Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 238 - Thi đấu bắt đầu, Mộng Ma bí cảnh, cùng lộ thần thông (2)

Huyền điểu vương triều lại còn có thủ đoạn như thế sao?
Điều này không khỏi khiến Cố Dương khá tò mò.
Ngay sau đó.
Sau khi nói xong những lời này không bao lâu, lão giả mặc áo bào trắng trên bầu trời liền vung tay lên.
Nhất thời, một miếng cổ ngọc kì dị hiện lên trong tay hắn.
Ngay khoảnh khắc sau.
Hắn trực tiếp ném cổ ngọc kia xuống.
Bịch!
Cổ Ngọc rơi thẳng xuống mặt đất trong quảng trường.
Trên mặt đất hiện lên một vài đường vân kỳ lạ.
Lúc đầu người ngoài còn tưởng những hoa văn này chỉ dùng để trang trí.
Không nghĩ tới sau khi cổ ngọc rơi vào phía trên đường vân kì dị kia thì những đường vân kia phảng phất như sống lại.
Tất cả nhao nhao động đậy, bao vây toàn bộ cổ ngọc.
Rẹt!
Từng đợt ánh sáng màu trắng tinh khiết phóng lên trời.
Trong nháy mắt đã bao vây tất cả thiên kiêu chung quanh vào trong đó!
Đợi đến khi ánh sáng trắng tản đi.
Tất cả thiên kiêu đã biến mất không thấy bóng dáng.
Mà chung quanh cũng đứng đầy người xem.
Trong đó có người của Huyền Điểu vương triều và người của các quốc gia khác.
Bọn họ nhìn thấy một màn này cũng đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Không ngờ được bí cảnh Mộng Ma này lại ngay tại bên trong quảng trường quốc đô!"
"Không hổ là Huyền Điểu vương triều, xây dựng quốc đô ở trên một bí cảnh, thật là đại thủ bút nha!"
"Đây chính là thực lực của vương triều!"
Vô số âm thanh kinh ngạc truyền đến.
Tất cả mọi người đều bị thủ bút lớn của vương triều Huyền Điểu làm cho chấn động.
Đương nhiên trong đó cũng bao gồm Sở Linh Nhi và Sở Phong.
Một màn này.
Đối với bọn họ mà nói, đây cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.
"Chậc..."
Sở Phong thần sắc chấn động.
Là cường giả Đan Hư cảnh, đây cũng là lần đầu tiên hắn nhìn thấy cảnh tượng này.
Cũng không khỏi cảm thấy rung động không thôi.
Chẳng qua ngay sau đó một màn rung động xuất hiện.
Chỉ thấy trong tay lão giả áo trắng kia lần nữa lấy ra một mảnh Cổ Ngọc.
Trực tiếp ném lên không trung.
Lập tức, khối cổ ngọc trên mặt đất cũng có phản ứng.
Hai miếng ngọc cổ phân biệt tản mát ra hai loại quang mang một tím một lam.
Hào quang đan xen, trên không trung hiện ra từng hình ảnh thập phần rõ ràng, trong đó rõ ràng là đang bao quát tất cả tuyển thủ tiến vào trong Mộng Ma bí cảnh.
Gần một ngàn hình ảnh, trong nháy mắt triển lãm ở trước mắt cho toàn bộ mọi người quan sát.
"Là Triệu Hằng! Ta nhìn thấy Triệu Hằng!"
Có một người nước Triệu đột nhiên thét lên kinh hãi.
Chỉ vào một hình ảnh trong đó lớn tiếng kêu lên.
Mà trong hình ảnh kia, rõ ràng là nổi lên thiên kiêu đệ nhất Triệu quốc —— thân ảnh Triệu Hằng!
Tiếng thán phục cũng vang lên không ngừng.
"Phu quân ở kia!"
Trong mắt Sở Linh Nhi cũng mang theo kích động.
Rất nhanh tìm được thị giác của Cố Dương trong đám hình ảnh này.
Sở Phong cũng vội vàng ngẩng đầu nhìn lại.
Trong hình ảnh.
Cố Dương vừa mới mở mắt.
Hắn vận động gân cốt một chút.
Thần sắc hơi lộ vẻ kinh ngạc.
"Dường như không khác gì so với tình huống bình thường."
"Cũng không phải là tách riêng thần hồn ra, có điều... Hình như có một lực lượng kỳ diệu nào đó dẫn dắt thần hồn của ta ra."
Cố Dương hơi suy nghĩ một chút, liền phát hiện chỗ thần diệu trong đó.
Cụ thể thực hiện như thế nào thì không rõ ràng lắm.
Nhưng cũng đúng như lão giả đã nói.
Nếu như mình sinh ra vết thương trí mạng, loại lực lượng huyền diệu này chính là có thể chuyển loại tổn thương trí mạng này đến trên thần hồn.
Từ đó dùng giá cao thần hồn tổn thương, khiến cho tính mạng của người ta không lo.
Loại thủ đoạn này có chút kỳ dị.
Chỉ có cường giả Sinh Tử cảnh mới làm được như vậy?
Cố Dương thoáng suy tư một phen.
Chợt lắc đầu, không suy nghĩ quá nhiều.
Mà bắt đầu quan sát xung quanh.
Chung quanh là một rừng cây rậm rạp.
Sắc trời mờ tối.
Ánh mặt trời cũng khó có thể xâm nhập vào cành lá rậm rạp.
Trong rừng cây u ám, thỉnh thoảng lại truyền đến một vài tiếng kêu kỳ quái.
Vô cùng khiếp người.
"Đây chính là bí cảnh Mộng Ma sao?"
"Săn giết Mộng Ma kiếm điểm tích lũy..."
Cố Dương đang trầm ngâm.
Nhưng vào lúc này, một sinh vật đen kịt toàn thân lặng yên không một tiếng động lẻn vào sau lưng Cố Dương cách đó không xa.
Cố Dương phảng phất hoàn toàn không chú ý tới!
Mà cảnh tượng này là hoàn toàn phát trực tiếp ra ngoài!
"Là Mộng Ma!"
Sở Phong thấy vậy thần sắc cũng trở lên ngưng trọng.
"Phu quân..."
Khi nhìn thấy Cố Dương phảng phất không phát hiện ra Mộng Ma phía sau lưng, Sở Linh Nhi cũng hồi hộp nắm chặt nắm đấm nhỏ.
Giờ phút này trong một đám hình ảnh chỉ có bên Cố Dương xuất hiện bóng dáng Mộng Ma.
Lập tức hấp dẫn vô số ánh mắt.
"Đây là mộng ma sao?"
"Ồ... Thật ghê tởm!"
"Là tên thiên kiêu Sở quốc mới ở ngoài thành vừa rồi!"
"Nhìn bộ dạng này của hắn dường như hoàn toàn không chú ý tới Mộng Ma phía sau!"
"Chậc chậc, xem ra hắn sắp xui xẻo."
Một hồi âm thanh bàn luận không khỏi truyền đến.
Đương nhiên, phần lớn mọi người đều là nhìn thấy biểu lộ vui sướng khi người gặp họa.
"Mộng Ma ra tay rồi!"
"Động tác thật nhanh!"
"Xem ra những thiên kiêu bị đào thải đầu tiên chuẩn bị xuất hiện rồi!"
Đột nhiên.
Sinh vật kinh tởm tối đen trong bức tranh bỗng nhiên động!
Thân hình nó nhanh như lôi đình.
Đúng là nháy mắt xuất hiện ở sau lưng Cố Dương.
Sau đó ở chỗ sâu của nó có một bàn tay được hắc vụ vô tận bao phủ, bắt về phía sau lưng Cố Dương!
Chứng kiến một màn này.
Những người xung quanh lập tức kinh hãi hét lên.
Cũng đúng vào lúc này.
Cố Dương bỗng nhiên động.
Chỉ thấy hắn lạnh nhạt quay người lại.
Sau đó phong khinh vân đạm huy động nắm đấm.
Trực tiếp đánh về phía Mộng Ma tối đen!
Ầm ầm!
Lực lượng kinh khủng ầm ầm bộc phát.
Một tiếng nổ cực lớn vang vọng khắp rừng cây!
Phốc!
Một quyền rơi xuống.
Còn bàn tay mộng ma kia vẫn chưa thể chạm vào Cố Dương.
Quyền kình khủng bố kia trực tiếp cắn nuốt lấy nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận