Bắt Đầu Lĩnh Chứng, Kích Hoạt Lựa Chọn Hệ Thống

Chương 213: Lâm Diệu Đông phu phụ bất đắc dĩ

Chương 213: Lâm Diệu Đông và vợ bất đắc dĩ
Chỉ tiếc rằng bọn họ nhất định phải thất vọng, Tiết Mẫn ở đây càng không hiểu ra sao.
Cái gì mà công nghệ máy quang khắc 0.5nm, nàng biết cái quái gì.
Bây giờ nàng có vẻ như đã hiểu vì sao Lâm Tịch phải từ bỏ một nửa tài sản của Lâm gia, chỉ cần Cực Quang Khoa Kỹ.
Nếu thật sự nắm giữ công nghệ máy quang khắc 0.5nm, vậy tương lai Cực Quang Khoa Kỹ có lẽ toàn bộ Lâm gia cũng không sánh bằng.
Bất quá bây giờ nói gì cũng đã muộn rồi, công ty đã chuyển nhượng cho Lâm Tịch, huống chi Lâm Nam nắm quyền kiểm soát công ty, cho dù không đưa cổ phần ra cũng vô ích.
"Tiết nữ sĩ có thể nói một chút khi nào thì Cực Quang Khoa Kỹ của chúng ta nghiên cứu ra máy quang khắc 0.5nm không?"
"Tiết nữ sĩ vì sao không sớm một chút đưa ra chứng cứ, hay là đúng như lời ông Ngô Quyền nói, các người cấu kết với người của viện khoa học, làm giả giấy tờ chứng minh?"
Trương Tam nghe vị phóng viên này hỏi vậy, cũng phải toát mồ hôi, lại dám trước mặt mọi người đụng chạm tới uy tín của Viện Khoa học Hoa Hạ, đây chẳng phải là muốn chết sao?
Bất quá việc này cũng không liên quan tới hắn.
Lúc này, đối mặt với những câu hỏi dồn dập, Tiết Mẫn xử sự không hề sợ hãi, nàng hiểu rõ Viện Khoa học Hỗ Thành là cơ quan gì.
Không cần thiết phải làm giả giấy tờ chứng minh.
Điều đó nói rõ Trương Tam thật sự có thể đưa ra được máy quang khắc 0.5nm.
Cho nên hiện tại nàng rất tự tin.
"Mọi người cứ yên tâm, ta biết các vị vô cùng quan tâm đến công nghệ máy quang khắc 0.5nm, nhưng hôm nay không phải là lúc, hôm khác Cực Quang Khoa Kỹ sẽ tổ chức họp báo, kính mời các vị tới tham gia cổ vũ, đến lúc đó sẽ có chuyên gia giải đáp."
Các phóng viên không chịu từ bỏ ý định vẫn muốn hỏi thêm gì đó.
Nhưng thấy mọi người đã vây quanh, Tiết Mẫn không cho cơ hội nào.
Đúng lúc này Trương Tam đã thu dọn xong, Tiết Mẫn chỉ nháy mắt, bảo tiêu Lâm gia đã thành công dẫn hai người lên xe.
Đồng thời vượt qua đám phóng viên đang vây chặn đường, cho xe rời khỏi pháp viện.
Trong xe thương vụ.
Trương Tam một thân âu phục chỉnh tề, bị Tiết Mẫn nhìn đến có chút run rẩy.
Bất quá Trương Tam cũng không hề sợ sệt, "Phía trước thả ta xuống đi! Ta quay về văn phòng luật sư Chân Thành, không tiện đường với các người."
Tiết Mẫn không hề có ý định dời mắt đi.
"Không sao, luật sư Trương giúp Lâm gia chúng ta một chuyện lớn như vậy, đưa anh về một đoạn đường cũng không có gì mà phải từ chối."
Khẽ ho hai tiếng.
Biết rõ mục đích của Tiết Mẫn.
"Muốn hỏi gì thì cứ hỏi đi!"
Tiết Mẫn cũng không khách khí, những năm này lăn lộn trên thương trường, trên người sớm đã nhuốm một mùi tiền.
Mở miệng liền muốn mua công nghệ máy quang khắc 0.5nm.
Mặc dù Cực Quang Khoa Kỹ đã cho Lâm Tịch, nhưng Lâm gia muốn tạo ra một công ty ngang hàng với Cực Quang Khoa Kỹ thì quá dễ.
Trương Tam nghe xong liền cười.
"Tiết nữ sĩ nói đùa, đừng nói là tôi không có máy quang khắc 0.5nm, cho dù có thì tôi cũng chắc chắn không bán cho cô, để cho đồ đệ của tôi, để nó kiếm tiền cho tôi tiêu chẳng tốt hơn sao?"
Nhìn Trương Tam nói chuyện thành khẩn, Tiết Mẫn bắt đầu hoài nghi.
"Không có máy quang khắc 0.5nm? Vậy lúc nãy anh đưa ra chứng cứ cho thẩm phán là cái gì?"
Trương Tam bĩu môi, "Không cần phải ngu ngốc như vậy chứ! Tôi không có thì cũng không có nghĩa là người khác không có."
Một câu đánh thức người trong mộng, Tiết Mẫn trong nháy mắt hiểu rõ vì sao Lâm Nam phải giành quyền kiểm soát Cực Quang Khoa Kỹ.
"Lâm Nam?"
Trương Tam cười ha hả, "Cũng không ngốc, đúng vậy, chính là Lâm Nam, bất quá chắc hẳn cô cũng biết rõ, nếu hắn muốn bán công nghệ thì từ đầu đã không cần đến Cực Quang Khoa Kỹ của cô rồi."
Tiết Mẫn vẫn không từ bỏ hy vọng.
"Không có chút cơ hội nào sao?"
"Không có."
Có được câu trả lời khẳng định, Tiết Mẫn đành phải bỏ qua, về nhà bàn bạc lại với Lâm Diệu Đông.
Thấy xe đã sắp đến văn phòng luật sư Chân Thành, Tiết Mẫn nói một câu cuối cùng.
"Anh là sư phụ của Lâm Tịch, mặc dù bây giờ Lâm Tịch nắm giữ nhiều cổ phần nhất trong công ty, nhưng chỉ cần Lâm Nam còn ở đó thì cô ta cũng chỉ có thể kiếm tiền mà thôi, anh hiểu ý tôi chứ?"
"Hiểu, bất quá tôi cảm thấy có tiền cũng rất tốt, với lại có tôi ở đây, chắc chắn sẽ không để Lâm Tịch nha đầu kia chịu thiệt. Tương lai Cực Quang Khoa Kỹ sẽ phát triển như thế nào thì ai mà biết, tôi chỉ biết Lâm Nam là một ngọn núi lớn, làm bạn với hắn là lựa chọn tốt nhất."
Xe thương vụ dừng lại, Trương Tam cầm cặp tài liệu xuống xe.
Lúc đóng cửa vẫn không quên nhắc nhở một câu.
"Tiết nữ sĩ, mặc dù tôi không thích cô và chồng cô, nhưng vẫn khuyên các người một câu, Lâm Nam khó lường, đến cả Lưu lão gia tử của Bát đại gia tộc Hỗ Thành trước mặt hắn cũng phải khách khí, tốt nhất là các người đừng tự tìm đường chết."
Nhìn Trương Tam rời đi, Tiết Mẫn chau mày.
"Phu nhân, đi chứ?"
Tiết Mẫn đang ngẩn người vội xua tay, ra hiệu có thể đi.
Nhưng trên đường về nhà, câu nói của Trương Tam khiến nàng mãi không thể quên được sự nghi ngờ, "Hỗ Thành lại có một nhân vật thần bí như vậy sao?"
Trở về nhà Trương Tam ngược lại cảm thấy rất thoải mái.
Mà sở dĩ hắn biết Lưu lão gia tử đối với Lâm Nam cung kính như vậy là từ lần trước hắn giúp Lâm Tịch tìm người quản lý công ty mà ra.
Chuyện này tự nhiên là phải bàn bạc với Lâm Nam, lúc đó Lâm Nam đã để cho Trương Tam toàn quyền quyết định.
Dù sao hắn cũng không thể nhúng tay vào việc quản lý công ty.
Thế là Trương Tam chọn một người thích hợp nhất, không ngờ Lưu gia đã nhanh chân mời người đó về trước một bước.
Trương Tam không cam lòng, chỉ có thể đi vãn hồi lại.
Nhưng đối phương dù sao cũng là Lưu gia đứng đầu Bát đại gia tộc Hỗ Thành, hắn chỉ là một luật sư có chút tiếng tăm, nhưng còn chưa đủ sức đối đầu với Lưu gia.
Cuối cùng chỉ có thể tìm người khác thay thế, vậy mà ở trước mặt Lâm Nam lại phải nói lời xin lỗi.
Lâm Nam trực tiếp gọi điện thoại cho Lưu lão gia tử, sau một hồi bàn bạc qua lại, thành công giành lại được người kia.
Đồng thời Lưu lão gia tử nghe nói Lâm Nam là cổ đông công ty kia, trực tiếp đề nghị hợp tác.
Nên biết khi đó vụ kiện Cực Quang Khoa Kỹ vẫn chưa diễn ra, Lưu lão gia tử chẳng quan tâm đến gì, đơn giản chỉ là vì Lâm Nam mà đã muốn hợp tác với hắn, đủ để thấy được địa vị của Lâm Nam.
Trương Tam cũng từ đó mới hiểu rõ người đang ngồi trước mặt mình là ai.
Bất quá tất cả điều này đều không quan trọng, quan trọng là bọn họ là bạn bè, Lâm Nam là đối tác của hắn, là ca ca mà Lâm Tịch đã nhận.
Trương Tam vừa đi lên lầu, đã thấy Lâm Tịch đang bàn bạc với các nhân viên khác.
Mọi người thấy ông chủ trở về liền thân thiết chào hỏi, không ai hỏi thăm kết quả vụ kiện, bởi vì trong mắt bọn họ, pháp luật cuồng đồ chiến đấu chưa bao giờ thất bại.
"Lâm Tịch."
"Xong việc rồi thì đến phòng làm việc của ta một chuyến."
Sau đó trực tiếp rời đi.
Tiết Mẫn sau khi về đến nhà, còn chưa kịp mở miệng, Lâm Diệu Đông đã nói ngay: "Cực Quang Khoa Kỹ đã cho đi thì cứ cho, nhưng công nghệ máy quang khắc 0.5nm chúng ta nhất định phải nắm chắc trong tay."
". . ."
Giữa lúc Lâm Diệu Đông đang thao thao bất tuyệt giảng về kế hoạch của mình, Tiết Mẫn trực tiếp đưa hắn về nhà cũ của Lâm gia, gặp Lâm lão gia tử.
Lúc đầu Lâm Diệu Đông còn chưa hiểu chuyện gì, bởi vì hiện tại có thể nói là hắn đang làm chủ gia đình, có gì thì phải hỏi người khác.
Nhưng đến sau đó, hai người đành phải bất đắc dĩ cười trừ, bỏ đi ý định ép mua công nghệ máy quang khắc 0.5nm, chủ yếu là vì không thể đắc tội nổi.
"Lão bà, cô nói Lâm Tịch nha đầu kia nhận Lâm Nam làm ca ca đúng không! Vậy có hay không cơ hội quen biết một chút, hoặc là để con của chúng ta đi làm quen?"
"Lâm Diệu Đông, có phải anh đã quên chúng ta đã đối xử với Lâm Tịch như thế nào rồi không, anh nghĩ nàng là đồ ngốc chắc?"
Lâm Diệu Đông vẫn không hết hy vọng, "Vậy để lão gia tử . . ."
Còn chưa nói hết câu thì đã bị Tiết Mẫn kéo đi, "Thuận theo tự nhiên đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận