Người Nhà Bất Công, Ta Trở Tay Một Cái Đoạn Tuyệt Quan Hệ!

Chương 210: Yến Kinh chuyến đi, lúc dời thế dễ!

Chương 210: Chuyến đi Yến Kinh, lúc dời thế dễ!
Giữa tuần tháng tám.
Cuối thu khí trời mát mẻ, trời trong gió nhẹ!
Ngụy Hoằng xử lý xong công việc ở Giang Châu, vội vã lên đường đến Yến Kinh.
Hiện tại, tập đoàn Hoằng Thịnh Giang Châu có Từ Mậu Cung trấn giữ, mọi công việc lớn nhỏ đều sẽ báo cáo qua thư điện tử, thêm vào sự sắp xếp chu đáo của hắn, tổng thể hẳn sẽ không xảy ra sai sót gì.
Về tương lai, trụ sở chính của Hoằng Thịnh chắc chắn sẽ phải chuyển đến Yến Kinh!
Vì thế Ngụy Hoằng không chỉ tự mình đến Yến Kinh, mà còn mang theo cả Lê Giang và một bộ phận nhân viên cốt cán cấp cao trong tập đoàn.
Trước mắt, biệt thự số 7 khu A hồ Cảnh Sơn Trang đã được sửa chữa hoàn tất.
Đội ngũ vệ sĩ, người hầu, quản gia cũng đã được tuyển một lượt mới, xe cộ đi lại cũng đã được chuẩn bị xong, vẫn là hai chiếc SUV cùng với ba chiếc Bentley, ngoài ra trong trang viên còn có thêm mấy chiếc xe thương vụ gia dụng dùng hàng ngày.
Một đoàn người đi máy bay thuê bao đến sân bay Yến Kinh!
Sau đó lại ngồi trên mười mấy chiếc xe nối đuôi nhau đến Cảnh Hồ Sơn Trang.
Vừa bước vào biệt thự số 7, một người quản gia trung niên dáng vẻ nho nhã mặc âu phục liền dẫn theo hai hàng người hầu cúi đầu đồng thanh: "Chào mừng tiên sinh về nhà!"
Ngụy Hoằng bước xuống xe!
Nhìn trang viên số 7 đã được sửa sang lại vô cùng lộng lẫy, trong lòng không khỏi dâng lên một tia cảm khái.
Đã có lúc, hắn chỉ là một tên ngụy phú nhị đại phải nịnh nọt người nhà mới có thể sống sót.
Mà bây giờ đã có thể mua được bất động sản ở Yến Kinh, nghĩ lại thật sự không dễ dàng gì!
"Ngụy đổng, biệt thự của ngài thật xa hoa, chắc là tốn không ít tiền nhỉ?"
"Biệt thự gì chứ, đây là trang viên, nhìn qua đã thấy phải hơn mấy chục tỷ rồi!"
"Ở nơi tấc đất tấc vàng như thế này mà lại có được một nơi như vậy, thật sự còn xa xỉ hơn ở trong nhà vàng nữa!"
Lê Giang cùng một đám nhân viên cốt cán của tập đoàn đều tấm tắc lấy làm lạ!
Ngụy Hoằng cười phất tay, lập tức có người hầu đưa bọn họ vào trong biệt thự làm khách chiêu đãi.
Sau khi đi dạo một vòng trong trang viên, hắn mới hài lòng hỏi: "Không tệ, lần này sửa chữa tốn bao nhiêu tiền?"
"3512 vạn, sẽ tính vào sổ sách riêng của ngài!" Lê Giang trả lời.
"Ừm!" Ngụy Hoằng gật gật đầu rồi mới dặn dò: "Lần này tới ngươi có thể sẽ khá bận, những chuyện quan trọng ở Giang Châu thì xử lý cho tốt, mặt khác nhanh chóng tìm một tòa nhà thích hợp để làm trụ sở chính, tự mình xây thì chậm quá, mua luôn đi!"
"Trong lúc trụ sở chính chưa quyết định, các vị nhân viên cốt cán của tập đoàn thì tạm thời ở khách sạn nhé, nhưng đừng tiết kiệm tiền, phải ở khách sạn năm sao, để mọi người nghỉ ngơi cho tốt!"
"Đồng thời, tình báo về các ngành nghề, tập đoàn, gia tộc ở Yến Kinh cũng phải thu thập một chút, phải thăm dò rõ tình hình thì chúng ta mới dễ hành động."
Lê Giang im lặng ghi lại toàn bộ những chỉ thị này.
Hai người còn chưa nói hết chuyện thì người hầu đã thông báo có khách đến thăm.
Vừa quay đầu lại thì thấy Tống Dật Thần dẫn người đi nhanh tới, cười ha ha ôm hắn một cái, sau đó mới phàn nàn: "Ngụy ca, hoan nghênh anh trở lại Yến Kinh, sao anh không bảo em ra sân bay đón?"
"Đón gì chứ, có phải không biết đường đâu!" Ngụy Hoằng cười nhẹ chế nhạo: "Sau này ta cũng coi như là nửa người Yến Kinh, ở đây còn có cả bất động sản."
"Đúng đúng đúng, sau này em phải nhờ anh chiếu cố nhiều." Tống Dật Thần cười phất tay, nhận từ vệ sĩ một hộp nhung đỏ cùng một chồng tài liệu, nói: "Đây là quà mừng thăng chức của anh."
"Ồ?"
Ngụy Hoằng hứng thú nhận lấy nhìn.
Trong hộp là một chiếc ngọc như ý, chất ngọc rất tốt, giá trị ít nhất cũng phải mấy trăm vạn, dùng làm quà thăng chức lại rất thích hợp.
Còn một chồng tài liệu dày thì là thông tin giới thiệu về hơn mười tòa nhà cao tầng thương mại.
"Đoán là anh muốn mua tòa nhà làm trụ sở, cho nên em đã cho người thu thập một số bất động sản thương mại thích hợp, đây đều là những tòa nhà đang có ý định muốn bán cả tòa!"
"Từ khu nhị hoàn đến ngoại ô, nhà mới hay nhà cũ cái gì cũng có, anh xem thử có thích cái nào không, thấy cái nào ưng ý thì tự tìm người đi đàm phán là được!"
Tống Dật Thần cười đi về phía tủ rượu!
Lấy một ly Champagne chậm rãi nhấm nháp.
Ngụy Hoằng thì cau mày tiện tay mở những tài liệu kia ra.
Khá lắm, những tài liệu này có thể nói là vô cùng tỉ mỉ, từ vị trí, quy mô, triển vọng, dự tính đầu tư, tình hình giao thông, các khoản chi phí đều rất rõ ràng, có thể thấy được là rất có tâm.
Yến Kinh đúng là kinh đô!
Từ xưa đến nay vẫn luôn là nơi tấc đất tấc vàng.
Một tòa văn phòng thương mại bình thường đã ba bốn mươi vạn mét vuông, năm nay giá phòng ở ngoại ô cũng đã tám, chín vạn một mét vuông, nhị hoàn tam hoàn lại càng đắt đỏ hơn, mua trực tiếp một tòa nhà thì phải hơn trăm tỷ.
"Dạo này giá phòng tương đối ổn định, không gian ép giá không lớn, anh muốn mua văn phòng thuận tiện thì rất khó, ít nhất cũng phải chuẩn bị hơn trăm tỷ!"
"Hoặc là thuê, hoặc là phải đi xa một chút!"
"Tóm lại một doanh nghiệp lớn muốn đặt chân vào Yến Kinh cũng không phải chuyện dễ dàng gì!"
Tống Dật Thần lắc ly rượu cười khẽ.
Lê Giang và các quản lý cấp cao nghe vậy không khỏi âm thầm lưỡi không nói nên lời.
Một tòa nhà hơn một trăm tỷ quả thực là hù chết người, phải biết rằng tòa nhà của Hoằng Thịnh ở Giang Châu cũng chỉ có 18 tỷ mà thôi.
Nhưng nghĩ lại thì cũng đúng, ban tổ chức còn chi đến 200 tỷ cho cái quần đùi lớn.
Muốn mua cả tòa nhà thì chắc chắn không thể thấp hơn một trăm tỷ.
"Quá xa, quá cũ thì không cần cân nhắc!" Ngụy Hoằng tiện tay vứt mấy tờ tài liệu sang một bên, nói: "Tập đoàn Hoằng Thịnh tuy nhỏ, nhưng sớm muộn cũng sẽ phát triển thành một tập đoàn lớn mạnh, muốn làm một bước thì phải đúng chỗ, đừng qua loa."
Lê Giang thấy thế thì mày nhíu lại, không nhịn được nhắc nhở: "Ngụy đổng, giá trị của tập đoàn chúng ta tuy miễn cưỡng đạt đến gần trăm tỷ, nhưng tài chính cũng chỉ mới hơn 20 tỷ, rất nhiều hạng mục còn chưa có lợi nhuận, tiếp theo còn phải đầu tư nhiều nữa."
"Đúng vậy, Ngụy đổng anh đừng nóng vội!"
"Chúng ta thuê vài tầng văn phòng là được rồi, không cần phải bỏ tiền ra mua cả tòa nhà đâu!"
"Vừa mới đến Yến Kinh đã vung tiền mua văn phòng thì sau này làm sao mà triển khai các hạng mục khác được?"
Mọi người mỗi người một lời khuyên nhủ.
Ngụy Hoằng khoát tay không nói gì thêm, chỉ tiếp tục yên lặng xem tài liệu trong tay.
Chỉ chốc lát, ánh mắt hắn đột nhiên sáng lên!
"Cái này không tệ!"
Ngụy Hoằng tiện tay ném một tờ tài liệu qua.
Lê Giang và mọi người nhận lấy xem rồi ngây người.
Cao ốc Phú Thụy ở khu Nhị Hoàn phía đông, nằm ở ranh giới giữa khu Đông Thành và khu Sùng Văn của Yến Kinh, nơi tập trung nhiều cơ quan của các bộ và ủy ban trung ương, như Đông Phương Ginza, Khách sạn Thế Giới Nguyên Gia, trung tâm Hoa Phổ, tòa nhà Thịnh Uyển, được coi là khu thương mại mới.
So với những khu thương mại khác, giá thuê một mét vuông từ năm đến sáu trăm tệ thì ở đây giá thuê chỉ khoảng 350 tệ, được coi là một nơi có chất lượng khá tốt.
Theo tài liệu thì cao ốc Phú Thụy là một tòa nhà mới được xây ba năm, tổng diện tích lên tới 187.000 mét vuông với 32 tầng, vị trí, khu vực, khu thương mại đều rất tốt, đi ra ngoài là có tàu điện ngầm, hoàn toàn không cần lo lắng về vấn đề đi lại!
"187.000 mét vuông, tính thêm phí mặt bằng thì chi phí là 167 tỷ, tỉ lệ thuê là 74%, mỗi năm thu về 5,82 tỷ tiền thuê, tỉ lệ hồi vốn không tệ!"
"Bên đối tác đưa ra giá 188 tỷ, tài chính của chúng ta là hơn 20 tỷ, ép giá chút rồi tìm ngân hàng cho vay, một nửa dùng làm văn phòng, một nửa cho thuê thì cũng đủ để duy trì cân bằng thu chi!"
Mấy quản lý cấp cao mỗi người một câu, chăm chú phân tích tính khả thi.
Ngụy Hoằng lại khoát tay nói: "Không cần vay, đặt cọc lấy xuống luôn!"
"Tê!"
Mọi người nhao nhao hít sâu một hơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận