Người Nhà Bất Công, Ta Trở Tay Một Cái Đoạn Tuyệt Quan Hệ!

Chương 83: Đoạn tuyệt quan hệ, kịch bản sụp đổ!

Chương 83: Đoạn tuyệt quan hệ, kịch bản sụp đổ!
Cổ nhân có câu! Thế gian nhộn nhịp đều vì lợi mà đến, thế gian ồn ào cũng đều vì lợi mà đi!
Ngụy Tú Anh, Ngụy Xuân Lan, Ngụy Thu Cúc ba người bọn cô tuy được mời tới tạo áp lực, vừa rồi cũng gặp không ít vũ nhục, trong lòng đối với Ngụy Hoằng ít nhiều gì cũng có chút tức giận. Thế nhưng khi biết được hắn là một kỳ tài kinh doanh, một lần lướt sóng đã kiếm được hơn 20 tỷ thì các nàng thay đổi tâm tính ngay lập tức. Cái gì thù oán cũng không thể so với lợi ích của bản thân được! Ba người tại nhà chồng kỳ thực cũng không mấy dễ chịu. Nếu Ngụy gia dưới sự dẫn dắt của Ngụy Hoằng mà đi lên thì vị thế của nhà mẹ đẻ sẽ tăng lên, khi đó bọn cô ở nhà chồng cũng sẽ dễ sống hơn, cứ cho tiền riêng vào tay hắn đầu tư, ung dung kiếm tiền có phải là quá hời không? Vì thế, bọn họ đương nhiên không muốn Ngụy Hoằng bị xóa tên khỏi gia phả!
"Gia Lương, chuyện này còn cần bàn bạc thêm đã chứ? Người con ưu tú như vậy mà đoạn tuyệt quan hệ đâu phải chuyện đùa?"
"Đúng đó, vạn sự nên suy nghĩ kỹ lại, quá nóng vội là sẽ chịu thiệt lớn đấy!"
"Hoằng à, nếu con có ấm ức gì thì cứ nói với các cô, hôm nay cho dù thiên vương tới, chúng ta cũng phải chống lưng cho con!"
Ba người nhao nhao lên tiếng bày tỏ thái độ.
Ngụy Gia Lương lập tức mặt mày xanh mét, cầm bút máy cũng không xong, viết thì không đặng, mà không viết cũng chẳng xong, sắc mặt còn khó coi hơn cả táo bón. Ông mời ba người này đến là muốn bọn họ đứng về phía mình, đồng thời tạo áp lực với đứa con bất hiếu là Ngụy Hoằng. Kết quả bây giờ bọn họ lại quay sang tạo áp lực ngược lại ông! Chuyện này quả thật là đảo ngược trời đất! Ngụy Gia Lương không hề nghi ngờ rằng nếu ông gật đầu đồng ý thì ba người bọn họ không phải sẽ bắt ông xin lỗi đến chết thì thôi.
"Cô à, chuyện này các cô đừng có quản, hôm nay nhất định phải loại bỏ đứa con bất hiếu này khỏi gia phả." Ngụy Gia Lương đâm lao phải theo lao, mạnh miệng hừ lạnh.
"Ngươi câm miệng cho ta!" Ngụy Tú Anh quơ quơ cây trượng, trừng mắt quát: "Hôm nay chuyện này bọn ta không biết thì thôi, đã biết rồi thì nhất định phải đứng ra chủ trì công đạo. Hoằng à, mấy năm nay con nếu có gì ấm ức cứ nói ra, bà già này sẽ làm chủ cho con, người một nhà thì không cần phải gây gổ đến mức căng thẳng thế chứ."
"Dừng lại!" Ngụy Hoằng mất kiên nhẫn đưa tay ngăn lại: "Nãy giờ ta nói nhiều như vậy không phải muốn níu kéo, mà là muốn nói cho mọi người biết, rời khỏi Ngụy gia đối với ta chỉ có lợi chứ không có hại."
"Bây giờ không phải các ngươi không cần ta, mà là ta không cần các ngươi, từ nay về sau chúng ta mỗi người một ngả, ai cũng đừng can thiệp vào chuyện của ai! Với lại cho dù các ngươi không xóa tên ta khỏi gia phả thì ta cũng muốn lên báo đoạn tuyệt quan hệ, chuyện này không cần bàn cãi!"
Một câu dứt lời!
Vẻ mặt mọi người đều trở nên khó coi. Vốn tưởng hôm nay là một phiên tòa xét xử Ngụy Hoằng, ai ngờ sự tình liên tục bị đảo ngược. Thái độ của hắn ngược lại vẫn cường ngạnh như xưa, thật sự khiến người khác cảm thấy xấu hổ.
Đoạn tuyệt quan hệ ư, bọn họ sẽ mất đi một thiên tài kinh doanh! Không đoạn tuyệt quan hệ ư, thể diện của bọn họ thật sự khó mà chấp nhận!
Giằng co một lúc, Ngụy Gia Lương cuối cùng thẹn quá hóa giận gân cổ lên nói: "Tốt, tốt, tốt! Thật sự cho rằng Ngụy gia chúng ta không có ngươi thì không được chắc? Hôm nay ta sẽ trục xuất ngươi khỏi gia phả, rồi lên báo đoạn tuyệt quan hệ với ngươi!"
"Tốt nhất là nói được thì làm được, đừng để ta xem thường ngươi." Ngụy Hoằng lại thêm một đòn.
Ngụy Gia Lương lại lần nữa mất khống chế, đập bàn gào lên: "Ai nuốt lời thì là cháu trai, có điều di chúc gia gia để lại, một xu ngươi cũng đừng hòng lấy, đó là tài sản của Ngụy gia, không đến lượt một người ngoài như ngươi dòm ngó."
Ngụy Hoằng lắc đầu cò kè mặc cả: "Ta có thể ký tên từ bỏ thỏa thuận thừa kế cổ phần của tập đoàn, nhưng ngôi biệt thự này cùng với đồ cổ Đổng Toàn trong rương sắt của ông nội thì thuộc về ta."
"Nằm mơ đi, một đồng cũng đừng mong lấy được!"
Ngụy Gia Lương thái độ cứng rắn, có vẻ muốn coi đó là con bài nắm lấy Ngụy Hoằng. Ngụy Hoằng lại giơ tay lên ngăn hắn nói nhảm tiếp, lạnh nhạt mở miệng: "Căn biệt thự cộng thêm đồ cổ nhiều nhất cũng chỉ bảy tám tỷ, so với giá trị 30% cổ phần của tập đoàn thì chỉ là một con số lẻ, ta lấy được cũng chỉ là muốn giữ lại chút kỷ niệm mà thôi, nếu như ông không đồng ý, tôi không dám đảm bảo mình sẽ có hành vi gì quá khích đâu."
Ngụy Gia Lương toàn thân run lên, do dự một lát sau liền gật đầu nói: "Được, trong vòng hai ngày chúng ta sẽ dọn hết đồ đi!"
"Sảng khoái!"
Ngụy Hoằng hài lòng nhếch môi. Nhấc tay ra hiệu một tiếng, lập tức có vệ sĩ mang đến một bản hợp đồng. Hắn nhét hợp đồng lên bàn trà, ra hiệu cho Ngụy Gia Lương tự xem xét. Sắc mặt mọi người phức tạp muốn nói lại thôi, nhưng cuối cùng vẫn không biết phải nói gì, chỉ có Ngụy Tú Anh không nhịn được mà lên tiếng uy hiếp: "Người trẻ tuổi đừng quá tự mãn, thật sự nghĩ là mình giỏi buôn bán thì muốn làm gì thì làm à? Đôi khi, mối quan hệ còn quan trọng hơn tiền bạc."
"Không sai!" Ngụy Xuân Lan cũng cười lạnh nói: "Thật sự cho rằng mình may mắn kiếm được ít tiền, là có thể rời khỏi gia tộc tự mình làm chủ sao? Ngươi đừng có quá ngây thơ!"
Ngụy Thu Cúc phụ họa: "Hoằng à con còn trẻ, không hiểu xã hội phức tạp rối ren, vẫn nên bình tĩnh lại chút đi, nếu không sau này có chuyện gì cầu tới cửa, ta cũng sẽ không giúp một đứa con rơi bị trục xuất khỏi gia phả đâu!"
Ba người bọn cô lại muốn dùng thế lực chèn ép người ta đấy! Quyền thế của nhà chồng bọn cô ngập trời, tuy rằng cũng không được coi trọng nhưng cũng coi như có chút tiếng nói, nếu như Ngụy Hoằng thật sự đoạn tuyệt quan hệ với Ngụy gia, đồng nghĩa với việc mất đi ba mối quan hệ nhân mạch mạnh mẽ, đổi lại bất cứ ai đều sẽ hối tiếc.
Nhưng Ngụy Hoằng vẫn không hề để ý đến! Hắn ném bút xuống trước mặt vợ chồng Ngụy Gia Lương, nói: "Ký đi, đừng để ta phải nhắc lại lần thứ hai!"
"Ha ha ha!" Ngụy Tú Anh triệt để nổi giận, cô nện cây trượng xuống đất rồi lạnh giọng nói: "Gia Lương, ký đi, ta lại muốn xem thử hắn rời khỏi Ngụy gia rồi có thể sống tốt được bao lâu, đừng để đến lúc ở ngoài kia nửa bước cũng khó đi, rồi lại đến van xin chúng ta."
Ngụy Gia Lương cười khổ một tiếng, im lặng ký tên!
Đỗ Tư Tuệ vẫn còn chút không nỡ, mấy lần cô muốn mở miệng can ngăn nhưng lại đối mặt với ánh mắt lạnh lùng kiên quyết của Ngụy Hoằng, cuối cùng cũng ký vào tên mình lên hợp đồng đoạn tuyệt quan hệ.
[Tích tích tích! Cảnh báo, cảnh báo!]
[Kịch bản gốc của truyện đã xuất hiện tình huống sụp đổ, mời ký chủ mau chóng khắc phục, nếu không sẽ có nguy cơ phát sinh những hậu quả không thể lường trước.]
[Cảnh báo! Cảnh báo!...]
Một giọng máy móc đột ngột vang lên trong đầu.
Ngụy Hoằng và Ngụy Thắng cùng đồng thời sững sờ ngay tại chỗ.
"Hệ thống, đây là có chuyện gì?" Ngụy Thắng lo lắng hỏi dò trong lòng: "Ngọa Tào, ta có làm gì đâu chứ? Chỉ là trơ mắt nhìn bọn họ đoạn tuyệt quan hệ thôi mà, chuyện này đâu có liên quan gì đến ta?"
Giọng máy móc đáp lại: "Trong kịch bản gốc của truyện, nam chính Ngụy Hoằng có quan hệ mật thiết với người nhà, là con cưng của trời đất, sau khi đoạn tuyệt quan hệ, vận may của nam chính sẽ không còn được chia sẻ với người nhà nữa, kịch bản có xu hướng sụp đổ, hậu quả khôn lường..."
"Ngọa Tào!" Ngụy Thắng lần nữa hùng hổ lên tiếng: "Ta mẹ nó giờ đâu có cản nổi bọn họ nữa!"
Thấy vẻ mặt hắn khó coi, trong mắt Ngụy Hoằng hiện lên một tia kinh ngạc, rồi lại nhanh chóng che giấu. Thật tốt, mấy câu nói ngắn ngủi vừa rồi đã tiết lộ quá nhiều thông tin rồi. Hắn còn giống như là một nam chính, chẳng lẽ thế giới này lại là một cuốn tiểu thuyết? Mình đây là đánh bậy đánh bạ làm sập cả kịch bản sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận