Bắt Đầu Lĩnh Chứng, Kích Hoạt Lựa Chọn Hệ Thống
Chương 97: Ở nhà nam nhân tốt Lâm Nam
Chương 97: Người đàn ông tốt của gia đình Lâm Nam
Cũng có mấy người đang quay phim chụp ảnh.
Lâm Nam đưa tay, "Hai chiếc này tùy ý ngồi."
Trong ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, Lư Yến, Hàn Trị còn có Hàn Kiệt Hi lên chiếc Panamera của Lâm Nam, còn Hàn Hương Như thì lên chiếc Maserati của Lư Miêu Miêu.
Hai chiếc xe một trước một sau hướng Thang Thần Nhất Phẩm chạy tới.
Trong xe Panamera, Hàn Kiệt Hi bắt đầu cầm xe này so sánh với xe nhà Hàn Trị.
"Xe của ba ba cũng dài như vậy."
"Xe của ba ba là màu trắng, cái này là màu đỏ."
"Xe của ba ba..."
Miệng nhỏ líu lo không ngừng, chỉ vì muốn biểu thị nhà mình cũng có xe.
Thế nhưng Hàn Trị ở bên cạnh lúng túng vô cùng, hắn biết chiếc xe nát hơn mười vạn tệ của mình không thể nào so được với loại xe sang trọng này.
Lúc đầu Hàn Kiệt Hi còn muốn nói gì đó nữa thì bị Hàn Trị cắt ngang.
"Kiệt Hi, đừng làm ồn ca ca, để ca ca lo lái xe đi."
Cậu nhóc lúc này mới im lặng.
Trên đường đi đều không nói thêm gì nữa, còn bên trong chiếc Maserati của Lư Miêu Miêu.
"Miêu Miêu tỷ, nếu em ở cùng các chị liệu có bất tiện không? Em nghe nói vợ chồng mới cưới cần một không gian riêng, chị và anh rể mới kết hôn chưa bao lâu, nếu vì em mà quấy rầy đến 'chuyện lớn' của hai người thì thật là không bù nổi."
Lư Miêu Miêu cười khúc khích một tiếng, "Bọn chị nào có chuyện lớn gì chứ, yên tâm đi, nhà rộng, phòng nhiều, em qua ở đó thì chỉ thêm một cái chén một đôi đũa thôi mà."
"Vậy thì tốt."
Lúc này hai chiếc xe đã đến cổng chính của Thang Thần Nhất Phẩm.
Hai chiếc xe dừng ở gara dưới lòng đất, sau đó tụ tập ở trong thang máy.
Bởi vì trời đã tối, trên xe Hàn Trị cũng không chú ý đến nơi này là khu Thang Thần Nhất Phẩm.
Cho nên mới nói: "Nhiều thang máy như vậy, chắc là một tầng có mấy hộ nhỉ? Sau này khi có điều kiện thì mua loại căn hộ này, nếu có ba phòng ngủ một phòng khách thì thật là hoàn hảo."
Lư Yến nghe vậy gật đầu, "Đúng là vậy, cũng không biết vay mười năm có đủ không."
Hai người phát biểu, Lư Miêu Miêu và Lâm Nam đều không nói gì.
Rất nhanh thang máy dừng lại, sau khi ra ngoài, cả nhà Hàn Trị đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc, cánh cửa to lớn phong cách, cách mở khóa phong cách, lối vào duy nhất cho thấy nơi này là một căn hộ trên một tầng năm bậc thang.
Mấy người đổi dép lê xong thì vào nhà, Lư Miêu Miêu chào hỏi mọi người ngồi xuống, cô bắt đầu rót trà mời nước.
Còn Lâm Nam thì nói: "Mọi người ngồi trước đi, chắc đều đói rồi nhỉ! Tôi đi nấu cơm cho mọi người."
Lâm Nam cũng không quên lời hứa sẽ làm một bữa thịt bò lớn cho Lư Miêu Miêu, cũng may hai hôm trước đã mua thịt bò và rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, nếu không thì muộn thế này thật đúng là khó làm.
Lư Yến thấy Lâm Nam đeo tạp dề chạy vào bếp thì kinh ngạc.
Một mặt không thể tin nổi hỏi: "Nhà Miêu Miêu nhà các em lúc nào cũng là anh ấy nấu cơm à!"
Đưa ly trà vừa pha đến tay Lư Yến, cô hơi ngượng ngùng nói: "Đại bộ phận đều là anh ấy làm, chủ yếu là anh ấy nấu cơm ngon hơn em, cho nên..."
Vừa nói vừa đưa một ly khác cho Hàn Trị.
"Thật là một người đàn ông tốt của gia đình." Lập tức Lư Yến đổi giọng, trực diện vào chồng mình: "Anh xem con rể nhà người ta kìa, nhìn lại anh xem, mỗi ngày tan sở đều chỉ biết ngồi xuống, đừng nói là nấu cơm ăn ngon, có thể nấu chín đồ ăn đã là tốt lắm rồi."
Hàn Trị xấu hổ cười trừ, không biết mở miệng như thế nào.
Nhưng đây đích xác là sự thật, chủ yếu là mỗi ngày anh đều làm việc quá sức, việc học nấu cơm thật sự là có tâm không đủ lực.
Lúc này, Hàn Hương Như và em trai đã chạy ra ban công.
Nhìn ra ngoài Hoàng Phố giang và những tòa cao ốc sáng đèn, kích động gọi ba mẹ mình tới.
Vốn tưởng xảy ra chuyện gì, đợi đến khi hai người đi ra mới biết là muốn cho bọn họ ngắm phong cảnh.
Thở dài một hơi sau đó, Lư Yến kinh ngạc mở to mắt.
"Miêu Miêu, đây không phải là khu Thang Thần Nhất Phẩm trong truyền thuyết đấy chứ!"
Thấy Lư Miêu Miêu gật đầu.
Lư Yến che trán, cảm thán nói: "Xem ra lúc nhỏ con ăn nhiều khổ sở như vậy, ông trời cũng không nỡ, nên đã đưa đến cho con một người chồng tốt như thế này, không những có tiền, đẹp trai, mà còn biết nấu cơm, lại đối tốt với con."
"Không tệ, cứ thế mà sống tốt nhé."
Cùng nhau thưởng thức một hồi cảnh đêm Hoàng Phố giang, Lư Miêu Miêu liền chạy đến phòng bếp.
Thấy Lâm Nam đang cầm nồi bận rộn, lại nhớ tới lời tiểu cô nói, trong lòng rất ngọt ngào.
Đẩy cửa ra, "Có cần em giúp gì không?"
Nào ngờ Lâm Nam trực tiếp đẩy cô ra, "Khói dầu lớn, mau ra ngoài đi."
Nửa tiếng sau, một bữa tối thịnh soạn được bày ra trên bàn.
"Mời mọi người dùng bữa."
Khi Lư Yến nhìn thấy trên bàn món ăn có đến hai phần ba là món thịt bò thì trên mặt không ngớt nụ cười.
Sau bữa tối, Lư Miêu Miêu tìm đồ dùng cá nhân cho mọi người, trong lúc mấy người đang đánh răng rửa mặt thì hai vợ chồng Lâm Nam cùng nhau rửa bát trong bếp.
"Lâm Nam, làm nhiều đồ ăn như vậy có mệt không? Anh có thấy em tự ý quyết định cho tiểu cô và cả nhà đến có phải là không đúng không?"
Lâm Nam rất thẳng thắn, "Không mệt, với lại đều nói chuyện trong nhà em quyết định, huống chi họ vẫn là trưởng bối, thân là con cháu chuẩn bị bữa cơm cũng là lẽ thường."
Nghe vậy, Lư Miêu Miêu cúi đầu cẩn thận rửa bát đũa mà Lâm Nam đưa cho.
"Vợ à, cả ngày hôm nay, em có mệt không?"
Lư Miêu Miêu hơi suy nghĩ, "Cũng hơi mệt, cảm giác chân rất nhức."
"Vậy em có muốn lát nữa anh xoa bóp cho không? Tay nghề của anh tốt lắm đấy."
Nghe được lời này, Lư Miêu Miêu đã từng được Lâm Nam xoa bóp trong nháy mắt tỉnh táo cả người.
"Thật sao? Vậy nhanh lên mà rửa bát đi, em muốn đi tắm trước rồi anh xoa bóp cho em."
Lâm Nam dừng động tác trong tay lại, quay người đối diện Lư Miêu Miêu nói đùa: "Việc xoa bóp của anh tính phí cao lắm đấy, không có thưởng anh sẽ không làm."
Vì tay còn đang ướt nước, Lư Miêu Miêu chỉ có thể hai tay khoác lên vai Lâm Nam, hôn lên miệng anh một cái.
"Phần thưởng này đủ chưa?"
Nhìn đôi môi đỏ mọng đầy gợi cảm của Lư Miêu Miêu.
"Chưa đủ."
Khi Lư Miêu Miêu hôn lần nữa thì Lâm Nam trực tiếp dùng tay ôm nàng vào trong lòng.
Điên cuồng mút vào vài phút.
Nếu không phải bận tâm trong nhà còn có khách, Lâm Nam chắc chắn sẽ không dừng lại như vậy.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì ngột ngạt của Lư Miêu Miêu, "Lần này thì đủ rồi, mau đi tắm đi, còn lại cứ để anh làm."
Bị trêu chọc xong muốn đi tắm rửa Lư Miêu Miêu đi ngang qua sau lưng Lâm Nam, trực tiếp vỗ lên mông anh một cái rồi chạy ra ngoài.
Lâm Nam lắc đầu, "Cô nàng này càng ngày càng táo bạo, nhưng mà cũng tốt, dám đánh mông anh, sớm muộn gì anh cũng trả lại."
Tìm một gian phòng tắm không dùng Lư Miêu Miêu căn bản không nghĩ tới cú vỗ mông của mình hôm nay, ngày sau sẽ bị "trêu ghẹo" như thế nào.
Khi Lư Miêu Miêu mặc đồ ngủ bước ra, trên ghế sô pha Lư Yến và hai người kia đang ngồi, còn Hàn Kiệt Hi thì đã chơi cả ngày, tắm xong thì ngủ thiếp đi rồi.
Lúc này Lâm Nam mang đĩa dâu tây đã rửa sạch ra để lên bàn, còn tiện tay đút cho Lư Miêu Miêu một quả.
Sau đó năm người cùng ngồi ngay ngắn ở trên ghế sô pha.
Vừa ăn dâu vừa trò chuyện, dù sao đại bộ phận đều là khen Lâm Nam, khiến anh thấy cũng ngại.
Tiếp đến lại chuyển chủ đề sang Hàn Hương Như.
Lư Yến kéo tay Hàn Hương Như trọng tâm nói: "Nhà chúng ta Hương Như tương lai nếu được một nửa phúc khí của Miêu Miêu thì tốt rồi."
Cũng có mấy người đang quay phim chụp ảnh.
Lâm Nam đưa tay, "Hai chiếc này tùy ý ngồi."
Trong ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, Lư Yến, Hàn Trị còn có Hàn Kiệt Hi lên chiếc Panamera của Lâm Nam, còn Hàn Hương Như thì lên chiếc Maserati của Lư Miêu Miêu.
Hai chiếc xe một trước một sau hướng Thang Thần Nhất Phẩm chạy tới.
Trong xe Panamera, Hàn Kiệt Hi bắt đầu cầm xe này so sánh với xe nhà Hàn Trị.
"Xe của ba ba cũng dài như vậy."
"Xe của ba ba là màu trắng, cái này là màu đỏ."
"Xe của ba ba..."
Miệng nhỏ líu lo không ngừng, chỉ vì muốn biểu thị nhà mình cũng có xe.
Thế nhưng Hàn Trị ở bên cạnh lúng túng vô cùng, hắn biết chiếc xe nát hơn mười vạn tệ của mình không thể nào so được với loại xe sang trọng này.
Lúc đầu Hàn Kiệt Hi còn muốn nói gì đó nữa thì bị Hàn Trị cắt ngang.
"Kiệt Hi, đừng làm ồn ca ca, để ca ca lo lái xe đi."
Cậu nhóc lúc này mới im lặng.
Trên đường đi đều không nói thêm gì nữa, còn bên trong chiếc Maserati của Lư Miêu Miêu.
"Miêu Miêu tỷ, nếu em ở cùng các chị liệu có bất tiện không? Em nghe nói vợ chồng mới cưới cần một không gian riêng, chị và anh rể mới kết hôn chưa bao lâu, nếu vì em mà quấy rầy đến 'chuyện lớn' của hai người thì thật là không bù nổi."
Lư Miêu Miêu cười khúc khích một tiếng, "Bọn chị nào có chuyện lớn gì chứ, yên tâm đi, nhà rộng, phòng nhiều, em qua ở đó thì chỉ thêm một cái chén một đôi đũa thôi mà."
"Vậy thì tốt."
Lúc này hai chiếc xe đã đến cổng chính của Thang Thần Nhất Phẩm.
Hai chiếc xe dừng ở gara dưới lòng đất, sau đó tụ tập ở trong thang máy.
Bởi vì trời đã tối, trên xe Hàn Trị cũng không chú ý đến nơi này là khu Thang Thần Nhất Phẩm.
Cho nên mới nói: "Nhiều thang máy như vậy, chắc là một tầng có mấy hộ nhỉ? Sau này khi có điều kiện thì mua loại căn hộ này, nếu có ba phòng ngủ một phòng khách thì thật là hoàn hảo."
Lư Yến nghe vậy gật đầu, "Đúng là vậy, cũng không biết vay mười năm có đủ không."
Hai người phát biểu, Lư Miêu Miêu và Lâm Nam đều không nói gì.
Rất nhanh thang máy dừng lại, sau khi ra ngoài, cả nhà Hàn Trị đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc, cánh cửa to lớn phong cách, cách mở khóa phong cách, lối vào duy nhất cho thấy nơi này là một căn hộ trên một tầng năm bậc thang.
Mấy người đổi dép lê xong thì vào nhà, Lư Miêu Miêu chào hỏi mọi người ngồi xuống, cô bắt đầu rót trà mời nước.
Còn Lâm Nam thì nói: "Mọi người ngồi trước đi, chắc đều đói rồi nhỉ! Tôi đi nấu cơm cho mọi người."
Lâm Nam cũng không quên lời hứa sẽ làm một bữa thịt bò lớn cho Lư Miêu Miêu, cũng may hai hôm trước đã mua thịt bò và rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, nếu không thì muộn thế này thật đúng là khó làm.
Lư Yến thấy Lâm Nam đeo tạp dề chạy vào bếp thì kinh ngạc.
Một mặt không thể tin nổi hỏi: "Nhà Miêu Miêu nhà các em lúc nào cũng là anh ấy nấu cơm à!"
Đưa ly trà vừa pha đến tay Lư Yến, cô hơi ngượng ngùng nói: "Đại bộ phận đều là anh ấy làm, chủ yếu là anh ấy nấu cơm ngon hơn em, cho nên..."
Vừa nói vừa đưa một ly khác cho Hàn Trị.
"Thật là một người đàn ông tốt của gia đình." Lập tức Lư Yến đổi giọng, trực diện vào chồng mình: "Anh xem con rể nhà người ta kìa, nhìn lại anh xem, mỗi ngày tan sở đều chỉ biết ngồi xuống, đừng nói là nấu cơm ăn ngon, có thể nấu chín đồ ăn đã là tốt lắm rồi."
Hàn Trị xấu hổ cười trừ, không biết mở miệng như thế nào.
Nhưng đây đích xác là sự thật, chủ yếu là mỗi ngày anh đều làm việc quá sức, việc học nấu cơm thật sự là có tâm không đủ lực.
Lúc này, Hàn Hương Như và em trai đã chạy ra ban công.
Nhìn ra ngoài Hoàng Phố giang và những tòa cao ốc sáng đèn, kích động gọi ba mẹ mình tới.
Vốn tưởng xảy ra chuyện gì, đợi đến khi hai người đi ra mới biết là muốn cho bọn họ ngắm phong cảnh.
Thở dài một hơi sau đó, Lư Yến kinh ngạc mở to mắt.
"Miêu Miêu, đây không phải là khu Thang Thần Nhất Phẩm trong truyền thuyết đấy chứ!"
Thấy Lư Miêu Miêu gật đầu.
Lư Yến che trán, cảm thán nói: "Xem ra lúc nhỏ con ăn nhiều khổ sở như vậy, ông trời cũng không nỡ, nên đã đưa đến cho con một người chồng tốt như thế này, không những có tiền, đẹp trai, mà còn biết nấu cơm, lại đối tốt với con."
"Không tệ, cứ thế mà sống tốt nhé."
Cùng nhau thưởng thức một hồi cảnh đêm Hoàng Phố giang, Lư Miêu Miêu liền chạy đến phòng bếp.
Thấy Lâm Nam đang cầm nồi bận rộn, lại nhớ tới lời tiểu cô nói, trong lòng rất ngọt ngào.
Đẩy cửa ra, "Có cần em giúp gì không?"
Nào ngờ Lâm Nam trực tiếp đẩy cô ra, "Khói dầu lớn, mau ra ngoài đi."
Nửa tiếng sau, một bữa tối thịnh soạn được bày ra trên bàn.
"Mời mọi người dùng bữa."
Khi Lư Yến nhìn thấy trên bàn món ăn có đến hai phần ba là món thịt bò thì trên mặt không ngớt nụ cười.
Sau bữa tối, Lư Miêu Miêu tìm đồ dùng cá nhân cho mọi người, trong lúc mấy người đang đánh răng rửa mặt thì hai vợ chồng Lâm Nam cùng nhau rửa bát trong bếp.
"Lâm Nam, làm nhiều đồ ăn như vậy có mệt không? Anh có thấy em tự ý quyết định cho tiểu cô và cả nhà đến có phải là không đúng không?"
Lâm Nam rất thẳng thắn, "Không mệt, với lại đều nói chuyện trong nhà em quyết định, huống chi họ vẫn là trưởng bối, thân là con cháu chuẩn bị bữa cơm cũng là lẽ thường."
Nghe vậy, Lư Miêu Miêu cúi đầu cẩn thận rửa bát đũa mà Lâm Nam đưa cho.
"Vợ à, cả ngày hôm nay, em có mệt không?"
Lư Miêu Miêu hơi suy nghĩ, "Cũng hơi mệt, cảm giác chân rất nhức."
"Vậy em có muốn lát nữa anh xoa bóp cho không? Tay nghề của anh tốt lắm đấy."
Nghe được lời này, Lư Miêu Miêu đã từng được Lâm Nam xoa bóp trong nháy mắt tỉnh táo cả người.
"Thật sao? Vậy nhanh lên mà rửa bát đi, em muốn đi tắm trước rồi anh xoa bóp cho em."
Lâm Nam dừng động tác trong tay lại, quay người đối diện Lư Miêu Miêu nói đùa: "Việc xoa bóp của anh tính phí cao lắm đấy, không có thưởng anh sẽ không làm."
Vì tay còn đang ướt nước, Lư Miêu Miêu chỉ có thể hai tay khoác lên vai Lâm Nam, hôn lên miệng anh một cái.
"Phần thưởng này đủ chưa?"
Nhìn đôi môi đỏ mọng đầy gợi cảm của Lư Miêu Miêu.
"Chưa đủ."
Khi Lư Miêu Miêu hôn lần nữa thì Lâm Nam trực tiếp dùng tay ôm nàng vào trong lòng.
Điên cuồng mút vào vài phút.
Nếu không phải bận tâm trong nhà còn có khách, Lâm Nam chắc chắn sẽ không dừng lại như vậy.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì ngột ngạt của Lư Miêu Miêu, "Lần này thì đủ rồi, mau đi tắm đi, còn lại cứ để anh làm."
Bị trêu chọc xong muốn đi tắm rửa Lư Miêu Miêu đi ngang qua sau lưng Lâm Nam, trực tiếp vỗ lên mông anh một cái rồi chạy ra ngoài.
Lâm Nam lắc đầu, "Cô nàng này càng ngày càng táo bạo, nhưng mà cũng tốt, dám đánh mông anh, sớm muộn gì anh cũng trả lại."
Tìm một gian phòng tắm không dùng Lư Miêu Miêu căn bản không nghĩ tới cú vỗ mông của mình hôm nay, ngày sau sẽ bị "trêu ghẹo" như thế nào.
Khi Lư Miêu Miêu mặc đồ ngủ bước ra, trên ghế sô pha Lư Yến và hai người kia đang ngồi, còn Hàn Kiệt Hi thì đã chơi cả ngày, tắm xong thì ngủ thiếp đi rồi.
Lúc này Lâm Nam mang đĩa dâu tây đã rửa sạch ra để lên bàn, còn tiện tay đút cho Lư Miêu Miêu một quả.
Sau đó năm người cùng ngồi ngay ngắn ở trên ghế sô pha.
Vừa ăn dâu vừa trò chuyện, dù sao đại bộ phận đều là khen Lâm Nam, khiến anh thấy cũng ngại.
Tiếp đến lại chuyển chủ đề sang Hàn Hương Như.
Lư Yến kéo tay Hàn Hương Như trọng tâm nói: "Nhà chúng ta Hương Như tương lai nếu được một nửa phúc khí của Miêu Miêu thì tốt rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận