Người Nhà Bất Công, Ta Trở Tay Một Cái Đoạn Tuyệt Quan Hệ!

Chương 232: Không thể để cho Ngụy Hoằng chiếm chúng ta Ngụy gia tiện nghi!

"Ngọa tào, đây chẳng phải là Ngụy Hoằng sao? Sao hắn lại chạy đến đây?"
"Không biết, có lẽ là cũng muốn trà trộn vào yến tiệc thượng tầng để kết giao mối quan hệ, nghe nói trụ sở chính của tập đoàn Hoằng Thịnh đã chuyển đến Yến Kinh rồi!"
"Hừ! Nơi này mà cũng là chỗ cho hắn dương oai sao? Thân phận gì mà dám mang nhiều vệ sĩ như vậy? Hắn chắc là điên rồi!"
"Cô nãi nãi, lát nữa Ngụy Hoằng chắc chắn sẽ cầu cô dẫn hắn vào, cô đừng mềm lòng nhé, tập đoàn Ngụy thị sắp bị hắn làm cho phá sản rồi, Ngụy gia chúng ta không có loại súc sinh như vậy!"
Đám người Ngụy gia đứng tại chỗ xôn xao bàn tán.
Ánh mắt ai nấy đều lộ vẻ khinh bỉ và coi thường.
Những người này hoặc là không nắm bắt được thông tin, hoặc là thân phận địa vị không đủ để biết quá nhiều tin tức, đến mức hoàn toàn không biết, Ngụy Hoằng chính là nhân vật chính trong lễ đính hôn hôm nay.
Trong tiềm thức vẫn cho rằng hắn chẳng qua chỉ là một tên nhà giàu mới nổi ở nông thôn mà thôi!
Tập đoàn Hoằng Thịnh dạo gần đây mặc dù phát triển không tệ, nhưng ở Yến Kinh, nơi mà quyền quý tụ tập, tiền tài là thứ chẳng đáng kể gì, vì vậy Ngụy Tú Anh, Ngụy Xuân Lan, Lục Tiểu Vĩ vẫn dám quan sát hắn.
Đặc biệt là Lục Tiểu Vĩ lúc này trong lòng khó chịu nhất!
Từ nhỏ đến lớn, hắn không ưa gì gã biểu đệ Ngụy Hoằng này.
Mình đây là người thượng đẳng ở Yến Kinh còn không phô trương như thế, hắn một kẻ nhà giàu mới nổi từ nơi khác, dựa vào cái gì mà mang theo nhiều vệ sĩ như vậy?
"Uy uy uy!" Lục Tiểu Vĩ tức giận tiến lên hai bước, gõ gõ cửa sổ xe nhắc nhở: "Nơi này không phải chỗ cho ngươi đến giương oai, từ đâu đến thì lăn về đó đi!"
"Biểu ca, thôi đi!" Ngụy Thi Nhã vội vàng khuyên: "Tiểu Hoằng làm ăn cũng không dễ dàng, thời buổi này không có chỗ dựa thì khó khăn lắm, có lẽ hắn muốn tìm một chút mối quan hệ thôi, anh bớt nói vài câu đi."
"Mẹ nó, ta là vì tốt cho hắn!" Lục Tiểu Vĩ trợn mắt cười lạnh: "Hắn muốn vào giới này thì phải có thái độ của giới này, không biết tìm người dẫn dắt à? Lại còn phải khiêm tốn một chút, cao giọng mang theo vệ sĩ đi ra ngoài, ai mà để ý đến hắn?"
"Còn không phải sao!" Ngụy Xuân Lan ở một bên giở giọng điệu kỳ quái: "Cầu người thì phải có thái độ của người nhờ vả chứ, nếu muốn nhờ cô nãi nãi dẫn vào yến hội thì ít nhất cũng phải thương lượng trước chứ, đột nhiên đi theo chúng ta đến là ý gì hả? Ở đây ai tùy tiện cũng không phải người mà ngươi có thể đắc tội, tốt nhất là tranh thủ thời gian đi về đi!"
Từng đợt ồn ào âm thanh truyền đến.
Qua lớp kính xe cũng khiến Ngụy Hoằng bực bội.
Hắn lạnh nhạt ngước mắt liếc nhìn, La Khôn lập tức hiểu ý giơ bộ đàm lên ra lệnh: "Cử hai người, đuổi bọn chúng đi!"
"Rõ!"
Hai vệ sĩ trước xe vội vàng chuẩn bị xuống xe đuổi người.
Kết quả, nhân viên bảo an tuần tra trang viên đã mở cổng lớn, Lý quản gia, người thường đi bên cạnh Hoàng Phủ lão gia, lại tự mình mang theo mấy người hầu nhanh chóng ra đón.
Hắn nhìn lướt qua đám người Ngụy Tú Anh!
Đi thẳng đến bên chiếc xe Bentley, cúi đầu khách khí nói: "Xin lỗi Ngụy thiếu, đây là chúng tôi sơ suất, tôi sẽ cho người dời xe đi ngay, xin ngài chờ một lát!"
Nói xong!
Hắn trừng mắt quát: "Xe của ai? Mau chóng dời đi, chắn đường Ngụy thiếu các người có chịu trách nhiệm nổi không?"
Ngụy Tú Anh: "..."
Ngụy Xuân Lan: "..."
Lục Tiểu Vĩ: "..."
"Lý quản gia!" Ngụy Tú Anh là người đầu tiên lấy lại tinh thần, nàng cười hỏi: "Có phải có hiểu lầm gì ở đây không?"
"Không có hiểu lầm gì, nhanh lên đi!" Lý quản gia lo lắng thúc giục: "Cô là ai thế, đừng cản đường có được không, khách quý bị các cô chắn ở cửa chính, lão gia mà trách tội xuống thì ai cũng không xong đâu, nhanh nhanh nhanh, dời xe đi!"
Lái xe thương vụ thấy thế liền nhanh chóng lái xe vào một bên!
Lý quản gia trong sự ngơ ngác, khó hiểu, không thể tin nổi của người Ngụy gia, lại chạy đến bên chiếc xe Bentley cười làm lành nói: "Ngụy thiếu, mời ngài tranh thủ vào trước, lão gia vẫn luôn nhắc sao ngài vẫn chưa đến, tiểu thư đang trang điểm, chúng ta đừng bỏ lỡ giờ tốt."
Cửa sổ xe hạ xuống!
Ngụy Hoằng lịch sự gật đầu nói: "Được! Cảm ơn Lý thúc!"
"Không có gì, nhanh nhanh nhanh, nhường đường!"
Lý quản gia phất tay cho người ta tản ra một lối đi.
Đoàn xe Bentley hùng dũng tiến vào trang viên.
Chỉ để lại đằng sau những vệt khói và những người Ngụy gia đầy vẻ bàng hoàng!
Mãi đến khi Ngụy Tú Anh thành thật xếp hàng, trải qua kiểm tra thiệp mời và thân phận của nhân viên bảo an, chính thức bước vào trang viên, trong đầu các nàng vẫn còn mông lung.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Ta là ai, ta đang làm gì vậy?
Sao Ngụy Hoằng có thể tự do ra vào những bữa tiệc hào môn đỉnh cấp như thế này, được người ta đối đãi cung kính như vậy, chuyện này không hợp lý chút nào!"
"Dựa vào cái gì?"
Một lúc lâu sau, Lục Tiểu Vĩ mới hét lên một tiếng nói hộ lòng mọi người.
"Cô nãi nãi, chuyện gì xảy ra vậy ạ?" Ngụy Xuân Lan cũng ngơ ngác hỏi: "Ngụy Hoằng chẳng phải vừa mới đến Yến Kinh phát triển không bao lâu thôi sao? Sao lại được Hoàng Phủ gia coi trọng mà đối đãi như vậy?"
"Mày hỏi tao, tao hỏi ai?" Ngụy Tú Anh chống gậy, tức giận hừ lạnh nói: "Trong khoảng thời gian này bà lão ta vẫn luôn ở châu Âu dưỡng bệnh, vừa về nước trước đó, tên súc sinh nhỏ này ở Yến Kinh cũng không chủ động đến nhà hỏi thăm, tao biết tin tức của nó thế nào được!"
Những người khác thấy thế thì ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, tất cả đều xấu hổ!
Ngụy Xuân Lan vì thân phận địa vị quá thấp nên không biết rõ nội tình!
Ngụy Thải Lam và những người khác trong thời gian này đều bận rộn tự mình làm ăn, thông tin cũng không được thông suốt, cho nên hôm nay mới náo loạn chuyện lớn thế này.
Vốn cho rằng Ngụy Hoằng là theo chân bọn họ cùng đến, muốn vào nịnh nọt các đại gia hào môn, ai ngờ hắn lại chính là đại gia, nhớ đến cảnh tượng vừa nãy mấy người liền không khỏi xấu hổ.
"Hình như con biết một chút chuyện!" Ngụy Thi Nhã cẩn thận từng chút một đưa tay, yếu ớt mở miệng: "Trên mạng có tin đồn Ngụy Hoằng và Hoàng Phủ Thanh Âm muốn đính hôn, hai người còn có một đoạn video khiêu vũ bị tung lên mạng, trước đó con có xem qua một chút, cũng không biết là thật hay giả."
"Không thể nào!" Lục Tiểu Vĩ phản ứng mạnh nhất, hắn trừng lớn mắt, nghĩ mà lắp bắp, đáy lòng đã sớm bị ghen tị và phẫn nộ lấp đầy: "Không thể nào, tuyệt đối không thể nào, hắn dựa vào cái gì?"
Giờ khắc này!
Tâm tính của Lục Tiểu Vĩ có chút sụp đổ!
Một gã biểu đệ nhà quê mà hắn từ nhỏ không thèm để vào mắt, vậy mà lại có thể kết thông gia với một nữ thần như Hoàng Phủ Thanh Âm? Vừa rồi Ngụy Hoằng còn chẳng thèm nhìn đến bọn họ, cái này bảo hắn làm sao mà chấp nhận được?"
"Cũng không hẳn là không thể!" Ngụy Tú Anh nhíu mày, mặt đầy vẻ phức tạp lẩm bẩm: "Anh ta hồi trước hình như là một người lính dưới trướng của Hoàng Phủ lão gia, còn cứu lão ta một mạng, nghe nói còn có cái gì hôn ước, chẳng lẽ lão gia hết lòng giữ lời hứa, thực hiện hôn ước?"
"Hôn ước?"
Mọi người nghe vậy thì giật mình!
Lục Tiểu Vĩ lại càng ghen ghét đến phát nổ: "Ngọa tào, đều là người Ngụy gia cả, tao còn là cháu ngoại Ngụy gia đấy? Dựa vào cái gì mà trong hôn ước lại không có phần của tao? Ngụy Hoằng chẳng phải đã tuyệt giao với gia đình rồi sao?"
Ngụy Thải Lam suy tư nói: "Đúng vậy đó, nếu thật sự có hôn ước cũng không đến phiên hắn chứ?"
"Không sai, chính hắn đã tuyệt giao, sao giờ lại đến dính vào ánh hào quang của Ngụy gia chúng ta?"
"Không được, chuyện này không thể để như vậy được!"
"Cô nãi nãi, lát nữa cô nhất định phải đứng về lẽ phải, không thể để cho Ngụy Hoằng chiếm lợi của Ngụy gia chúng ta!"
Đám người ồn ào cổ vũ.
Ngụy Tú Anh rất nhanh đã không nhịn được mà dao động.
Nếu có thể đoạt được cái hôn ước này, bất kể là đặt lên đầu ai trong thế hệ trẻ tuổi thì chỗ tốt đều là không thể nào diễn tả được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận