Như Ý Tiểu Lang Quân

Chương 297: Sắp biến thiên

Đường Ninh thấy lạ, hắn đến Hộ bộ lâu như vậy, cũng chưa từng thấy Tiền thượng thư và Phương Triết mấy lần, khi nha Độ chi chịu áp lực kiểm tra sổ sách lớn như núi, cũng không hề thấy họ quan tâm tới, hiện tại khoản vừa vất vả thanh toán xong xuôi, thì bọn họ hết người này gọi lại người khác gọi, rốt cuộc là đang bán cái thứ thuốc gì trong hồ lô vậy?
Hắn đi đến trước cửa phòng Tiền thượng thư, gõ cửa.
Hộ bộ thượng thư Tiền Thạc ngẩng đầu nhìn, nói: "Mời Đường chủ sự vào."
Đường Ninh bước vào phòng, Tiền Thạc lại nói: "Phiền Đường chủ sự đóng cửa lại."
Đường Ninh lòng đầy nghi ngờ đóng cửa phòng, trong lòng không hiểu Tiền thượng thư tìm hắn đến rốt cuộc có chuyện gì, quay đầu nhìn thấy Phương Triết ngồi ở góc phòng, trong lòng lập tức hiểu ra.
Tam nguyên cập đệ cầm thú quả nhiên không thể tin được, tên này vừa quay đầu liền bán đứng mình.
Tiền Thạc nhìn hắn, hỏi: "Đường chủ sự chắc cũng biết, bản quan tìm ngươi đến, cần làm chuyện gì chứ?"
"Không biết."
Đường Ninh lắc đầu, đấu với Hàn Minh, đấu với Đường gia, đấu với Đoan Vương, để Phương gia cùng Tiền thượng thư ra mặt là được, hắn chỉ là một hộ nhỏ dân đen, căn bản không có bản lĩnh đó."..." Tiền Thạc muốn nói lại nuốt trở lại, nhấp một ngụm trà, mới nói: "Nghe Phương thị lang nói, Đường chủ sự phát hiện một loại phương pháp, có thể kiểm tra khoản có bị làm giả hay không, không biết chuyện này có thật không?"
Đường Ninh nói: "Tiền đại nhân nếu không tin, chỉ cần tìm thử một khoản không bị động tay chân là biết ngay."
Tiền Thạc hỏi: "Vậy bản quan làm sao biết khoản nào là thật, khoản nào là giả?"
Đường Ninh nghĩ ngợi, nói: "Đại nhân có thể tìm thử một số phòng thu chi đáng tin cậy."
Tiền Thạc nói: "Biết người biết mặt khó biết lòng, lời người không thể dễ tin, cho dù bản quan tin được, cũng chưa chắc bọn họ đáng để tín nhiệm."
Đường Ninh suy nghĩ một lát, nói: "Đại nhân nếu vẫn không tin, có thể kiểm tra ghi chép trong sổ sách của Hộ phòng, số lượng nhân khẩu sinh ra ở kinh thành mỗi tháng trong mười năm gần đây, cũng phù hợp kết quả này."
Tiền thượng thư nghĩ ngợi, nói: "Cho dù số lượng nhân khẩu sinh ra là phù hợp, thì làm sao có thể đảm bảo phương pháp này dùng được cho khoản số lượng?"
Đường Ninh trong lòng thầm nhổ một ngụm, cái người này mà là Hộ bộ thượng thư cái nỗi gì, rõ ràng chính là một tên thích cãi cùn, hắn mặt không đổi sắc nói: "Kỳ thực phương pháp này chỉ là hạ quan bày trò, không thể xem là thật, nếu Tiền thượng thư không còn việc gì, hạ quan xin phép đi trước."
"Đường chủ sự dừng bước." Tiền Thạc đứng dậy, nói: "Đường chủ sự đừng trách bản quan dài dòng, thực ra là việc này rất lớn, không thể qua loa chủ quan, cần phải cẩn thận đối đãi."
Hắn nhìn Đường Ninh, nói: "Ngày mai, xin mời Đường chủ sự cùng Phương thị lang theo bản quan, cùng vào cung diện kiến bệ hạ."
Chuyện này xem ra không tránh được rồi, Đường Ninh mặt ủ mày ê gật đầu, nói: "Nghe theo Thượng thư đại nhân quyết định."
Hắn cùng Phương Triết cùng nhau ra khỏi phòng, đối diện liền thấy Hàn thị lang đi tới.
"Đường chủ sự, Phương thị lang." Hàn Minh nhìn bọn họ một chút, đang định mở miệng.
Đường Ninh ngẩng đầu nhìn lên trời, nói: "Hôm nay thời tiết đẹp."
"Cũng được, trời quang..." Phương Triết lên tiếng, ngẩng đầu nhìn trời mây đen dày đặc, nói: "Xem ra lát nữa trời có thể mưa, Đường chủ sự ra ngoài đừng quên mang dù."
Hai người xuống bậc thang, mỗi người một ngả, Hàn Minh nhìn bọn họ một chút, lắc đầu: "Không hiểu nổi..."
Từ khi rời Hàn Lâm viện, chuyển nhiệm làm Hộ bộ chủ sự, đây là lần đầu tiên Đường Ninh tiến cung.
Hai người ở ngoài điện chờ một lát, liền có hoạn quan tiến lên bẩm báo, bệ hạ cho triệu kiến.
Đường Ninh và Phương Triết vào điện, còn chưa kịp tham kiến, Trần Hoàng đã mặt mày ủ dột nhìn bọn họ, hỏi: "Lời Tiền thượng thư nói, có đúng là thật không?"
Tiền Thạc nhìn về phía Phương Triết, Phương Triết nhìn về phía Đường Ninh.
Đường Ninh trong lòng thầm mắng một câu lão hồ ly, chắp tay nói: "Bẩm bệ hạ, lần này thần vâng mệnh kiểm toán sổ sách Hộ bộ, đã thực sự phát hiện, một số khoản có vấn đề, nghi là có người động tay động chân vào khoản số, mà những trương mục này, đến từ ba nơi Bác Châu, Tương Châu và Vệ Châu."
Tiền Thạc tiến lên một bước, nói: "Bệ hạ, việc này không thể coi thường, thần cho rằng, vẫn nên nghiệm chứng phương pháp của Đường chủ sự rồi mới bàn tiếp."
"Trẫm đã nghiệm chứng rồi." Trần Hoàng sắc mặt âm trầm, nói: "Thiếu giám Nội Thị tỉnh tham ô hơn ngàn lượng bạc, ngày trước đã khai ra, sau khi đem số tiền tham ô đó đắp vào, khoản trên sổ sách không sai lệch mấy so với số liệu của Phương thị lang, trẫm lại sai người điều tra sổ sách Nội Thị tỉnh mấy năm trước, thấy biến động cũng không lớn, phương pháp này tuy không thể tính toán theo lẽ thường, nhưng đúng là sự thật không thể chối cãi."
Tiền Thạc mừng rỡ, nói: "Bệ hạ, nếu phương pháp này có thể thực hiện, sau này triều đình kiểm kê sổ sách, sẽ đơn giản hơn rất nhiều, nhất định sẽ có tác dụng trấn áp cực lớn đối với quan tham nhũng, đây là phương pháp để làm trong sạch bộ máy chính trị."
Trần Hoàng gật đầu, sắc mặt hơi giãn ra, ánh mắt nhìn về phía Đường Ninh, nói: "Lần này ngươi có công lớn với triều đình, lẽ ra phải trọng thưởng, nhưng lần này trẫm phong ngươi làm Lục bộ hành tẩu, trong triều đã có dị nghị, nếu lại ban thưởng, sợ là sẽ khiến người ta chỉ trích, vậy thế này đi, trẫm sẽ phong cho hai vị phu nhân của ngươi, một vị lục phẩm sắc mệnh, một vị thất phẩm sắc mệnh, ngươi thấy thế nào?"
Ở Trần quốc, hoàng đế sẽ ban thưởng cho người nhà của thần tử có công lớn với triều đình, phu nhân theo phẩm cấp của chồng, từ ngũ phẩm trở lên gọi là cáo mệnh, dưới lục phẩm gọi là sắc mệnh, đối với quan viên mà nói, đây là một vinh dự lớn lao.
Bình thường mà nói, cáo mệnh và sắc mệnh sẽ chỉ phong thưởng cho chính thất, rất ít khi cùng một lúc phong hai người.
Tuy lần này không giành được lợi ích thực tế nào, nhưng Tiểu Ý và Tiểu Như được một cái sắc mệnh phu nhân, cũng là một chuyện có mặt mũi.
Đường Ninh vừa nghĩ, liền khom người nói: "Thần tạ ơn bệ hạ."
Trần Hoàng gật đầu, nhìn Ngụy Gian, nói: "Sai Hàn Lâm viện nghĩ chỉ ngay."
Tiền Thạc lại nói: "Bệ hạ, nếu triều đình muốn mượn phương pháp này kiểm toán, thì tuyệt đối không thể truyền ra ngoài."
Đường Ninh chắp tay nói: "Bệ hạ yên tâm, phương pháp này thần chỉ nói cho một mình Phương thị lang."
Tiền Thạc nói: "Bệ hạ, Hộ bộ hữu thị lang Hàn Minh, nên xử trí như thế nào?"
Trần Hoàng xoay người, nói: "Việc tư chiếm ngân khố, chỉ dựa vào một mình Hàn Minh thì không thể làm được, về thuế vụ của ba châu Bác Châu, Tương Châu, Vệ Châu, trẫm sẽ phái người ngầm đi điều tra, ngoài ra, những châu phủ mà Hàn Minh phụ trách cũng phải điều tra rõ, trước mắt đừng để lộ tin."
Đường Ninh còn tưởng Trần Hoàng sẽ giáng sấm sét xuống, một tay tóm lấy Hàn Minh, không ngờ hắn lại sắp xếp như vậy.
Hành động lần này có nghĩa là, lần này bắt một Hộ bộ thị lang vẫn chưa đủ, e là các bộ phận trong triều, cùng với một số quan viên địa phương cũng sẽ gặp nạn.
Hắn nhớ đến vụ án tham nhũng lớn đầu thời Minh, cũng là một Hộ bộ Thị lang trực tiếp đưa tay vào ngân khố quốc gia, kết quả là hàng trăm quan viên dưới chức Lục bộ Thị lang đều bị chém đầu, số người liên quan đến vụ án lên đến hàng vạn… Xem ra dù là hoàng đế nào cũng không thể dễ dàng tha thứ cho chuyện tham nhũng như vậy.
Ra khỏi Ngự Thư phòng, Tiền thượng thư chậm rãi thở dài, lẩm bẩm nói: "Trời này, e là phải đổi rồi."
Ánh mắt ông ta nhìn về phía Đường Ninh, nói: "Đường chủ sự những ngày gần đây nên cẩn thận hơn."
Đường Ninh vốn không muốn nhúng tay vào vũng nước đục này, không ngờ vẫn bị hai lão hồ ly này kéo vào, lỡ có ai đó giận quá hóa điên, lão khất cái lại không ở bên cạnh, trong lòng hắn thật không an tâm.
Hắn nhìn Tiền thượng thư, nói: "Tiền đại nhân, hạ quan bỗng thấy thân thể khó chịu..."
Tiền Thạc phất tay, nói: "Cho ngươi một tháng nghỉ ngơi, Đường chủ sự ở nhà dưỡng sức cho tốt, nếu một tháng chưa khỏe, thì lại cho thêm một tháng nữa."
Vậy là yên tâm hơn nhiều, Đường Ninh cùng hai người họ đi ra ngoài cung, đến một chỗ, hắn liếc mắt về phía trước, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi, nói: "Tiền đại nhân, Phương đại nhân, hai người cứ đi trước, ta còn chút việc."
Không đợi Tiền Thạc và Phương Triết trả lời, hắn đã vọt đến sau một bức tường điện gần đó.
Đã mấy ngày không gặp Triệu Anh Anh, hôm nay thấy tâm tình nàng có vẻ không tốt, thôi thì tốt nhất là nên trốn tránh nàng.
Hắn nấp sau bức tường một lúc, chắc nàng cũng đi xa rồi, lúc này mới ló đầu ra nhìn ngó xung quanh.
Một khuôn mặt quen thuộc nhanh chóng phóng lớn trước mắt hắn, Triệu Mạn nhìn hắn, mỉm cười hỏi: "Bất ngờ không, có kinh hỉ không?"
Vẻ mặt Đường Ninh cứng lại, cười gượng nói: "Công chúa điện hạ, trùng hợp quá..."
Vinh Tiểu Vinh nói:
Hôm nay viết 8000 chữ, phiếu tháng sẽ thêm《2/5》. Cảm thấy thân thể như bị móc rỗng, mấy ngày tới sẽ khá bận, còn phải dự đám cưới bạn, cập nhật có thể không ổn định, tình huống cụ thể đến lúc đó sẽ thông báo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận