Người Nhà Bất Công, Ta Trở Tay Một Cái Đoạn Tuyệt Quan Hệ!

Chương 247: Ta cảnh cáo ngươi đừng đùa loại này hạ lưu thủ đoạn!

Chương 247: Ta cảnh cáo ngươi đừng đùa loại này thủ đoạn hạ lưu!
Vào đêm, Ngụy Hoằng kết thúc một ngày làm việc, cuối cùng cũng có thời gian để chính thức mở tiệc chiêu đãi đám người Triệu Tiểu Mạn. Địa điểm được chọn là một quán cơm tư gia cổ điển nằm không xa tòa nhà Hoằng Thịnh, mở tại khu náo nhiệt nhưng lại chiếm diện tích rộng lớn. Nó nhìn còn xa hoa và sang trọng hơn cả khách sạn! Bên trong bên ngoài đều đậu đầy xe sang trọng, người lui tới đều là người giàu có và quyền quý.
"Minh Châu nhà lầu? Trời ạ, đây chính là quán ăn tư nhân hàng đầu ở Yến Kinh, không có chỗ ngồi mà chỉ có phòng riêng, hơn nữa chỉ tiếp đón các thành viên!" Giọt Nhỏ Đáp kinh ngạc nói: "Nghe nói ăn một bữa ở đây ít nhất cũng năm mươi vạn trở lên, có phải chúng ta quá xa xỉ rồi không?"
"Cứ yên tâm đi!" Triệu Tiểu Mạn xoa đầu cô bé, cười nhẹ nói: "Đây là sản nghiệp của Triệu gia chúng ta, ta ăn cơm không mất tiền, sau này các ngươi muốn ăn thì lúc nào cũng có thể tới, ta sẽ cho người ta giữ lại một phòng nhỏ cho mọi người."
"Ta nói, cái này có phải là quá ngang tàng không?"
"Trời ạ, Tiểu Mạn tỷ uy vũ quá, hóa ra chúng ta được thơm lây của một phú bà rồi!"
"Ha ha ha, ta không dám nghĩ tới sẽ được ngày ngày ăn ngon như vậy, không biết chúng ta sẽ béo thành cái dạng gì?"
"Đây chính là Minh Châu nhà lầu có giá trị mấy ngàn vạn tệ, hơn nữa còn phải có người giới thiệu mới có thể làm thẻ thành viên đó, quá trâu!"
Mọi người vừa nói đùa vừa trêu chọc nhau đi vào Minh Châu nhà lầu!
Ngay lập tức có nhân viên tiếp đón nhận ra thân phận của Triệu Tiểu Mạn, cung kính chào hỏi: "Tam tiểu thư, ngài muốn chiêu đãi bạn bè ạ?"
"Ừm!" Triệu Tiểu Mạn gật đầu nói: "Cứ thu xếp một chút nhã gian mà ta thường dùng, sau đó bảo người trên đưa chút trà bánh, đừng để chậm trễ bạn bè của ta."
"Dạ vâng, mời ngài!"
Nhân viên tiếp đón cung kính dẫn đường! Rất nhanh đã đưa mọi người vào một căn phòng lớn lịch sự tao nhã và yên tĩnh. Nơi này trang trí theo phong cách cổ điển, các loại bàn ghế đều toát lên vẻ quý phái, một bộ bàn ăn có giá trị rất lớn, còn có cả nhạc công cổ trang và vũ nữ đánh đàn nhảy múa, có thể nói là vô cùng xa hoa và hưởng thụ.
"Muốn ăn gì thì cứ tùy tiện gọi món, nơi này là sản nghiệp của nhà mình, không mất tiền đâu, ta cũng có cổ phần ở Minh Châu nhà lầu đấy!" Triệu Tiểu Mạn nhẹ nhàng cười nói, mọi người lại được một phen ghen tị.
Ngụy Hoằng tùy ý chọn hai chai rượu ngon trên thực đơn, sau đó mới lên tiếng: "Sao có thể để em mời được, người làm lão bản như ta đâu thể quá keo kiệt được? Hôm nay mấy vị nhân tài đỉnh cấp gia nhập Hoằng Thịnh, lẽ ra phải để ta đứng ra mời khách chứ! Mọi người cứ tự nhiên gọi món, không cần khách khí! Hôm nay dù thế nào cũng phải ăn no uống say, không say không về!"
"Tốt, không say không về!"
"Rượu còn chưa lên, chúng ta lấy trà thay rượu kính lão đại một chén!"
"Nào, chúng ta cùng uống!"
Mọi người nâng cốc cụng ly, bầu không khí dần dần hòa hợp!
Ngụy Hoằng vừa uống trà vừa quan sát những người này, hắn phát hiện trong bảy người đại đa số đều là dân cuồng kỹ thuật, đối với tiền tài, xã giao, chuyện bát quái đều không có hứng thú, chỉ thích nghiên cứu và giao lưu kỹ thuật máy tính. Ngược lại, Acker người xếp thứ mười ba trong nước lại tỏ vẻ rõ ràng có ý với Triệu Tiểu Mạn, hắn xem Ngụy Hoằng như một đối thủ cạnh tranh, thỉnh thoảng ánh mắt lại liếc về phía hai người.
"Đúng rồi lão đại!" Cô nàng xinh đẹp Giọt Nhỏ Đáp đột nhiên cầm điện thoại lắc lư, nói: "Tôi có một người bạn cũng muốn tới gặp anh, anh có ngại để tôi chia sẻ địa chỉ cho cô ấy không? Cô ấy là fan cuồng của anh đấy!"
"Không ngại!" Ngụy Hoằng cười lắc đầu. Bạn của Hacker thì đương nhiên cũng là Hacker! Bây giờ hắn đang rất khát người tài, ước gì có càng nhiều người gia nhập Hoằng Thịnh thì thôi, sao có thể từ chối người tài đến cửa được chứ?
"Được, cảm ơn lão đại nhiều nha!"
Giọt Nhỏ Đáp vui vẻ cười một tiếng. Tiện tay gửi địa chỉ cho đối phương.
Chỉ chốc lát sau, nhân viên phục vụ xinh đẹp lần lượt nối đuôi nhau mang đồ ăn, trái cây, rượu lên không ngớt.
"Ăn đi, không cần chờ!" Ngụy Hoằng giơ tay lên chào hỏi: "Nếu như lát nữa bạn của Giọt Nhỏ Đáp đến thì có thể gọi món sau, chúng ta cứ ăn trước đã."
"Vâng, vậy tôi không khách khí nữa nhé!"
"Oa, tôm hùm lớn thơm quá!"
"Ô ô ô, bào ngư nấu cũng ngon quá chừng."
Mọi người ăn rất ngon miệng! Vui vẻ cụng chén, ăn như gió cuốn. Triệu Tiểu Mạn thì dịu dàng ngoan ngoãn ngồi cạnh Ngụy Hoằng, lúc thì rót rượu, lúc lại bóc tôm cho hắn, như một người vợ nhỏ tri kỷ.
"Em tự ăn đi, không cần phải lo cho anh!" Ngụy Hoằng dở khóc dở cười nói.
"Không được!" Triệu Tiểu Mạn trừng mắt, lý sự thẳng thắn nói: "Em là thư ký 24/24, có trách nhiệm chăm sóc đời sống thường ngày của anh, từ ăn uống đi lại."
"Phụt!" Tiểu Mạn tỷ, chị cũng dữ dội quá rồi đấy?"
"Đúng vậy nha, có phải chị muốn chăm sóc cả lão đại vào trong nhà luôn không vậy?"
"Ha ha ha..."
Mọi người cười vang trêu chọc! Mặt của Acker lại tối sầm lại lần nữa! Triệu Tiểu Mạn lại hoàn toàn không để ý, nũng nịu nói: "Thích em đấy, có muốn các người lo không? Ta vui thì ta làm!"
"Mọi người cứ ăn trước đi, tôi ra ngoài hút điếu thuốc!" Ngụy Hoằng không muốn tiếp tục chủ đề này, rút khăn ăn tao nhã lau khóe miệng, rồi đứng dậy đi ra ngoài.
La Khôn thấy vậy liền vội vàng đi theo.
Hai người im lặng hút một điếu thuốc ở cuối hành lang. Vừa dập tắt tàn thuốc chuẩn bị quay về phòng thì thấy Ngụy Thu Nghiên từ thang máy bước ra, đối diện liền gặp phải bọn hắn. Hôm nay Ngụy Thu Nghiên mặc một chiếc quần bó sát người tôn lên dáng người hoàn mỹ, trang điểm tinh xảo quyến rũ, màu son cũng là màu đỏ chói. Nàng hiển nhiên không ngờ lại gặp Ngụy Hoằng ở chỗ này, vô ý thức dừng bước nhíu mày, không vui nói: "Sao ngươi lại ở đây?"
"Không liên quan gì đến cô!" Ngụy Hoằng cười nhạo, không muốn có thêm bất kỳ phản ứng nào với nàng.
Thế nhưng Ngụy Thu Nghiên lại có ý xấu, nàng đưa mắt nhìn Ngụy Hoằng từ trên xuống dưới vài lần, không biết nghĩ đến điều gì mà sắc mặt khó coi nói: "Ngươi theo dõi ta?"
"Cô bị bệnh à?" Ngụy Hoằng chán ghét nhíu mày.
Ngụy Thu Nghiên lại tự cho mình là đúng khoanh tay cười lạnh: "Không thừa nhận phải không? Nếu như không theo dõi ta thì sao lại trùng hợp như vậy được, ta vừa tới nơi này thì ngươi liền đến rồi? Chẳng lẽ là thấy ta đi thang máy trên tầng ba, cố ý đi từ cầu thang theo ta tới đây?"
Nói xong! Nàng còn cố ý liếc mắt về phía cuối cầu thang của hai người, không biết đang não bổ cái vở kịch truy tung nào đó.
"Gần đây Ngụy thị tập đoàn đối đầu với Hoằng Thịnh tập đoàn, Tiểu Thắng vừa mới nhờ ta tìm kiếm nhân tài kỹ thuật đỉnh cấp thì ngươi liền đi theo tới, chẳng lẽ muốn làm rõ xem ta đang tìm đại thần nào, rồi sau đó nửa đường cướp người đúng không?"
"Ha ha, ta cảnh cáo ngươi đừng có đùa những thủ đoạn hạ lưu như vậy, đừng để ta khinh thường ngươi, nếu không thì cẩn thận ta không khách khí đấy!" Ngụy Thu Nghiên lạnh lùng cảnh cáo.
Ngụy Hoằng và La Khôn liếc mắt nhìn nhau, hai người đều có chút cạn lời. Thậm chí trong mắt đối phương còn nhìn thấy sự yêu mến và thương hại dành cho những người có trí lực kém.
"Có khả năng não bổ như vậy sao không đi làm biên kịch đi? Thôi được, cô cứ tự nhiên, ta đi toilet!"
Ngụy Hoằng chán ghét lắc đầu! Cũng lười cùng nàng tốn nước bọt, quay người đi về phía toilet.
"Ha ha!" Ngụy Thu Nghiên thấy thế liền dương dương tự đắc như gà trống vừa thắng trận.
Lúc này điện thoại di động của nàng lại truyền đến một tin nhắn nhắc nhở, nàng nhìn thấy Ngụy Hoằng và La Khôn đã đi vào toilet ở cuối hành lang, mới cầm điện thoại ra gõ tin nhắn trả lời: "Giọt Nhỏ Đáp, ta đến lầu ba rồi, tới ngay đây, tới ngay đây!"
Thu hồi điện thoại!
Nàng ngước mắt liếc nhìn số phòng ở bên cạnh.
Từng phòng một, cuối cùng dừng lại ở cửa phòng số 308 của Triệu Tiểu Mạn và mọi người! Vừa nghĩ tới A Thần mình ngày đêm mong nhớ ở bên trong, Ngụy Thu Nghiên không hiểu sao lại cảm thấy một chút lo lắng. Liên tục hít sâu vài lần mới run rẩy gõ cửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận