Người Nhà Bất Công, Ta Trở Tay Một Cái Đoạn Tuyệt Quan Hệ!

Chương 86: Cự tuyệt đưa ra thị trường, ban thưởng cơ chế!

Chương 86: Từ chối lên sàn, cơ chế thưởng!
Hôm sau
Phòng họp tầng cao nhất tập đoàn Hoằng Thịnh!
Ngụy Hoằng ngồi ngay ngắn ở vị trí chủ tọa, phía dưới là mười mấy vị cao quản cũ của tập đoàn Ngụy Thị. Mà bọn họ cũng là nhân viên nội bộ duy nhất hiện tại của tập đoàn! Hôm nay các bộ phận dựng khung xong, bộ phận nhân sự cấp tốc tuyển người. Không đến một tháng, tập đoàn Hoằng Thịnh sẽ có thể đi vào hoạt động trơn tru.
Ngụy Hoằng không vội nói, hắn chỉ lẳng lặng liếc nhìn từng người ở đây, quan sát khí vận của bọn họ. Đa số những người này đều có khí vận màu xám trắng, thỉnh thoảng có vài người màu đỏ nhạt, còn có hai người trên người quanh quẩn một tia khí vận màu đen, có thể thấy gần đây vận số không được tốt.
Nghe đồn nhiều công ty lớn đều tìm cao nhân xem phong thủy, nhìn khí vận! Ngụy Hoằng không ngờ mình lại thức tỉnh cái ngón tay vàng có chút vô dụng này, nhưng nếu chọn ra một nhóm người vận khí tốt vào các vị trí quan trọng, có lẽ sẽ có tác dụng tốt đối với toàn bộ tập đoàn?
"Các vị, hoan nghênh gia nhập tập đoàn Hoằng Thịnh!" Ngụy Hoằng mỉm cười, gật đầu một chút cho phải phép rồi mở miệng: "Chúng ta đều là người quen cũ, lời khách sáo không cần nhiều lời, đầu tiên ta vô cùng cảm ơn sự tín nhiệm của mọi người."
"Tiếp theo, với tư cách là các bậc nguyên lão của tập đoàn trong giai đoạn đầu, ta cũng sẽ không để mọi người chịu thiệt. Tất cả mọi người từ hôm nay trở đi, trên mức lương hiện tại sẽ được tăng gấp đôi, mặt khác tập đoàn mới đang nổi lên, không gian thăng tiến của mọi người sau này rất lớn. Hi vọng mọi người cùng nhau cố gắng làm Hoằng Thịnh lớn mạnh!"
"Cảm ơn chủ tịch!" Mọi người vui vẻ ra mặt.
Lương và cơ hội thăng tiến luôn là hai điều người làm công quan tâm nhất. Chỉ cần đảm bảo hai điểm này, mọi người còn gì không hài lòng nữa?
"Tiếp theo, tuyên bố danh sách người phụ trách các bộ phận!" Ngụy Hoằng đưa tay ấn xuống, ra hiệu thư ký phát danh sách.
Bản danh sách này là do hắn cùng Từ Mậu Cung cùng nhau định ra! Ngụy Hoằng trực tiếp đảm nhiệm chức vị chủ tịch kiêm giám đốc điều hành, phía dưới có ba phó tổng giám đốc. Từ Mậu Cung là một trong số đó, hai vị phó tổng giám đốc còn lại tạm thời để trống. Tiếp theo là bộ phận hành chính, bộ phận đầu tư, bộ phận nhân sự, bộ khai thác, bộ an ninh cùng các bộ phận khác. Tất cả những người có mặt ở đây đều là những người từng làm ở tầng lớp cao của tập đoàn Ngụy Thị, lại thêm chức vị của mỗi người đã được xác định. Ngụy Hoằng hầu như không cần phải hao tâm tổn trí, chỉ cần dựa theo chức vụ trước kia của bọn họ mà sắp xếp vào các bộ phận tương ứng là được.
Trước đây làm nhân sự thì trực tiếp về bộ phận nhân sự! Trước đây làm hành chính thì trực tiếp về bộ phận hành chính! Chức vụ của bọn họ ít nhiều gì cũng được tăng lên, mà lại tập đoàn mới còn đang cần phát triển, làm nguyên lão mới gia nhập, mọi người sẽ chỉ càng thêm thoải mái so với lúc ở tập đoàn Ngụy Thị, nửa điểm cũng không cần đấu đá nhau.
"Thế nào, mọi người hài lòng chứ?" Ngụy Hoằng gõ bàn một cái, mở miệng nói: "Nếu không có ý kiến gì, bộ phận nhân sự liền nhanh chóng làm việc tuyển người, chính các người cũng có thể tìm người quen biết trong ngành tới, ta sẽ cho mỗi giám đốc, bộ trưởng có quyền hạn cao nhất, có thể trả lương gấp đôi so với đồng nghiệp."
Vừa nghe vậy, mọi người lập tức lại tươi cười hớn hở.
"Chủ tịch nói như vậy, chúng tôi cũng không khách khí nữa, trước đây đúng là quen biết không ít người có năng lực, vừa hay có thể mời về."
"Đúng vậy, tập đoàn chúng ta trả lương cao như vậy, không biết bao nhiêu người muốn chen nhau tới ấy chứ!"
"Theo tôi thì vẫn nên thà thiếu còn hơn tuyển ẩu, bộ phận nhân sự tuyển người nhất định phải cẩn thận, cùng lắm thì tìm công ty săn đầu người tìm mấy người giỏi về."
Mọi người mỗi người một ý kiến.
Lúc này, một người tầm ba mươi tuổi, mặc đồ tây, đeo kính nói: "Ngụy đổng, tôi có mấy vấn đề không biết có nên hỏi không?" Đây là thư ký xử trưởng tổng trợ lý cũ của tập đoàn Ngụy Thị, Lê Giang! Người này xuất thân cô nhi, được Ngụy lão gia tử giúp đỡ rồi mới vào làm ở tập đoàn Ngụy Thị, chịu khó, trung thành tuyệt đối, khéo léo, có thể nói là người có năng lực nhất trong đám người này. Lần này, trong danh sách hắn được bổ nhiệm làm người phụ trách bộ thư ký của tập đoàn! Sau này sẽ là người hiệp trợ chủ tịch, giám đốc điều hành quản lý toàn cục!
"Bộ trưởng Lê có vấn đề gì?" Ngụy Hoằng hỏi.
"Tôi muốn biết phương hướng phát triển trọng điểm hiện tại của tập đoàn chúng ta." Lê Giang lấy ra một chiếc laptop giấy và bút máy, đẩy mắt kính lên rồi nói: "Mặt khác, mọi người đều muốn biết quy hoạch phát triển trong tương lai của tập đoàn, tỉ như có dự định lên sàn hay không, cơ chế cổ phần sẽ tính như thế nào?"
Lời này vừa thốt ra, mắt mọi người sáng lên! Ba câu hỏi đều đi thẳng vào trọng tâm. Không hổ là tổng trợ lý Lê, vừa hỏi đã nói trúng điều mọi người đang nghĩ trong lòng. Ngụy Hoằng gật đầu, đáp tự nhiên: "Đầu tiên, tập đoàn Hoằng Thịnh sau này sẽ không có dự định lên sàn. Ta biết quyết định này có lẽ khiến mọi người thất vọng, dù sao nhiều người đều trông chờ tập đoàn lên sàn, cầm cổ phiếu ban đầu kiếm lời lớn."
"Nhưng thực tế thì tập đoàn Hoằng Thịnh của chúng ta không thiếu tiền, hiện tại trong tài khoản đã có gần 20 tỷ rồi, tương lai tiền vốn sẽ chỉ càng ngày càng dồi dào, căn bản không cần mượn vốn cổ phần để phát triển."
Mọi người nghe vậy thì lập tức xôn xao. Không lên sàn thì mọi người còn liều mạng làm gì nữa? Chẳng lẽ chỉ vì nhận đồng lương chết? Ngụy Hoằng giơ tay lên trấn an sự ồn ào trong phòng họp, rồi nói tiếp: "Lên sàn đúng là có thể giúp tập đoàn kiếm được một lượng lớn tiền vốn, phát triển nhanh chóng, cũng có thể giúp các bậc nguyên lão của công ty vừa mới thành lập thu về lợi nhuận to lớn, nhưng đồng thời cũng gặp phải nguy cơ bị người ta thao túng thị trường chứng khoán."
"Ta không cho phép tập đoàn Hoằng Thịnh lên sàn, không có nghĩa là các vị không có cách nào thu được lợi nhuận khổng lồ. Sau này ta sẽ trích ra hai phần lợi nhuận hằng năm của tập đoàn, lấy ra chia sẻ cùng các bộ phận trong tập đoàn."
"Chỉ cần các vị làm việc chăm chỉ, từ trên xuống dưới hằng năm đều có thể nhận được một số tiền thưởng lớn. Cơ chế thưởng cụ thể chúng ta sẽ bàn sau, nhưng so với việc lên sàn kiếm một món tiền nhanh gọn thì việc hưởng lợi nhuận phát triển của tập đoàn lâu dài rõ ràng sẽ có lợi hơn, không phải sao?"
Mọi người nhíu mày suy nghĩ, cân nhắc.
Chuyện liên quan đến lợi ích của mình, ai cũng không muốn chịu thiệt. Ngụy Hoằng cũng không vội, hắn biết chỉ khi tập đoàn Hoằng Thịnh có thành tích, lợi nhuận hằng năm rất khả quan, mọi người mới thật sự ủng hộ hắn, đoàn kết lại dưới ngọn cờ tập đoàn mà không rời đi.
Hắn không muốn tương lai tập đoàn Hoằng Thịnh có một đám cổ đông chỉ trỏ vào hắn. Cũng không muốn các tài phiệt tìm cơ hội, tiến hành đánh lén hắn trên thị trường chứng khoán. Bởi vậy, tất cả nguy cơ đều phải bị dập tắt từ trong trứng nước! Tập đoàn Hoằng Thịnh sẽ không lên sàn, tương lai chỉ có thể do hắn một mình quyết định. Lê Giang thì ngược lại vẫn bình thản, hắn chăm chú ghi chép mấy nét vào laptop, không đưa ra bất cứ ý kiến nào.
"Về phương hướng phát triển giai đoạn trước của tập đoàn, ta cũng đã quyết định." Ngụy Hoằng ho nhẹ một tiếng, tiếp tục nói: "Hiện tại tập đoàn chúng ta mới thành lập, mỗi bộ phận đều thiếu người nghiêm trọng, không thích hợp để triển khai các hạng mục quy mô lớn."
"Giai đoạn trước, chúng ta sẽ lấy truyền thông giải trí, internet và tài chính đầu tư mạo hiểm làm trụ cột để phát triển mạnh, trung kỳ sẽ dần dần mở rộng đến đầu tư bất động sản, đầu tư các ngành công nghiệp thực tế, đầu tư vào ngành dược phẩm, mỹ phẩm. Dần dần vươn vòi đến tất cả các ngành nghề."
"Cuối cùng, ta hy vọng có thể đứng vững gót chân ở trong nước, sau đó hướng ra toàn cầu, khai sáng một đế chế thương nghiệp khổng lồ thuộc về chúng ta."
Một màn vẽ bánh lớn mạnh. Mọi người nhất thời bị bản thiết kế đầy kích thích của hắn hoàn toàn lôi cuốn. Từng người trong mắt đều bắn ra những tia sáng chưa từng có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận