Người Nhà Bất Công, Ta Trở Tay Một Cái Đoạn Tuyệt Quan Hệ!

Chương 36: Muốn để nhi tử ngoan ngoãn nghe lời, chỉ có thể bẻ gãy hắn cánh!

Chương 36: Muốn để con trai ngoan ngoãn nghe lời, chỉ có thể bẻ gãy cánh hắn!
Ban đêm, lầu ba Ngụy gia!
Ngụy Lâm Lang tay cầm mấy tập tài liệu, thấp thỏm gõ cửa phòng làm việc.
Ngụy Gia Lương sắc mặt nghiêm nghị, âm trầm ngồi trên ghế ông chủ, đôi mắt như chim ưng khiến người ta sợ hãi, dù nàng đã từng trải qua sóng to gió lớn, vẫn không khỏi giật mình.
"Cha, đây là tài liệu mấy hạng mục gần đây." Ngụy Lâm Lang cẩn thận từng chút tiến lên đặt tập tài liệu xuống, gượng cười nói: "Con đã xem qua hết rồi, bộ phận đầu tư cũng đã thức đêm xem xét, chắc không có vấn đề gì, tập đoàn vẫn luôn phái người theo dõi."
"Hừ!"
Ngụy Gia Lương hừ lạnh một tiếng, không nói gì thêm.
Dự án dược phẩm Đằng Thịnh trước đó không phải là thề son sắt sao, kết quả thì sao?
Thua lỗ nặng nề, bị đánh vào mặt đau đớn, cơ hồ khiến ông trở thành trò cười!
Hôm nay ông mới hiểu!
Thì ra những năm nay đều là Ngụy Hoằng giúp nàng làm hợp đồng dự án.
Khó trách Ngụy Lâm Lang chỉ trong mấy năm ngắn ngủi giống như biến thành người khác, đầu tư chưa từng sai lầm, dự án nào cũng sinh lời, hoàn hảo đến mức gần như không thể tìm ra sai sót.
Nếu cứ tiếp tục duy trì như vậy thì cũng tốt.
Nhưng hết lần này tới lần khác Ngụy Hoằng đã hoàn toàn trở mặt với người nhà Ngụy gia.
Những dự án do chính Ngụy Lâm Lang thúc đẩy này liền ẩn chứa thêm một chút tai họa ngầm.
Nhỡ đâu bọn chúng lại bùng nổ giống như dược phẩm Đằng Thịnh thì sao?
Mất tiền là chuyện nhỏ, mất mặt mới là chuyện lớn!
"Nếu mấy dự án này lại xảy ra vấn đề, con hãy đợi mà nhận lỗi từ chức đi." Ngụy Gia Lương lạnh lùng cảnh cáo: "Bây giờ bao nhiêu con mắt đang theo dõi đây, rất nhiều cổ đông đang nghi ngờ năng lực của con, đừng hòng qua mặt người khác nữa."
"Dạ!"
Ngụy Lâm Lang lau mồ hôi lạnh.
Ngụy Gia Lương cúi đầu tiếp tục lật xem tài liệu dự án.
Năm dự án mới bắt đầu trước đó, ngoại trừ đầu tư vào dược phẩm Đằng Thịnh, bốn dự án còn lại lần lượt liên quan đến thời trang, tài chính, bất động sản, ăn uống, tổng cộng liên quan đến đầu tư 1,8 tỷ tệ.
Trong đó ba dự án thời trang, bất động sản và ăn uống, đều do các công ty con của tập đoàn Ngụy thị chi tiền đầu tư, dự án tài chính là do xưởng kim khí Giang Châu Rising vay của tập đoàn 870 triệu tệ, dùng làm tiền mặt tạm thời đầu tư.
"Dự án này có đáng tin không? Điều tra kỹ chưa?" Ngụy Gia Lương chỉ vào dự án xưởng kim khí hỏi.
"Rồi ạ!" Ngụy Lâm Lang thành thật trả lời: "Xưởng kim khí Rising là xí nghiệp bản địa của thành phố Giang Châu chúng ta, đã có hơn ba mươi năm lịch sử, hàng năm khi vốn lưu động xoay vòng gặp khó khăn đều sẽ tìm các xí nghiệp khác mượn một khoản tiền."
"Lần này xưởng kim khí Rising định chi đậm tiền nâng cấp thiết bị, nhưng bọn họ đang nợ ngân hàng chưa trả hết, không thể tiếp tục vay được!"
"Cho nên chủ tịch Lưu của ngân hàng hương trấn tự mình giới thiệu, muốn vay của tập đoàn chúng ta 847 triệu làm một khoản tiền tạm thời trong 4, 5 ngày, lãi suất ngày là 0,1%."
Ngụy Gia Lương cau chặt mày!
Dự án này xem ra ngược lại rất có lời.
Chỉ cần cho mượn tiền nửa tháng, mỗi ngày đều có lời, lại là xí nghiệp cũ ở địa phương, còn có ngân hàng hương trấn giới thiệu, nhìn kiểu gì cũng không thấy có vấn đề!
"Cha, chẳng lẽ cha muốn bỏ dở dự án?" Ngụy Lâm Lang cẩn thận nhắc nhở: "Hợp đồng đã ký, tiền cũng đã chuyển cho xưởng kim khí Rising rồi, chúng ta muốn đòi lại cũng không thể nào, giữa chừng dừng lại chẳng khác nào vi phạm hợp đồng, sẽ phải bồi thường phí vi phạm rất lớn."
"Hừ!"
Ngụy Gia Lương hừ lạnh một tiếng không nói gì thêm.
Ông có cảm giác không ổn về dự án này.
Nhưng mọi chuyện đã rồi, muốn ngăn cản cũng không thể được.
Chỉ có thể xem xét cẩn thận ba dự án còn lại, hy vọng chúng không gặp sóng gió gì.
"Tất cả các dự án này phải tăng cường nhân sự theo dõi, mỗi bước thúc đẩy không được làm bừa, sử dụng vốn nhất định phải hợp pháp quy định." Ngụy Gia Lương nghiêm túc dặn dò: "Chúng ta không thể để xảy ra một chút sai sót nào nữa, rõ chưa?"
"Yên tâm đi, con biết rồi!" Ngụy Lâm Lang thở phào một hơi, vội vàng cụp mắt tỏ thái độ.
"Ngoài ra!" Đôi mắt Ngụy Gia Lương lóe lên tia lạnh lẽo, nghiến răng nghiến lợi: "Điều động nhân sự kiểm tra các dự án mà Ngụy Hoằng đã từng tham gia, đặc biệt là những dự án còn đang tiến hành, nhất định phải nghiêm ngặt khống chế. Còn phải điều tra những cấp cao trong tập đoàn, phàm là có khả năng đầu quân cho Ngụy Hoằng thì toàn bộ đá xuống tuyến hai, ba mà ăn không ngồi rồi."
"Cha, cha sợ hắn giở trò?" Ngụy Lâm Lang kinh hô.
"Không phải sợ, mà là chắc chắn!" Ngụy Gia Lương thong thả gõ tay lên mặt bàn, cười lạnh nói: "Con trai không khác gì cha, con chó Ngụy Hoằng tuy không thân với cả nhà ta, nhưng nó từ nhỏ đã ở bên cạnh ông nội lớn lên, thủ đoạn âm tàn đấy."
"Hai lần trước hắn luôn miệng nói muốn đoạn tuyệt quan hệ, ta vẫn không để tâm lắm, chỉ coi nó là tính tình trẻ con đòi thu hút sự chú ý của ta. Nhưng hôm nay hắn lại một lần nữa nói muốn đoạn tuyệt quan hệ, ta biết nó chắc chắn đã sớm quyết định rồi, cho nên không thể xem thường được nữa."
Ngụy Lâm Lang nghe vậy không khỏi ánh mắt phức tạp.
Đều là người một nhà mà, sao đến mức ra nông nỗi này?
Cô không khỏi nhớ lại những việc tốt Ngụy Hoằng từng làm cho mọi người.
Trong lòng xót xa, cảm thấy có chút có lỗi với người em trai này.
Nhưng bây giờ là Ngụy Hoằng muốn đoạn tuyệt quan hệ, cô có thể làm gì được?
Với tính cách tuyệt tình của Ngụy Gia Lương, tuyệt đối sẽ không chịu cúi đầu.
Việc ông hạ lệnh điều tra toàn bộ các dự án, thứ nhất là muốn loại trừ tai họa ngầm, thứ hai có lẽ cũng muốn thừa cơ chiếm đoạt hết cổ phần của Ngụy Hoằng!
"Thật sự phải như vậy sao?" Ngụy Lâm Lang cắn nhẹ môi, không đành lòng nói: "Tuy bình thường thái độ của con đối với nó không tốt, nhưng cũng không đến mức phải đuổi cùng giết tuyệt như vậy, hay là thế này! Con sẽ đi khuyên nhủ Tiểu Hoằng, nếu nó chịu xin lỗi ba thì chúng ta vẫn là người một nhà, được không?"
"Muốn để con trai ngoan ngoãn nghe lời, chỉ có thể bẻ gãy cánh hắn!" Ngụy Gia Lương trầm ngâm một lát rồi nói: "Quan điểm của ta là trung thành vĩnh viễn quan trọng hơn năng lực, thằng con trai này đúng là rất ưu tú, nếu chịu ngoan ngoãn nghe lời ta cũng không phải không thể chấp nhận, chỉ cần nó chịu xin lỗi trước mặt mọi người, đồng thời chuyển 15% cổ phần cho Tiểu Thắng, chuyện hôm nay coi như ta chưa nói gì, nếu không..."
Đôi mắt ông lóe lên một tia hung ác!
Trong đầu đã xuất hiện bảy tám biện pháp, đủ để cho hắn không lấy được một chút di sản nào.
"Con sẽ khuyên nó."
Ngụy Lâm Lang thở dài một tiếng!
Quay người từng bước một đi xuống lầu hai.
Nhưng cô chưa kịp nghĩ ra lời nào để nói thì Ngụy Hoằng vừa hay từ phòng tập đi ra.
Hai người đối diện nhau ở đầu cầu thang, bầu không khí có chút lạnh nhạt.
"Nói chuyện chút nhé?" Ngụy Lâm Lang đề nghị.
"Không hứng thú!"
Ngụy Hoằng quay người định đi vào phòng.
Ngụy Lâm Lang vừa định đuổi theo thì bị vệ sĩ ngăn lại, cô lo lắng nói: "Anh đừng quá ương bướng, đi xin lỗi ba đi, nếu không anh sẽ hối hận đấy."
"Hối hận cái gì?" Ngụy Hoằng quay đầu lại, cười lạnh hỏi: "Một tên phế vật chỉ biết đấu đá nội bộ có thể có bản lĩnh gì khiến tôi hối hận? Không phải chỉ muốn lén lút thế chấp cổ phần của tôi rồi dùng mấy thủ đoạn bẩn thỉu khác để thôn tính sạch sao?"
"Anh biết là tốt rồi!" Ngụy Lâm Lang tăng âm lượng: "Còn chưa thừa kế được gia sản, người ta có cả biện pháp hợp pháp để né tránh rủi ro mà nắm trong tay, cái nhà này trước sau gì cũng do ba ba làm chủ, anh đừng cố chấp nữa."
"Tôi lại thích cố chấp đấy." Ngụy Hoằng cười nhạo đáp lại: "Cô vẫn nên lo cho bản thân mình đi!"
Trong lòng Ngụy Lâm Lang có chút hồi hộp.
Có ý gì? Chẳng lẽ hắn ám chỉ mấy dự án mới sẽ gặp chuyện?
Bạn cần đăng nhập để bình luận