Như Ý Tiểu Lang Quân

Chương 955: Tình thế nghiêm trọng

Nhìn vẻ mặt trầm xuống của Đường Ninh, trán của Hình bộ Thượng thư bắt đầu túa mồ hôi lạnh.
Người bị bắt vào Hình bộ không phải ai khác, mà là Tây Vực chi chủ, có địa vị ngang hàng với bệ hạ của bọn họ.
Đừng nói hắn rất có thể bị hãm hại, cho dù hắn thật sự có liên quan đến vụ kiện mạng người, cũng không phải Hình bộ có thể xử lý.
Hắn lau mồ hôi lạnh trên trán, nhìn về phía Đường Ninh, cười làm lành nói: "Quốc chủ bớt giận, bản quan nhất định sẽ nghiêm tra việc này, trả lại cho ngài sự công bằng..."
Nói xong, hắn liền nhìn về phía bộ đầu kia, mặt mày tối sầm lại, quát lớn: "Nói, rốt cuộc là chuyện như thế nào!"
Chuyện này không phải hắn có thể xử lý, hắn cũng không ép được, việc duy nhất có thể làm là trước khi bệ hạ trách tội, điều tra rõ chân tướng sự việc.
Bộ đầu kia bịch một tiếng liền quỳ rạp xuống đất, run giọng nói: "Dạ, dạ công tử..."
...
Hiến Vương thế tử cùng một đoàn người đến Hình bộ, một thanh niên đi lên trước, nhìn đám nha dịch Hình bộ, hỏi: "Người vừa bị bắt vào Hình bộ đâu?"
Bộ khoái kia nói: "Ở Thượng Thư nha."
"Không thể nào..." Vẻ mặt thanh niên kia lộ vẻ kinh ngạc, "Chuyện này ngay cả cha ta cũng kinh động sao?"
Bộ khoái kia ngẩng đầu nhìn hắn một chút, lại nhanh chóng cúi đầu xuống, nói: "Đại nhân bảo công tử cũng đến Thượng Thư nha một chuyến."
Vẻ nghi hoặc trên mặt thanh niên vẫn chưa tan, lúc đi về phía Thượng Thư nha, trong lòng bắt đầu bất an, nếu để cho phụ thân biết hắn lợi dụng nha dịch Hình bộ để mưu lợi riêng, chắc chắn hắn không có quả ngon để ăn.
Bất quá cũng may chuyện hôm nay còn có Hiến Vương thế tử, vị này chính là nhân vật lớn mà hắn thật sự muốn nịnh nọt, hẳn là sẽ bỏ qua cho hắn thôi.
Hắn đi vào Thượng Thư nha, ngẩng đầu nhìn lên, một luồng khí lạnh từ xương cụt xộc thẳng lên đại não, cả người đều run rẩy.
Chỉ thấy ở trong Thượng Thư nha, Hình bộ chi chủ, người mà ngày thường hắn kính sợ vô cùng là phụ thân hắn, đang khoanh tay đứng ở phía dưới, còn người trẻ tuổi mà hắn đã bắt vào Hình bộ, thì đang vững vàng ngồi ở vị trí chủ tọa, nhâm nhi trà ngon mà ngay cả phụ thân hắn bình thường cũng không nỡ uống.
Nếu không phải hắn từng thấy qua hoàng đế, chắc chắn hắn sẽ cho rằng, đối phương chính là hoàng đế bệ hạ.
"Nghịch tử, quỳ xuống cho ta!"
Hình bộ Thượng thư gầm lên giận dữ, khiến thân thể người trẻ tuổi kia run lên, bịch một tiếng, không chút do dự quỳ xuống đất.
Ngay cả phụ thân ở trước mặt người kia, còn phải đứng một bên, hắn nào dám có nửa điểm chống đối?
Hình bộ Thượng thư trừng mắt liếc hắn một cái, quát lớn: "Còn không mau mau bồi tội với quốc chủ!"
"Quốc chủ?" Người trẻ tuổi đang kinh hãi, nghe vậy trên mặt lại nổi lên một tia kinh ngạc, bật thốt lên: "Quốc chủ nào?"
Hình bộ Thượng thư đi lên trước, một tay đánh vào đầu hắn, giận dữ nói: "Vị này chính là Tiểu Uyển quốc chủ, vừa rồi rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, ngươi mau khai thật cho ta!"
"Tiểu, Tiểu Uyển quốc chủ..." Người trẻ tuổi lại run lên, ánh mắt nhìn về phía Đường Ninh tràn đầy sợ hãi.
Tiểu Uyển sau khi thống nhất Tây Vực, so với Sở quốc bọn họ cũng không kém bao nhiêu, mà hắn vừa rồi lại dẫn Tiểu Uyển quốc chủ đến Hình bộ, chuyện này chẳng khác nào bắt cả bệ hạ của họ lại sao?
Trong nháy mắt, hắn liền ý thức rõ được, chuyện này tuyệt đối không phải là chuyện mà hắn có thể gánh nổi.
Sau một khắc, hắn liền lập tức mở miệng: "Là thế tử điện hạ..."
Đứng ngoài cửa nghe lén, thân thể Hiến Vương thế tử chao đảo, sắc mặt âm trầm, trong miệng thầm rủa một câu.
Hắn căn bản không ngờ tới, người đi đường gây gổ với hắn kia lại là Tiểu Uyển quốc chủ. Đường đường là Tiểu Uyển quốc chủ, không ở Tây Vực mà lại chạy đến Sở quốc làm gì?
Trong lòng hắn thầm chửi rủa tên con của Hình bộ Thượng thư đến mức máu chó xối xả vào đầu, nhưng hắn cũng không muốn nán lại Hình bộ nữa, liền lạnh mặt quay đầu bước ra ngoài.
Trở về nơi ở tạm thời trong kinh đô, Hiến Vương thấy sắc mặt hắn khó coi, tiến lên hỏi: "Có chuyện gì xảy ra?"
"Thật là xui xẻo..." Hiến Vương thế tử phất phất tay, nói: "Không cẩn thận chọc phải cái gì Tiểu Uyển quốc chủ kia rồi..."
"Cái gì?" Hiến Vương nghe vậy, sắc mặt đại biến, hỏi: "Sao ngươi lại đắc tội với hắn?"
Hắn mới nhận được tin Tiểu Uyển quốc chủ đến Sở quốc, chưa đầy một canh giờ, con trai của mình lại trêu chọc đến hắn rồi?
Hiến Vương thế tử liếc nhìn ông một cái, nói: "Chẳng phải chỉ là một tiểu quốc ở Tây Vực sao, phụ vương sao người phải kinh ngạc vậy?"
"Ngươi đúng là to gan!" Hiến Vương chỉ vào hắn, tức giận nói: "Còn dám bảo là tiểu quốc Tây Vực, ngươi có biết hay không, Tiểu Uyển đã thống nhất Tây Vực, thân phận quốc chủ của bọn họ, cùng bệ hạ là như nhau, đừng nói là ngươi còn chưa phải là hoàng đế, dù ngươi thật sự là hoàng đế, cũng không có tư cách nói câu vừa rồi!"
Sắc mặt Hiến Vương thế tử trở nên u ám, hỏi: "Vậy ta nên làm gì?"
Hiến Vương chỉ vào hắn, cuối cùng cũng chỉ phất phất tay, nói: "Kể ta nghe, ngươi đã đắc tội hắn thế nào!"
Liên quan đến chuyện của Tiểu Uyển quốc chủ, là chuyện giữa Sở quốc và Tây Vực, dù là một chuyện nhỏ, cũng có thể biến thành chuyện lớn.
Tiểu Uyển sau khi thống nhất trở nên mạnh mẽ như vậy, cho dù là Sở quốc cũng không dám khinh thường, việc thiết lập quan hệ ngoại giao với Tiểu Uyển, có lợi cho quốc gia đại sự.
Lúc này, nếu vì hắn đắc tội với Tiểu Uyển quốc chủ, mà làm hỏng quan hệ ngoại giao giữa hai nước, hắn phải chịu trách nhiệm trước toàn dân...
Cho dù hắn là chuẩn thái tử, cũng không gánh nổi trách nhiệm như vậy.
Hiến Vương thế tử cuối cùng cũng nhận thức được sự nghiêm trọng của sự việc, sắc mặt biến đổi, kể lại toàn bộ ân oán của mình và Tiểu Uyển quốc chủ, bao gồm việc lúc ở Hiến Châu, hắn đã để ý đến người con gái bên cạnh Tiểu Uyển quốc chủ, đã điều động quân coi giữ Hiến Châu, vây công bọn họ...
Sau khi nghe xong, thân thể Hiến Vương lảo đảo, phải vịn vào ghế mới đứng vững được, dùng ánh mắt bi phẫn nhìn hắn, nghiến răng nói: "Giở trò với hoàng phi của Tiểu Uyển, còn vây giết cả quốc chủ của Tiểu Uyển... còn có chuyện gì mà ngươi không dám làm nữa?"
Hiến Vương thế tử trong lòng cũng rất ấm ức, nếu sớm biết người kia là Tiểu Uyển quốc chủ, hắn đã không mù quáng đi đắc tội với người ta, dù sao trong mắt hắn, không có chuyện gì quan trọng hơn ngôi vị hoàng đế của hắn, nếu như vì chuyện này mà hắn mất đi ngôi vị đáng lẽ đã thuộc về mình, hắn chắc chắn sẽ hối hận đến chết.
Sắc mặt của hắn dần dần trở nên trắng bệch, nhìn về phía Hiến Vương, hỏi: "Phụ vương, bệ hạ sẽ không vì chuyện này mà không cho ta làm thái tử nữa chứ..."
"Không biết..." Hiến Vương bực bội lắc đầu, thấy sắc mặt của hắn càng thêm trắng bệch, lại nói thêm: "Nhưng ta nghĩ chắc cũng không đến mức đó đâu, dù sao ngươi cũng là người mà bọn họ vất vả lắm mới chọn ra được, nếu lại đổi ý thì còn ra thể thống gì nữa."
Trong lòng Hiến Vương thế tử cũng yên tâm phần nào, sau đó lại không cam lòng nói: "Hắn còn trẻ như vậy, ai mà nghĩ được hắn lại là Tiểu Uyển quốc chủ chứ..."
"Đủ rồi!" Hiến Vương liếc nhìn hắn một cái, nói: "Chuyện này, ngươi cứ lặng lẽ theo dõi tình hình biến đổi, dù sao chúng ta và bệ hạ mới là người một nhà, bệ hạ sẽ không vì một người ngoài, mà ra tay tàn độc với ngươi..."
...
Hoàng cung, trong một đại điện nào đó.
Sở Hoàng cầm tấu chương mà Hình bộ Thượng thư trình lên, trầm mặt để lên bàn.
Hắn hừ lạnh một tiếng, nói: "Đây chính là người mà chúng ta chọn ra để làm trữ quân..."
Đường Ninh mặt không đổi sắc đứng một bên, nếu Sở Hoàng đồng ý hôn sự giữa hắn và Lan Lan, thì hắn chính là nhạc phụ của mình, đương nhiên hắn phải đối đãi theo lễ nghĩa của vãn bối.
Nhưng nếu như ông ta không đồng ý, thì ông ta cũng chỉ là hoàng đế của Sở quốc, với thân phận bây giờ của Đường Ninh, hắn cũng không cần phải khách khí với ông ta.
Đường Ninh nhìn ông ta, nói: "Chuẩn thái tử của quý quốc, đùa cợt công chúa Tiểu Uyển của ta, vu khống ám sát quốc chủ, ta muốn chuyện này, bệ hạ nên cho ta một lời giải thích hợp lý."
Đứng ở góc độ của Tiểu Uyển, việc này đương nhiên không hề nhỏ, việc quốc chủ Tiểu Uyển có thái độ như vậy cũng là chuyện rất bình thường.
Nhưng hắn không chỉ là Tiểu Uyển quốc chủ, còn là tên trộm đã đánh cắp trái tim con gái bảo bối của hắn, lời này mà lại phát ra từ miệng hắn, Sở Hoàng trong lòng cực kỳ khó chịu.
"Trả cho ngươi lời giải thích?" Ông ta nhìn Đường Ninh, hừ lạnh một tiếng, nói: "Trẫm gả Lan Lan cho ngươi thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận