Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 813 - Cố Dương khoe khoang trá hình (3)

"Được!"
"Vậy ta ra tay!"
"Ngươi phải cẩn thận nha!"
Ánh mắt Đỗ Nguyệt Ngưng lập tức sáng lên.
Không chần chờ chút nào, khí tức trong cơ thể rõ ràng toàn lực bạo phát ra!
Chí Tôn huyết mạch càng ầm ầm phun trào, triệt để kích phát ra!
Nhất thời, áp lực trong đại điện tăng vọt!
Chẳng qua loại áp lực này, trước mặt Cố Dương không khác gì mưa bụi, căn bản không ảnh hưởng toàn cục.
Ngay sau đó, Đỗ Nguyệt Ngưng nghiêm túc khoát tay một cái.
"Tinh Lạc Nguyệt Trướng!"
Nàng duyên dáng kêu một tiếng.
Đưa tay lên, rõ ràng có quang mang chói mắt hiện ra ở lòng bàn tay nàng!
Trong đó rõ ràng ẩn chứa pháp tắc chi lực đáng sợ!
Hơn nữa thủ đoạn này hình như là Chí Tôn chi pháp mà Nguyệt Hoa Chí Tôn lưu lại.
Chẳng qua Đỗ Nguyệt Ngưng không nắm giữ lực lượng pháp tắc, cho nên thi triển một chiêu này tự nhiên cũng không đạt đến trình độ mạnh nhất.
Nhưng ngay cả như vậy.
Hôm nay chiêu này Đỗ Nguyệt Ngưng thi triển đã đến trình độ kinh khủng, đã vượt qua Hư ảnh Thần cảnh Hắc Nguyên Thần Triều toàn lực xuất thủ mà Cố Dương ban đầu gặp tại Huyền Minh đại lục!
Thậm chí còn có thể uy hiếp được một ít Thần Cảnh bình thường!
"Cũng không tệ lắm."
Thấy vậy, con mắt Cố Dương cũng không khỏi hơi sáng lên.
Phát ra một tiếng tán thưởng.
Xem ra lần này Đỗ Nguyệt Ngưng thu hoạch tương đối khá.
Dùng tu vi Chuẩn Thần bộc phát ra thủ đoạn có thể so với Thần Cảnh.
Thực lực bực này, đủ để được xưng là thiên kiêu!
Nghe được Cố Dương tán thưởng.
Đỗ Nguyệt Ngưng cũng mừng rỡ không thôi.
Nhưng bỗng nhiên Cố Dương lại tiện tay đánh ra một quyền.
Ầm ầm ầm!
Trong nháy mắt, lực lượng kinh khủng đã trực tiếp đánh nổ một chiêu có chút tự tin kia của Đỗ Nguyệt Ngưng!
Tốc độ hủy diệt cực nhanh, thậm chí cả Đỗ Nguyệt Ngưng cũng có chút không kịp phản ứng.
Trên gương mặt xinh đẹp còn đang hiện lên vẻ mừng rỡ.
"Chuyện này..."
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
Đỗ Nguyệt sững sờ tại chỗ, mắt choáng váng.
Giờ phút này nàng ngược lại hồi tưởng lại sức mạnh kinh khủng ẩn chứa trong một quyền vừa rồi của Cố Dương.
Nàng không khỏi sợ hãi lắc đầu.
"Lực lượng của Cố Dương ngươi rốt cuộc mạnh bao nhiêu?"
Nàng nhịn không được hỏi.
Nghe đến đây, Cố Dương mỉm cười, giang tay ra nói: "Bình thường."
"Cũng chỉ có trình độ có thể đánh chết Thần cảnh đi."
Cố Dương lời này vừa nói ra khỏi miệng.
Đỗ Nguyệt Ngưng lập tức á khẩu không trả lời được.
Một quyền của tên này có thể đánh chết Thần cảnh.
Như vậy xem ra mình vẫn quá coi thường Cố Dương rồi!
Đúng như tiểu hồng điểu kia của Cố Dương nói.
Thực lực của Cố Dương, Thần Cảnh hoàn toàn chính xác không đỡ được một quyền của Cố Dương!
Nhưng Đỗ Nguyệt lại hơi chu mỏ.
"Hừ!"
"Tuy rằng hiện tại ta không phải đối thủ của ngươi, nhưng nếu như ta hoàn toàn kích phát ra huyết mạch Chí Tôn, tuyệt đối có năng lực phân cao thấp với Cố Dương ngươi!"
"Phải biết rằng huyết mạch Chí tôn của ta bây giờ mới kích phát được một phần cực nhỏ mà thôi!"
Nàng đối với truyền thừa của lão tổ nhà mình rất có tự tin.
Đương nhiên...
Mặc dù nàng rất tự tin.
Nhưng lời nói vẫn có chút kinh sợ.
Dù sao đã kiến thức qua thực lực cùng thiên phú đáng sợ của Cố Dương.
Vì vậy cũng không dám khẳng định nhất định vượt qua Cố Dương, mà là nói... Có năng lực cùng Cố Dương đánh một trận.
Đối với chuyện này, Cố Dương chỉ cười mà không nói.
Không thể không nói.
Hậu duệ chí tôn sau khi đạt được truyền thừa đích thật là cực kỳ khủng bố!
Hoàn toàn không cùng cấp bậc với những thiên kiêu bình thường.
Hơn nữa đây còn chỉ là đời sau của Chí Tôn.
Nếu tiến vào Trung Thiên vực của Kiếm Vực.
Trong đó chỉ sợ còn có đời sau của Đế cảnh!
Trình độ kinh khủng kia...
Càng là khó có thể tưởng tượng.
"Xem ra Thượng giới này cũng không đơn giản như ta tưởng tượng nha."
Trong lòng Cố Dương thoáng thở dài.
Với thực lực hiện giờ của y, muốn chiến thắng những chí tôn trẻ tuổi kia cũng không thành vấn đề, nhưng... không thể xem thường.
Sau khi đơn giản luận bàn phân ra thắng bại.
Hai người cũng không tiếp tục ở lại Nguyệt Hoa Điện.
Sau đó rời khỏi Nguyệt Hoa điện, trở về đường cũ.
Rời khỏi cấm địa trấn ngục.
Hai người đứng trong rừng rậm rộng lớn.
"Cố Dương, kế tiếp ngươi tính đi nơi nào?"
Đỗ Nguyệt Ngưng nhìn chăm chú Cố Dương.
Mặc dù thời gian cùng Cố Dương tiếp xúc cũng không tính là dài, nhưng trong lòng nàng vẫn là có chút không muốn cùng Cố Dương chia ly đấy.
"Ta sao?"
"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra..."
"Ta muốn đi Hắc Nguyên Thần Triều một chuyến."
Cố Dương nghe vậy, cũng chậm rãi đáp.
"Hắc nguyên thần triều?"
"Ngươi đi nơi đó làm gì?"
Đỗ Nguyệt sau khi nghe đến bốn chữ Hắc Nguyên thần triều, trên mặt không khỏi hiện lên vẻ chán ghét.
Rồi lại hỏi.
"Hủy diệt Hắc Nguyên Thần Triều."
Cố Dương ngược lại cũng không có dự định che giấu mục đích.
Nghe được lời này, Đỗ Nguyệt Ngưng đang nhỏ giọng lập tức không nhịn được há to miệng.
"Huỷ... Hủy diệt Hắc Nguyên Thần triều?"
Trong lòng nàng rung động không thôi.
Đây chính là thần triều đó!
Trong thần triều có vô số cường giả.
Càng có Thần Cảnh tồn tại!
Hơn nữa những Thần Cảnh kia đều là những lão quái vật, nói không chừng trong tay bọn họ còn có lá bài tẩy đặc biệt nào đó.
Nếu muốn tiêu diệt nó...Khó như lên trời!
Càng mấu chốt chính là, Cố Dương vì sao làm như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận