Người Nhà Bất Công, Ta Trở Tay Một Cái Đoạn Tuyệt Quan Hệ!

Chương 297: Đuổi tận giết tuyệt, hệ thống sụp đổ!

Chương 297: Đuổi tận giết tuyệt, hệ thống sụp đổ!
"Ngụy tổng, bộ dạng này của ngươi, chẳng lẽ là ngầm thừa nhận đạo văn thật sao?"
"Xin hỏi tập đoàn Thắng Thiên tại sao lại muốn đạo văn của Hoằng Thịnh? Theo tôi được biết, trước đó Thắng Thiên đã đạo văn rất nhiều game nhỏ của Hoằng Thịnh rồi, liệu trong đó có ẩn tình gì không?"
"Ngụy tổng, xin hỏi sau sự kiện đạo văn, quý công ty có dự định xin lỗi hay không? Trước đó, những lời thề son sắt chỉ trích Hoằng Thịnh đạo văn, rốt cuộc quý công ty nghĩ như thế nào?"
"Hai vị, nói vài lời đi, hiện tại cộng đồng mạng đều rất tò mò..."
Bữa tiệc ăn mừng này rốt cuộc đã biến thành một màn kịch rối!
Ngụy Thắng trong tình cảnh không thể biện bạch, mặc kệ là thừa nhận hay không thừa nhận, cũng đã bị xem là có hành vi đạo văn, các phóng viên vì câu kéo sự chú ý, tự nhiên là đánh chó mù đường, vây quanh hắn là một trận chất vấn!
Hắn cắn răng không nói một lời, trong lòng sớm đã phẫn nộ đến cực điểm, một đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm Ngụy Hoằng, hận không thể xông lên giết chết hắn.
"Phế vật!"
Nhan Băng Vân không kiên nhẫn hừ lạnh một tiếng, quay người định rời đi!
Rõ ràng là đã chuẩn bị sẵn sàng vứt bỏ quân cờ vô dụng này!
Ngụy Hoằng lại đưa tay ngăn cản, nói: "Đừng vội đi mà, còn có một màn kịch hay nữa đó!"
"Ngươi còn muốn làm gì?" Nhan Băng Vân chán ghét nhíu mày.
Nàng biết Ngụy Thắng đã hoàn toàn xong đời!
Tên ngốc này căn bản không phải đối thủ của Ngụy Hoằng, từ đầu đến cuối đều bị người ta hãm hại, hại... không ít đến nỗi chết cả ca ca của nàng, bây giờ ngay cả Thắng Thiên tập đoàn cũng bị lôi vào.
Bất quá, nàng thật sự không hiểu, Ngụy Hoằng còn muốn làm gì nữa?
Lúc này nàng mới nhận ra, mình ngay cả chiêu trò của đối phương còn không nhìn thấu, khoảng cách giữa hai bên thật đúng là quá lớn.
"Ha ha!"
Ngụy Hoằng mỉm cười nhìn về phía cửa.
Chỉ thấy bốn người đàn ông cao lớn mặc cảnh phục đi tới, bọn hắn mặt mày sắc bén, vừa bước vào liền khóa chặt Ngụy Thắng, trực tiếp tiến về phía hắn!
Trên đường đi!
Phóng viên và những khách khác nhao nhao tránh sang một bên!
Bốn người đi đến trước mặt hắn, một người đàn ông trung niên lấy ra một tờ giấy chứng nhận, nói: "Ngụy Thắng tiên sinh đúng không? Chúng tôi là người của cục An ninh, ông liên quan đến vụ án bắt cóc công dân nước ta ở nước ngoài, vi phạm nghiêm trọng pháp luật của nước ta, xin mời ông theo chúng tôi về một chuyến!"
"Cái gì?"
Mọi người hít sâu một hơi!
Trong phòng phát trực tiếp cũng lập tức nổ tung!
"Ngọa Tào, lỗ tai tôi không có bị bệnh chứ? Vụ án bắt cóc là cái gì? Chẳng phải Ngụy Thắng là một thương nhân sao?"
"Mẹ nó, cục An ninh cũng xuất hiện rồi? Hiếm thấy thật!"
"Trời ơi, mấy người này không phải là do Hoằng Thịnh tập đoàn thuê tới đóng giả chứ?"
"Đóng giả em gái ngươi, ai dám đóng giả người của chính phủ?"
Trong những lời bàn tán xôn xao!
Mặt Ngụy Thắng trắng bệch, thân thể cũng có chút run rẩy!
Hiện tại hắn rốt cuộc cũng ý thức được Ngụy Hoằng đây là muốn đuổi tận giết tuyệt!
Lợi dụng sự việc đạo văn để kéo cả tập đoàn Thắng Thiên xuống, lại lợi dụng chuyện ở nước ngoài lần trước để khiến hắn phải đi tù, đến lúc đó tiền mất quyền cũng mất, còn phải ngồi tù, đời này của Ngụy Thắng cũng triệt để hết cơ hội trở mình!
"Các đồng chí, các anh hiểu lầm rồi!" Ngụy Thắng thần sắc hoảng hốt vội vàng giải thích: "Tôi là một thương nhân hợp pháp, còn là sinh viên của Thanh Đại, làm sao có thể liên quan đến chuyện bắt cóc gì chứ, các anh đừng nghe những lời đồn bậy bạ!"
"Có thật hay không, theo chúng tôi về đồn phối hợp điều tra là rõ thôi!" Viên cảnh sát trung niên cười lạnh, giữ chặt lấy hắn để phòng ngừa chạy trốn, lại cảnh cáo mấy tên bảo vệ, mới lạnh giọng nói: "Chúng tôi đã có đủ chứng cứ rồi, các vị tốt nhất đừng cản trở pháp luật, nếu không tất cả sẽ bị bắt với tội đồng phạm!"
"Là ngươi, là ngươi!" Ngụy Thắng vừa giãy giụa, vừa nhìn chằm chằm Ngụy Hoằng: "Cái tên khốn kiếp nhà ngươi gạt ta, cảnh sát mau bắt hắn đi! Ta tố cáo, tên này thuê người đánh thuê giết người phóng hỏa, tội của hắn còn nặng hơn ta gấp trăm lần!"
"Chậc chậc chậc!" Ngụy Hoằng vỗ tay, thong thả đi lên trước trêu chọc: "Bây giờ là xã hội pháp trị, Ngụy tổng đừng ăn nói hàm hồ, vu oan người khác. Bên cơ quan liên quan tìm đến anh là có chứng cứ, chúng ta tin tưởng sự công chính của cơ quan tư pháp, mọi người nói đúng không?"
"Đúng! Cái tên Ngụy Thắng này tám phần là làm chuyện gì dơ bẩn rồi, nếu không sao lại chỉ tìm đến hắn không tìm người khác?"
"Đúng vậy, bên cơ quan liên quan đã ra mặt rồi còn giả được sao, tranh thủ thời gian bắt hắn về thẩm vấn đi, tên này miệng đầy lời gian dối, ai tin hắn thì đúng là đồ ngốc!"
"Ha ha, nhìn thì lịch sự, ai ngờ lại là kẻ mặt người dạ thú, quả nhiên là một tên tư bản lòng dạ hiểm độc!"
Cư dân mạng chửi bới om sòm!
Phóng viên và khách khứa có mặt tại đó cũng một bộ mặt khinh thường!
Ngụy Thắng hoàn toàn giống như con chuột ngoài cống ngầm, ai cũng muốn đánh, dù hắn muốn vu oan cho Ngụy Hoằng cũng không thể làm gì vì không có chứng cứ.
"Ngươi đã làm gì?" Môi hắn run rẩy thì thào.
"Không làm gì cả!" Ngụy Hoằng thở dài, buông tay trả lời: "Chỉ đơn giản là thu thập một chút chứng cứ rồi báo cáo thôi, lúc anh thuê người đánh người thuê bắt cóc La Dĩnh thì dùng tài khoản ở nước ngoài, nhưng tìm hiểu nguồn gốc cũng không có gì khó khăn cả! À đúng, người bên cạnh anh cũng có người của tôi đấy!"
"Ngươi?"
Ngụy Thắng tức giận đến suýt nữa nôn ra máu.
Ánh mắt hắn nghi ngờ đảo qua mấy tên bảo vệ và trợ lý, nhưng cuối cùng lại không đoán được ai đã bị mua chuộc, chỉ có thể lo lắng quay đầu nhìn về phía viên cảnh sát trung niên, nói: "Cảnh sát, tôi bị oan, tôi yêu cầu được gặp luật sư!"
"Muốn nói gì thì về rồi nói, dẫn đi!"
Viên cảnh sát trung niên không có hứng thú nhiều lời, đưa tay liền còng tay Ngụy Thắng!
"Lộp bộp, lộp bộp!"
Các phóng viên xung quanh điên cuồng nhấn máy ảnh, ghi lại những khoảnh khắc mất mặt này, Ngụy Thắng tức giận vạn phần, chỉ có thể bất đắc dĩ đưa tay che chắn!
"Ngươi cứ chờ đó cho ta, ta sẽ không sao hết, ta có luật sư giỏi nhất!" Ngụy Thắng ương ngạnh cười lạnh giọng thấp.
"Tạm biệt, không tiễn!"
Ngụy Hoằng nhếch môi cười một tiếng, cũng không để những lời nói nhảm này vào tai.
Vào đến nơi rồi mà còn muốn sống sót mà đi ra ngoài sao? Đúng là mơ mộng hão huyền!
Bất quá, sự việc lại không diễn ra như hắn dự liệu, ngay khi Ngụy Thắng bị viên cảnh sát trung niên đưa đi được vài bước, khí vận trên người liền điên cuồng sụt giảm, trong ý thức, hệ thống cũng phát ra những tiếng nổ đinh tai nhức óc!
【Cảnh báo! Cảnh báo! Khí vận trôi qua quá nhanh, mời túc chủ nhanh chóng tìm cách giải quyết, nếu không có khả năng sẽ dẫn đến hệ thống diệt vong!】
【Cảnh báo! Cảnh báo! Khí vận trôi qua quá nhanh, mời túc chủ nhanh chóng tìm cách giải quyết, nếu không có khả năng sẽ dẫn đến hệ thống diệt vong!】
"Cái này? Chuyện gì thế này?"
Ngụy Thắng có chút không dám tin!
Ngụy Hoằng cũng không quá bất ngờ với điều này!
Dù sao danh tiếng đã xấu lại còn bị bắt vào đồn cảnh sát, trên cơ bản hắn đã là phế nhân rồi, khí vận sụt giảm là chuyện bình thường.
Hệ thống vốn dựa vào khí vận để tồn tại, khí vận sụt giảm như vậy thì tự nhiên sẽ khó mà sống được.
Nói cách khác!
Kẻ mà kiếp trước đã hại hắn thê thảm vô cùng này, đang muốn bị diệt vong sao?
Ngụy Hoằng thích thú vuốt ve chiếc nhẫn, ánh mắt vẫn luôn dõi theo Ngụy Thắng, nghe được tiếng lòng hắn đang gào thét: "Hệ thống, ngươi phát điên cái gì vậy? Mau nghĩ biện pháp đi, khí vận cứ tiếp tục như vậy thì sẽ hết sạch! Đồ phế vật hệ thống nhà ngươi, lão tử cần ngươi để làm cái gì chứ, a a a! Tại sao ta là người xuyên không mà lại không làm gì được nam chính của nguyên tác, tại sao chứ?"
【Tích tích tích! Khí vận của túc chủ quá thấp, hệ thống khởi động chương trình tự hủy, đếm ngược bắt đầu: 10, 9, 8, 7, 6...】
"Không! Hệ thống, ngươi không thể làm như vậy!"
Ngụy Thắng hoảng hốt phía dưới liền hô lên thành tiếng!
Toàn trường đều bị một câu đột ngột này của hắn làm cho kinh ngạc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận