Như Ý Tiểu Lang Quân

Chương 325: Tiếp nhận

Chương 325: Tiếp nhận
Đường Ninh ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày, đợi đến khi vết thương ở eo lành lại một chút, mới trở lại Hình bộ. Tuy nói kỳ hạn ba tháng ở Hình bộ đã gần kết thúc, chỉ còn lại chưa đầy mười ngày, nhưng hắn vẫn đến để giữ vững vị trí cuối cùng của mình. Lúc đi vào phòng làm việc của Hình bộ, ngẩng đầu lên liền thấy một vị quan viên xa lạ. Đường Ninh nhìn vị trí hắn đang ngồi, nghĩ ngợi một chút rồi mở miệng hỏi: "Vị đại nhân này, hẳn là Dương lang trung?"
Quan viên kia đứng dậy, chắp tay nói: "Đường chủ sự, kính đã lâu kính đã lâu."
Đường Ninh nhớ khi hắn chưa đến Hình bộ, thì vị Dương lang trung này dường như đã xin nghỉ bệnh vì vết thương ở chân, mà lần xin này đã gần ba tháng. Đây là lần đầu tiên hắn gặp mặt người này ở Hình bộ. Hắn cũng chắp tay với đối phương, hỏi: "Vết thương ở chân của Dương lang trung đã đỡ hơn chưa?"
Dương lang trung cười cười, đáp: "Nhờ Đường chủ sự quan tâm, vết thương của ta đã khỏi hẳn."
Đường Ninh hàn huyên vài câu với Dương lang trung rồi trở về chỗ ngồi của mình. Vị Dương lang trung này đến thật đúng lúc, hắn mới là người đứng đầu Hình bộ này, những ngày tiếp theo, hắn có thể được thảnh thơi rồi. Dương lang trung ngồi xuống bàn, ngẩng đầu, vô tình hay cố ý liếc mắt nhìn về phía chỗ của Đường Ninh. Gần ba tháng nay, mặc dù hắn không có ở Hình bộ, nhưng không một khắc nào hắn không để ý đến tin tức ở đây.
Trước khi Đường Ninh đến Hình bộ, đã có tin đồn rằng người này là sao chổi chuyên khắc cấp trên. Hắn vì tránh họa, mới tự mình hại mình xin rời nha. Nhưng ai ngờ, trong ba tháng ở Hình bộ này, đối phương chẳng làm điều gì khác thường mà còn chủ trì biên soạn «Tẩy Oan Tập Lục», ghi chép kỹ càng về các phương pháp kiểm nghiệm và phá án, được bệ hạ khen ngợi, phổ biến cả nước, công lao quá lớn. Điều này khiến Dương lang trung hối hận đến muốn đứt ruột, nếu hắn cũng ở trong nha, thì công lao này, ít nhiều gì cũng có một phần rơi vào vai hắn, hành động của hắn không khác gì chủ động đẩy đi. Ba tháng gần đây bình yên vô sự cũng khiến hắn hoàn toàn yên tâm, dám quay trở lại nha, biết đâu còn có thể ăn theo một chút công lao.
Dương lang trung trở về vị trí quen thuộc của mình, rót ấm trà, vừa mới đưa chung trà lên thì có một tiểu lại ôm một đống hồ sơ từ ngoài cửa đi vào. Tiểu lại đứng ở cửa, đang định đi về phía bàn của Đường Ninh, nhưng khi nhìn thấy Dương lang trung trong phòng thì bỗng ngớ người. Tiểu lại nghĩ một chút rồi đổi hướng, đi đến trước bàn của hắn, đặt tập hồ sơ lên rồi nói: "Dương đại nhân, Thượng thư đại nhân có lệnh, bảo Hình bộ nha mau chóng thẩm tra những hồ sơ này."
"Biết rồi, để đó đi." Dương lang trung gật đầu nhẹ, tùy ý mở một tập hồ sơ ra xem. Vụ án trong tập hồ sơ này rất đơn giản, Tĩnh Biên Hầu vì xây tư trạch, đã xâm chiếm đất của dân, còn dung túng cho thuộc hạ gây ra án mạng. Nếu như kẻ phạm tội là dân thường, hắn chỉ cần ký tên vào thì phạm nhân cho dù không bị chém đầu cũng phải chịu cảnh tịch thu gia sản và lưu đày. Nhưng đây lại là Tĩnh Biên Hầu, một nhân vật quyền quý trong kinh, lại còn dựa vào Khang Vương, một tên lang trung nhỏ bé như hắn, làm sao dám đụng vào?
Tay hắn cầm tập hồ sơ khẽ run lên, mí mắt cũng giật liên hồi, bèn thả xuống rồi lại cầm lên một tập khác. “Con trai Diên Bình Hầu gây ra vụ phóng hỏa giết người.” “Con trai Vĩnh Xuyên Bá cưỡng bức phụ nữ.” “Hội Dương bá dung túng con trai gây ra án hành hung.” ... Sau khi xem xong vài hồ sơ vụ án, người Dương lang trung run nhè nhẹ, mồ hôi lạnh trên trán ứa ra. Bất kỳ một vụ án nào trong số này cũng đủ khiến một lang trung Hình bộ như hắn phải đau đầu. Bắt hắn, một lang trung nhỏ bé đi xử lý những vụ án này, chẳng khác nào bảo hắn đi chết!
Hắn đứng dậy, nhìn về phía một tiểu lại trong phòng, nói: “Hứa thị lang có ở đây không, ta muốn đi tìm hắn...” Tiểu lại đáp: “Bẩm đại nhân, Hứa thị lang vì bao che vụ án nên đã bị đình chức rồi ạ.”
"Tạm thời cách chức..." Dương lang trung đứng tại chỗ, lẩm bẩm nói: "Sao lại nói ngừng là ngừng luôn vậy..." Hắn ngồi phịch xuống ghế, cầm lấy tập hồ sơ cuối cùng, run rẩy mở ra. "Hình bộ thị lang Hứa Trình bao che vụ án..."
Những chuyện xảy ra tại buổi tảo triều, Đường Ninh đã nghe Tiêu Giác kể lại. Dưới sự ngấm ngầm đồng ý và ủng hộ của Đường gia, bao gồm một vị thị ngự sử, có hơn mười vị quan viên trong triều đồng loạt công kích Tĩnh Biên Hầu, Diên Bình Hầu và những người khác. Bệ hạ ra lệnh cho Hình bộ cùng Ngự Sử đài điều tra rõ những vụ án này, một khi chứng thực thì những quyền quý này không chết cũng phải lột da. Luật pháp của nước Trần mặc dù cũng có những ưu đãi nhất định dành cho quyền quý, nhưng sự ưu đãi này cũng có giới hạn. Nếu quyền quý thật sự không coi mạng sống của dân thường ra gì thì hậu quả sẽ rất thảm khốc, Thọ An Bá chính là một ví dụ điển hình. Những chuyện này bọn chúng âm thầm lén lút làm thì là một chuyện, cho dù quan viên cấp dưới có bao che giấu diếm đến mức nào, một khi bị lôi ra ngay trước mặt bá quan trên điện, thì phần lớn là không thể qua mặt được.
May mà Dương lang trung kịp thời trở về, bằng không trong khoảng thời gian cuối cùng này ở Hình bộ, hắn lại có việc để bận rộn. Đường Ninh thong thả uống trà, viết tiếp bộ tiểu thuyết xử án mới nhất của mình. Hắn vừa ngẩng đầu lên liếc qua, đã thấy Dương lang trung thất thểu bước ra ngoài. Hắn vừa mới đặt bút xuống, chưa viết được mấy chữ thì ngoài cửa đã truyền đến tiếng kêu kinh hãi của tiểu lại.
“Không xong, không xong rồi, Dương lang trung rơi xuống giếng rồi!” “Người đâu, mau đến giúp với!”...
Trong Hình bộ nha, một lão giả nhìn Dương lang trung đang nằm trên giường, lắc đầu nói: "Vết thương cũ của Dương lang trung vừa mới khỏi, giờ lại thêm thương mới, lần này ít nhất cũng phải tĩnh dưỡng gần hai tháng." Đường Ninh tỏ vẻ đồng cảm với sự bất hạnh của Dương lang trung. Ngày đầu tiên trở về nha, đã ngã xuống cái giếng cạn bỏ hoang của Hình bộ. Cái giếng đó rất hẻo lánh, xung quanh cũng có hàng rào chắn. Các quan lại trong Hình bộ đều không thể hiểu tại sao Dương lang trung lại rơi xuống cái giếng đó mà bị trọng thương. Nhưng ngay khi Dương lang trung được cứu lên thì Thượng thư đại nhân liền ra lệnh che miệng giếng cạn lại.
Trong Hình bộ nha, Hình bộ Thượng thư Tống Nghĩa nhìn Đường Ninh nói: "Dương lang trung bị thương nặng cần tĩnh dưỡng, trong những ngày này, sự vụ ở Hình bộ giao lại cho Đường chủ sự." Nói xong, không đợi Đường Ninh trả lời, ông ta liền chỉ vào những hồ sơ trên bàn của Dương lang trung nói tiếp: "Những vụ án này, bệ hạ đặc biệt dặn dò, bên Ngự Sử đài cũng đã cử người đến giám sát. Đường chủ sự phải nhanh chóng xử lý."
Mặc dù Đường Ninh cũng không muốn rước họa vào thân hay làm những chuyện rắc rối, nhưng hắn cũng không ác độc như Dương lang trung, quyết tâm đến mức ngay cả mình cũng không buông tha. Cái giếng duy nhất ở Hình bộ đã bị phong bế rồi, hắn cũng không thể leo lên nóc nhà rồi nhảy xuống được. Hơn nữa, việc leo tường với hắn đã sớm là chuyện thường ngày, trong toàn bộ Hình bộ không có chỗ nào mà hắn nhảy xuống bị thương cả. Không ngờ đi một vòng lớn, hết mượn dao giết người, lại đường cong cứu quốc, cuối cùng thì hắn vẫn phải tự mình ra tay.
Hắn mang những hồ sơ kia đến bàn mình, nhìn một tiểu lại nói: "Đi lấy hết hồ sơ vụ án của Hứa thị lang trong phòng làm việc tới đây." Vụ án bao che của Hình bộ Thị lang Hứa Trình là đơn giản nhất. Các hồ sơ mà hắn ta ngăn cản đều chất đống ở trong phòng làm việc, chỉ cần báo cáo tình hình thực tế lên là Trần Hoàng sẽ tự có phán đoán. Vụ án của Liên Nhi cô nương trong nhà, cả nhân chứng lẫn vật chứng đều có, cũng có thể lập tức kết án. Còn về các vụ án khác, Đường Ninh tin rằng Đường gia đã sớm chuẩn bị xong hết cả rồi. Cho dù là ai tra thì cũng sẽ không tốn quá nhiều công sức. Mặc dù vậy, Đường Ninh vẫn có chút khó chịu với hành vi “vứt nồi” của Hình bộ Thượng thư. Vừa hay nhân vật Tống Từ trong “Ta làm Hình bộ Thượng thư những năm kia” còn chưa có tên con trai bất hiếu, cái tên Tống Nghị này thật thích hợp…
Sau khi ung dung viết xong chương mới, Đường Ninh mới cầm lên một tập hồ sơ, nhìn về phía một thư lại nói: “Thăng đường!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận