Bắt Đầu Lĩnh Chứng, Kích Hoạt Lựa Chọn Hệ Thống

Chương 281: Một chiêu chế phục hèn mọn nam

Chương 281: Một chiêu chế phục gã đàn ông hèn mọn
Bởi vì cái gọi là “thuật nghiệp hữu chuyên công”, dân mạng vẫn rất lợi hại. Luôn có người chú ý vấn đề ở góc độ khác nhau, lại thêm TikTok là một nền tảng lớn, chỉ cần tìm kiếm một chút, những việc có thể lên hot search như thế này, video sẽ có cả nắm. Mà bình luận và nội dung trong video của bọn họ tuyệt đối có những thứ Trương Tam đang cần bây giờ.
Giờ phút này, đại sự xem như đã có một kết thúc.
Hiện tại đã hơn ba giờ chiều, Lâm Nam vẫn như thường lệ, mua xong thức ăn về nhà nấu cơm. Thật vừa đúng lúc, tại chợ thực phẩm gặp người hàng xóm Tần Lan đã lâu không gặp. Từ lần trước ca ca nàng về một chuyến, Lâm Nam từ chối khéo chuyện đi làm vận động viên sau đó, hai bên liền không gặp lại. Cô nàng vẫn thích mặc váy JK, dù trời lạnh vẫn mặc như vậy, nhưng trông vẫn ấm áp, ít nhất là nàng không run cầm cập. Phải nói, đúng là rất mê người. Lúc này nàng chỉ có một mình, cô bạn thân vẫn đi theo nàng trước đây lần này lại không thấy đâu. Cô nàng đang mua thịt bò nên Lâm Nam mới có thể gặp được nàng, nhưng có vẻ nàng đang gặp phiền phức.
Mà nguồn gốc của rắc rối không phải là ông chủ cửa hàng mà Lâm Nam hay ghé tới, mà là một khách hàng khác giống như nàng. Gã khách hàng mặt to tai lớn, dù mặc áo bông bụng phệ vẫn lộ rõ, vóc dáng không cao, khuôn mặt hèn mọn.
"Đây là chỗ ta chọn trước, tự cô không tự mình đi mà chọn."
Giọng điệu rất gay gắt, nghe là biết rất mạnh mẽ.
Vì lý do gia đình, Tần Lan từ nhỏ đã có tính cách như vậy, nhưng dù sao vẫn chỉ là một cô gái nhỏ, trang phục lại có phần gợi cảm, trong mắt gã đàn ông hèn mọn đó, Tần Lan càng giống như đang cố tình câu dẫn hắn.
"Ta đương nhiên sẽ chọn, ta chỉ là muốn mua rồi tặng cho cô thôi."
Lúc này, phần thịt bò đã cân xong đặt trên bàn bị gã đàn ông hèn mọn cầm lên tay, đưa cho Tần Lan, còn cười hết sức đểu giả.
Tần Lan thì mặt đầy ghê tởm, lùi lại mấy bước.
"Thôi đi, tôi không cần anh đưa, ông chủ, bán cho tôi một miếng nữa đi! Cứ tính như miếng vừa nãy là được."
Lúc này Tần Lan đã thấy buồn nôn, không muốn có bất kỳ liên quan nào với gã đàn ông hèn mọn nữa. Ông chủ cửa hàng thịt bò đã ngoài 60, 70 tuổi, đã gặp đủ loại người, tự nhiên biết gã hèn mọn này không có ý tốt. Chỉ là giờ này xung quanh chẳng có ai, phần lớn đều là người già, việc không liên quan tới mình thì cứ để ngoài tai, có chuyện gì xảy ra, họ cũng chỉ đứng nhìn. Thấy Tần Lan chủ động nhượng bộ, ông chủ cửa hàng thịt bò thở dài một hơi, như vậy mới không dễ xảy ra chuyện.
Nhưng ngay lúc hai người tưởng mọi chuyện sẽ qua như vậy thì gã đàn ông hèn mọn lại không muốn bỏ qua. Hắn tiến đến trước mặt Tần Lan.
"Tiểu thư, hẹn hò một bữa đi! Ta ở Hỗ Thành có hai căn nhà đấy, sẽ không để cô chịu thiệt đâu." Vừa nói, tay hắn liền muốn sờ mó cô nàng, Tần Lan đương nhiên không chịu chết, trực tiếp giật lấy con dao cắt thịt của ông chủ, nhắm mắt chém loạn.
Chiếc áo bông dày của gã hèn mọn bị rách toạc, để lộ bông bên trong, nếu là mùa hè thì chắc chắn sẽ chảy máu. Cảnh tượng này khiến gã đàn ông hèn mọn không ngờ, ông chủ cửa hàng cũng không ngờ, Lâm Nam càng không nghĩ đến, nàng vậy mà trực tiếp rút dao. Có thể là do gã hèn mọn quá mải mê sờ soạng Tần Lan, nên nhất thời không phản ứng kịp mới bị dính một dao.
Nhưng khi hắn kịp phản ứng thì nổi giận, quyết định sẽ chơi tới bến. Hắn ta có vẻ đã được luyện tập, rất dễ dàng đoạt được dao cắt thịt từ tay Tần Lan. Đồng thời xoay người một cái, chuyển ra phía sau lưng Tần Lan đang nhắm mắt, khóa cổ nàng lại, nhưng không dùng nhiều sức, có vẻ như sợ làm bị thương mỹ nhân. Chỉ thấy hắn cầm dao đặt lên mặt Tần Lan.
"Cô nương, cô ghê gớm thật đấy! Nhưng ta thích." Vừa nói, hắn vừa hít hà vào người Tần Lan. "Thơm thật."
Tần Lan muốn phản kích, nhưng không thể, cổ bị khóa chặt, không thể động đậy. Gã hèn mọn cũng nói: "Đừng lộn xộn, nếu làm vỡ cái khuôn mặt tràn đầy nhựa cây nguyên lòng trắng trứng này thì ta sẽ đau lòng đấy."
"Tốt, bây giờ có thể bồi đại thúc một chút không? Ta rất mạnh, bảo đảm cô hài lòng, sau này còn bồi thường cho cô về mặt kinh tế, thế nào?" Sở dĩ gã đàn ông hèn mọn dám làm vậy trước mặt mọi người là vì trước đây hắn đã thành công, mấy cô gái trẻ bơ vơ này, lúc đầu ai cũng như Tần Lan, phản kháng, nhưng chỉ cần mang tiền bạc ra, họ sẽ thỏa hiệp cực kỳ nhanh. Hắn nghĩ bước tiếp theo Tần Lan cũng sẽ giống họ, bắt đầu mặc cả. Ai ngờ lại nhận được một tràng chửi rủa không thương tiếc.
"Đồ súc sinh như mày mà cũng xứng à, mạnh mẽ cái đầu mày, cái loại heo béo như mày chỉ có năm centimet là cùng! Tao nói cho mày biết, nếu mày không buông tao ra ngay, thì đợi mà ăn đạn đi!"
Không biết là do bị vạch trần khuyết điểm hay vì lý do gì, gã hèn mọn nổi giận. "Tốt tốt tốt, lát nữa ta sẽ cho cô nếm thử, có điều có thể cô sẽ không cảm nhận được thôi."
Nói rồi hắn nâng dao lên định chém vào cổ nàng. Lâm Nam đang ở không xa nhìn thấy rõ, "Cô nàng này chửi người vẫn còn nhẹ, nếu đổi là ta thì còn thô tục hơn nhiều, nhìn ta đây mặc đồ trông có giống thiếu tiền không?"
Lúc đầu nàng định giúp đỡ, thì thấy ông chủ cửa hàng ra tay. Bởi vì cửa hàng này ở trong góc chợ, lại thêm giờ này ít người nên cả buổi không có khách nào đến. Ông chủ cửa hàng thịt đành sốt ruột chờ đợi, thỉnh thoảng khuyên giải. Ai ngờ người ta căn bản không nghe hắn, dứt khoát báo cảnh sát, định chờ cảnh sát tới. Ai biết thời gian không chờ đợi, thấy dao sắp chém vào cổ Tần Lan, ông chủ hàng thịt bất chấp an nguy lao đến ôm lấy con dao đang chém xuống. Việc chặt thịt lâu năm cho dù ông đã lớn tuổi vẫn có chút sức lực.
Gã đàn ông hèn mọn không ngờ ông lão lại dám xông vào, trực tiếp ném Tần Lan ra, bắt đầu đối phó ông chủ. Lúc này trong lòng hắn đã có ý định diệt khẩu cả hai người, hắn đến đây nhiều lần rồi, biết vị trí địa lý thuận lợi, cho dù giết cả hai người kia, sau đó làm một chút chuyện xấu vẫn có thể tiêu sái rời đi. Vừa nghĩ tới đó, dòng máu tội phạm truy nã trong người lại sôi sục, đối với hắn việc giết thêm hai người cũng chẳng khác gì giẫm chết hai con kiến. Giờ phút này chiến lực của hắn bạo tăng, vốn dĩ ông chủ hàng thịt có thể bắt lấy cánh tay hắn, giờ không bắt nổi nữa, huống hồ gã đàn ông hèn mọn còn tung ra một tay.
Chỉ thấy tay kia của hắn trực tiếp bắt lấy cổ ông chủ hàng thịt.
"Đã từng này tuổi rồi, không lo bán thịt cho tử tế, lại còn thích xen vào chuyện của ta, thật phiền phức."
Lúc này, Tần Lan bị ném ra ngoài muốn đến giúp, điên cuồng đánh vào tay gã hèn mọn, nhưng không nhúc nhích được chút nào. Nghe thấy gã hèn mọn nói vậy, ông chủ hàng thịt dù bị bắt cổ vẫn cười, giọng khàn khàn nói: "Ngươi giết chúng ta thì thế nào, ta đã sớm báo cảnh sát rồi, giờ cảnh sát cũng sắp tới đấy."
Vừa nghe câu này, gã hèn mọn không hề thấy ông chủ báo cảnh sát lập tức giật mình, thân phận của hắn là tội phạm truy nã, trốn chui trốn lủi bao năm như vậy, còn thay tên đổi dạng, lúc này nếu vào một chuyến cục cảnh sát, vậy thì coi như xong. Quay đầu nhìn thoáng qua khuôn mặt xinh đẹp của Tần Lan. "Đa tạ nhắc nhở, vốn còn muốn thoải mái một chút, xem ra là không có cơ hội rồi, hai người hãy yên tâm lên đường đi."
Tay cầm dao trong nháy mắt phát lực, ông chủ hàng thịt căn bản không giữ được. Đối tượng chém người đầu tiên của gã hèn mọn nhắm vào Tần Lan, người khiến hắn ghét cay ghét đắng, ngay khi dao sắp chém xuống thì Tần Lan đã nhắm mắt lại. Lâm Nam lúc này mới ra sân, dùng một chiêu chân khí ngoại phóng chế phục gã đàn ông hèn mọn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận