Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 385 - Vang danh Thanh Vực, yêu nghiệt chi danh! Nhạc gia điên cuồng (2)

Bảy phần mười áo nghĩa của quyền, tám phần mười áo nghĩa của kiếm cùng với... Năm phần mười áo nghĩa trảm thiên!
Tin tức này gần như ngay sau khi trận chiến sinh tử kết thúc thì đã truyền khắp toàn bộ hoàng triều Đại Viêm!
Trong vương triều Huyền Điểu.
Đám người Đại trưởng lão chính là tình cảm dạt dào, pha trà đối ẩm.
Sau đó có tin tức liên quan tới Cố Dương liền truyền tới.
Trong nháy mắt, ly trà trong tay đại trưởng lão rơi xuống đất.
"Cái gì? Tám phần mười áo nghĩa của kiếm!"
"???"
Đại trưởng lão mở to hai mắt nhìn.
Trong lòng đã khiếp sợ tới cực điểm.
Mười bảy tuổi... Đã lĩnh ngộ được tám thành áo nghĩa của Kiếm!?
Hơn nữa còn có bảy phần áo nghĩa của quyền, cùng với năm thành Trảm Thiên áo nghĩa tuyệt phẩm...
Ban đầu Đại trưởng lão còn cảm thấy mình đánh giá cao Cố Dương rồi.
Bây giờ xem ra hắn còn quá coi thường quái vật này rồi!
Sau một phen sợ hãi thán phục, trên mặt Đại trưởng lão cũng không khỏi lộ ra vẻ cảm khái.
Cùng lúc đó.
Các đại vương triều khác cũng đồng thời biết được tin tức này.
Man Long vương triều.
Man Long vương triều cách Thanh Huyền thánh viện tương đối xa.
Cho nên đến lúc này, đại đội Man Long vương triều mới vừa trở lại trong vương triều.
Sắc mặt trưởng lão dẫn đội Man Long vương triều giờ phút này cũng rất khó coi.
Dù sao thiên kiêu đệ nhất vương triều bọn họ, Vân Thiên Man lại là nhận một đứa trẻ chưa đủ mười tám tuổi làm đại ca, quả thực là mất hết thể diện của Man Long vương triều bọn họ!
Hiện tại hắn thậm chí có chút không dám bẩm báo với bệ hạ.
Nhưng sau một phen do dự, bọn họ vẫn đi đến vương cung của Man Long vương triều để bẩm báo.
Sau khi nói xong Vân Thiên Man bái Cố Dương làm đại ca, vị trưởng lão này đã chuẩn bị sẵn sàng để bị răn dạy.
Kết quả nửa ngày sau cũng không nghe thấy bệ hạ răn dạy.
Việc này không thể không khiến hắn sinh lòng nghi hoặc.
Ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện trên mặt bệ hạ giờ phút này lộ ra vẻ vui mừng.
"Con ta bái Cố Dương làm đại ca sao?"
"Ơ... đúng... đúng thưa bệ hạ."
Tên trưởng lão kia không rõ ràng cho lắm, nhưng vẫn gật đầu.
"Ha ha ha!"
"Không hổ là con ta, ánh mắt quả thật vô cùng cay độc!?"
Nghe đến đây, hoàng đế Man Long vương triều lập tức cất tiếng cười ha hả.
Trông có vẻ vô cùng vui vẻ.
Tên trưởng lão kia càng thêm choáng váng.
Chậc?
Ánh mắt cay độc?
Đây là tình huống gì vậy?
Bái một đứa trẻ mười bảy tuổi làm đại ca, vậy không phải là bôi nhọ thể diện Man Long vương triều bọn họ sao?
Trong lúc nghi hoặc, hắn cuối cùng nhịn không được, hỏi ra.
Tâm tình Hoàng đế Man Long vương triều, cực tốt, giải thích đầu đuôi sự việc một phen.
Lập tức, vị trưởng lão kia cũng trợn trừng mắt.
"Tám... Tám... Tám phần mười áo nghĩa của Kiếm? Là thiên kiêu đỉnh cấp có ngộ tính yêu nghiệt sao? Vừa mới bước chân vào nội viện đã có thể chém giết thiên kiêu đệ ngũ của Thanh Huyền bảng Nhạc Tinh Thần?"
Trong miệng hắn nỉ non, trong lúc nhất thời cảm giác có chút đầu váng mắt hoa.
Tất cả những chuyện này... đều do Cố Dương vẻn vẹn mười bảy tuổi làm ra?
CMN đây là...
Không khỏi cũng quá yêu nghiệt đi?
Tin tức của Cố Dương không chỉ chấn động toàn bộ hoàng triều Đại Viêm.
Cho dù là những thế lực đỉnh tiêm ở Thanh vực kia, cũng đều biết được sự tích có liên quan đến Cố Dương.
Thanh Vực chiếm diện tích cực lớn, địa vực rộng lớn vô ngần, cũng là bị cắt khúc bởi tam đại hoàng triều, tứ đại thánh địa cùng với ngũ đại gia tộc!
Hôm đó, tin tức của Cố Dương, chính là truyền tới tai hai đại hoàng triều khác xung quanh.
Vĩnh Dạ Hoàng Triều.
Linh khí mờ mịt, nước hồ quay cuồng, sương mù tràn ngập.
Trước mắt là một linh trì khổng lồ trải dài ngàn dặm.
Linh trì tràn đầy linh dịch tinh khiết ngưng tụ thành thực chất.
Mà ở trong linh trì.
Một nam tử ngồi ngay ngắn ở trong đó.
Hai mắt nhắm nghiền, linh dịch cuồn cuộn, đang không ngừng dũng mãnh lao vào trong cơ thể hắn.
Dường như hắn đang tu luyện.
Mà đúng lúc này, một bóng người vô cùng cẩn thận nhẹ nhàng đi tới.
Sau đó gã cẩn thận từng li từng tí mở miệng: "Thiếu chủ, có tin tức truyền đến từ hoàng triều Đại Viêm."
"Nói đi."
Nam tử vẫn nhắm chặt hai mắt, hắn lạnh nhạt mở miệng.
"Vâng."
"Nhạc Tinh Thần từng mâu thuẫn với muội muội ngươi, bị giết."
"Hả?"
Nghe đến đây, thanh niên nam tử bỗng nhiên mở mắt ra.
"Nhạc Tinh Thần, đã chết?"
Trên mặt hắn lộ ra một tia nghi hoặc, nhìn thị vệ đang đứng ở trước mặt.
"Đúng vậy thưa Thiếu chủ!"
"Nhạc Tinh Thần bị một tên Thiên Kiêu tên là Cố Dương chém giết, nghe nói Cố Dương này năm nay gần mười bảy tuổi, lại lĩnh ngộ bảy thành áo nghĩa của quyền, tám thành áo nghĩa của kiếm cùng với năm thành áo nghĩa thuộc tính tuyệt phẩm! Công pháp tu luyện cùng võ kỹ đều là cấp Vương cấp! Hơn nữa tất cả đều tu luyện đến cấp độ viên mãn, hết sức yêu nghiệt!"
Nghe thị vệ nói vậy.
Trên mặt nam tử nhất thời hiện lên một tia kinh ngạc.
"Ồ? Cố Dương này... Thật là có chút thú vị."
Nói xong, trong mắt nam tử lộ ra một tia hiếu kỳ cùng chờ mong.
"Ngộ tính yêu nghiệt như thế, mặc dù dõi mắt toàn bộ Thanh Vực, sợ là cũng không người có thể so sánh."
"Thú vị!"
"Đợi đến khi Thanh Vực đại bí cảnh mở ra, ngược lại hảo hảo chiếu cố hắn."
Nói đến đây, khóe miệng nam tử lập tức hiện ra vẻ tươi cười.
Lại lần nữa nhắm hai mắt lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận