Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 416 - Kim Viêm Phần Thiên hiển lộ vô địch, chín thành trảm thiên áo nghĩa rung động hoàn vũ! Trận chiến kinh thế (3)

Chứng kiến một màn này.
Vô số âm thanh thán phục không ngừng vang lên.
"Hízz..."
"Một kiếm kinh khủng đến cỡ nào chứ!?"
"Chiêu kiếm quỷ dị của Cố Dương, lại bị Lạc Viêm Thiên chặn lại!?"
"Đâu chỉ ngăn cản được, thậm chí còn đánh Cố Dương bị thương!?"
"Không hổ là Thái tử điện hạ, vừa rồi ta còn lo lắng một kiếm này của Cố Dương có thể xem nhẹ Kim Diễm Kiếm Khí, hiện tại xem ra... Một kiếm quỷ dị này, cũng không phải vô địch!"
"Chỉ đơn thuần là nhanh mà thôi!?"
"Đây chính là Đại Viêm thái tử sao? Không chỉ có thân thể cường hãn, tu vi cũng là đạt tới trình độ đỉnh cao không người có thể so sánh, ngộ tính chỉ đứng sau Cố Dương, chính là thiên kiêu hoàn toàn xứng đáng!"
"Cố Dương ở trước mặt Thái tử điện hạ, ngoại trừ ngộ tính yêu nghiệt kia, không có bất cứ ưu thế nào khác, làm sao có thể chiến thắng Thái tử điện hạ!?"
"Đại thành Ngụy tuyệt phẩm áo nghĩa, cộng thêm một môn kiếm pháp Vương cấp trung phẩm đã tu luyện tới đại thành, Cố Dương không có bất kỳ cơ hội nào!?"
Tất cả thiên kiêu bắt đầu nhao nhao nghị luận.
Đồng thời giọng nói của những thiên kiêu của Hoàng triều Đại Viêm cũng càng lúc càng lớn.
Lúc trước những thiên kiêu đối với Cố Dương còn tương đối xem trọng, cũng là có một bộ phận thay đổi cách nhìn.
Dù sao thì các phương diện bây giờ Lạc Viêm Thiên biểu hiện ra ngoài đều mạnh hơn Cố Dương rất nhiều!
Thực lực của hai người hoàn toàn không cùng một cấp bậc!
Cố Dương tất bại không thể nghi ngờ!?
Đối với hoài nghi xung quanh, Diệp Khuynh Thành đương nhiên không thèm để ý tới.
Đôi mắt đẹp của nàng ta từ đầu đến cuối đều rơi vào trên người Cố Dương.
Nàng tin tưởng Cố Dương nhất định có thể thắng.
Nhìn biểu cảm của Cố Dương là có thể nhìn ra.
Tất nhiên hắn vẫn còn át chủ bài chưa lấy ra rồi!
Một bên khác.
Vưu Phong và Đường Long thấy cảnh này cũng nhịn không được liên tục thở dài.
"Chỉ có thể nói, không hổ là Lạc Viêm Thiên!?"
"Hắn thật sự quá mạnh mẽ, chúng ta và hắn hoàn toàn không cùng cấp bậc."
"Đúng là bị nghiền ép mọi phương diện."
Bọn họ cúi đầu, trên mặt cũng lộ ra cảm khái.
Bởi vì có câu là người ngoài xem náo nhiệt, người trong nghề xem môn đạo.
Từ kết quả đến xem.
Rõ ràng Cố Dương đã bị Lạc Viêm Thiên áp chế.
Nhưng trên thực tế, trên đài cao.
Hà Thanh Huyền và Lạc Cửu Thiên liếc nhau một cái, trong ánh mắt cũng tràn đầy kinh ngạc.
Hiển nhiên, bọn họ phát hiện chỗ không đúng.
"Nếu ta không nhìn lầm, so sánh với chiêu mà sử dụng với Nhạc Tinh Thần lúc trước... Cố Dương thi triển lần này, phẩm cấp có tăng lên đúng không?"
Hà Thanh Huyền nhịn không được kinh ngạc hỏi.
Lạc Cửu Thiên gật đầu, đưa ra câu trả lời khẳng định.
"Lúc trước chỉ là Vương cấp trung phẩm, còn bây giờ... chính là Vương cấp thượng phẩm!?"
"Hắn lại hoàn thiện rồi! Hơn nữa... Còn là hoàn thiện ra một môn kiếm pháp Vương cấp Thượng phẩm!?"
"Thật sự là quái vật!?"
Lập tức hai người líu lưỡi một trận, trong ánh mắt nhìn về phía Cố Dương cũng tràn đầy rung động.
"Tiểu tử kia, khẳng định còn có át chủ bài sao, phỏng chừng lập tức sẽ sử dụng."
Hai người nhìn chằm chằm Cố Dương.
Mà cũng đúng như bọn họ nghĩ.
Bây giờ Cố Dương chậm rãi hoạt động gân cốt một chút.
Không thể không nói, từ khi xuyên không đến bây giờ Lạc Viêm Thiên chính là thiên kiêu mang cho hắn áp lực lớn nhất!
Không ai bằng!?
Lạc Viêm Thiên nhìn thấy vậy, ánh mắt hờ hững.
"Có át chủ bài thì mau lấy ra đi, nếu chỉ có như vậy, thì sớm nhận thua đi."
Hắn lạnh nhạt mở miệng.
Mặc dù trong giọng nói dường như khinh thường Cố Dương.
Nhưng vẻ ngưng trọng trong ánh mắt đó cũng là biểu hiện nội tâm hắn không bình tĩnh.
Hắn ta cũng có thể nhìn thấy biến hóa trong một kiếm vừa rồi của Cố Dương!
So với trước đây, phẩm cấp kiếm pháp vậy mà tăng lên?
Tên gia hỏa này...
Đây không ngờ lại là kiếm pháp tự động lĩnh ngộ ra sao?
Thực sự là một con quái vật?
Nghe Lạc Viêm Thiên nói vậy.
Cố Dương cũng nhịn không được phát ra một tiếng cười khẽ.
"Không thể không nói, ngươi đúng là đối thủ mạnh nhất mà ta từng gặp, nếu ngươi cũng đã nói như vậy."
"Ta... đương nhiên sẽ dốc toàn lực ứng phó!"
Nói đến đây, trong ánh mắt Cố Dương nhất thời bộc phát ra một luồng quang mang mang cực kỳ bén nhọn.
Trong nháy mắt.
Toàn thân Cố Dương rõ ràng bộc phát ra một trận khí tức lăng lệ khủng bố vô cùng, Cố Dương chậm rãi nhắm mắt lại.
"Tuy Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật là Vương cấp thượng phẩm, nhưng vẻn vẹn chỉ là khoái kiếm, không thể phát huy ra toàn bộ uy lực của Trảm Thiên Áo Nghĩa."
"Cho nên..."
Cố Dương đột nhiên mở mắt ra.
Cũng chính là trong nháy mắt mở mắt ra.
Cố Dương chậm rãi nâng Thanh Huyền kiếm trong tay lên.
Hào quang kỳ dị trên thân kiếm không ngờ lại lóe lên.
Ngay khoảnh khắc sau.
Một cỗ áo nghĩa kinh khủng khó có thể tưởng tượng, chính là nháy mắt bùng nổ ra!
Đó là chín thành áo nghĩa Trảm Thiên!?
Chín thành áo nghĩa Trảm Thiên vừa ra.
Nhất thời sắc trời trong nháy mắt mờ đi.
Không gian xung quanh dường như càng không chịu nổi áp lực kinh khủng này, phát ra từng đợt thanh âm rên rỉ.
Thậm chí là không gian phong tỏa mà cường giả Vương cảnh tự mình bố trí, giờ phút này vậy mà đều có xu thế buông lỏng!
Rẹt!
Chín thành trảm thiên áo nghĩa đều ùa vào trong thân kiếm Thanh Huyền.
Lập tức từng trận âm thanh reo vang vang vọng toàn trường!
Mà cũng chính giờ phút này.
Tất cả mọi người nhịn không được trừng mắt nhìn thẳng.
Trong đó có không ít thiên kiêu kiếm tu, giờ phút này đều hoảng sợ nhìn về phía bội kiếm bên hông mình.
Lúc Cố Dương bày ra chín thành áo nghĩa Trảm Thiên, bội kiếm của bọn họ phảng phất đều là vì thế mà sợ hãi mà run rẩy!?
"Đây đến tột cùng... là cái gì!?"
Tất cả mọi người ngẩng đầu, lại trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này.
Bây giờ áo nghĩa mà Cố Dương bộc phát ra, đã đạt đến trình độ khiến bọn họ hoàn toàn không cách nào lý giải!
Mà càng chấn động hơn chính là những vị trưởng lão Vũ Hóa Cảnh.
Ánh mắt bọn hắn nhìn chằm chằm Cố Dương trên đài.
Trong ánh mắt tràn ngập rung động vô tận!
Bạn cần đăng nhập để bình luận