Người Nhà Bất Công, Ta Trở Tay Một Cái Đoạn Tuyệt Quan Hệ!
Chương 288: Pháp không trách chúng, có bản lĩnh hắn đem chúng ta toàn bộ triển khai!
Chương 288: Pháp bất vị chúng, có bản lĩnh hắn đem chúng ta toàn bộ khai trừ!
Giang Châu, trụ sở chi nhánh tập đoàn Hoằng Thịnh!
Lê Giang cùng mấy người phụ tá một đêm không ngủ, đôi mắt sưng đỏ vì thức đêm, bận rộn trong một gian phòng hội nghị nhỏ, ai nấy đều mặt mày tiều tụy! Từ khi chi nhánh xảy ra chuyện đến nay đã bảy, tám ngày rồi! Vốn tưởng rằng dễ dàng giải quyết chuyện này! Thế nhưng, người phụ trách chi nhánh là phó tổng giám đốc Tiết Tuyết Mai một mực cản trở, trên dưới chi nhánh các bộ phận cũng vô cùng không phối hợp, hôm nay thì tài liệu bị mất, hôm khác thì các loại số liệu rối loạn, Lê Giang muốn tra rõ ràng tình huống căn bản không thể nào tra được! Từ trên xuống dưới! Hắn vậy mà không thể sai khiến được bất kỳ nhân viên nào! Chỉ có mấy người phụ tá, luật sư, kế toán mà Lê Giang mang từ tổng bộ đến là đáng tin, bọn họ mỗi ngày tăng ca kiểm kê sổ sách, nhịn nhục nhiều ngày như vậy vẫn chưa hiểu rõ được một chút gì!
"Lê trợ lý, chúng ta cứ chịu đựng thế này không phải là cách? Mấy tên vương bát đản ở chi nhánh này chơi xấu sau lưng chúng ta, có mà nấu ch·ế·t chúng ta cũng không làm rõ được khoản đó đi!"
"Thảo! Hiện tại dư luận trên mạng càng lúc càng căng thẳng, tất cả đều đang chửi bới tập đoàn Hoằng Thịnh, như thể tất cả tội danh đã bị quy chụp xong rồi, không có bàn giao thì phải làm sao?"
"Ngụy đổng đâu? Sao lâu như vậy rồi vẫn không liên lạc được? Hắn đi đâu vậy?"
Đám người nhao nhao oán trách! Lê Giang xoa xoa huyệt Thái Dương đau nhức, kêu thư ký đi mua bữa sáng, đồng thời trấn an: "Mọi người nghỉ ngơi một chút đi, đừng cái gì cũng bắt Ngụy đổng ra mặt, nếu mà thật như thế thì ông ấy cần chúng ta làm gì? Chẳng lẽ tất cả đều là lũ ăn không ngồi rồi sao?"
Đám người nghẹn họng, mặt ai nấy đều xấu hổ. Bất quá vẫn có người không cam lòng lẩm bẩm: "Đây chẳng phải là có nội gián cấp cao sao? Ngụy đổng không ra mặt ngay cả anh cũng không ép được, chúng ta đám người này dù có mệt ch·ế·t cũng khó lòng sống sót mà!"
"Được rồi, ta sẽ tiếp tục liên hệ Ngụy đổng, hiện tại hắn đang ở nước ngoài!" Lê Giang xua tay không muốn nói thêm nữa.
Ngay lúc này! Một người mặc âu phục nữ công sở màu xanh đậm, mái tóc ngắn ngang vai gọn gàng, nhìn từng trải lại khôn khéo, mang theo mấy người cùng một đống bánh bao, sữa đậu nành, cà phê các loại bữa sáng gõ cửa phòng hội nghị.
"Ái chà chà!" Tiết Tuyết Mai sau khi vào phòng liếc nhìn một chút, vẻ mặt vừa áy náy lại xen lẫn một chút trêu tức cảm thán nói: "Nhìn xem này, nhìn xem này, các vị thật là vất vả, nhân viên ở cái chỗ Giang Châu bé tí này của chúng tôi không được tốt, gây ra chuyện lớn như vậy còn phải nhờ các anh hỗ trợ lau đít, thật sự là xin lỗi quá đi!"
"Này này này, Lê trợ lý lại nhịn cả một đêm sao? Mau ăn chút bữa sáng đi, cứ cố gắng thế này không ổn đâu, người trẻ tuổi phải biết yêu quý thân thể chứ!"
Tiết Tuyết Mai kẹp thương mang gậy, châm chọc một vòng! Rồi lại tự tay đưa bữa sáng cho từng người, người mà nàng dẫn theo cũng lộ vẻ mỉa mai, trực tiếp chọc tức đám người đến quá sức chịu đựng!
Lê Giang mặt lạnh tanh, không kiên nhẫn nói: "Đa tạ Tiết phó tổng giám đốc trong lúc bận rộn vẫn dành thời gian đưa bữa sáng cho chúng tôi, thật khiến người ta thụ sủng nhược kinh, bất quá sau này không cần phiền phức như vậy đâu, chúng ta nên giữ khoảng cách thì tốt hơn!"
"Đúng đúng đúng! Anh xem trí nhớ của tôi này!" Tiết Tuyết Mai bừng tỉnh đại ngộ nói: "Chúng tôi chỉ là tiểu nhân vật ở chi nhánh Giang Châu, sao dám quá thân cận với các vị đại nhân vật của tổng bộ, lỡ truyền ra ngoài người khác lại cho rằng chúng tôi chạy đến nịnh bợ thì sao!"
"Không phải sao, đã hảo tâm đưa bữa sáng mà còn không ăn, theo tôi thì thà cho ch·ó ăn còn hơn!"
"Ái chà chà, làm mãi làm miết hóa ra vẫn chỉ là một đống sổ sách rối bời à? Tổng bộ đến cũng có gì đặc biệt đâu!"
"Thôi đi! Giả bộ làm gì lão sói vẫy đuôi..."
"Cứ từ từ kiểm kê đi, đống sổ sách lớn thế này tra không dễ đâu!"
Đám tâm phúc của Tiết Tuyết Mai lao nhao chế giễu, không hề nể nang chút nào! Nàng ra vẻ không vui quát: "Mấy người nói cái gì đấy? Tất cả đều là người một nhà, sao lại nói những lời đó? Mau xin lỗi Lê trợ lý!"
"Thật xin lỗi!"
"Ha ha ha..."
Lần khiêu khích này khiến Lê Giang và đồng bọn tức đến suýt thổ huyết. Bất quá ngay lúc hắn định quát lớn thì điện thoại lại vừa lúc vang lên.
Hắn liếc qua màn hình hiển thị lập tức mắt sáng lên, kết nối điện thoại rồi kính cẩn nói: "Ngụy đổng, ngài tìm tôi?"
"Nửa tiếng sau ta đến chi nhánh Giang Châu, bảo bộ phận cấp cao tập hợp họp, ai đến trễ đều thu dọn đồ đạc cút xéo!" Giọng nói lạnh lùng của Ngụy Hoằng truyền đến, cả phòng hội nghị phút chốc trở nên im lặng đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
Lê Giang và đồng bọn lập tức như có người chống lưng, lưng thẳng lên mấy phần, còn sắc mặt Tiết Tuyết Mai và đám người thì lại biến đổi, không ít người trong mắt thoáng có chút sợ hãi. Mấy năm nay Ngụy Hoằng ngồi ở vị trí cao, khí chất toàn thân ngày càng mạnh mẽ! Những thành tích và danh tiếng mà hắn gây dựng trước đây, đủ để bất cứ ai cũng phải rùng mình, bây giờ chỉ là một cuộc điện thoại cũng đủ áp chế khí thế phách lối của đám người Tiết Tuyết Mai.
"Vâng, Ngụy đổng!" Lê Giang hít sâu một hơi, cung kính trả lời: "Tôi ở công ty chờ ngài đến, Tiết phó tổng giám đốc cũng ở đây, nàng có việc công rất quan trọng cần báo cáo trực tiếp trước mặt ngài!"
"Ừm!"
Ngụy Hoằng lên tiếng rồi cúp điện thoại. Chỉ một tiếng "ừm" không mặn không nhạt này giống như một chiếc búa tạ nện vào người Tiết Tuyết Mai, mặt nàng hơi tái đi, lòng bàn tay cũng đã đổ mồ hôi lạnh.
"Sao vậy?" Lê Giang cất điện thoại, tò mò hỏi lại: "Sắc mặt Tiết phó tổng giám đốc không tốt, chẳng lẽ là sinh bệnh sao? Có muốn đi nghỉ một chút không?"
"Không sao, chỉ là tối qua ngủ không ngon thôi." Tiết Tuyết Mai gượng gạo cười nói.
Lê Giang gật đầu như hiểu, cười nói: "Yên tâm, chờ đến khi Ngụy đổng tới chắc chắn sẽ thông cảm cho sự vất vả của bà, cho bà nghỉ dài hạn một thời gian, đến lúc đó Tiết phó tổng giám đốc tha hồ đi chơi xả láng khắp thế giới nhé."
"Tốt!" Tiết Tuyết Mai nghe ra ý mỉa mai trong lời hắn nói, ánh mắt lạnh lẽo phản kích: "Lê trợ lý vẫn nên lo cho mình thì hơn, nếu như Ngụy đổng tới cũng không giải quyết được mớ rắc rối này, lỡ không cẩn thận tức giận, lôi người vô tội ra đánh thì anh cũng tiêu đời đấy!"
"Thật sao? Vậy ta xin rửa mắt mà chờ xem!"
"Hừ!"
Hai người ăn miếng trả miếng vài câu! Tiết Tuyết Mai không nói nhảm nữa, quay người mang theo người hướng phòng họp đi ra, vừa đi vừa phân phó: "Thông báo đi, Ngụy đổng muốn tới công ty thị sát, toàn bộ nhân viên cấp cao mặc kệ hiện tại đang làm gì, nhất định phải lập tức đến công ty họp, nếu không thì chuẩn bị thu dọn đồ đạc cút ngay!"
"Rõ!"
Mấy tên tay sai đồng thanh hô to lập tức xuống dưới thông báo! Chớp mắt, trên dưới chi nhánh lập tức sôi trào lên! Từng nhóm WeChat ting ting vang lên không ngừng, công ty vốn đang yên tĩnh lập tức trở nên rối loạn, lòng người bắt đầu hoảng loạn! Ngụy Hoằng mới rời Giang Châu chưa đến một năm, uy danh của hắn vẫn chưa tiêu tan hết, uy áp của hắn dù là với nhân viên cấp cao cũng khiến người ta phải run sợ, nhân viên bình thường làm sao lại không lo lắng?
Trong chớp mắt! Trên dưới chi nhánh Giang Châu tất cả đều nơm nớp lo sợ! Như đang chờ đợi một vị đế vương giáng lâm, lại như đang chờ đợi một mãnh hổ tuần thú!
"Ngọa tào, chi nhánh náo ra chuyện lớn như vậy, không khéo Ngụy đổng tới phải đại cải tổ, công việc của chúng ta có bị ảnh hưởng không? Tôi chỉ trông vào chút lương này nuôi gia đình thôi đó!"
"Ai nói không phải chứ, tôi mới vừa vay mấy trăm vạn mua căn hộ lớn, lỡ mà mất việc thì phải làm sao đây?"
"Sợ cái gì chứ, pháp bất vị chúng, có bản lĩnh hắn đem tất cả chúng ta khai trừ đi..."
"Đúng đấy, trời sập có Tiết phó tổng giám đốc chống đỡ, "huyền quan bất như hiện quản" chúng ta sợ cái gì chứ!"
"Ha ha, hiện tại khoản chi nhánh rối như tơ vò, dù Ngụy đổng có đến chắc cũng phải kêu cha gọi mẹ, hắn không làm gì được chúng ta đâu, cứ chờ mà xem đi!"
Các nhân viên công ty túm năm tụm ba bàn tán xôn xao! Một trận sóng ngầm đang âm thầm nổi lên!
Giang Châu, trụ sở chi nhánh tập đoàn Hoằng Thịnh!
Lê Giang cùng mấy người phụ tá một đêm không ngủ, đôi mắt sưng đỏ vì thức đêm, bận rộn trong một gian phòng hội nghị nhỏ, ai nấy đều mặt mày tiều tụy! Từ khi chi nhánh xảy ra chuyện đến nay đã bảy, tám ngày rồi! Vốn tưởng rằng dễ dàng giải quyết chuyện này! Thế nhưng, người phụ trách chi nhánh là phó tổng giám đốc Tiết Tuyết Mai một mực cản trở, trên dưới chi nhánh các bộ phận cũng vô cùng không phối hợp, hôm nay thì tài liệu bị mất, hôm khác thì các loại số liệu rối loạn, Lê Giang muốn tra rõ ràng tình huống căn bản không thể nào tra được! Từ trên xuống dưới! Hắn vậy mà không thể sai khiến được bất kỳ nhân viên nào! Chỉ có mấy người phụ tá, luật sư, kế toán mà Lê Giang mang từ tổng bộ đến là đáng tin, bọn họ mỗi ngày tăng ca kiểm kê sổ sách, nhịn nhục nhiều ngày như vậy vẫn chưa hiểu rõ được một chút gì!
"Lê trợ lý, chúng ta cứ chịu đựng thế này không phải là cách? Mấy tên vương bát đản ở chi nhánh này chơi xấu sau lưng chúng ta, có mà nấu ch·ế·t chúng ta cũng không làm rõ được khoản đó đi!"
"Thảo! Hiện tại dư luận trên mạng càng lúc càng căng thẳng, tất cả đều đang chửi bới tập đoàn Hoằng Thịnh, như thể tất cả tội danh đã bị quy chụp xong rồi, không có bàn giao thì phải làm sao?"
"Ngụy đổng đâu? Sao lâu như vậy rồi vẫn không liên lạc được? Hắn đi đâu vậy?"
Đám người nhao nhao oán trách! Lê Giang xoa xoa huyệt Thái Dương đau nhức, kêu thư ký đi mua bữa sáng, đồng thời trấn an: "Mọi người nghỉ ngơi một chút đi, đừng cái gì cũng bắt Ngụy đổng ra mặt, nếu mà thật như thế thì ông ấy cần chúng ta làm gì? Chẳng lẽ tất cả đều là lũ ăn không ngồi rồi sao?"
Đám người nghẹn họng, mặt ai nấy đều xấu hổ. Bất quá vẫn có người không cam lòng lẩm bẩm: "Đây chẳng phải là có nội gián cấp cao sao? Ngụy đổng không ra mặt ngay cả anh cũng không ép được, chúng ta đám người này dù có mệt ch·ế·t cũng khó lòng sống sót mà!"
"Được rồi, ta sẽ tiếp tục liên hệ Ngụy đổng, hiện tại hắn đang ở nước ngoài!" Lê Giang xua tay không muốn nói thêm nữa.
Ngay lúc này! Một người mặc âu phục nữ công sở màu xanh đậm, mái tóc ngắn ngang vai gọn gàng, nhìn từng trải lại khôn khéo, mang theo mấy người cùng một đống bánh bao, sữa đậu nành, cà phê các loại bữa sáng gõ cửa phòng hội nghị.
"Ái chà chà!" Tiết Tuyết Mai sau khi vào phòng liếc nhìn một chút, vẻ mặt vừa áy náy lại xen lẫn một chút trêu tức cảm thán nói: "Nhìn xem này, nhìn xem này, các vị thật là vất vả, nhân viên ở cái chỗ Giang Châu bé tí này của chúng tôi không được tốt, gây ra chuyện lớn như vậy còn phải nhờ các anh hỗ trợ lau đít, thật sự là xin lỗi quá đi!"
"Này này này, Lê trợ lý lại nhịn cả một đêm sao? Mau ăn chút bữa sáng đi, cứ cố gắng thế này không ổn đâu, người trẻ tuổi phải biết yêu quý thân thể chứ!"
Tiết Tuyết Mai kẹp thương mang gậy, châm chọc một vòng! Rồi lại tự tay đưa bữa sáng cho từng người, người mà nàng dẫn theo cũng lộ vẻ mỉa mai, trực tiếp chọc tức đám người đến quá sức chịu đựng!
Lê Giang mặt lạnh tanh, không kiên nhẫn nói: "Đa tạ Tiết phó tổng giám đốc trong lúc bận rộn vẫn dành thời gian đưa bữa sáng cho chúng tôi, thật khiến người ta thụ sủng nhược kinh, bất quá sau này không cần phiền phức như vậy đâu, chúng ta nên giữ khoảng cách thì tốt hơn!"
"Đúng đúng đúng! Anh xem trí nhớ của tôi này!" Tiết Tuyết Mai bừng tỉnh đại ngộ nói: "Chúng tôi chỉ là tiểu nhân vật ở chi nhánh Giang Châu, sao dám quá thân cận với các vị đại nhân vật của tổng bộ, lỡ truyền ra ngoài người khác lại cho rằng chúng tôi chạy đến nịnh bợ thì sao!"
"Không phải sao, đã hảo tâm đưa bữa sáng mà còn không ăn, theo tôi thì thà cho ch·ó ăn còn hơn!"
"Ái chà chà, làm mãi làm miết hóa ra vẫn chỉ là một đống sổ sách rối bời à? Tổng bộ đến cũng có gì đặc biệt đâu!"
"Thôi đi! Giả bộ làm gì lão sói vẫy đuôi..."
"Cứ từ từ kiểm kê đi, đống sổ sách lớn thế này tra không dễ đâu!"
Đám tâm phúc của Tiết Tuyết Mai lao nhao chế giễu, không hề nể nang chút nào! Nàng ra vẻ không vui quát: "Mấy người nói cái gì đấy? Tất cả đều là người một nhà, sao lại nói những lời đó? Mau xin lỗi Lê trợ lý!"
"Thật xin lỗi!"
"Ha ha ha..."
Lần khiêu khích này khiến Lê Giang và đồng bọn tức đến suýt thổ huyết. Bất quá ngay lúc hắn định quát lớn thì điện thoại lại vừa lúc vang lên.
Hắn liếc qua màn hình hiển thị lập tức mắt sáng lên, kết nối điện thoại rồi kính cẩn nói: "Ngụy đổng, ngài tìm tôi?"
"Nửa tiếng sau ta đến chi nhánh Giang Châu, bảo bộ phận cấp cao tập hợp họp, ai đến trễ đều thu dọn đồ đạc cút xéo!" Giọng nói lạnh lùng của Ngụy Hoằng truyền đến, cả phòng hội nghị phút chốc trở nên im lặng đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.
Lê Giang và đồng bọn lập tức như có người chống lưng, lưng thẳng lên mấy phần, còn sắc mặt Tiết Tuyết Mai và đám người thì lại biến đổi, không ít người trong mắt thoáng có chút sợ hãi. Mấy năm nay Ngụy Hoằng ngồi ở vị trí cao, khí chất toàn thân ngày càng mạnh mẽ! Những thành tích và danh tiếng mà hắn gây dựng trước đây, đủ để bất cứ ai cũng phải rùng mình, bây giờ chỉ là một cuộc điện thoại cũng đủ áp chế khí thế phách lối của đám người Tiết Tuyết Mai.
"Vâng, Ngụy đổng!" Lê Giang hít sâu một hơi, cung kính trả lời: "Tôi ở công ty chờ ngài đến, Tiết phó tổng giám đốc cũng ở đây, nàng có việc công rất quan trọng cần báo cáo trực tiếp trước mặt ngài!"
"Ừm!"
Ngụy Hoằng lên tiếng rồi cúp điện thoại. Chỉ một tiếng "ừm" không mặn không nhạt này giống như một chiếc búa tạ nện vào người Tiết Tuyết Mai, mặt nàng hơi tái đi, lòng bàn tay cũng đã đổ mồ hôi lạnh.
"Sao vậy?" Lê Giang cất điện thoại, tò mò hỏi lại: "Sắc mặt Tiết phó tổng giám đốc không tốt, chẳng lẽ là sinh bệnh sao? Có muốn đi nghỉ một chút không?"
"Không sao, chỉ là tối qua ngủ không ngon thôi." Tiết Tuyết Mai gượng gạo cười nói.
Lê Giang gật đầu như hiểu, cười nói: "Yên tâm, chờ đến khi Ngụy đổng tới chắc chắn sẽ thông cảm cho sự vất vả của bà, cho bà nghỉ dài hạn một thời gian, đến lúc đó Tiết phó tổng giám đốc tha hồ đi chơi xả láng khắp thế giới nhé."
"Tốt!" Tiết Tuyết Mai nghe ra ý mỉa mai trong lời hắn nói, ánh mắt lạnh lẽo phản kích: "Lê trợ lý vẫn nên lo cho mình thì hơn, nếu như Ngụy đổng tới cũng không giải quyết được mớ rắc rối này, lỡ không cẩn thận tức giận, lôi người vô tội ra đánh thì anh cũng tiêu đời đấy!"
"Thật sao? Vậy ta xin rửa mắt mà chờ xem!"
"Hừ!"
Hai người ăn miếng trả miếng vài câu! Tiết Tuyết Mai không nói nhảm nữa, quay người mang theo người hướng phòng họp đi ra, vừa đi vừa phân phó: "Thông báo đi, Ngụy đổng muốn tới công ty thị sát, toàn bộ nhân viên cấp cao mặc kệ hiện tại đang làm gì, nhất định phải lập tức đến công ty họp, nếu không thì chuẩn bị thu dọn đồ đạc cút ngay!"
"Rõ!"
Mấy tên tay sai đồng thanh hô to lập tức xuống dưới thông báo! Chớp mắt, trên dưới chi nhánh lập tức sôi trào lên! Từng nhóm WeChat ting ting vang lên không ngừng, công ty vốn đang yên tĩnh lập tức trở nên rối loạn, lòng người bắt đầu hoảng loạn! Ngụy Hoằng mới rời Giang Châu chưa đến một năm, uy danh của hắn vẫn chưa tiêu tan hết, uy áp của hắn dù là với nhân viên cấp cao cũng khiến người ta phải run sợ, nhân viên bình thường làm sao lại không lo lắng?
Trong chớp mắt! Trên dưới chi nhánh Giang Châu tất cả đều nơm nớp lo sợ! Như đang chờ đợi một vị đế vương giáng lâm, lại như đang chờ đợi một mãnh hổ tuần thú!
"Ngọa tào, chi nhánh náo ra chuyện lớn như vậy, không khéo Ngụy đổng tới phải đại cải tổ, công việc của chúng ta có bị ảnh hưởng không? Tôi chỉ trông vào chút lương này nuôi gia đình thôi đó!"
"Ai nói không phải chứ, tôi mới vừa vay mấy trăm vạn mua căn hộ lớn, lỡ mà mất việc thì phải làm sao đây?"
"Sợ cái gì chứ, pháp bất vị chúng, có bản lĩnh hắn đem tất cả chúng ta khai trừ đi..."
"Đúng đấy, trời sập có Tiết phó tổng giám đốc chống đỡ, "huyền quan bất như hiện quản" chúng ta sợ cái gì chứ!"
"Ha ha, hiện tại khoản chi nhánh rối như tơ vò, dù Ngụy đổng có đến chắc cũng phải kêu cha gọi mẹ, hắn không làm gì được chúng ta đâu, cứ chờ mà xem đi!"
Các nhân viên công ty túm năm tụm ba bàn tán xôn xao! Một trận sóng ngầm đang âm thầm nổi lên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận