánh mắt ngưng trọng nhìn Tử Linh bảo thụ trước mắt.
Đang chuẩn bị đưa tay sửa đổi.
Nhưng động tác của hắn ta hơi ngừng lại.
"Theo phương châm ổn thỏa, hay là trước tiên nhìn một chút tình hình đã."
Cố Dương suy tư một chút.
Ánh mắt chợt ngưng tụ.
Trực tiếp nhìn thẳng số mệnh cây Tử Linh bảo thụ này.
Trong nháy mắt, một chuỗi lớn tin tức chính là đập vào mi mắt.
Cố Dương liếc mắt nhìn qua.
Thần sắc có chút cả kinh.
"Tuổi thọ vậy mà chỉ còn lại có một vạn năm?"
"Cây Tử Linh bảo thụ này không ngờ đã già đến vậy rồi sao?"
Từ trong số mệnh của Tử Linh bảo thụ, Cố Dương tự nhiên nhìn ra niên đại của cây Tử Linh bảo thụ này.
Đã trưởng thành mấy vạn năm.
Mà hôm nay, nó chỉ còn lại vạn năm tuổi thọ cuối cùng.
Thấy vậy, Cố Dương không khỏi lộ vẻ tiếc nuối.
Hắn còn định trực tiếp sửa chữa mười vạn năm, sau đó thu hoạch một đống lớn Tử Linh quả niên đại cực cao đây?
Bây giờ xem ra lại không làm được điều này.
Chẳng qua cũng ảnh hưởng không lớn.
Dù sao chờ sửa chữa xong, trái cây kết ra lại sửa lại một phen.
Kết quả cũng giống như vậy!
Nghĩ đến đây, Cố Dương không khỏi mỉm cười.
Hắn ta thò tay ra trực tiếp đặt lên cây đại thụ che trời này.
Rồi sau đó tâm niệm khẽ động.
"Thay đổi Tử Linh Bảo Thụ, thời gian là... Vạn năm sau!"
Trong nháy mắt sửa chữa thành công.
Cây đại thụ chọc trời này phảng phất như bắt đầu gia tốc, từ cành lá xum xuê chậm rãi biến thành khô héo.
Sau đó lại giành được tân sinh.
Ngay sau đó, từng quả Tử Linh mới mọc cũng treo trên cành cây.
Cứ như thế lặp đi lặp lại.
Vào giờ phút này, một vạn năm thời gian dường như trong nháy mắt đã trôi qua.
Cuối cùng.
Tử Linh Bảo Thụ đã đến điểm cuối của tuổi thọ.
Lá cây của nó đã biến thành màu vàng úa.
Trên nhánh cây buông xuống mấy chục quả Tử Linh.
Có Tử Linh quả hết sức sung mãn, ẩn chứa lực lượng cực kỳ dày đặc.
Có cái lại là tương đối đơn bạc.
Thấy vậy.
Cố Dương cũng trực tiếp hái xuống mấy chục quả Tử Linh này.
Trong đó niên đại khác nhau.
Ngàn năm, cũng có một quả gần vạn năm!
Cũng có quả vừa mới sinh trưởng ra, chẳng qua trăm năm.
"Coi như không tệ."
Đối với việc này, Cố Dương cũng hài lòng gật đầu nhẹ.
Hắn lại lợi dụng khả năng nhìn thẳng số mệnh nhìn thoáng qua những Tử Linh quả này.
Ánh mắt hắn lập tức lộ vẻ kinh ngạc.
Lúc này hắn mới phát hiện, hoá ra Tử Linh Quả này coi như dùng, cũng phải xem tu vi.
Nếu là Đan Hư cảnh trở xuống phục dụng Tử Linh quả vạn năm, đó cũng là độc dược có thể so với độc tính mạnh nhất!
Một khi sử dụng sẽ bạo thể mà chết!
Đan Hư cảnh trở xuống, chỉ có thể phục dụng Tử Linh quả ngàn năm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận