Người Nhà Bất Công, Ta Trở Tay Một Cái Đoạn Tuyệt Quan Hệ!

Chương 220: Sinh viên đại học năm nhất trò chuyện thâm ảo như vậy nghiên cứu khoa học hạng mục?

Chương 220: Sinh viên đại học năm nhất lại trò chuyện về các hạng mục nghiên cứu khoa học thâm sâu như vậy? Cuối cùng đám người vẫn không thể thuyết phục Ngụy Hoằng! Hắn đã quyết định con đường mình muốn đi thì xưa nay không vì ý chí của người khác mà thay đổi. "Được thôi!" Chu hiệu trưởng dứt khoát vỗ tay quyết định nói: "Vì Ngụy đồng học muốn theo học hai ngành chính, chúng ta cũng không nên từ chối, ngươi có thể tùy ý chọn giáo sư ở hai khoa Toán và Hóa của trường để theo học." Thông thường, học sinh bình thường không có quyền chọn giáo sư. Chỉ khi thi đỗ nghiên cứu sinh, họ mới có quyền chọn giáo sư hướng dẫn hoặc gia nhập tổ nghiên cứu nào đó để tham gia các thí nghiệm và nghiên cứu. Nhưng Ngụy Hoằng đã thể hiện tài năng tuyệt đối, nhà trường đương nhiên sẽ không đối xử với hắn như một học sinh bình thường. "Cảm ơn hiệu trưởng!" Ngụy Hoằng nói rành mạch các yêu cầu: "Đầu tiên, tôi hy vọng không cần lãng phí thời gian vào các chương trình học thông thường, mà có thể nhanh chóng hoàn thành chương trình đại học mấy năm, sau đó nhanh chóng tập trung vào nghiên cứu! Tiếp theo, tôi hy vọng không cần đặc biệt theo giáo sư nào nghiên cứu, nếu cần, tôi sẽ tìm kiếm sự giúp đỡ và chỉ dẫn của các giáo sư! Cuối cùng, tôi muốn hợp tác với nhân viên nhà trường dưới danh nghĩa tập đoàn Hoằng Thịnh, tự mua thiết bị xây phòng thí nghiệm để tiến hành các nghiên cứu, mong nhân viên nhà trường tạo điều kiện thuận lợi, nếu cần tôi có thể quyên học bổng và xây nhà thí nghiệm cho trường để đổi lấy sự ủng hộ." Thái độ đàm phán này lập tức khiến mọi người có chút ngỡ ngàng. Thật là, ngươi đến đây đâu phải để đi học, ngược lại giống như đến làm ăn vậy! "Ha ha!" Mạnh Hồng Mai hừ một tiếng, khinh thường cười lạnh nói: "Thanh Đại là học phủ hàng đầu cả nước, ngươi nghĩ sẽ thiếu nhà thí nghiệm và học bổng sao?" "Không thiếu không thiếu!" Lão đầu Quách Hiển Chương cười ha hả ra mặt hòa giải: "Cho nên Ngụy Hoằng, ngươi không cần quyên gì cả, những yêu cầu này cũng không quá đáng, hiệu trưởng sẽ không từ chối đúng không?" Mọi người nhìn về phía Chu hiệu trưởng! Ông do dự một chút rồi gật đầu đồng ý: "Được! Thiên tài thì luôn có những ưu đãi đặc biệt, dành thời gian để Quách giáo sư, Phùng giáo sư đưa cho ngươi mấy bộ đề tài nghiên cứu sinh, nếu đạt điểm tối đa thì có thể trực tiếp được đề cử vào danh sách năm nay, việc nhảy lớp cũng không khó. Bất quá, tài chính của trường đang eo hẹp, chỗ cũng không nhiều, nếu ngươi muốn tự mình xây phòng thí nghiệm thì phải tự tìm cách." "Được!" Ngụy Hoằng khẽ nhếch môi cười: "Cảm ơn hiệu trưởng, tập đoàn Hoằng Thịnh của chúng tôi đang đàm phán một tòa nhà cao ốc hơn mười vạn mét vuông ở đông nhị hoàn để làm trụ sở chính, đến lúc đó sẽ dành ra mấy tầng làm phòng thí nghiệm, phòng nghiên cứu, các loại thiết bị đều có thể dễ dàng trang bị đầy đủ, nếu các giáo sư có người hỗ trợ thì tốt nhất, không có ai thì thỉnh thoảng đến chỉ dẫn cũng được, tôi sẽ chiêu mộ thêm người làm thí nghiệm." "Ngươi chuẩn bị phát triển dự án gì?" "Đúng vậy, tiểu tử ngươi vừa vào đại học đã muốn làm dự án, như vậy thì quá đáng rồi?" "Hay là trước cứ học với chúng ta hai năm rồi tính?" Các vị giáo sư đều có chút lưỡng lự! Ngụy Hoằng biết bọn họ không quá tin tưởng vào năng lực của mình, thế là từ từ nói: "Đầu tiên, ở mảng Toán, tôi định bắt đầu nghiên cứu và phát minh từ mô hình thuật toán big data, rồi từng bước tiến tới trí tuệ nhân tạo, Chip, hệ thống động lực phục hồi, song khúc vi phân, fractal vi phân, giải tích hiện đại, cố gắng để đất nước ta toàn diện đuổi kịp hàng ngũ đỉnh cao quốc tế trên mọi phương diện." "Về phần hóa học, thì xoay quanh các lĩnh vực cấu trúc bán dẫn Nano, công nghệ lưu trữ năng lượng pin lithium, vật liệu nano carbon, vật liệu mới, hóa chất polymer cao phân tử, sơn mới, tiến hành nghiên cứu toàn diện!" Tiếp đó, Ngụy Hoằng trình bày đơn giản sự hiểu biết của mình về các ngành học. Từ nghiên cứu lý thuyết cơ bản đến các dự án, tất cả đều là những gì hắn đã trải qua, nghiên cứu, hoặc tiếp xúc trong kiếp trước, đều là những lý thuyết học thuật tiên phong, rất nhiều trong số đó là những kỹ thuật tiên tiến mà nước ngoài vẫn chưa nghiên cứu ra được. Các giáo sư ban đầu còn lơ đễnh, chỉ cảm thấy hắn đang ba hoa, ý tưởng viển vông. Nhưng thời gian trôi qua, họ bắt đầu kinh ngạc. Từng người vỗ bàn tán dương, ánh mắt tràn ngập hưng phấn và hào quang. "Hay thật, sao ta không nghĩ ra thuật toán big data có thể mở ra một lối đi riêng?" "Phương hướng lưu trữ năng lượng pin lithium trong nước ta vẫn chưa có đột phá, ý tưởng này của ngươi rất hay!" "Lý thuyết polymer cao phân tử ngươi đưa ra, có vẻ tương tự với lý thuyết của giáo sư Meire của đại học Cambridge, nhưng lại hoàn thiện hơn..." Mọi người mỗi người một câu! Lập tức đẩy Chu hiệu trưởng ra một bên. Vây quanh Ngụy Hoằng bắt đầu thảo luận chuyên môn. Trong tay hắn nắm giữ các lý thuyết và công nghệ tiên phong của hơn mười năm tới. Mỗi lời nói của hắn đều mang đến cho các giáo sư những ý tưởng và sự dẫn dắt khác nhau. Lúc đầu mọi người có lẽ chỉ coi hắn là một hậu bối có tiềm năng. Nhưng thời gian trôi qua, mọi người nhận ra điều đó không đúng. Tên này đơn giản là một yêu nghiệt, hắn gần như đều đọc qua hết tất cả các ngành học, mà trình độ lý giải và chiều sâu còn lợi hại hơn cả nghiên cứu sinh bình thường, dù không bằng những bậc tiền bối như họ, nhưng những ý tưởng kỳ diệu của hắn đủ bù đắp những chênh lệch đó. Lúc này, bọn họ như đang giao lưu với một người cùng thế hệ. Trí thông minh của mọi người va chạm không ngừng, sinh ra các loại tia lửa, mỗi lần đàm luận đều khiến người ta sáng mắt, thúc đẩy mọi người đi xa hơn trong lĩnh vực học thuật. "Tên này đáng sợ quá phải không?" "Sinh viên đại học năm nhất đã có thể thảo luận sâu sắc về các dự án khoa học như vậy rồi sao?" Chu hiệu trưởng và mấy lãnh đạo cấp cao của trường hai mặt nhìn nhau. Họ không am hiểu về các lý thuyết này, nghe như lạc vào sương mù, nhưng từ sự hưng phấn, khiêm tốn, kích động và thán phục trong giọng nói của các giáo sư, đến kẻ ngốc cũng có thể nhận ra giá trị trong mỗi câu nói của Ngụy Hoằng. Để bọn họ tiếp tục thảo luận nữa thì Chu hiệu trưởng e rằng mấy ông lão này sẽ không chịu nổi mất. Mạnh Hồng Mai lúc này sắc mặt cũng khó coi như vừa ăn phải phân. Ngụy Hoằng luôn miệng nói không hứng thú với vật lý, nhưng khi thảo luận về các lý thuyết học thuật tiên phong, rõ ràng hắn lại có kiến thức rất sâu về vật lý. Nếu không vì vừa rồi có chút khó chịu, thì giờ phút này nàng ta e rằng cũng không kìm được mà muốn tham gia thảo luận. "Không được, tên này quá yêu nghiệt, nhất định phải nghĩ cách thu phục hắn! Nếu lý thuyết nghiên cứu của hắn có thể giúp ích cho ta, thì mấy dự án lớn trong tay ta sẽ trở nên thuận lợi hơn!" Mạnh Hồng Mai âm thầm tính toán. Giới học thuật luôn có truyền thống giáo sư, tiến sĩ chèn ép học trò của mình để thu lợi, nếu có thể tìm cách thu Ngụy Hoằng làm môn đệ, tự nhiên có cách dụ dỗ hắn làm việc, cuối cùng còn có thể chiếm đoạt thành quả nghiên cứu. Nghĩ đến đây, Mạnh Hồng Mai lấy điện thoại ra gửi một tin nhắn. Hơn mười phút sau, một cô gái trẻ cao ráo, xinh đẹp, tóc uốn xoăn sóng lớn, mặc một bộ váy lụa phong cách Tiểu Hương, mang theo túi xách gõ cửa bước vào. "Mẹ, mẹ tìm con?" "Chú Chu, bác Cao, các vị gia gia bà bà, con chào mọi người ạ!" Cô gái xinh đẹp cúi chào mọi người. Sau đó, cô ngồi xuống bên cạnh Mạnh Hồng Mai, tỏ ra tự nhiên và quen thuộc. "Tiểu Điệp, con đến rồi à?" "Ngồi xuống ngồi đi, dạo này con thế nào?" Mấy lãnh đạo trường cười ha hả gật đầu. Vì sự xuất hiện của cô, cuộc thảo luận học thuật bị gián đoạn và phải dừng lại. Ngụy Hoằng thờ ơ nhìn cô mấy lần, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ lạnh lùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận