Người Nhà Bất Công, Ta Trở Tay Một Cái Đoạn Tuyệt Quan Hệ!

Chương 396: Nghi người thì không dùng người, dùng người thì không nghi ngờ người!

Chương 396: Nghi người thì không dùng người, dùng người thì không nghi ngờ người!
Đầu tháng bảy, toàn mạng cơn sốt clip ngắn dần dần lắng xuống! «Tinh Mang» chiếm giữ thị phần 67,5% vững vàng trên ngôi đầu, trở thành một ông lớn nữa của Internet trong nước, Hoằng Thịnh khoa học kỹ thuật cũng triệt để lên ngôi vương.
Vị trí thứ hai «Vi Thị Nhiều Lần» chiếm 18,6% thị phần!
Hạng ba, app «Diệu Thú» của Trần thị tập đoàn, chiếm thị phần 13,5%!
Còn lại 0,4% thì bị các sản phẩm cùng loại khác chia nhau, nhưng người sáng suốt đều thấy được, bọn chúng bị các công ty khác chèn ép chỉ là chuyện thời gian!
Trong ngành Internet xưa nay vẫn luôn là cá lớn nuốt cá bé, vòng tầng tiểu ngư ăn tôm tép, Ngụy Hoằng dựa vào ưu thế hùng mạnh, nhẹ nhàng nghiền ép những người khác, dù là các ông lớn Internet cũng không thể không nhận thua.
Trụ sở Hoằng Thịnh, trong văn phòng!
Triệu Tiểu Mạn cầm trên tay một phần văn kiện, hớn hở tổng kết báo cáo: "Hết nửa tháng trước, lượng download app Tinh Mang trên toàn mạng đã ngừng tăng trưởng, số người dùng hoạt động mỗi ngày đã trở lại bình thường, phần lớn thời gian đều khoảng 550 triệu mỗi ngày, có thể thấy được tiềm năng khai thác người dùng trong nước không còn lớn lắm."
"Nhưng do app Tinh Mang nổi đình đám, số người dùng hoạt động của «Mỗi Ngày Tiêu Đề» đã bị hút đi lượng lớn, hiện tại đã từ con số cao nhất ba trăm triệu, giảm xuống còn khoảng 170 triệu."
"Tính chung hai phần mềm này thì mỗi ngày có tới 720 triệu người dùng hoạt động, trực tiếp chiếm hơn phân nửa giang sơn trong lĩnh vực Internet nước nhà, Hoằng Thịnh khoa học kỹ thuật hiện tại đã trở thành một thế lực lớn, các đại kim chủ trên toàn cầu đánh giá giá trị tập đoàn chúng ta đã đột phá 70 tỷ đô la, tương lai đột phá trăm tỷ cũng có thể."
Triệu Tiểu Mạn càng nói càng vui vẻ.
Mặc dù những thành tựu này giống như không liên quan gì đến nàng, nhưng nhìn thấy tập đoàn thành công như vậy, nàng vẫn không khỏi bật cười, khóe miệng tươi rói còn khó hơn cả nòng súng AK.
Ngụy Hoằng đi đến tủ rượu rót hai ly, tiện tay đưa một ly cho nàng, hai người chạm ly rồi nhìn nhau cười.
Cố gắng bao lâu, phấn đấu cả ngày lẫn đêm!
Bây giờ tất cả đã không cần phải nói.
"Đừng quá kiêu ngạo!" Ngụy Hoằng nhấp một ngụm sâm panh, tựa như đang cảnh cáo chính mình: "Dù vốn hóa có đột phá trăm tỷ đô la cũng chẳng có gì đáng kiêu ngạo, dù sao ở trong nước những ông lớn Internet có vốn hóa hơn ngàn tỷ cũng có đến năm sáu nhà, các doanh nghiệp hàng đầu thế giới thì cái nào mà chẳng có vốn hóa 2000, 3000 tỷ đô la? Chúng ta thế này còn chưa đáng gì."
"Anh cứ dẹp cái điệu bộ đấy đi!" Triệu Tiểu Mạn dở khóc dở cười nói: "Vốn hóa của bọn chúng chẳng phải toàn do thị trường chứng khoán thổi lên sao, nhất là các doanh nghiệp Mỹ như Apple, NVIDIA, dù đều phá mấy nghìn tỷ đô la, nhưng trình độ thì còn lâu, nếu anh đem Hoằng Thịnh niêm yết trên thị trường chứng khoán Mỹ, tôi đảm bảo anh cũng dễ dàng phá vạn tỷ đô la!"
Ngụy Hoằng mỉm cười lắc đầu từ chối!
Niêm yết? Tuyệt đối không có chuyện đó! Thị trường chứng khoán trong nước vốn bị người ta áp chế để phòng đầu tư nước ngoài gây loạn, thị trường chứng khoán Mỹ thì nước quá sâu, một khi đi vào các loại rắc rối có thể làm hắn đau đầu đến thổ huyết, vẫn là ngoan ngoãn kiếm chút tiền thì hơn.
"Ta từ trước đến nay không có ý định niêm yết, cho nên cái gì mà giá trị đánh giá đều là vô nghĩa!" Ngụy Hoằng không để ý phất tay nói: "Vẫn cứ làm tốt doanh nghiệp cái đã, chỉ khi nào tự mình đủ mạnh mới không sợ kẻ địch bên ngoài nhòm ngó!"
"Tiếp theo ngươi bảo phòng nhân sự và phòng tài vụ lập một danh sách khen thưởng theo điều lệ chế độ, cấp thưởng cho các nhân viên phát triển có liên quan đến app Tinh Mang, tuyệt đối không để cho các huynh đệ thất vọng, những gì đáng được đều không được thiếu."
"Ngoài ra bảo cấp cao của Hoằng Thịnh khoa học kỹ thuật nhanh chóng lên cho ta một bản kế hoạch phát triển tiếp theo, từ vận hành clip ngắn đến các con đường biến hiện lưu lượng, tất cả đều phải sắp xếp ổn thỏa…"
Ngụy Hoằng từ tốn nói!
Các loại yêu cầu không ngừng được đưa ra.
Triệu Tiểu Mạn kiên nhẫn ghi chép lại từng yêu cầu này, sau đó gật đầu nói: "Mặt khác, công ty bảo an của Hoằng Thịnh đã đi vào quỹ đạo, hiện tại chính thức có 300 vệ sĩ, 27 người đã thi được chứng nhận hộ vệ đặc cấp và giấy phép sử dụng súng."
"Việc huấn luyện vệ sĩ hiện tại đã do bộ phận an ninh tập đoàn tiếp quản, công tác an ninh từ trên xuống dưới trong tập đoàn và bảo vệ phòng thí nghiệm đều đã có điều lệ cụ thể! Trong tòa nhà tập đoàn cũng chấp hành nghiêm ngặt chế độ giám sát khách đến thăm, hệ số an toàn đã được nâng cao một bậc."
"Có điều thằng cha La Khôn chỉ trong vòng ba tháng đã xin tiền của tôi tới sáu lần, tổng cộng bỏ ra tới 47 triệu, chẳng biết là làm ra trò trống gì nữa."
Ngụy Hoằng nghe vậy nhíu mày!
Công ty bảo an cũng đã thành lập hơn nửa năm.
La Khôn là người được điều đến Đông Nam Á chiêu binh mãi mã từ ba tháng trước, với bản lĩnh của gã mà ném ra bốn năm chục triệu thì sao mà không kéo được một đội vài trăm người, lại còn có súng ống đầy đủ chứ?
"Thường xuyên xin tài chính thì đúng là khó khăn, cái kiểu móc moi kia là sao chứ?" Ngụy Hoằng nhíu nhíu mày, nói: "Chuyển cho hắn hai trăm triệu từ tài khoản cá nhân của ta, không đủ thì cứ nói, để hắn có đường kiếm đồ tốt cũng không cần tiếc tiền!"
"Hiểu rồi!" Triệu Tiểu Mạn bất mãn phàn nàn nói: "Nhưng mà cái tên này chỉ biết giơ tay đòi tiền, lại chẳng hề báo cáo tiến độ công việc, anh nuông chiều hắn thế này không sợ hắn lớn đuôi khó vẫy à?"
"Nghi người thì không dùng người, dùng người thì không nghi ngờ người!" Ngụy Hoằng đi đến ghế sô pha ngồi xuống, ung dung gác chéo chân, mới từ tốn cảm thán: "Ta còn tin tưởng được La Khôn, hơn nữa coi như hắn phản bội ta thì ta cũng có biện pháp trấn áp được, cho nên ai quan tâm hắn có lớn đuôi khó vẫy hay không? Chỉ cần chịu làm việc là được!"
Triệu Tiểu Mạn như hiểu mà không hiểu nháy mắt mấy cái, vô thức mở miệng muốn khuyên nhủ gì đó, nhưng thấy hắn tự tin như vậy thì không khỏi ngậm miệng lại.
Dù sao thì Ngụy Hoằng lúc này toát ra một sức quyến rũ kinh người. Hắn có sự tự tin chưởng khống tất cả, cho nên những người dưới trướng mới trung thành tuyệt đối mà đi theo hắn.
"Cô cho người điều tra Thẩm gia và Ngụy gia cũng có tin tức." Triệu Tiểu Mạn ngồi xuống bên cạnh, vuốt vuốt eo thon rồi mới nói tiếp: "Cha con Thẩm gia hiện tại đều bặt vô âm tín, có điều nghe nói bọn chúng bị thích khách không rõ danh tính tập kích, phần lớn các sản nghiệp ngầm đều đã dừng hoạt động hoặc chuyển giao! Có tin ngầm nói Thẩm Mặc Hàn bị hủy dung còn gãy chân, Thẩm Vinh Xương thì mù một con mắt."
"Về phần người Ngụy gia thì còn thảm hại hơn, năm ngoái một đám vũ trang phần tử không rõ danh tính tập kích trang viên của bọn họ ở nước ngoài, Ngụy Gia Lương chết ngay tại chỗ, Đỗ Tư Tuệ trở thành người thực vật, mấy tỷ muội Ngụy Lâm Lang hoặc bị lửa làm cho hủy dung, hoặc là bị trọng thương không thể hồi phục…"
Triệu Tiểu Mạn càng nói giọng càng nhỏ!
Nàng rõ ràng cũng ý thức được chuyện này có liên quan đến Ngụy Hoằng, mà hắn có lẽ nào còn vương vấn gì đối với mấy người thân thích này?
"Ha ha!"
Ngụy Hoằng nhíu mày không nói gì.
Ngoài mặt thì có vẻ như hắn liên lụy đến người nhà họ Ngụy, nhưng thực tế các nàng bị Ngụy Thắng hút hết khí vận rồi, nên so với người thường càng thêm xui xẻo, lần này không xảy ra chuyện thì sau này cũng sẽ có.
Cho nên tàn phế chết dở cũng là số mệnh của các nàng. Ngụy Hoằng có lý do gì để tự trách hay đau lòng đâu?
"À phải!" Hắn nghiêng đầu tò mò hỏi: "Lâu rồi không chú ý đến Liễu Miên Miên, dạo này cô ta thế nào?"
Nói đến đây, mặt Triệu Tiểu Mạn lập tức đen như đít nồi.
Nàng giận dữ lườm một cái rồi mới lẩm bẩm: "Thì sao nữa, con nhỏ chết tiệt này được mẹ mù ruột của tôi nâng đỡ, mấy ngày gần đây chẳng có gì ngoài vui vẻ, bây giờ đã chen chân vào hàng tiểu hoa đán tuyến một trong nước rồi đấy! Mới ra phim đã phá đảo phòng vé dịp hè, Liễu Miên Miên quả thật là danh tiếng nổi như cồn, không biết hút được bao nhiêu fan đâu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận