Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 864 - Long Hoàng Kim Đan

Trên đỉnh Thiên Tuyết, Mộ Dung Thiên Tuyết đang ngồi xếp bằng trong sân, trên xích đu, cúi đầu, hai mắt mê ly, không biết suy nghĩ chút gì.
Bỗng nhiên, nàng phảng phất cảm ứng được cái gì, ngẩng đầu lên, lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Ba động Không Gian Pháp Tắc... Ngươi ngay cả Không Gian Pháp Tắc cũng lĩnh ngộ được rồi sao?"
Mộ Dung Thiên Tuyết cảm thán một tiếng.
"Không đúng, trong một kiếm kia của ngươi, vốn cũng không chỉ là ẩn chứa Vận Mệnh chi ý, thời không cũng có. Có lẽ, ngươi lĩnh ngộ Không Gian Pháp Tắc là chuyện rất bình thường. Thậm chí ngay cả Thời Gian, Hủy Diệt các loại pháp tắc đều lĩnh ngộ đi."
"Ngươi đang hồi tưởng lại chuyện cũ ư? Đây là nơi Đạo Thiên Đại Đế chơi đùa với ngươi đúng không?"
Cố Dương từ chối cho ý kiến nở nụ cười, sau đó đi tới phía sau Mộ Dung Thiên Tuyết, không có sự đồng ý của Mộ Dung Thiên Tuyết, bắt đầu giúp nàng đong đưa xích đu.
Cặp mắt đỏ của Mộ Dung Thiên Tuyết lóe lên, nhẹ nhàng gật đầu.
"Đừng cứ mãi đắm chìm trong quá khứ. Thỉnh thoảng ngươi cũng phải làm chút ít chuyện vui vẻ."
Cố Dương khẽ lắc đầu, khuyên giải an ủi nói.
"Chuyện vui vẻ? Đối với loại người như ta và ngươi, ngoại trừ sau khi tu luyện thành công, còn có thể có chuyện gì vui vẻ."
Mộ Dung Thiên Tuyết thở dài một tiếng.
"Ngươi không muốn tìm đạo lữ sao?"
Cố Dương mở miệng nói.
Mộ Dung Thiên Tuyết dừng lại, không trả lời vấn đề này.
"Được rồi, đổi câu hỏi khác đi. Ta bế quan bao lâu rồi?"
Cố Dương mở miệng hỏi.
"Một năm."
Mộ Dung Thiên Tuyết hơi nghiêng đầu, nhìn chăm chú Cố Dương, chậm rãi mở miệng.
"Một năm sao, thời gian ngược lại rất dài."
Cố Dương khẽ lắc đầu, có chút bất đắc dĩ.
Hiện tại, theo sự tăng trưởng của thời gian, mỗi lần sửa chữa thời gian cần thiết cũng càng ngày càng dài.
Có điều đây cũng là chuyện không còn cách nào khác.
Đương nhiên, so với việc một chút thời gian trôi đi, thu hoạch của hắn tuyệt đối là để cho vô số người ước ao.
"Ta sắp đột phá đến Hoàng Cảnh."
Cố Dương ánh mắt lấp lóe, mở miệng nói.
"Ừm, ngươi cũng nên đột phá đến Hoàng cảnh rồi. Ta đã chuẩn bị cho ngươi Long Hoàng Kim Đan, ngươi ăn vào có thể trực tiếp đột phá."
Mộ Dung Thiên Tuyết gật đầu, lạnh nhạt lên tiếng.
Đối với thiếu niên Đại Đế như Cố Dương mà nói, bọn họ đột phá cảnh giới là chuyện rất dễ dàng.
Đương nhiên đó là dưới tình huống bọn họ không quan tâm nền tảng căn cơ.
Nếu như mỗi cảnh giới đều đạt đến cực hạn, sau đó lại lựa chọn đột phá, vậy độ khó đột phá sẽ lớn hơn vô số lần so với tu sĩ bình thường đột phá.
Dù sao, vạn sự đều là tương sinh tương khắc.
Ngươi có thể đi tới cảnh giới cực hạn, chiến lực phải vượt xa những tu sĩ cùng cảnh khác, thậm chí còn vượt qua cả đại cảnh giới mà chiến đấu.
Nhưng tài nguyên ngươi cần tiêu hao và độ khó rất lớn.
Cho nên, Cố Dương có thể ở cái nơi chim không thèm ỉa như hạ giới, đi tới cực hạn mỗi cảnh giới, còn có thể ở khoảng hai mươi tuổi tu luyện tới cực hạn Vương cảnh, ngay cả nàng cũng có chút kinh ngạc.
"Kim Đan Long Hoàng cũng là đồ tốt, ngươi lấy ở đâu ra? Tiền thơm"
Cố Dương hơi kinh ngạc, tò mò hỏi.
Nhiều Chí Tôn pháp như vậy, trong đó tự nhiên cũng có Chí Tôn tinh thông đan đạo, Cố Dương tự nhiên cũng biết được rất nhiều chuyện.
Long Hoàng kim đan là một loại đan dược cực kỳ trân quý.
Tài liệu chính để luyện chế thì phải là tinh huyết của long tộc thuần huyết, còn có cả Kim Hoàng Bảo Hoa trong truyền thuyết.
Long tộc vốn không tồn tại trong Kiếm Vực, là tộc đàn bá chủ Long giới, thực lực của bộ tộc sâu không lường được.
Mà Long tộc thuần huyết ở trong Long tộc cũng là Long chủng cực kỳ hiếm thấy, tiềm lực kinh người.
Muốn thu được tinh huyết của Long tộc thuần huyết, độ khó có thể tưởng tượng được lớn bao nhiêu.
Mà Kim Hoàng Bảo Hoa cũng là bảo dược đặc thù của một đại giới, giá trị kinh người.
Mà thông qua hai loại nguyên liệu này làm chủ dược, luyện chế ra Kim Đan Long Hoàng, hiệu quả cũng thập phần khủng bố.
Không chỉ có thể trợ giúp người hoàn mỹ đột phá đến Hoàng cảnh, càng có thể tăng căn cốt tư chất người phục dụng trên diện rộng, đối với nhân vật cấp độ thiếu niên Chí Tôn có tác dụng lớn, thậm chí đối với thiếu niên Đại Đế đều có tác dụng nhất định.
Theo đạo lý, lấy nội tình và thực lực của Đạo Thiên Tiên Cung hiện tại, hiển nhiên là không có năng lực lấy được loại đan dược này.
"Đi Long giới một chuyến, mặt dày mày dạn tìm bạn tốt mượn chút tinh huyết. Về phần Kim Hoàng Bảo Hoa, Đạo Thiên Tiên Cung vừa khéo có cất giữ. Phiền toái duy nhất chính là luyện đan sư. Luyện đan sư cấp Chí Tôn cũng hiếm thấy."
Mộ Dung Thiên Tuyết lạnh nhạt lên tiếng.
Rõ ràng là chuyện rất khó khăn, nói ra trong miệng nàng, liền cho người ta một loại cảm giác rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé không đáng kể.
Cố Dương cũng không nói gì.
Vượt giới cũng không dễ gì với Chuẩn Đế, làm gì có đơn giản như vậy. Càng đừng nói, đi tới đại giới khác cũng dễ bị cho là kẻ xâm lược.
Tuy Mộ Dung Thiên Tuyết nói rất đơn giản, nhưng Cố Dương cũng không cho rằng chuyện này thật sự nhẹ nhàng như vậy.
Đương nhiên, Mộ Dung Thiên Tuyết lại có Long tộc thuần huyết làm bạn tốt, đúng là khiến hắn rất kinh ngạc.
Hơn nữa nhìn quan hệ này, đã đến trình độ có thể cho tinh huyết rồi.
"Mạo muội hỏi một câu. Con rồng kia là đực hay là cái."
Cố Dương dò hỏi.
"Con cái, không được có ý đồ gì với cô ta."
Mộ Dung Thiên Tuyết liếc mắt nhìn Cố Dương, hừ lạnh nói.
"Luôn cảm giác ngươi sinh ra một ít hiểu lầm vi diệu đối với ta."
Cố Dương im lặng nghẹn lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận