Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 604 - Thăm dò vận mệnh, lão quái vật Thánh cảnh chấn động, say nằm gối mỹ nhân (2)

"Ồ?"
Nghe vậy, Cố Dương cũng không khỏi lộ vẻ chờ mong.
Nói như vậy là...
Khuynh Thành chắc đã thức tỉnh hoàn toàn Thánh thể rồi?
Thú vị, không biết Thánh thể mang đến hiệu quả thế nào, so với Cửu Chuyển Linh Lung thể trên người Linh Nhi, ai sẽ hơn một bậc?
"Hả? Tu vi Linh Nhi tỷ tỷ làm sao…?"
Lần này Cố Dương đến cũng không che giấu khí tức Sở Linh Nhi.
Cho nên lúc Hoàng Thanh chuẩn bị nói chuyện với Sở Linh Nhi, lại ngạc nhiên phát hiện ra khí tức trên người Sở Linh Nhi mạnh hơn các nàng, lập tức mặt mũi tràn đầy kinh ngạc nói.
"Sinh Tử cảnh tầng năm đỉnh phong?"
Hoàng Nguyệt cũng nhìn thấy điều này, không khỏi kinh ngạc lên tiếng.
Nghe được hai tỷ muội Hoàng Nguyệt Hoàng Thanh kinh ngạc.
Sở Linh Nhi cũng cười tủm tỉm, nhỏ giọng giải thích vào tai các nàng một phen.
Mặc dù Cố Dương có thể nghe lén, chẳng qua hắn cũng không làm như vậy.
Có điều sau khi Sở Linh Nhi nói xong.
Khuôn mặt xinh đẹp của hai tỷ muội Hoàng Nguyệt Hoàng Thanh lập tức đỏ ửng lên.
"Lại còn có loại chuyện này?"
"Ta cũng rất muốn làm như vậy nha."
"Linh Nhi tỷ tỷ, loại chuyện này... có phải rất vui vẻ hay không?"
Hoàng Nguyệt Hoàng Thanh lập tức đỏ mặt, hết sức tung tăng trò chuyện với Sở Linh Nhi.
"Đúng vậy."
Hai mắt Sở Linh Nhi sáng ngời, mỉm cười gật đầu.
"Nếu ta cũng có loại thể chất như Linh Nhi tỷ tỷ thì tốt rồi."
Nghe đến đây, Hoàng Thanh không nhịn được cong miệng nhỏ nhắn lên, có chút u oán nhìn thoáng qua Cố Dương.
"Đúng vậy đấy."
Hoàng Nguyệt cũng thở dài, cũng là ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm Cố Dương.
Bị hai nàng nhìn chằm chằm như thế, Cố Dương cũng cảm giác toàn thân có chút như gà con.
"Linh Nhi, có phải ngươi nói những lời kỳ quái gì với hai nàng không?"
Cố Dương nhịn không được tới gần bên tai Sở Linh Nhi, nhỏ giọng hỏi.
"Không có nha."
Gương mặt xinh đẹp của Sở Linh Nhi ửng đỏ, lại cười mỉm lắc đầu.
"Ta chỉ nói thật thôi."
Nghe vậy, Cố Dương lắc đầu.
Quên đi, tâm tư của nữ nhân, tốt hơn là đừng đoán.
Mà nhìn thấy một màn Cố Dương cùng tam nữ vui cười đùa giỡn, vô số thiên kiêu bốn phía ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, trong ánh mắt tràn đầy hâm mộ.
"Chúng ta đi nhanh lên đi, cảm giác liên tục bị người khác nhìn chằm chằm không tốt chút nào!"
Hoàng Thanh cũng có chút chịu không nổi bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy.
Chính là kéo ống tay áo của Cố Dương nói.
"Đúng rồi Cố công tử, chúng ta sắp xếp phòng rất tốt cho ngươi nha, bây giờ đi xem đi?"
"Ừm."
Cố Dương khẽ gật đầu.
Ngay lập tức, dưới sự dẫn dắt của Hoàng Nguyệt và Hoàng Thanh, nhanh chóng rời đi.
Chờ đến khi thân ảnh Cố Dương cùng tam nữ biến mất ở chân trời.
Tam trưởng lão liêu xiêu trong gió.
Nói là ta tới đón tiếp?
Cuối cùng sao lại biến thành như vậy?
Suy cho cùng hắn cũng là một cường giả Hoàng cảnh!
Như vậy xem ra có phải có chút mất mặt hay không?
Tam trưởng lão khẽ lắc đầu thở dài.
Thân hình lóe lên, cũng biến mất không thấy gì nữa.
Nhìn thấy vậy.
Các vực khác thiên kiêu cùng thế lực cũng đều cảm khái một phen, ngay sau đó nhao nhao tiến vào Chu Tước thánh địa.
Dưới sự dẫn dắt của Hoàng Nguyệt và Hoàng Thanh.
Cố Dương trực tiếp bị an bài tiến vào một mảnh cung điện chim hót hoa nở, non xanh nước biếc khổng lồ.
Trên đường Cố Dương cũng nhìn thấy thế lực khác được an bài chỗ ở.
Mặc dù cũng không nhỏ, nhưng so với cung điện khổng lồ của mình thì không thể nghi ngờ là kém hơn rất nhiều.
Chẳng qua Cố Dương ngược lại cũng không để ý những thứ này.
Cố Dương cùng Sở Linh Nhi tiến vào bên trong cung điện to lớn này.
Nhưng hai tỷ muội Hoàng Thanh và Hoàng Nguyệt cũng không có ý định rời đi.
Càng là trực tiếp nán lại bên người Cố Dương.
Nếu không phải Thánh Chủ Chu Tước đến đây thúc giục, chỉ sợ buổi tối hai nàng đều ngủ cùng Cố Dương.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Rạng sáng ngày hôm sau.
Bên trong căn phòng.
Cố Dương cùng Sở Linh Nhi, Hoàng Thanh Hoàng Nguyệt ngồi trong phòng.
Bàn luận về vạn vực đại bỉ.
"Lại nói... Lần này vạn vực so tài, dường như cũng không nhìn thấy Thiên Kiêu Vũ Hóa cảnh, chẳng lẽ Vạn vực đại bỉ còn hạn chế tu vi Thiên kiêu sao?"
Cố Dương không khỏi nghi ngờ hỏi.
Hôm qua trước khi hắn tiến vào Chu Tước thánh địa, đã cẩn thận quan sát.
Một thiên kiêu cảnh giới Vũ Hóa cũng không có.
Mạnh nhất cũng giống như hắn, đều là Sinh Tử cảnh tầng mười ba đỉnh phong, tam hoa tụ đỉnh!
Hoàng Âm cũng là như thế.
Vẫn chưa đột phá Vũ Hóa cảnh!
Đây mới là điều khiến cho Cố Dương nghi hoặc một chút.
Theo lý thuyết trong Đông Hoang có rất nhiều thiên kiêu.
Thiên kiêu đột phá Vũ Hóa cảnh hẳn phải không ít.
Nhưng lại không thấy một người nào.
Điều này vô cùng kỳ quái.
"Vạn vực đại bỉ không có bất kỳ hạn chế nào, chỉ cần là thiên kiêu, có thể tham gia..."
Khóe mắt Hoàng Nguyệt mang theo ý cười giải thích nói: "Sở dĩ thi đấu Vạn Vực không có thiên kiêu Vũ Hóa Cảnh."
"Cũng là bởi vì thiên kiêu bình thường đột phá Vũ Hóa cảnh, đều sẽ lựa chọn đi Trung Châu."
"Huyền Minh đại lục chia làm Trung Châu, Tây Mạc, Nam Lĩnh, Bắc Nguyên cùng với Đông Hoang năm đại bản khối."
"Đông Hoang chúng ta ở trong năm khối lớn, chỉ có thể tính là thứ tư, xếp hàng trung hạ."
"Mà Trung Châu, chính là trung tâm của toàn bộ Huyền Minh đại lục, trong đó có vô số thiên kiêu cường giả, xa xa không phải Đông Hoang có thể so sánh!"
"Vì lẽ đó những thiên kiêu bình thường đặt chân vào cảnh giới Vũ Hóa, đều vì sự phát triển của bản thân, đều sẽ lựa chọn tiến về Trung Châu để tăng thực lực bản thân."
Nghe Hoàng Nguyệt giải thích như vậy, Cố Dương cũng giật mình.
"Khó trách ở Đông Hoang gặp được Vũ Hóa Cảnh đều yếu như vậy, hoá ra lưu lại đều là một ít kẻ chẳng ra gì."
Cố Dương nhịn không được than thở nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận