Người Nhà Bất Công, Ta Trở Tay Một Cái Đoạn Tuyệt Quan Hệ!

Chương 129: Thật sự cho rằng ngành giải trí là ai đều có thể chơi đến chuyển?

Chương 129: Thật sự cho rằng ngành giải trí là ai cũng có thể nhúng tay vào?
Chạng vạng tối, trên bàn ăn biệt thự bày đầy những món ăn tinh xảo.
Tiểu di Đỗ Phương Hoa mặc một chiếc váy dài màu tím, bên hông buộc tạp dề, đang bận rộn trong bếp.
Ngụy Hoằng vừa vào cửa đã thấy trên ghế sa lông có thêm hai cô gái xinh đẹp.
Đây là hai cô con gái của tiểu di, hiện tại đã đổi họ thành Đỗ Thanh Uyển và Đỗ Huyên Huyên.
Một người xinh đẹp đại khí, một người có dáng vẻ ôn nhu, cả hai đều thừa hưởng nhan sắc từ tiểu di, nhan trị và khí chất chắc chắn vượt trội so với những minh tinh bình thường.
Lần này, chuyện ly hôn của Đỗ Phương Hoa diễn ra vô cùng thuận lợi, hiện tại đã thoát khỏi gia tộc họ Kỷ.
Chỉ là trong nước vẫn chưa có chỗ ở, hai người chị họ sau khi về nước cũng chỉ có thể đến ở tạm chỗ này.
"Tiểu di, biểu tỷ!" Ngụy Hoằng nhiệt tình hỏi thăm.
"Oa! Ngụy Hoằng, có phải cậu ăn thức ăn dành cho heo không vậy? Sao lại lớn nhanh thế?" Đại tỷ Đỗ Thanh Uyển khoa trương kêu lên, vội vàng đứng dậy bước tới đón.
"Trời ơi, đẹp trai quá!" Đỗ Huyên Huyên cũng cười trêu ghẹo: "Cậu còn đẹp trai hơn cả minh tinh nữa."
Hai người lần lượt ôm lấy hắn!
Rồi kéo hắn lên xuống nhìn ngắm, trong mắt lộ vẻ thân thiết nồng đậm.
Dường như không khác gì hồi nhỏ, không hề có vẻ xa lạ vì đã lớn.
Ngụy Hoằng hiếm khi nở một nụ cười nhẹ nhàng, nói: "Hai người vừa xuống máy bay à? Sao không bảo ta đi đón?"
"Không sao đâu, hai bọn họ cũng không lạc được!" Đỗ Phương Hoa từ trong bếp ló đầu ra, nói: "Nhanh đi rửa tay đi, lát nữa là có thể ăn cơm!"
"Vâng!" Ngụy Hoằng gật đầu đáp lời.
Ba người hàn huyên một hồi, cuối cùng ngồi vào bàn ăn.
Đỗ Phương Hoa cởi tạp dề ra ngồi xuống, cười ha hả nói: "Tiểu Hoằng mau nếm thử tay nghề của dì đi, không biết cháu có thích không."
"Đương nhiên là thích ạ, tay nghề của tiểu di là số một." Ngụy Hoằng cười trêu: "Nếu dì ở đây mấy ngày, chắc chắn con sẽ mập lên đấy."
"Nói bậy, cháu đang tuổi lớn mà, ăn nhiều vào." Đỗ Phương Hoa xót con, gắp thức ăn cho hắn.
Ngụy Hoằng thầm cảm động, ăn vài miếng, hắn vẫy tay gọi La Khôn.
Người này đưa qua một tập tài liệu, bên trong chứa mấy bản thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần.
"Trong thư xin lỗi của nhà họ Kỷ có mấy phần cổ phần của các doanh nghiệp top 500 toàn cầu, tổng giá trị là 2.3 tỷ đô la, khoảng 16 tỷ nhân dân tệ." Ngụy Hoằng vừa ăn cơm vừa nói: "Những thứ này không quá đáng chú ý, thích hợp cho các dì phòng thân, cháu đã sắp xếp người sang tên cho các dì rồi."
"Ngoài ra, cháu biết có lẽ các dì chưa quen ở chung với cháu, trước đó biệt thự số 16 bên cạnh mua cho vệ sĩ ở, hiện giờ cháu đã đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Ngụy rồi, trong biệt thự có rất nhiều phòng bỏ không."
"Mấy ngày nay cháu đã cho người dọn dẹp biệt thự số 16 rồi, sau này các dì cứ ở đó, như vậy mọi người đều thoải mái, thỉnh thoảng muốn tụ tập ăn uống cũng rất gần."
Đỗ Thanh Uyển và Đỗ Huyên Huyên kinh ngạc đến mức há hốc mồm.
Vừa ra tay đã là mấy tỷ cùng với một căn biệt thự trị giá vài tỷ? Đúng là quá xa hoa rồi!
Đỗ Phương Hoa cười vỗ vỗ đầu hai cô mới nói: "Lau nước miếng đi, Tiểu Hoằng giờ giỏi giang lắm rồi, trước đây còn định đưa nhà họ Kỷ chục tỷ tiền xin lỗi, chỉ là dì không dám nhận thôi."
"Chục tỷ? Nhiều thế sao?" Đỗ Thanh Uyển lẩm bẩm: "Nhà họ Kỷ đây là mất một lớp da rồi?"
"Trời ơi!" Đỗ Huyên Huyên hít sâu một hơi: "Cha cặn bã của chúng ta một năm được chia hoa hồng từ gia tộc mới được hơn chục triệu, mà vét sạch của bọn họ cho chúng ta cũng không đến 50 vạn, chúng ta đây là một đêm phát tài sao?"
"Phát tài thì không đến mức." Ngụy Hoằng vừa lắc ly Champagne, vừa không nhịn được cười: "Nhưng mà cơm ăn áo mặc thì không thành vấn đề."
"Quá tốt rồi, lần này xem như chúng ta bám được vào người giàu có rồi!" Đỗ Thanh Uyển reo lên nâng ly: "Nào, chúng ta kính kim chủ ba ba một ly!"
"Ha ha ha!"
Trong biệt thự vang lên những tiếng cười nói vui vẻ.
Sau khi ăn được vài món và uống vài chén rượu, Đỗ Huyên Huyên mới cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Tiểu Hoằng, thật sự là cậu đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Ngụy rồi sao?"
"Ừ!" Ngụy Hoằng nhấp một ngụm rượu, thản nhiên đáp: "Chuyện của cháu và bọn họ rất phức tạp, các dì chỉ cần biết cháu không hổ thẹn với lương tâm là được, cũng đừng khuyên can gì cháu."
Ba người liếc mắt nhìn nhau rồi lập tức im lặng.
Bọn họ hiểu rõ nhân phẩm của Ngụy Hoằng.
Có thể khiến hắn tuyệt tình như vậy, chỉ sợ người nhà họ Ngụy đã làm không ít chuyện quá đáng.
"Bọn họ từ nhỏ đã không ưa cháu, ông Ngụy nhiều nhất chỉ là âm thầm đối xử không tốt, mấy năm nay lại còn đánh mắng nữa, rời khỏi nhà họ Ngụy cũng tốt." Đỗ Thanh Uyển thở dài rồi gượng cười nói: "Mất cháu là tổn thất của bọn họ, chúng ta cứ vui vẻ lên."
"Đúng!" Đỗ Huyên Huyên lau nước mắt rồi cười an ủi: "Cháu vẫn còn có chúng ta mà, sau này chúng ta là cả một gia đình, chết cũng không cần để ý tới nhà họ Ngụy."
Không khí trong phòng tràn ngập sự ấm áp.
Ngụy Hoằng cảm nhận được sự ấm áp của gia đình mà hắn ít khi có được.
Hắn không giỏi xử lý những vấn đề tình cảm, vì vậy vội vàng chuyển chủ đề: "Tiểu di, các dì có kế hoạch gì tiếp theo? Tiếp tục ra nước ngoài thỉnh thoảng về chơi, hay là về nước phát triển lâu dài?"
"Đương nhiên là về nước phát triển lâu dài rồi." Đỗ Phương Hoa đặt đũa xuống, hai tay khoanh trước ngực, ngồi thẳng người nói: "Nước ngoài bất ổn, đủ loại phân biệt đối xử và hạn chế rất nghiêm trọng, có cơ hội về nước phát triển thì vẫn nên về."
"Tốt!" Ngụy Hoằng gật đầu khẳng định: "Các dì muốn phát triển ngành nghề gì trong nước cũng được, dù các dì có muốn ăn không ngồi rồi cháu cũng không để các dì bị đói, cứ yên tâm đi."
"Dì muốn tiếp tục làm nghề cũ, mở một công ty thiết kế." Đỗ Phương Hoa ngẫm nghĩ rồi lên tiếng.
Đỗ Thanh Uyển giành nói: "Con muốn làm minh tinh!"
Đỗ Huyên Huyên đỏ mặt nói: "Con muốn làm đạo diễn!"
Ngụy Hoằng có chút cạn lời, ba mẹ con này ai cũng có sở thích hợp thời cả.
Tuy nhiên, Đỗ Phương Hoa cũng giống như Đỗ Tư Tuệ đều là dân thiết kế, những năm nay tuy không nổi danh, nhưng vẫn luôn không bỏ nghề, thỉnh thoảng vẫn nhận các công việc tư về làm.
Chỉ cần hắn chỉ điểm một chút, xây dựng một công ty thiết kế thì không thành vấn đề.
Còn Đỗ Thanh Uyển và Đỗ Huyên Huyên thì dễ hơn, tập đoàn Hoằng Thịnh gần đây quyết định tiến quân vào ngành giải trí, đã tuyển dụng rất nhiều biên kịch, đạo diễn, nhà sản xuất và người đại diện vàng từ các công ty giải trí.
Hai người họ muốn tham gia vào ngành này cũng chỉ là một câu nói của Ngụy Hoằng.
"Tiểu di, ngày mai cháu sẽ cho người giúp dì đăng ký một công ty thiết kế, về quản lý thì dì không cần lo, cháu sẽ phái người giỏi nhất đến xử lý, dì cứ tập trung vào thiết kế là được."
"Còn Thanh Uyển biểu tỷ và Huyên biểu tỷ cứ trực tiếp ký hợp đồng với Hoằng Thịnh giải trí, đến lúc đó cháu sẽ để giáo viên tốt nhất dạy dỗ, từ huấn luyện đến tài nguyên đều sẽ được sắp xếp ổn thỏa, chỉ cần hai người đủ cố gắng, chắc chắn có thể dễ dàng đứng ở đỉnh cao của ngành."
Ngụy Hoằng một cách dễ dàng đã sắp xếp xong mọi chuyện.
Là một ông trùm tài phiệt, hắn có đủ khả năng để làm được điều đó.
Đỗ Phương Hoa và hai cô con gái đương nhiên vui mừng khôn xiết, nhưng bà còn chưa kịp đáp lời thì ngoài cửa đã vọng vào tiếng hừ lạnh: "Đừng để ý đến hắn, cái tên này chỉ là đang nói phét thôi!"
Bốn người ngước mắt nhìn!
Chỉ thấy nhị tỷ Ngụy Thải Lam và Ngụy Thắng đang bước đến với vẻ mặt khó chịu.
Nàng ở ngoài cửa rõ ràng đã nghe thấy cuộc đối thoại vừa rồi, vừa mở miệng đã châm chọc khiêu khích: "Đầu năm nay, đúng là ai cũng dám lớn tiếng khoác lác, thật sự nghĩ ngành giải trí là ai cũng có thể nhúng tay vào à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận