Người Nhà Bất Công, Ta Trở Tay Một Cái Đoạn Tuyệt Quan Hệ!

Chương 299: Ngươi trên nhảy dưới tránh dáng vẻ thật buồn cười!

Chương 299: Ngươi nhảy nhót trốn tránh trông thật buồn cười! Vở kịch kết thúc.
Trên mạng lại náo loạn! Toàn mạng đều đang lan truyền chuyện tập đoàn Thắng Thiên đạo văn, Ngụy Thắng bị các ban ngành liên quan bắt đi, kết quả trước mặt mọi người thổ huyết run rẩy, các video lan truyền khắp nơi! Trong chốc lát, Ngụy Thắng gần như trở thành kẻ mà ai cũng muốn đánh! Cư dân mạng mắng chửi không ngớt, giá cổ phiếu tập đoàn Thắng Thiên cũng liên tục giảm, dẫn đến các tư bản nhòm ngó, phá sản chỉ là chuyện sớm muộn! Về việc này, Ngụy Hoằng không mấy để ý tới! Sau khi rời khách sạn, hắn về thẳng tổng bộ tập đoàn Hoằng Thịnh, một cuộc điện thoại phân phó, Triệu Tiểu Mạn, Tink, Acker, Tiểu Tích cùng các bộ phận nghiên cứu cốt cán liền đến văn phòng! "Ngồi đi!" Ngụy Hoằng mặt không biểu cảm rót nước pha trà! Dù chỉ là vẫy tay ra hiệu nhàn nhạt, mọi người đã sợ đến toát mồ hôi tay, mặt mày lo lắng, rõ ràng đoán được hắn gọi mọi người đến để làm gì! Tập đoàn Thắng Thiên đã sụp đổ, nhưng nội gián vẫn chưa bị lôi ra! Rốt cuộc là ai đã tiết lộ tài liệu chương trình cốt lõi cho Ngụy Thắng, chuyện này nếu không điều tra rõ ràng Ngụy Hoằng chắc chắn sẽ không cam tâm. Nhưng ngặt nỗi chương trình cốt lõi chỉ có mấy người bọn họ tiếp xúc, nhân viên kỹ thuật các bộ phận khác căn bản không đủ tư cách biết, lúc này đến kẻ ngốc cũng hiểu, nội gián chắc chắn là ở trong số bọn họ. Vì vậy, đây là một bữa tiệc Hồng Môn! Mọi người vừa ngồi xuống đã nhốn nháo bắt đầu! "Lão đại, tôi không phải kẻ phản bội, tôi người này không quá quan tâm tiền bạc, nhà tôi cũng chỉ là gia đình khá giả thôi!" "Đúng vậy, tính cách của tôi anh rõ, không thể nào làm nội gián!" "Mẹ nó, nếu để tôi biết là ai làm, tôi nhất định giết chết hắn!" Mọi người mỗi người một câu đều ra sức bày tỏ trung thành. Triệu Tiểu Mạn cũng cau mày liếc nhìn một lượt, thở dài nói: "Tuy tôi không muốn nghi ngờ người mình, nhưng chuyện này chỉ có thể do một trong số chúng ta làm, ai làm thì tự đứng ra, chúng ta cũng từng có thời gian gặp gỡ thì cũng có lúc phải chia tay!" "Không tệ!" Ngụy Hoằng mỉm cười, đưa tay rót đầy trà cho từng người: "Mua bán không mất tình nghĩa, nếu ai có ý kiến gì với Ngụy mỗ này có thể nói ra, hợp tác không thoải mái cũng có thể tách ra, không đến mức lén lút giở trò chứ?" Ánh mắt lướt nhìn một vòng! Có người đầy căm phẫn, có kẻ xấu hổ! Nhưng ai nấy đều cố che giấu mình, sợ bị nghi ngờ một cách vô cớ! Hacker trung niên Tink khẽ ho một tiếng, trầm giọng nói: "Ngụy đổng, sự việc đã xảy ra ở chúng ta thì nhất định phải điều tra rõ ràng, nhưng trước đó chúng tôi tự điều tra qua một lượt, tạm thời không có manh mối gì, ngài có đề nghị gì không?" "Điều tra chuyện này không khó, bên cạnh Ngụy Thắng cũng có người của ta!" Ngụy Hoằng bưng chén trà nhấp một ngụm, bộ dáng như cười mà không phải cười lại làm mọi người giật mình: "Nhưng ở chung lâu như vậy, dù mục đích phản bội của nội gián là gì, ta vẫn sẵn lòng cho hắn một cơ hội!" "Không sai!" Triệu Tiểu Mạn cũng nói theo: "Tự đứng ra, nể tình là lần đầu có thể xử lý nhẹ nhàng, tôi đảm bảo sẽ không báo cảnh sát, nếu ngoan cố không hối cải để chúng tôi điều tra ra thì hậu quả sẽ khác!" Mọi người nghe vậy lại nhìn nhau! Nhưng rõ ràng chẳng ai tin vào chuyện hoang đường này, một lúc lâu cũng không ai chủ động đứng ra, ngược lại có người lẩm bẩm: "Chuyện này ai dại mà đứng ra? Chắc chắn là sẽ chết cắn không nhận, chi bằng điều tra thêm tài khoản ngân hàng hải ngoại của mọi người, có lẽ sẽ có thu hoạch!" "Thu hoạch cái rắm, người ta làm sao có thể tùy tiện để lại sơ hở, trong số chúng ta ai mà không có khả năng chuyển tiền vào tài khoản khác nhau?" "Đúng đấy, các người điều tra bản thân thì làm sao mà ra được gì, ở nước ngoài làm giả thân phận mở tài khoản đơn giản thôi!" "Vậy giờ sao? Chẳng lẽ cứ để thế này à? Tập đoàn Thắng Thiên tuy sắp sụp đổ, nhưng giữ một con quỷ ở bên cạnh, sau này chúng ta khai phá chương trình gì cũng không yên lòng!" Ngay lúc mọi người bất lực phàn nàn! Nữ hacker Tiểu Tích cau mày nhìn Acker, muốn nói lại thôi: "Khắc ca, có câu này không biết có nên nói không, hay là anh nhận đi?" "Cái gì?" Acker giận dữ đứng lên, chỉ vào mình hỏi: "Cô nói tôi là nội gián?" "Không phải anh thì là ai?" Tiểu Tích co rúm lại một chút, yếu ớt thì thào: "Anh thích Tiểu Mạn tỷ ai cũng biết, Tiểu Mạn tỷ lại thích lão đại, anh vì yêu sinh hận mà bán tập đoàn là có động cơ!" "Đúng nha! Ngọa tào, bọn này ai cũng không thiếu tiền, chắc chắn không bị tiền tài mua chuộc, anh là người có hiềm nghi nhất!" "Acker, anh nhận đi? Tôi thấy anh ngày nào cũng nhìn chằm chằm Tiểu Mạn, mắt muốn dán lên người ta rồi kìa?" "Cậu em, dù vì yêu sinh hận cũng không thể làm như vậy chứ?" Mọi người phảng phất như bị điểm tỉnh! Tất cả ánh mắt đều đổ dồn vào Acker, ngay cả Triệu Tiểu Mạn cũng không nhịn được cau mày nghi ngờ. Hắn tức giận mặt đỏ bừng, lắp bắp thở hổn hển, lo lắng lại không nói thành lời để giải thích: "Sao có thể là tôi? Tôi, tôi tuy thích Tiểu Mạn nhưng chỉ là thích thầm, trong lòng cũng biết mình không xứng với nàng, ngay cả thổ lộ cũng không dám, tôi làm phản đồ thì mưu đồ gì?" Mọi người nghe vậy lại bán tín bán nghi! Gã này đúng là một gã kỹ thuật tử trạch tiêu chuẩn, tính cách hướng nội kỳ quặc, ngay cả thích người cũng không dám thổ lộ, có vẻ như không cần thiết làm chuyện này. "Ha ha!" Tiểu Tích cười lạnh một tiếng, tiếp tục nghi ngờ: "Anh làm nội gián tuy không có lợi gì, nhưng có thể hãm hại lão đại mà! Ai biết con người anh âm u cỡ nào, nhỡ thấy Tiểu Mạn tỷ thích lão đại thì anh ghen ghét, xem hắn là tình địch mà nhằm vào thì sao?" "Tôi, tôi không có, không phải!" Acker phẫn nộ đỏ mặt, quát lớn: "Cô không có chứng cứ thì đừng có nói bậy!" "Đúng!" Triệu Tiểu Mạn cũng hiếm khi lên tiếng ủng hộ: "Không có chứng cứ xác thực thì không được tùy tiện nghi ngờ người." "Ha ha!" Tiểu Tích không chịu bỏ qua, nói: "Không có chứng cứ thì cứ điều tra thôi, dù sao có một người bị nghi còn hơn là mò kim đáy biển, tôi nhiều lần thấy hắn lén la lén lút không biết gọi điện cho ai, nên điều tra hắn cho kỹ!" "Không sai, cứ điều tra một chút cho chắc!" "Acker, chúng tôi tuy tin anh, nhưng chuyện đã xảy ra thế này, anh không thể từ chối hợp tác kiểm tra chứ?" "Tôi thấy xác thực là nên điều tra hắn trước..." Mọi người nhao nhao phụ họa. Acker nắm chặt hai tay, ánh mắt dần dần ảm đạm. Ngụy Hoằng về việc này thì chưa vội bày tỏ ý kiến, chỉ mỉm cười nhìn Tiểu Tích, trêu ghẹo: "Ngươi đúng là rất thông minh!" "Đương nhiên!" Nghe vậy nàng lập tức đắc ý nhăn mũi, nũng nịu nói: "Không thông minh sao mà lôi được nội gián ra?" "Ngươi đó, chính là quá thông minh!" Ngụy Hoằng nhấp một ngụm trà, cười nhạo: "Tưởng mình nắm mũi được tất cả mọi người, thật không biết là ta đã nắm trong tay hết mọi chuyện, còn ngươi, nhảy nhót trốn tránh trông thật buồn cười!" "Ừm?" Mọi người hít sâu một hơi. Tất cả ánh mắt đều đổ dồn vào Tiểu Tích. Mang theo kinh ngạc, không hiểu, mờ mịt, không dám tin. Sắc mặt nàng cũng trong chớp mắt mất hết máu, trở nên trắng bệch như tờ giấy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận