Ta Sửa Đổi Vô Hạn, Độc Đoán Vạn Cổ

Chương 355 - Liên thủ lại thì có làm sao, Cố Dương hiển lộ tư thái vô địch (2)

Bát hoàng tử và Cửu công chúa nghe được chuyện này, lông mày cũng hơi nhíu lại.
Không trực tiếp đáp ứng.
Dù sao Lâm Sở Thiên cũng không phải đối thủ của Cố Dương, thực lực của bọn họ tương xứng với Lâm Sở Thiên, cho dù thật sự đánh nhau, chỉ sợ cũng không chiếm ưu thế.
Nếu không nắm chắc thì bọn họ cũng không muốn tặng học phần cho Cố Dương.
Nhưng những lời kế tiếp của Cố Dương lại khiến cho bọn họ tức giận trong nháy mắt.
"Nếu không dám... Ba người các ngươi cùng lên cũng được."
"Ta cũng không muốn nhiều, nếu như ta thắng mỗi người các ngươi cho ta một vạn điểm học phần, nếu như ta thua, liền cho các ngươi mỗi người một vạn điểm, rất công bằng đúng không?"
Cố Dương nhếch miệng cười nói.
Nụ cười có vẻ vô hại.
Mà nháy mắt khi hắn vừa dứt lời.
Tất cả thiên kiêu chung quanh xem kịch lập tức lộ vẻ kinh ngạc, không thể tưởng tượng nhìn Cố Dương.
Cố Dương điên rồi sao?
Tuy rằng thực lực của ngươi thật sự rất mạnh, thậm chí ngay cả tam đại thiên kiêu cũng không phải là đối thủ của ngươi.
Nhưng lại trực tiếp khiêu chiến ba thiên kiêu?
Quả thực là quá ngông cuồng đi?
Vân Thiên Man cũng sững sờ.
Nhưng chợt trên mặt hắn ta lộ ra sự sùng kính cuồng nhiệt.
"Quá mạnh! Đại ca quá mạnh!"
"Là nam nhân nên như vậy.”
Hắn kích động không thôi, nhảy cẫng lên.
Bên kia, Bát hoàng tử và Cửu công chúa cảm thấy nao nao, trên mặt chợt bộc phát ra đầy trời phẫn nộ!
"Cố Dương! Ngươi đừng có mà được một tấc lại muốn tiến một thước!?"
"Ta thừa nhận thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng ngươi lại dám coi thường bọn ta như vậy!?"
Lời này của Cố Dương quả thực chính là vũ nhục bọn hắn.
Hoàn toàn không để bọn họ vào mắt.
Tuổi của mọi người đều không lớn, đang là lúc trẻ tuổi khí thịnh.
Nghe được lời này, bọn họ làm sao có thể nhịn được!?
"Lâm Sở Thiên, chúng ta cùng lên, tên gia hỏa này đúng là càn rỡ tới cực điểm!"
Bát hoàng tử Lạc Thành Khôn nhìn về phía Lâm Sở Thiên.
Giờ phút này biểu lộ của Lâm Sở Thiên cũng rất khó coi.
Nghe đến đó, hắn cũng khẽ gật đầu.
"Được!"
"Cố Dương, ngươi sẽ vì sự tự phụ của ngươi mà trả giá đắt!?"
Tiếng nói vừa phát ra.
Thân hình Bát hoàng tử cùng Cửu công chúa nhất thời lướt ra, trực tiếp xông lên bệ đá.
Lâm Sở Thiên cũng nhảy lên.
Đứng chung một chỗ với Bát hoàng tử và Cửu công chúa.
Ánh mắt giận dữ trợn trừng nhìn chằm chằm Cố Dương.
Mà thần sắc Cố Dương lại lạnh nhạt, trên mặt lộ ra nụ cười khẽ.
"Cùng nhau ra tay!"
Lạc Thành Khôn thấy vậy, lập tức cắn răng một cái.
Toàn thân càng nháy mắt bộc phát ra chân nguyên kinh khủng!
Tràn ra khí tức Nguyên Hải cảnh tầng mười ba đỉnh phong.
Cùng lúc đó, Lạc Vũ Phỉ, Lâm Sở Thiên ở bên cạnh hắn cũng dồn dập bộc phát ra khí tức.
Lúc này tam đại cự đầu ở ngoại môn đang chuẩn bị liên thủ ra tay với Cố Dương.
Mà đây tự nhiên cũng là cực kỳ chấn động đối với thiên kiêu chung quanh.
Bởi vì đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy tam đại thiên kiêu ngoại môn liên thủ.
Đồng thời, ánh mắt bọn họ không khỏi hiện lên từng đợt chờ mong.
"Ba vị thiên kiêu đứng đầu đồng loạt ra tay, có trò hay xem rồi!"
"Thật sao? Ta lại cảm thấy Cố Dương kia thật sự quá càn rỡ, mặc dù thực lực của hắn khẳng định trên ba người Lâm Sở Thiên, nhưng muốn lấy một đánh ba, si tâm vọng tưởng!"
"Không sai, tam đại thiên kiêu đều là Nguyên Hải Cảnh bậc mười ba đỉnh phong, thực lực trong cùng cảnh giới đều thuộc loại đứng thứ nhất, Cố Dương kia lại dám lấy một địch ba, quả thực là hành vi tự tìm đường chết!"
"Chờ đi, thắng bại chẳng mấy chốc sẽ xuất hiện, Cố Dương cũng không đỡ nổi một chiêu!"
Phần lớn thiên kiêu xung quanh đều đến từ bản địa của hoàng triều Đại Viêm.
Đương nhiên là hướng về thiên kiêu nhà mình.
Hơn nữa đúng như suy nghĩ của bọn họ, ba thiên kiêu liên thủ bạo phát thực lực cũng chẳng phải đơn giản, khác với một cộng một bằng hai!
Cố Dương tuy rằng có thể đánh bại Lâm Sở Thiên, nhưng tuyệt đối là không đánh lại ba người liên thủ!
Cùng lúc đó.
Mấy vị trưởng lão đang âm thầm theo dõi cũng lộ vẻ tò mò.
"Thú vị, Cố Dương này... trái lại rất quyết đoán!"
"Cùng cảnh một đấu ba, thủ đoạn này có vài phần phong thái của Trần trưởng lão lúc trước nha."
"Có trưởng lão không khỏi trêu ghẹo nhìn về phía lão giả áo xanh bên cạnh."
Giờ phút này trong ánh mắt thanh y lão giả cũng lộ ra một tia kinh ngạc.
Nghe trưởng lão bên cạnh trêu ghẹo, hắn không khỏi cười khẽ lắc đầu.
"Lúc trước ta chỉ là đấu nhiều người cùng cảnh giới Bão Nguyên, nếu là cùng cảnh giới Nguyên Hải Cảnh bậc mười ba đỉnh phong, cho dù là ta cũng không làm được."
"Theo ý Trần trưởng lão, vậy Cố Dương tất bại không thể nghi ngờ?"
Trưởng lão xung quanh không khỏi lộ vẻ hiếu kỳ, hỏi.
"Không biết, nhưng trực giác nói cho ta... chỉ sợ Cố Dương sẽ thắng."
Trần trưởng lão lắc đầu nói.
Nghe đến đây, các trưởng lão chung quanh lập tức kinh ngạc.
Trực giác?
Trực giác của một vị cường giả Vũ Hóa cảnh?
Xem ra Trần trưởng lão đối với Cố Dương thập phần coi trọng.
Bọn họ cũng dõi mắt lên trận chiến.
Hiển nhiên, đối với bọn họ mà nói, vẫn là xem trọng ba người hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận