Người Nhà Bất Công, Ta Trở Tay Một Cái Đoạn Tuyệt Quan Hệ!

Chương 95: Bày mưu nghĩ kế, bễ nghễ thiên hạ!

Chương 95: Bày mưu tính kế, coi trời bằng vung! Xung đột tại yến tiệc nhà Tạ.
Tựa như ném một quả bom hạng nặng vào giới thượng lưu Giang Châu! Các phú hào quyền quý cười trên sự đau khổ của người khác, vô số cặp mắt đều đổ dồn chú ý đến diễn biến tình hình, tất cả đều kết luận rằng sau khi Ngụy Hoằng trêu chọc Đường gia lừng lẫy danh tiếng, chắc chắn sẽ phải trả một cái giá thảm khốc, thậm chí đã có người âm thầm bắt đầu giao dịch cá cược xem hắn sẽ bị tán gia bại sản khi nào.
Ngày thứ hai, quả báo quả nhiên đến đúng hẹn! Tòa cao ốc tập đoàn Hoằng Thịnh lập tức trở nên náo nhiệt. Các loại ban ngành lớn nhỏ như thuế vụ, phòng cháy chữa cháy, bảo vệ môi trường, công thương, bảo hiểm xã hội lũ lượt kéo đến. Bắt đầu tiến hành thanh tra toàn diện trọng điểm đối với tập đoàn Hoằng Thịnh. Trong chốc lát, toàn bộ tập đoàn trở nên ồn ào náo loạn. Hoằng Thịnh vừa mới treo biển hoạt động chưa đầy nửa tháng, mỗi bộ phận đều có thêm một lượng lớn nhân viên mới, nhân viên từ hơn một trăm người tăng lên thành bảy, tám trăm người, những nhân viên vốn dĩ tràn đầy sinh lực bỗng chốc bị dày vò đến kêu trời trách đất, bắt đầu mệt mỏi đối phó với sự tra hỏi luân phiên của các ban ngành.
Trong văn phòng chủ tịch! Ngụy Hoằng thản nhiên ngồi trên ghế sofa thưởng trà pha. Mấy thư ký thì lo lắng báo cáo tình hình bên cạnh.
“Ngụy đổng, phòng cháy kiểm tra ra bình chữa cháy ở tầng 29 của chúng ta không đủ, kho hàng tầng 28 chất đống quá nhiều, phòng làm việc tầng 26 không sử dụng vật liệu chống cháy... các loại tình huống, hiện tại tổng cộng mở ra 7 hóa đơn phạt đình chỉ, tổng tiền phạt là 2,1 triệu tệ! Đồng thời bọn họ còn yêu cầu chúng ta phải chỉnh đốn xong trong vòng bảy ngày, nếu không có thể tiến hành xử phạt đình chỉ kinh doanh cao ốc!”.
"Thuế vụ, bảo hiểm xã hội cũng tiến hành thanh tra toàn diện đối với tập đoàn chúng ta, bất quá tập đoàn chúng ta vừa mới thành lập, tài khoản sạch sẽ, nhân viên cũng mới chiêu mộ nên bọn họ không phát hiện ra vấn đề gì.”
“Tập đoàn chúng ta vốn có hai giấy phép tài chính, một giấy phép công thương, năm loại thủ tục tập đoàn đều đang làm, bây giờ cũng bị tìm đủ loại lý do cự tuyệt kéo dài…”
“Trong khoảng thời gian này chúng ta có bảy tám hạng mục đang triển khai, nhưng những công ty khác nghe tin chúng ta gặp chuyện, tất cả đều khẩn cấp dừng hạng mục, có vài công ty dù là vi phạm hợp đồng cũng muốn dừng…”
Các loại tình huống không ngừng báo cáo tới! Ngụy Hoằng không hề hoảng hốt, thậm chí khóe miệng còn nhếch lên một nụ cười khinh thường. Hắn nhấp một ngụm trà, mới nói với Lê Giang: “Ngồi đi, các ngươi ra ngoài trước đi!”
“Vâng!” Mấy thư ký lần lượt rời khỏi văn phòng.
Lê Giang cau mày ngồi xuống mới nói: "Ngụy đổng, hiện tại chúng ta bị nhắm vào, bên ngoài đã đồn ầm lên, rất nhiều nhân viên mới tuyển vào đều hoang mang lo sợ, không tiếc từ bỏ công việc lương cao cũng muốn xin nghỉ việc, không ổn lắm a!".
Ngụy Hoằng bình tĩnh rót cho hắn một chén trà, lại hỏi: “Còn gì nữa không?”
“Còn có, các loại thủ tục rất khó làm!” Lê Giang tiếp lời: “Tỷ lệ nhân viên xin thôi việc cao, rất nhiều dự án khó triển khai, nói chung là bất lợi cho sự phát triển của tập đoàn.”
Ngụy Hoằng không hề để ý, tiếp tục hỏi: “Vậy thì, mấy trò này có thể đánh đổ được chúng ta sao?”
"Không thể nào!" Lê Giang lắc đầu: “Tập đoàn của chúng ta mới thành lập, tài khoản đơn giản, không trốn thuế lậu thuế, không nợ bảo hiểm xã hội, không vi phạm pháp luật nên bất cứ ban ngành nào cũng không làm gì được chúng ta.”
“Đồng thời, tài chính tập đoàn chúng ta rất dồi dào, không cần vay ngân hàng, không cần giống như các tập đoàn khác lo lắng ngân hàng có cho vay hay không dẫn đến đứt dòng tiền, tập đoàn cũng chưa lên sàn nên không cần lo lắng giá cổ phiếu, càng không có một đám cổ đông gây sự…” Lê Giang càng nói giọng càng nhỏ! Giờ khắc này, cuối cùng hắn cũng đã hiểu ra dụng ý sâu xa của Ngụy Hoằng.
Tập đoàn Hoằng Thịnh vốn đã vững chắc, lại không lên sàn để luân chuyển tiền, lại không có cổ đông gây rối, càng không phạm pháp làm loạn, quả thực như kim cương thép đá không thể lay chuyển!
Tục ngữ có câu, muốn rèn sắt thì bản thân phải cứng rắn, tập đoàn Hoằng Thịnh đã đủ cứng rồi thì còn sợ cái rắm gì?
“Một chút nhân viên mất đi mà thôi, ai quan tâm đâu?” Ngụy Hoằng nhấp một ngụm trà, mới cười nói: “Mặc kệ là công nhân cũ xin nghỉ hay công nhân viên mới ra đi, đối với chúng ta cũng giống như là đang tự thanh lọc dòng máu, đối với tập đoàn chỉ có lợi chứ không có hại.”
"Không tệ!" Lê Giang có chút tán đồng gật đầu: "Những người không chung chí hướng với chúng ta ra đi, cuối cùng cũng sẽ chỉ lưu lại những tinh anh trung thành tuyệt đối, chỉ cần trả tiền thỏa đáng thì bất cứ tập đoàn nào cũng không thể thiếu nhân viên.”
“Ngươi hiểu là tốt!” Ngụy Hoằng đi đến trước cửa sổ sát đất, nhìn xuống đám xe hơi đậu phía dưới, khẽ nói: “Vậy ngươi hiểu ý chưa? Đường đường Giang Nam tam đại hào môn Đường gia cũng chỉ có mấy thủ đoạn này thôi, đối với chúng ta chẳng khác nào gãi không đúng chỗ ngứa.”
Ánh mắt Lê Giang lay động, thật lâu không nói! Rất nhiều người sau khi nghe tin tập đoàn Hoằng Thịnh đắc tội Đường gia thì chỉ cảm thấy như trời sắp sụp. Nhưng ở trong mắt Ngụy Hoằng thì chỉ có như vậy, động tĩnh mà đối phương làm ra chẳng qua chỉ như gãi ngứa mà thôi, căng hết cỡ thì cũng chỉ là bị phạt 2,1 triệu tệ.
“Đường gia phát triển ở tỉnh Giang Nam mấy trăm năm, thế lực trải rộng khắp chính giới, thương giới, quân giới!” Ngụy Hoằng chậm rãi cắt một điếu xì gà rồi châm lửa, trong ánh mắt lộ ra một vẻ từng trải thấu đời, cảm thán nói: “Nếu là ở trăm năm trước, loại quái vật khổng lồ này ai động vào cũng phải xui xẻo.”
“Đáng tiếc hiện tại là xã hội pháp trị, thời đại internet biết bao nhiêu cặp mắt đang nhìn vào, bọn họ không thể điều động quân đội công khai bắt ta, tập đoàn chúng ta cũng không dựa vào thương giới, ai cả cho nên chỉ có thể dùng một ít nhân mạch ngầm ở giới chính trị lén lút gây khó dễ chúng ta.”
"Nhưng các cơ quan ban ngành có liên quan cũng phải tuân theo pháp luật quy định, bọn họ cùng lắm chỉ kéo dài thời gian làm thủ tục, ngẫu nhiên bới lông tìm vết để phạt một chút tiền, chút thủ đoạn này căn bản không lay chuyển được căn cơ của chúng ta."
Dừng lại một chút! Ngụy Hoằng nhả ra một làn khói rồi mới cười nhạo: “Đường gia tung tin muốn để ta phá sản trong nửa tháng, ngươi đoán xem bọn họ có làm được không?”
"Nói bậy!" Lê Giang khinh thường: “Nửa năm họ cũng không làm được, nếu cứ theo thủ đoạn thông thường thì trừ phi cố ý nhét người vào tập đoàn chúng ta để vu oan hãm hại, nếu không chúng ta căn bản không sợ Đường gia.”
“Không sai!” Ngụy Hoằng phủi tàn thuốc, không quan tâm nói: “Cho nên hiện tại gặp phải tất cả sự nhắm vào đều không cần để ý làm gì, ta chỉ muốn thưởng thức bộ dạng biệt khuất của Đường gia khi dùng hết thủ đoạn vẫn không làm gì được ta, cũng muốn cho tất cả mọi người thấy rõ, Đường gia cũng chỉ có thế mà thôi.”
“Tập đoàn Hoằng Thịnh vừa mới thành lập vốn là muốn tìm cơ hội để gây dựng danh tiếng, thế nhân đều tưởng rằng ta sẽ dựa vào dự án thương nghiệp để nổi danh, nhưng sự thật thì không phải vậy, ta đang chuẩn bị tìm một thế lực để làm bàn đạp lập uy!”
“Đường gia hiện tại chủ động dâng đến cửa để chịu chết, không đạp lên bọn họ mới là điều trái với đạo lý, chờ thời cơ thích hợp ta sẽ phản công trở lại, sau khi chuyện này kết thúc, ta muốn để toàn bộ tỉnh Giang Nam không còn ai dám coi thường Hoằng Thịnh!”
Sắc mặt Lê Giang lộ ra một tia kích động. Không biết vì sao, người thiếu niên trước mặt này lại có một loại cảm giác coi trời bằng vung của Ngụy lão gia tử năm xưa! Không! Hắn còn đáng sợ hơn cả lão gia tử! Trong mắt hắn hoàn toàn không có vẻ ngông cuồng ngạo khí thường thấy ở một người thiếu niên! Buổi tối hôm qua tại yến tiệc nhà Tạ, vẻ cuồng vọng đó tất cả đều là mặt nạ.
Hắn đã sớm bày mưu tính kế, đem cả một bàn cờ ở trong lòng diễn đi diễn lại không biết bao nhiêu lần. Mình có thể làm việc dưới trướng Ngụy Hoằng thật sự là có phúc ba đời! Mà Đường gia lựa chọn trở thành địch nhân của hắn, tuyệt đối là muốn hối hận cả đời.
“Ra ngoài làm việc đi, gần đây trong thành phố muốn tổ chức một cuộc thi hát ca sĩ trong trường học.” Ngụy Hoằng thuận miệng phân phó: “Để bộ phận văn nghệ liên hệ với người phụ trách, tài trợ một chút, ngoài ra kêu người công ty con giải trí Hoằng Thịnh chuẩn bị hợp đồng kỹ càng, trong đó có vài hạt giống tốt ta muốn ký hợp đồng!”
“Rõ!” Lê Giang gật đầu đáp ứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận