Người Nhà Bất Công, Ta Trở Tay Một Cái Đoạn Tuyệt Quan Hệ!

Chương 255: Ăn một mình cũng không phải cái tốt lão bản!

"Ngọa tào, cái này cũng được à?"
"Ba người đi á? 666, Ngụy đổng thực sự ngầu!"
"Nghe nói thư ký Triệu lai lịch thân phận không tầm thường, vị kia bên cạnh Ngụy đổng là ai vậy? Thật xinh đẹp, sao hai mỹ nữ đều đuổi theo hắn vậy?"
"Có gì lạ đâu, chủ tịch chúng ta trẻ tuổi giàu có ai mà không thích?"
Bên trong phòng yến hội
Truyền đến đủ loại xì xào bàn tán và tiếng nghị luận.
Ngụy Hoằng có chút bất đắc dĩ tránh cánh tay Triệu Tiểu Mạn ra, nhỏ giọng quát: "Ngươi đứng đắn một chút, đông người lắm."
"Vậy chúng ta đi chỗ ít người?" Triệu Tiểu Mạn chớp mắt to trêu ghẹo.
"Phì!"
Hoàng Phủ Thanh Âm che miệng cười khẽ, bị chọc cho vô cùng vui vẻ.
Nàng không những không tức giận trước hành động của Triệu Tiểu Mạn, ngược lại giống như nhìn một đứa trẻ không hiểu chuyện, chế nhạo trêu: "Ngươi có thể cẩn thận chút, nếu bị ông cụ nhà ngươi biết ngươi dám cùng vị hôn phu của ta dây dưa, ông lão nhà ngươi không đánh gãy chân ngươi mới lạ."
"Đánh gãy thì đánh gãy thôi!" Triệu Tiểu Mạn không thèm để ý nhún vai, cười đùa nói: "Đánh gãy chân vừa hay để Ngụy Hoằng nuôi ta, ba năm hắn về ngươi, hai tư sáu về ta, hai tỷ muội chúng ta cả đời bên nhau."
"Tốt thôi, vậy ngươi cho hắn sinh một đàn con, ta cũng không muốn sinh em bé dáng người xấu đi." Hoàng Phủ Thanh Âm cười nói đáp lại.
Hai người rất nhanh nhịn không được cười phá lên.
Chỉ để Ngụy Hoằng một bên mặt đầy im lặng.
Mọi người xung quanh càng trợn mắt há mồm kêu lên 'trâu bò'.
"Đừng làm ồn, ăn chút gì trước đi!" Ngụy Hoằng tiện tay lấy từ trên bàn gần đó hai miếng bánh ngọt đưa cho họ.
"Không ăn, giảm béo!" Triệu Tiểu Mạn lắc đầu, lại ra hiệu nhân viên phục vụ lấy một ly rượu vang đỏ, cười cùng hắn cụng một ly.
Ba người vừa nói chuyện vừa đi đến chỗ vắng trong sảnh yến tiệc!
Cuối cùng ngồi xuống ghế salon nghỉ ngơi, Hoàng Phủ Thanh Âm tò mò mở miệng: "Hàng năm ngươi chỉ giữ lại 60% lợi nhuận để đầu tư, còn lại hoặc chia cổ tức, hoặc làm từ thiện, chẳng lẽ không sợ ảnh hưởng đến tập đoàn sao?"
"Đúng đó, điểm này ta cũng không hiểu!" Triệu Tiểu Mạn mở to đôi mắt trong veo ngơ ngác, cảm thán mơ hồ: "Lương, đãi ngộ, phúc lợi của Hoằng Thịnh tập đoàn trong công ty đều thuộc hàng tốt nhất, nhân viên rất hài lòng với thu nhập rồi, ngươi thực sự không cần thiết chi nhiều tiền thế phát thưởng cuối năm vậy chứ?"
Đối với quyết định này của Ngụy Hoằng!
Không chỉ hai người họ không hiểu, thực ra đa số người đều không hiểu!
Dù sao một tập đoàn lớn vận hành thì từng giây từng phút đều tiêu tiền, rất nhiều hạng mục vừa động là đầu tư cả trăm tỷ chục tỷ, nhất là ngành internet trong tương lai lại càng đốt tiền mạnh.
Một năm kiếm lời hơn trăm tỷ nhìn thì nhiều!
Nhưng thật ra còn chưa đủ tiền cho một vài công ty thương mại điện tử làm một đợt khuyến mãi đâu!
"Ngành internet từ xưa đến nay luôn là chiến trường của tư bản va chạm!" Hoàng Phủ Thanh Âm nhắc nhở: "Ngươi vẫn nên giữ thêm tiền mặt mới tốt, tránh lúc then chốt bị người ta ép cho một đầu."
"Không sao!" Ngụy Hoằng cười nhẹ lắc đầu nói: "Ta dựa vào kỹ thuật để kiếm cơm, xưa nay không cần dựa vào tư bản để kinh doanh, lợi nhuận hàng năm của Hoằng Thịnh tập đoàn sẽ chỉ ngày càng nhiều, cho nên chia hoa hồng là đương nhiên, một người ăn một mình không phải là ông chủ tốt."
"Cũng đúng, bất quá lần này ông chủ ngươi định chia cho ta bao nhiêu?" Triệu Tiểu Mạn nhướng mày nháy mắt nói như kẻ trộm: "Ta đang để ý một cái túi xách, ngươi xem có nên cho chút biểu thị không?"
"Không có tiền, hay là thử một chút 'thịt' thường xem?" Ngụy Hoằng nhún vai trêu ghẹo.
Hoàng Phủ Thanh Âm và Triệu Tiểu Mạn lại bị chọc cho cười tít mắt.
Nói chuyện phiếm một lúc, Hoàng Phủ Thanh Âm tò mò hỏi: "Nghe nói gần đây tập đoàn Ngụy thị dính dáng đến Nhan Ngạo Bắc, quyết đoán phát triển rất nhiều ngành nghề, dự án đầu tư cũng rộng khắp, còn không ngừng đạo văn ý tưởng của ngươi?"
"Ừm!" Ngụy Hoằng không để ý gật đầu.
Ngụy Thắng dạo gần đây ở Yến Kinh có thể nói là nổi danh như cồn.
Mấy tháng trời, dựa vào mối quan hệ của Nhan Ngạo Bắc đi đâu cũng được người ta tung hô, tham gia các loại yến tiệc liên tục, dự án đầu tư cũng nhiều đến hơn chục cái, ẩn ẩn có xu thế hòa nhập vào giới thượng lưu Yến Kinh.
So sánh với tập đoàn Ngụy thị!
Thì tập đoàn Hoằng Thịnh của Ngụy Hoằng lại tỏ ra vô cùng khiêm tốn.
Hoàng Phủ Thanh Âm hiển nhiên là chú ý tới hết những việc này, cô hơi lo lắng hỏi: "Có phiền phức không? Nếu có rắc rối, ta sẽ tìm Nhan Ngạo Bắc nói chuyện, hoặc để người khác ra mặt can thiệp một chút, tập đoàn Ngụy thị làm quá đáng cũng không hay."
"Không sao đâu, chỉ là đám tép riu thôi." Ngụy Hoằng đưa tay chạm cốc với cô, rồi nói: "Hoằng Thịnh tập đoàn mới vừa ổn định ở Yến Kinh, gần đây không thích hợp có hành động lớn gì, sang năm ta sẽ xử lý ổn thỏa chuyện này."
"Cũng được!"
Hoàng Phủ Thanh Âm lập tức yên lòng.
"Hai người cứ trò chuyện, ta đi vệ sinh chút!"
Triệu Tiểu Mạn uống nửa ly rượu vang đỏ có chút đỏ mặt.
Cô vừa dứt lời đã loạng choạng đứng dậy, đi thẳng về phía nhà vệ sinh.
Ngụy Hoằng và Hoàng Phủ Thanh Âm cũng không mấy để ý, hai người vẫn tiếp tục tâm tình giao lưu.
Mặc dù hai người vì bận rộn công việc mà không quá thường xuyên gặp mặt.
Thế nhưng tâm linh của hai người lại rất hợp nhau.
Dù chỉ là ngồi cùng nhau uống chút rượu, cũng sẽ cảm thấy vô cùng thoải mái.
Bất quá sau khi nói chuyện một lúc hai người liền phát hiện có gì đó không ổn!
Bởi vì Triệu Tiểu Mạn đã lâu chưa quay lại, Ngụy Hoằng vừa định sai người đi tìm, Hoàng Phủ Thanh Âm đã biến sắc mặt đột ngột đứng dậy, hoảng sợ nói: "Không đúng! Tửu lượng Mạn Mạn vốn rất tốt, từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ say, vừa rồi cô ấy uống có nửa ly rượu đỏ sao lại đỏ mặt?"
"Hả?"
Ngụy Hoằng cũng bị biến cố đột ngột này làm cho giật mình.
Anh bưng ly rượu vang đỏ mà Triệu Tiểu Mạn vừa uống lên, để dưới mũi ngửi.
"Rượu có vấn đề!" Ánh mắt Ngụy Hoằng lạnh lẽo, đưa tay gọi La Khôn đến, dặn dò: "Bảo người phong tỏa sảnh yến tiệc này lại, không cho ai ra vào, mặt khác lập tức phái nữ vệ sĩ đi nhà vệ sinh tìm Triệu Tiểu Mạn!"
"Rõ!"
La Khôn không hỏi nhiều, lập tức đi chấp hành.
Ngụy Hoằng và Hoàng Phủ Thanh Âm cũng đứng dậy đi về phía nhà vệ sinh.
Lúc này trong lòng hai người đều là sát khí, trên người cũng tràn ra hơi lạnh.
Nhất là Hoàng Phủ Thanh Âm lại càng mặt mũi tràn đầy vẻ khó tin.
Những người ở thân phận địa vị như họ, ngày thường căn bản không ai dám chơi trò vặt này.
Hôm nay lại có kẻ dám động thủ ngay trên đầu Thái Tuế, rốt cuộc là ai ăn phải gan hùm mật gấu?
"Lão bản!" La Khôn ở tai nghe báo một tiếng, anh ta nhẹ giọng nói: "Đã tìm thấy Triệu tiểu thư rồi, người của chúng ta ở bên ngoài nhà vệ sinh thấy một nữ phục vụ đỡ cô ấy đi về phía thang máy, hiện tại đã chặn lại được! Bất quá tinh thần Triệu tiểu thư có vẻ không tốt, như là dùng phải thuốc an thần vậy!"
"Ừm!"
Ngụy Hoằng gật đầu, ánh mắt lần nữa lạnh lùng đảo qua toàn trường.
Quan sát từng nhân viên khả nghi, cuối cùng, anh đặt ánh mắt lên người Acker.
Gã này một mực ngồi một bên uống rượu giải sầu, nhưng ánh mắt chưa bao giờ rời khỏi Triệu Tiểu Mạn, chẳng lẽ là hắn?
Không kịp nghĩ nhiều!
Ngụy Hoằng đã ra khỏi sảnh yến tiệc đi đến hành lang.
Ở cửa thang máy, mấy vệ sĩ đang khống chế một nữ phục vụ, hai nữ vệ sĩ khác đỡ Triệu Tiểu Mạn, lúc này cô đang mê man, đầu óc choáng váng, vẻ mặt như say rượu, thần trí đã có chút không rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận