Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 405 - Bảy thành Trảm Thiên Áo Nghĩa, chấn động toàn trường, Một kiếm bại Vưu Phong! Tương lai Cố Dương nhất định thành Hoàng (1)

"Khá lắm! Vừa rồi còn lẩm bẩm lúc nào thì Cố Dương mới va chạm với kẻ top 2, hiện tại đã đến rồi! "
"A, ta nổi hứng rồi! Ta vẫn còn nhớ rõ, Cố Dương ở phương diện kiếm đạo lĩnh ngộ cũng cực kỳ yêu nghiệt đấy!"
"Cuộc chiến giữa hai vị kiếm tu thiên tài tuyệt thế!?"
"Chờ lâu như vậy, rốt cuộc lại tới một trận chất lượng siêu cấp!"
"Lần này thú vị rồi!"
Mọi người nghe được tin tức này lập tức kích động.
Nhìn về phía Cố Dương và Vưu Phong với ánh mắt mong chờ.
Thần sắc tràn đầy mong đợi.
Bên kia.
Hà Thanh Huyền và Lạc Cửu Thiên nhìn thấy như vậy hai mắt không khỏi sáng lên.
"Thú vị, hai người bọn họ đụng nhau nhanh như vậy."
"Thanh Huyền, hay là chúng ta đánh cược đi?"
"Ồ? Lạc huynh muốn đánh cuộc như thế nào?"
Hà Thanh Huyền nghe thấy lời nói của Lạc Cửu Thiên, cũng không khỏi hơi nhíu mày, hào hứng dâng lên.
"Vậy chúng ta cược xem... Vưu Phong có thể tiếp mấy kiếm của Cố Dương?"
Lạc Cửu Thiên vừa cười vừa nói.
Nghe đến đó, ánh mắt Hà Thanh Huyền lập tức sáng lên.
Thoáng suy tư một lát.
Chợt là chậm rãi nói: "Lấy thiên phú Cố Dương biểu hiện ra, tiểu tử này khẳng định còn giấu át chủ bài."
"Cho nên tối đa Vưu Phong cũng chỉ có thể ngăn trở một kiếm của Cố Dương mà thôi!"
Hà Thanh Huyền nói rất tự tin.
"Lạc huynh ngươi thấy thế nào?"
Nghe vậy, Lạc Cửu Thiên sờ lên chòm râu hoa râm của mình.
"Ha ha, thật ra ta và ngươi lại có cách nhìn khác nhau."
"Lúc trước ta đã điều tra một ít chiến tích liên quan tới Cố Dương trước kia, cũng nhìn ra được một ít quy luật."
"Tiểu tử này, gặp thiên kiêu cũng sẽ không vừa lên liền xuất ra át chủ bài chiến đấu, mà là thích tuần tự từng bước tiến lên, từ từ thăm dò, sau đó lại bộc phát ra năng lực áp chế đối thủ đánh bại, như vậy sẽ không bại lộ quá nhiều át chủ bài, cũng có thể vững vàng chiến thắng!"
"Cho nên... Ít nhất ba kiếm!"
Lạc Cửu Thiên cười ha ha, liền dựng lên ba ngón tay.
"Không không không, loại tình huống này cũng cần phải đúng người, Vưu Phong thích vừa lên liền phóng đại chiêu, trực tiếp ra tuyệt chiêu, dưới loại tình huống này, Cố Dương cũng sẽ không tiếp tục dò xét, đương nhiên cũng là tuyệt chiêu xuất ra."
"Cho nên, một kiếm là đủ!"
Quan điểm nói xong, hai người bắt đầu tranh chấp.
Ý kiến của bọn họ xuất hiện sai lệch.
Chỉ là nếu phen đối thoại này truyền đi, tất nhiên sẽ gây ra một trận oanh động.
Dù sao...
Nhìn từ chiến đấu lúc trước, rõ ràng là Vưu Phong cao hơn một bậc.
Ngày hôm nay, phần lớn thiên kiêu đều đã nhìn thấy cho rằng như thế.
Kết quả trong mắt hai đại cường giả Vương cảnh, Vưu Phong phảng phất hoàn toàn không phải là đối thủ của Cố Dương.
Thậm chí đều bắt đầu đánh cuộc, Vưu Phong có thể tiếp được mấy kiếm của Cố Dương.
Đúng là quá mức bất hợp lí!
Mà ngay lúc vạn chúng chờ mong.
Cố Dương và Vưu Phong cũng chậm rãi đi lên bệ đá mới tinh.
"Cố Dương, ta muốn giao thủ với ngươi rất lâu rồi!"
Vưu Phong nhìn chằm chằm vào Cố Dương, trong ánh mắt tràn ngập chiến ý.
Thật ra, ngộ tính kinh khủng mà Cố Dương thể hiện ra làm hắn không khỏi có chút tự ti.
Nhưng nếu luận thực lực... Hắn vẫn có chút tự tin với bản thân.
"Có lẽ ngươi không biết ta, nhưng ta phải nói một câu, ta không thích ẩn giấu thủ đoạn, một khi ra tay... đó là chiêu tuyệt sát, cho nên... xin ngươi đừng nương tay!"
"Nếu không làm ngươi bị thương, vậy thì không phải là thứ ta muốn nhìn thấy."
Vưu Phong giọng nói nhẹ nhàng truyền đến.
Tuy rằng trong giọng nói cũng không sắc bén, nhưng lời nói này... không thể nghi ngờ chính là bộc lộ sự sắc bén!
Dù sao cũng là tuyệt thế thiên kiêu, còn là kiếm tu.
Trong lòng tự nhiên mang một tia ngạo khí!
Cho dù Cố Dương ngộ tính yêu nghiệt đến mức tận cùng, nhưng... Cũng chỉ là ngộ tính yêu nghiệt mà thôi!
Không ít thiên kiêu xung quanh cũng nhao nhao cảm khái Vưu Phong.
"Đây chính là lòng tin của vị đứng thứ hai trên Thanh Huyền bảng sao?"
"Hắn vừa rồi không lâu chính là một kiếm đem Đường Long đánh bại, thực lực hơn xa Đường Long, Cố Dương chưa chắc đánh thắng hắn!"
"Nếu Cố Dương đột phá Đan Hư cảnh, đánh bại Vưu Phong không thành vấn đề, chỉ tiếc Cố Dương vẫn chỉ là Nguyên Hải cảnh mà thôi."
"Đáng tiếc."
Từng đợt âm thanh cảm khái truyền đến.
Trên mặt hiện ra vẻ tiếc hận.
Mà bên kia.
Cố Dương cũng nghe được những lời này của Vưu Phong.
Lông mày chau lên.
Hắn khẽ cười một tiếng.
"Được thôi."
Lúc trước hắn cũng nhìn trận chiến giữa Vưu Phong và Đường Long.
Cho nên...
Phải ra tay như thế nào, hắn tự nhiên trong lòng cũng có tính toán.
"Được!"
Nghe Cố Dương đáp ứng, chiến ý trong mắt Vưu Phong lập tức dâng trào.
"Ta biết ngươi vẫn chưa dùng toàn lực trong trận chiến lúc trước, cho nên... ta đã chuẩn bị kỹ càng rồi!"
Vừa nói xong, trên thân Vưu Phong bộc phát ra một cỗ khí tức chân nguyên cực kỳ khủng bố, thình lình bộc phát.
Khí tức Đan Hư cảnh tầng mười ba đỉnh phong có một không hai toàn trường!
Cùng lúc đó, sáu phần mười áo nghĩa Khinh Phong cũng nháy mắt bạo phát ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận