Người Nhà Bất Công, Ta Trở Tay Một Cái Đoạn Tuyệt Quan Hệ!

Chương 154: Đối chọi gay gắt, cưỡng từ đoạt lý!

Chương 154: Đối chọi gay gắt, cưỡng từ đoạt lý!
Khách sạn Vienna, phòng họp lớn tầng 2, cỡ 7. Ghế gỗ lim bày hai bên đại sảnh, bố trí như phòng tiếp khách ngoại giao. Từng chén trà đặt trên bàn, trông trang trọng mà nghiêm túc.
Ngụy Hoằng cùng Hoắc Anh Hào vừa bước vào phòng họp, đã thấy đông nghịt người phụ trách các ban ngành trong tỉnh, thành phố và đại diện các tập đoàn lớn. Hơn hai ba mươi người, ai nấy mặt mày uy nghiêm, khí chất hơn người.
Tào Minh Châu ngồi ở vị trí chủ tọa. Ánh mắt nàng không vui không buồn, không chút gợn sóng, vô hình trung tạo cảm giác áp bức tột độ. Vô số ánh mắt đổ dồn về phía này.
Hoắc Anh Hào cười chào hỏi những người quen, Ngụy Hoằng thì chẳng phản ứng ai. Bất chấp ánh mắt của mọi người, hắn nghênh ngang tìm đến chỗ ngồi.
"Tiểu tử ngươi, chút lễ phép đi!" Hoắc Anh Hào ngồi bên cạnh, nhỏ giọng nhắc nhở: "Nơi này không ít người ngay cả ta còn phải khách khí, ngươi đừng tưởng mình có chút năng lực ở Giang Châu mà coi trời bằng vung. Nếu họ muốn ngấm ngầm gây khó dễ, chúng ta vẫn rất dễ gặp chuyện đấy."
"Không quan trọng, ta không để bụng!" Ngụy Hoằng gác chân lên ghế, bưng chén trà nhấp một ngụm rồi cảm khái: "Một buổi họp bàn về dự án mà thôi, làm gì mà long trọng vậy? Phòng họp lớn hai ba trăm mét vuông mà ngồi có hai mươi mấy người, mọi người nói chuyện phải hét lên à?"
"Quy tắc là vậy." Hoắc Anh Hào cười bất lực: "Quách Minh tiểu tử này biết rõ hôm nay họp về dự án, nên vội vàng tổ chức đính hôn, ngay cả lão già nhà hắn còn không kịp về từ nước ngoài. Nghĩ cũng thật buồn cười."
"Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến!"
Ngụy Hoằng ngước mắt nhìn về phía cửa. Cánh cửa mở ra, Quách Minh mặc âu phục đính hôn bước vào. Ngụy Gia Lương đi sau lưng hắn. Hai người liếc nhìn quanh một lượt rồi tìm chỗ ngồi.
"Người đã đến đủ chưa?" Tào Minh Châu xoa xoa mi tâm, hỏi thư ký nam bên cạnh.
"Bắt đầu đi!"
"Vâng!"
Thư ký nam gật đầu, đi phát tài liệu cho từng người. Tào Minh Châu đi thẳng vào vấn đề: "Các vị, dự án khu công nghiệp công nghệ cao và khu thương mại tự do thí điểm của thành phố Giang Châu sắp chính thức khởi động. Hôm nay, chúng ta họp mặt để thảo luận, chủ yếu để tạo nền tảng cho việc đấu thầu dự án suôn sẻ."
"Dự án này được cả thành phố, cả tỉnh đặc biệt chú trọng, lại nhận được sự ủng hộ trọng điểm từ Yến Kinh, liên quan đến sự phát triển kinh tế của toàn tỉnh, quy mô dự kiến hàng vạn tỷ.
Thành ủy cũng rất coi trọng chuyện này, từ đơn vị xây dựng, nhà thầu, đến đơn vị thi công, giám sát, kiểm định, chúng ta đều phải chọn lựa nghiêm ngặt, chuẩn bị kỹ càng."
Lời xã giao êm tai liên tục vang lên. Ngụy Hoằng nghe mà buồn ngủ. Hắn cũng chẳng làm gì được, những hội nghị kiểu này thường vừa dài vừa nhạt, nói mãi không hết, dù không muốn cũng phải ngồi nghe.
Người phụ trách các bộ phận lần lượt phát biểu, bày tỏ quan điểm. Thoáng cái đã hơn nửa giờ trôi qua mới trở lại vấn đề chính.
Tào Minh Châu nhấp một ngụm trà, lúc này mới hờ hững hỏi: "Về dự án này, các vị đại diện tập đoàn có ý kiến gì không? Mọi người cứ nói thoải mái, chúng ta cùng nhau bàn xem làm sao để thực hiện dự án tốt nhất."
"Các vị, tập đoàn Ngụy Thị chúng tôi có chút ý kiến về dự án này." Ngụy Gia Lương vừa đúng lúc nhảy vào, mở màn: "Đầu tiên, tập đoàn chúng tôi rất sẵn lòng đóng góp sức mình vào việc xây dựng quê hương, nhưng dự án này quá lớn, chúng ta có nên đặt ra một số điều kiện đấu thầu không? Tránh việc những công ty không tên tuổi nào đó cũng vào tranh giành, gây ảnh hưởng đến tiến độ dự án?"
"Dự án lớn thế này đương nhiên phải có ngưỡng cửa." Tào Minh Châu tựa lưng vào ghế, cười như không cười hỏi: "Chủ tịch Ngụy có cao kiến gì?"
"Cao kiến thì chưa dám nói." Ngụy Gia Lương đã chuẩn bị từ trước, trực tiếp nói: "Chỉ là tôi thấy dù là đơn vị xây dựng, nhà thầu, đơn vị thi công, giám sát hay kiểm định đều phải có đủ tư cách và quy mô. Trước tiên phải loại những công ty mới chưa đủ trưởng thành, không có sự chuẩn bị chu đáo, tránh để họ gây ảnh hưởng đến dự án do thiếu chuyên nghiệp."
Ghê thật, đây là chỉ mặt điểm tên đây mà! Ngụy Hoằng và Hoắc Anh Hào nhìn nhau cười nhạo.
Trong số những người đang ngồi, ai là công ty mới? Chẳng phải là đang nói tới tập đoàn Hoằng Thịnh sao? Các tập đoàn khác đều là thương hiệu lâu năm, mấy chục năm hoặc có hậu thuẫn chính trị, hoặc là doanh nghiệp địa phương, uy tín danh tiếng đều thuộc hàng nhất đẳng, chỉ có Hoằng Thịnh vừa mới thành lập chưa đến một năm, chất lượng còn nhiều điều phải bàn.
Ngụy Gia Lương vin vào điểm này công kích, đúng là đánh trúng chỗ yếu!
"Chủ tịch Ngụy nói vậy sai rồi." Hoắc Anh Hào lập tức lên tiếng phản bác: "Tục ngữ có câu tài cao không kể tuổi tác, một doanh nghiệp có làm tốt được việc hay không không liên quan nhiều đến thời gian thành lập đúng không? Theo tôi biết, không ít doanh nghiệp lâu năm bộ máy cồng kềnh, ngược lại không bằng doanh nghiệp mới có sức sống."
"Hừ!" Ngụy Gia Lương không chịu thua, hừ lạnh: "Ai biết được những doanh nghiệp mới thành lập có phải là công ty 'ma' không, nhỡ lừa được tiền rồi chạy thì sao? Dự án lớn này quan trọng lắm, bao nhiêu con mắt đang nhìn vào, rủi ro này ai gánh?"
"Lời này có chút cưỡng từ đoạt lý." Hoắc Anh Hào vắt chân, cười chế giễu hỏi lại: "Nếu chủ tịch Ngụy dùng lời lẽ này để công kích đối thủ, chi bằng tập trung làm tốt phương án của mình. Cứ cạnh tranh bằng thực lực, không tốt sao?"
"Đây là buổi họp về dự án, ưu tiên thúc đẩy dự án là chính, xin Hoắc đổng đừng chụp mũ vô cớ cho tôi." Ngụy Gia Lương trầm giọng đáp trả, bầu không khí giữa hai người dần trở nên căng thẳng.
Mọi người im lặng quan sát, không hề ngạc nhiên. Cãi nhau về dự án trăm tỷ thì có là gì, đóng cửa lại còn đánh nhau sống chết, vài ba mạng người cũng không phải chuyện lạ. Ai mới là đối thủ cạnh tranh lớn nhất, mọi người đều biết rõ.
Ngụy Gia Lương và Hoắc Anh Hào đại diện cho hai nhóm lợi ích, màn đấu khẩu của họ chẳng qua chỉ là khai vị, thật ra, ai đưa ra lá bài tẩy đủ mạnh mới quyết định việc phân chia chiếc bánh.
Sau một hồi, Tào Minh Châu khoanh tay dựa vào ghế mở miệng: "Đề nghị này không tệ, lát nữa chúng ta sẽ bàn lại. Còn ai có ý kiến khác không?"
Đến rồi! Mọi người phấn chấn tinh thần. Màn khai vị đã xong, bây giờ mới là màn chính!
Quách Minh mỉm cười tiếp lời ngay: "Các vị, dự án lớn thế này, điều quan trọng nhất vẫn là kiểm soát chi phí. Dự án trăm tỷ sẽ vay ngân hàng bao nhiêu? Lãi suất bao nhiêu? Chi phí là bao nhiêu? Nhà thầu có thể ký hợp đồng với giá thấp nhất là bao nhiêu? Chắc hẳn đây mới là điều mọi người nên quan tâm đúng không?"
Mắt mọi người đều sáng lên. Gã này vừa ra chiêu đã thả bom, trực tiếp nói về lợi nhuận và chi phí, vấn đề mà mọi người quan tâm nhất. Xem ra gã đã chuẩn bị sẵn sàng để dùng giá cả gạt Ngụy Hoằng và Hoắc Anh Hào ra khỏi cuộc chơi.
"Tập đoàn Viễn Dương dự kiến chi phí và lợi nhuận cho dự án này là bao nhiêu?" Tào Minh Châu hứng thú, trực tiếp hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận