Người Nhà Bất Công, Ta Trở Tay Một Cái Đoạn Tuyệt Quan Hệ!

Chương 360: Mẹ nó, các ngươi thật đúng là nhân tài a!

Chương 360: Mẹ nó, các ngươi đúng là nhân tài! Chu Dịch có câu: Họa phúc sắp đến, điều tốt, ắt có dấu hiệu trước; điều xấu, ắt có dấu hiệu trước. Dạo gần đây, Ngụy Hoằng luôn bận rộn với việc phát triển nền tảng video ngắn cho công ty Hoằng Thịnh khoa học kỹ thuật. Lúc rảnh, hắn lại vùi đầu trong các phòng thí nghiệm, không ngừng xem xét chỉ đạo các nhà khoa học dưới trướng tập đoàn, tiến hành nghiên cứu chuyên sâu các loại kỹ thuật. Mỗi ngày hắn đều vô cùng bận rộn! Thế nhưng không hiểu vì sao, trong lúc bận rộn hắn lại thấy hoang mang, giống như tai họa sắp ập đến, một linh cảm báo hiệu bất an. Vừa kết thúc một cuộc họp, Ngụy Hoằng trở lại văn phòng ngả người ra ghế, vô thức xoa xoa thái dương. "Sao vậy? Không khỏe à?" Triệu Tiểu Mạn bước tới, lo lắng hỏi: "Có muốn nghỉ một lát không?" "Không cần, cho ta ly cà phê!" Ngụy Hoằng đáp. "Vâng!" Triệu Tiểu Mạn đến tủ pha cà phê, vừa làm vừa nói: "Dạo này anh mệt quá, hay là nghỉ hai ngày đi? Mà lát nữa còn phải đến phòng thí nghiệm số 12 xem xét, hình như bên đó có đột phá về vật liệu hóa chất..." "Không sao, lát nữa đi xem!" Ngụy Hoằng chẳng bận tâm đến lịch trình, nhận cà phê uống mấy ngụm, lấy lại tinh thần rồi đứng dậy đi ra ngoài: "Cái thân làm ông chủ này đúng là mệnh khổ!" "Phì!" Triệu Tiểu Mạn cười khẽ đuổi theo. Một đoàn người đi đến thang máy chuyên dụng. Khi bảo vệ mở cửa thang máy, kính cẩn đưa tay ra hiệu, Ngụy Hoằng lại nhíu mày dừng ở cửa thang máy. Triệu Tiểu Mạn không để ý đâm vào lưng hắn, đau quá liền ôm mũi than: "Ui, sao anh tự dưng dừng lại vậy? Đau chết đi được!" Ngụy Hoằng im lặng, chỉ khẽ ngước mắt lên, sau đó quay đầu nhìn lướt qua mọi người ở đây, từ La Khôn đến từng bảo vệ đều không bỏ sót. Ánh mắt sắc bén làm mọi người đều rùng mình. "Sao vậy ông chủ?" La Khôn tò mò hỏi: "Có vấn đề gì sao?" "Không có!" Ngụy Hoằng lắc đầu nói nhỏ: "Hủy lịch trình tạm thời, bộ thang máy này tạm thời không dùng nữa." "Rõ!" La Khôn không hỏi nhiều! Chỉ ra hiệu cho hai bảo vệ canh cửa thang máy. Ngụy Hoằng thì quay người kéo Triệu Tiểu Mạn trở lại văn phòng. "Sao vậy?" Cô khó hiểu hỏi: "Có chuyện gì sao? Chúng ta còn phải đến phòng thí nghiệm xem mà!" "Gọi điện báo bọn họ đổi lịch, thang máy có vấn đề." Ngụy Hoằng nghiêm giọng dặn. "À, được!" Triệu Tiểu Mạn gật đầu, khó hiểu nói: "Vậy lát nữa tôi sẽ gọi người của công ty thang máy đến sửa..." Vừa nói dứt câu! Cô chợt nhận ra không đúng. Vì sao Ngụy Hoằng lại cho rằng thang máy có vấn đề? Mà cho dù có vấn đề cũng đâu cần hủy lịch trình, thang máy khác vẫn dùng được mà? "Cô ra ngoài trước đi!" Ngụy Hoằng xua tay không nói thêm gì, chỉ ngồi xuống mở máy tính, gõ bàn phím liên hồi. Lúc nãy chuẩn bị vào thang máy, cảm giác bất an của hắn đã lên đến đỉnh điểm! Nếu là người thường chắc sẽ không để ý, nhưng Ngụy Hoằng biết rõ, người mang khí vận lớn khi gặp nguy hiểm sẽ có điềm báo trước. Mà khí vận của hắn còn mạnh hơn người thường gấp trăm lần, nên chắc chắn có nguy hiểm đang đến gần. Đồng thời, hắn cũng thấy khí vận hiện ảnh trên người các bảo vệ! Hình ảnh cho thấy họ sẽ mất kiểm soát lao xuống khi bước vào thang máy, dẫn đến thương vong thảm khốc. Thang máy của Hoằng Thịnh đều là loại cao cấp, cứ nửa tháng sẽ có người chuyên nghiệp kiểm tra sửa chữa, dù có xảy ra sự cố thì cũng có nhiều lớp bảo vệ an toàn, nhiều nhất cũng chỉ bị kẹt ở lưng chừng, tuyệt đối không thể lao thẳng xuống được. Vậy mà hình ảnh cho thấy rõ ràng bọn họ sẽ chết! Điều này làm người ta phải suy nghĩ! Hơn nữa thủ đoạn này sao quen thuộc vậy? "K giáo sư?" Ngụy Hoằng vô thức nghĩ đến đám tay chân bất đắc dĩ của mình. Bọn người này ẩn nấp trong bóng tối, am hiểu moi móc mọi cơ hội để tạo ra sự cố, sự cố thang máy là một trong những thủ đoạn thường dùng nhất. Trước kia ở Giang Châu, để cảnh cáo Tào Quân Nhan cũng đã dùng một lần! Mà bọn chúng chỉ nhận tiền chứ không nể người, căn bản không có sự trung thành nào. Ngụy Hoằng vốn là người đa nghi, nên liền nghĩ đến đám người đó trước tiên. Hắn nhanh chóng xâm nhập vào camera an ninh của tòa nhà, tra xét cẩn thận toàn bộ video giám sát trong hai ngày qua. Việc quản lý của cao ốc Hoằng Thịnh rất nghiêm ngặt, không phải người của công ty không được vào, khách đến thăm cũng phải đăng ký nghiêm ngặt. Nhưng nhân viên giao nước, thợ sửa chữa vẫn không ít. Tra soát nửa ngày vẫn không tìm ra điều gì bất thường. Nghĩ một lát! Ngụy Hoằng lại tra camera giám sát ở đường xung quanh tòa nhà. Không lâu sau hắn phát hiện trong khoảng thời gian này, thường xuyên có một chiếc xe van dừng ở gần đó. Xem thêm ở vài góc độ, cuối cùng hắn thấy K giáo sư và một ông lão gầy gò trong video giám sát ven đường. Lão đầu ngậm thuốc lái xe, K giáo sư ngồi ghế phụ, mắt liếc nhìn xung quanh, thỉnh thoảng ghi chép gì đó vào cuốn sổ. "Quả nhiên là bọn chúng, đây là đang khảo sát địa hình à?" Ngụy Hoằng lập tức có chút dở khóc dở cười. Hóa ra chó mình nuôi ăn no quá rồi muốn cắn lại mình à? Nếu không phải hắn có giác quan thứ sáu mạnh mẽ, đồng thời thấy được khí vận hiện ảnh, có khi hôm nay dù không chết cũng phải tàn phế trong lúc thang máy lao xuống ấy chứ? Một tòa nhà cao tầng mấy chục lầu hơn trăm mét, dù có khí vận mạnh mẽ bảo vệ thì việc Ngụy Hoằng cùng thang máy lao xuống, độ nguy hiểm vẫn rất cao. "Mẹ nó, các ngươi đúng là nhân tài, đem thủ đoạn này dùng lên người của ta!" Ngụy Hoằng thầm mắng rồi đứng dậy rót cho mình một ly rượu. Hắn cũng không muốn biết vì sao K giáo sư lại trở mặt, dù là vì tiền hay bị ép, tóm lại kẻ nào dám phản bội thì phải chết! Đương nhiên hắn cũng không ngây thơ đến mức nghĩ rằng đối phương chỉ có chiêu thang máy mất kiểm soát. K giáo sư là người rất thông minh, làm việc kín kẽ, nhất định đã chuẩn bị sẵn một loạt chiêu trò dự phòng. Nếu như chiêu thang máy không thành, thì sẽ còn những nguy hiểm khác chờ hắn, ví dụ như tai nạn xe cộ? Hỏa hoạn? Nổ ga? Chỉ có chuyện bạn không nghĩ ra, chứ không có chuyện bọn chúng không làm được. Ngụy Hoằng không bao giờ dám coi thường bọn người này, mà bây giờ để giải quyết nguy cơ chỉ có một biện pháp là ra tay trước khi chúng kịp hành động, hoặc là tương kế tựu kế thừa cơ phản đòn. K giáo sư là người vô cùng cẩn thận! Trước khi quyết định ra tay, chắc chắn sẽ chuẩn bị kỹ đường lui! Nếu bây giờ phái người đi bắt, tám phần sẽ bị chúng trốn thoát! Trong biển người mênh mông mà bắt vài con chuột giỏi ẩn nấp, chắc chắn không phải chuyện dễ dàng, thà tương kế tựu kế dụ rắn ra hang còn hơn! "Người đâu!" Ngụy Hoằng tùy tiện vẫy tay về phía cửa. La Khôn lập tức sải bước vào, cúi người hỏi: "Ông chủ, ngài có gì dặn dò?" "Dẫn mấy người chuẩn bị một chút, lát nữa chúng ta có khách!" Ngụy Hoằng vẫy tay ra hiệu La Khôn lại gần, rồi ghé vào tai nhỏ giọng dặn dò vài câu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận