Người Nhà Bất Công, Ta Trở Tay Một Cái Đoạn Tuyệt Quan Hệ!

Chương 76: Muốn hay không thay ngươi hẹn trước hỏa táng tràng chuyến đặc biệt?

Chương 76: Muốn hay không ta đặt trước cho ngươi một chuyến hỏa táng đặc biệt?
Sáng sớm hôm sau!
Ngụy Hoằng phái ra đoàn luật sư chuyên nghiệp, cùng Tô Dũng Mạnh ký kết hợp đồng chuyển nhượng!
Hợp đồng vừa ký xong, tin tức không thể tránh khỏi đã bị tiết lộ.
Đồng thời, tại giới thượng lưu của thành phố Giang Châu, một trận chấn động lớn đã nổ ra.
"18 tỷ? Tòa nhà Trời Nhuận đổi chủ rồi?"
"Ngọa Tào, ai mua thế? Sang chảnh vậy?"
"Tập đoàn Hoằng Thịnh? Đây là từ đâu xuất hiện vậy?"
"Không thể nào? Tin này xác nhận chưa? Thằng cha Tô Dũng Mạnh thiếu nợ sắp vỡ mông, lần này có lẽ sẽ được dịp sung sướng hả hê một phen!"
Từng người ở tầng lớp quản lý doanh nghiệp sau khi nhận được tin đồn thì nhao nhao kinh hô.
Phải biết rằng đây không chỉ là một tòa nhà đơn giản như vậy.
Mà là một tòa nhà trụ sở của một tập đoàn quy mô lớn.
Có thể mua được một tòa nhà lớn như vậy để làm trụ sở tập đoàn, đột nhiên chen chân vào giới thương mại Giang Châu này, không khác nào ném một quả bom xuống hồ, gây ảnh hưởng lớn tới tất cả các doanh nghiệp bản địa.
Trong lúc nhất thời!
Các loại thông tin không ngừng được lan truyền.
Khi nhiều người biết được từ chính Tô Dũng Mạnh, người nắm quyền của tập đoàn Hoằng Thịnh mới thành lập này, chính là đại thiếu gia Ngụy Hoằng của nhà họ Ngụy, mọi người đều không khỏi im lặng.
Mười bảy tuổi đã bắt đầu xây dựng tập đoàn!
Khởi đầu bằng việc bỏ 18 tỷ để mua một tòa nhà làm trụ sở!
Mỗi một chi tiết thôi đã đủ để làm các phú hào quyền quý của thành phố Giang Châu hóa thành tro bụi, mà người ngưu bức như vậy, lại còn không được gia tộc sủng ái, lúc này mọi người chỉ muốn hỏi Ngụy Gia Lương có phải não tàn hay không.
. . .
Trong biệt thự nhà họ Ngụy.
Không khí vẫn ngột ngạt, bức bối như trước!
Ngụy Gia Lương vừa mới thu xếp xong vụ tai nạn cổ phiếu gây ra phiền phức, mấy ngày mấy đêm không chợp mắt.
Đau bụng, cao huyết áp, các loại bệnh cũ cùng nhau ập đến, gần như khiến hắn phát bệnh một trận.
Kết quả, vừa định về nhà nghỉ ngơi vài ngày thì!
Các bạn già, đồng nghiệp cũ đều gọi điện thoại tới chúc mừng.
Ban đầu, Ngụy Gia Lương vẫn còn mờ mịt, không biết mọi người đang chúc mừng cái gì.
Đợi đến khi biết rõ chuyện gì xảy ra, lập tức một hơi nghẹn ứ ở cổ họng, ngay cả việc nuốt nửa lọ thuốc tim tác dụng nhanh cũng không kịp, suýt chút nữa đã tức ngất tại chỗ.
"Thằng súc sinh nhỏ, sao nó dám?"
Ngụy Gia Lương giận dữ!
18 tỷ, đây không phải là một con số nhỏ.
Hơn nữa, việc Ngụy Hoằng bắt đầu gây dựng tập đoàn Hoằng Thịnh có ý gì?
Chẳng phải là muốn bên ngoài cắt đứt quan hệ với tập đoàn Ngụy Thị sao?
Hắn mua tòa nhà Trời Nhuận còn cao lớn, sang trọng hơn tòa nhà của Ngụy Thị, vốn là nơi hơn trăm tập đoàn, công ty cùng thuê, hắn lại một mình bỏ tiền đặt cọc xuống, đồng thời chuẩn bị dùng làm trụ sở.
Sự quyết đoán này sao có thể không khiến người ta kinh hãi!
Nhưng mà thiếu niên chói mắt như thế lại vẫn là con ruột của hắn, hơn nữa còn là con ruột có quan hệ không tốt với Ngụy Gia Lương!
Nghe những lời chúc mừng đầy giễu cợt của đám bạn già, hắn gần như phiền muộn đến thổ huyết.
Không cần đoán cũng biết, hiện tại chắc chắn có rất nhiều người ở sau lưng mắng hắn ngu ngốc phải không?
"Cha, cha nghe tin chưa?"
Ngụy Lâm Lang đẩy cửa bước vào thư phòng, vẻ mặt khó chịu mở miệng hỏi thăm.
Ngụy Gia Lương sao có thể không biết nàng muốn nói cái gì, ngẩng đầu xoa huyệt Thái Dương, bực bội nói: "Sao có thể không nghe thấy? Thằng súc sinh đó không biết lấy đâu ra một số tiền lớn như vậy, chẳng lẽ là ông già để lại?"
"Không thể nào!" Ngụy Lâm Lang lắc đầu nói: "Gia gia để lại bao nhiêu tài sản chúng ta nắm rõ nhất, nhiều nhất cũng chỉ có chút đồ cổ, tranh chữ cất trong tủ bảo hiểm của ngân hàng, số tiền này chẳng lẽ là do cung thúc cho?"
"Cũng không thể nào!" Ngụy Gia Lương cười lạnh châm một điếu thuốc, híp mắt phân tích: "Tuy những năm nay lão quỷ kiếm được không ít tiền, nhưng tài sản cố định trong tay nhiều nhất cũng chỉ hơn hai tỷ, vốn lưu động thậm chí có khả năng chỉ có vài trăm triệu, căn bản không thể nào ném ra nhiều tiền như vậy cho hắn mua nhà lầu!"
"Phải biết, để thành lập một tập đoàn thì ở đâu cũng phải dùng đến tiền, cho dù là phú nhị đại hàng đầu khởi nghiệp cũng chỉ dám thuê nhà, Ngụy Hoằng dám bỏ nhiều tiền như vậy để mua nhà lầu, chứng tỏ trong tay hắn còn có nhiều vốn lưu động hơn."
"Tê!"
Ngụy Lâm Lang hít sâu một hơi.
Nghĩ đến tập đoàn Ngụy Thị bởi vì sự cố cổ phiếu lần này mà lung lay sắp đổ, những người như bọn họ đều gần như trắng tay, còn Ngụy Hoằng thì không biết từ bao giờ đã lặng lẽ phát tài, dễ dàng đã có thể tự mình gây dựng sự nghiệp riêng.
Tên này đúng là không hề đơn giản!
"Cha, chẳng lẽ chúng ta đã làm sai sao?" Ngụy Lâm Lang chua xót nói: "Nếu không quá bất công với tiểu Thắng, Ngụy Hoằng cũng sẽ không trở mặt với chúng ta, nếu như không có trở mặt, hắn đã có thể mang về bao nhiêu danh tiếng cho nhà chúng ta, hiện tại ở bên ngoài ai cũng cười nhạo chúng ta có mắt không tròng."
"Đánh rắm!" Mặt Ngụy Gia Lương đỏ bừng, tràn đầy bi phẫn.
Hắn không tin mình sai!
Chỉ chấp nhận tất cả nguyên nhân đầu mối đều là do Ngụy Hoằng sai.
Dù sao trên đời làm gì có chuyện con cái dám thách thức cha mẹ?
"Tên tiểu súc sinh này thật sự là cánh cứng cáp rồi, không bằng một nửa sự nhu thuận của tiểu Thắng, ta ước gì đời này không có sinh ra hắn." Ngụy Gia Lương nghiến răng nghiến lợi đập bàn gào thét.
"Nhưng mà nhu thuận thì làm được gì?" Ngụy Lâm Lang thở dài nỉ non: "Tiểu Thắng thì miệng nói ngọt ngào, kết quả lại không giúp được gì cho gia tộc, còn làm hại chúng ta một phen."
"Ngụy Hoằng trước kia vừa nhu thuận lại hiểu chuyện, cả nhà trên dưới đều được hắn quan tâm, vậy mà chúng ta lại không biết trân trọng, hiện tại..."
"Im ngay! Im ngay!"
Ngụy Gia Lương tức giận đến lồng ngực phập phồng dữ dội.
Sau nhiều ngày mệt mỏi và những kích thích liên tục.
Cảm xúc của hắn quá mức kích động, cuối cùng không nhịn được, đầu óc choáng váng ngã xuống đất.
"Cha, cha không sao chứ? Cha!"
Ngụy Lâm Lang hoảng sợ tiến lên đỡ, đồng thời không ngừng lo lắng kêu lên.
Tiếng động ầm ĩ rất nhanh đã thu hút người hầu, bảo vệ.
Khi Đỗ Tư Tuệ, Ngụy Thắng cũng chạy tới thì thư phòng đã chật kín người.
Mọi người đều lộ vẻ lo lắng!
Bác sĩ gia đình cũng nghe tin chạy tới.
Bác sĩ trung niên lật mí mắt Ngụy Gia Lương xem xét, rồi lại kiểm tra nhịp tim, cuối cùng lo lắng nói: "Ngụy đổng là do cảm xúc kích động cộng thêm cao huyết áp lâu ngày, dẫn tới choáng ngất do sốc, bây giờ phải đưa đến bệnh viện ngay lập tức, nếu có thể thì để Ngụy thiếu gia tới châm cứu vài mũi có thể giúp giảm bớt tình hình bệnh."
"Đưa đến bệnh viện!" Đỗ Tư Tuệ lên tinh thần phân phó mọi người, đồng thời ra hiệu với Ngụy Lâm Lang: "Đi gọi Ngụy Hoằng tới châm cứu, nhanh lên!"
"Vâng!"
Ngụy Lâm Lang lo lắng chạy xuống lầu.
Vừa xuống đã thấy Ngụy Hoằng đang ở dưới tầng một, đứng trước tủ rượu pha chế, nàng lo lắng tiến lên túm lấy cánh tay hắn, vừa kéo vừa muốn dẫn hắn lên lầu, miệng lo lắng nói: "Mau lên, cha bị ngất rồi, mau đi cứu ông ấy!"
"Ồ!" Ngụy Hoằng cười nhạo một tiếng, thân thể không hề nhúc nhích.
Mặc cho Ngụy Lâm Lang kéo như thế nào hắn cũng không chịu dịch bước.
Thậm chí vung tay hất một cái đã khiến nàng lùi lại mấy bước.
"Việc cha ngươi ngất xỉu thì liên quan gì đến ta?" Ngụy Hoằng cười lạnh, gằn từng chữ một: "Muốn ta đặt trước cho ngươi một chuyến đến nhà hỏa táng đặc biệt hay không?"
"Ngươi?"
Ngụy Lâm Lang kinh ngạc há hốc mồm.
Những người đang dìu bệnh nhân đi từ trên lầu xuống như Đỗ Tư Tuệ, sau khi nghe câu này cũng không khỏi sững sờ.
Tên này thật là lòng dạ độc ác, ngay cả sự sống chết của cha mình cũng không quan tâm sao?
"Ngươi, sao ngươi có thể nhẫn tâm như vậy? Mạng người quan trọng, ông ấy là cha của ngươi đấy!" Đỗ Tư Tuệ nước mắt ròng ròng lên án, nhưng chỉ đổi lại được cái nhìn khinh bỉ lạnh lẽo của Ngụy Hoằng.
Giờ khắc này!
Rạn nứt thân tình lại một lần nữa được mở rộng vô hạn, cho đến khi hóa thành vực sâu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận