Bắt Đầu Lĩnh Chứng, Kích Hoạt Lựa Chọn Hệ Thống
Chương 187: Thỏa hiệp
"Có cách gì hay, nói thử xem." Trương Tam không hề giấu giếm, đem phương pháp có thể ký kết hiệp nghị hợp tác cùng nhau hành động nói ra.
"Nói cách khác, ta chỉ cần một phần trăm thậm chí ít hơn cổ phần, liền có thể khống chế toàn bộ công ty?"
"Có thể hiểu như vậy, trước đây khách hàng của ta cũng làm như vậy." Lâm Nam cao hứng khôn xiết nhìn Tiết Mẫn.
"Thế nào?"
Tiết Mẫn tự nhiên từng nghe qua loại phương pháp này, nàng không mất gì cổ phần, công ty vẫn vận hành bình thường, nàng có thể nhận được tiền chia giống như thường.
Nhưng nếu lỡ Lâm Nam đưa ra quyết sách sai lầm, làm công ty thất bại thì mình muốn ra tay với số cổ phần đó coi như khó khăn, chi bằng hiện tại bán toàn bộ.
Cho nên Tiết Mẫn có chút do dự.
Khi nàng nói ra lo lắng, Lâm Nam cười ha ha một tiếng.
"Tiết nữ sĩ cứ yên tâm, ta không có thời gian và sức lực để quản chuyện công ty của các người, ta chỉ là có một kỹ thuật trong tay thôi, muốn mượn công ty các người làm nền tảng để phát huy nó, đồng thời nó cũng có thể giúp cực quang khoa kỹ nâng cao một bước."
Ban đầu Tiết Mẫn muốn nói cái này đơn giản, chưa hẳn cần khống chế công ty, nhưng Lâm Nam đã đưa tay ra ý bảo nàng dừng lại.
"Tiết nữ sĩ, ta người này không có cảm giác an toàn, không thích những thứ mình không thể khống chế, cũng không quá thích tiền, đối với tiền cũng không có khái niệm gì lớn, chỉ đơn thuần mong muốn có thể đẩy nhanh xây dựng đất nước, mà kỹ thuật này của ta có thể thực hiện điều đó, nên hy vọng cô hiểu cho."
Thấy Tiết Mẫn vẫn đang suy nghĩ, Lâm Nam lại nói: "Đương nhiên, Tiết nữ sĩ cô có thể từ chối ta, ta có kỹ thuật trong tay, lại có đủ vốn, hoàn toàn có thể tự xây một công ty khác, chỉ là sẽ hơi phiền phức một chút."
"Hiện tại sở dĩ ở đây nói chuyện với cô, một mặt là vì mượn nền tảng cực quang khoa kỹ sẽ dễ hơn, nhanh hơn, không cần ta quan tâm."
"Mặt khác là vì nếu như công ty nằm trong tay ta, vụ kiện này nhất định sẽ thắng."
Nghe được việc này có thể khiến vụ kiện thắng lợi, Tiết Mẫn hoàn toàn thỏa hiệp.
Dù sao lần này đến chân thành luật sở nàng vốn đã không nghĩ đến có thể ôm lấy cực quang khoa kỹ.
Hiện tại chẳng qua là mất quyền phát ngôn, công ty vẫn mang lại lợi ích cho mình, còn gì tốt để mà xoắn xuýt nữa.
"Tôi ký."
Lâm Nam chỉ có thể nói Tiết Mẫn đã đưa ra một quyết định hết sức chính xác.
"Tiết nữ sĩ yên tâm, quyết định hôm nay của cô về sau tuyệt đối sẽ không hối hận, đồng thời ta cũng rất có thành ý, số tiền cho 1% cổ phần kia, ta lát nữa sẽ lập tức chuyển đủ, đồng thời chúng ta có thể ký thêm một hiệp nghị nữa, cam đoan ta sẽ không quyết sách lung tung, để tránh gây tổn hại cho công ty."
Nghe Lâm Nam nói vậy, Tiết Mẫn thật sự cảm thấy anh rất có thành ý.
"Trương luật sư, chắc loại hiệp nghị này anh có thể phác thảo chứ? Vậy thì chọn ngày không bằng gặp ngày, anh giúp chuẩn bị một bản đi!"
Thực sự thẳng thắn quá, Trương Tam trực tiếp cầm lấy máy riêng trên bàn làm việc, gọi điện thoại cho Lâm Tịch.
Nói vài câu rồi cúp máy.
"Chờ một chút sẽ có hiệp nghị đưa tới."
Lâm Nam bên này cũng bắt đầu gọi điện thoại, tự nhiên là để rút tiền.
Dù chỉ là 1% cổ phần, nhưng dù sao đó cũng là công ty thuộc top 500 thế giới, dù là 1% thì cũng rất khó lấy được nếu không có 10 ức.
Mà hiện tại trong thẻ ngân hàng của Lâm Nam không có nhiều như vậy.
Mà tiểu tử hệ thống kia lại muốn thừa cơ đục nước béo cò.
« Ký chủ, bản hệ thống có thể thu hồi kỹ thuật máy khắc quang 0.5nm. »
Từ lần trước bị Lâm Nam lừa mất nhiều vàng như vậy, độ tin cậy của nó tại chỗ Lâm Nam đã về 0 rồi.
Cho nên nhất định phải hỏi rõ ràng giá thu hồi.
Khi hệ thống nói ra giá thu hồi là 10 ức.
"Cút sang một bên."
Hệ thống không nói gì thêm, nhưng cũng thực sự không thể trách hệ thống được.
Ở thế giới sản xuất ra nó, kỹ thuật này có thể nói là thứ rác rưởi ngoài đường, nó bỏ ra 10 ức tệ Hoa Hạ để thu mua đã là cái giá cao nhất rồi.
Chỉ tiếc là hệ thống đã đánh giá cao trình độ khoa học kỹ thuật của thế giới Lâm Nam đang ở, cái kỹ thuật này nếu không nói là vạn ức thì cũng phải là cấp ngàn ức.
Khúc nhạc ngắn này cũng không ảnh hưởng đến suy nghĩ của Lâm Nam, bắt đầu tính toán xem rút tiền ở công ty nào.
Công ty mới ra mắt đương nhiên bị loại trừ, dù sao có vắt kiệt một ức cũng không đủ.
Mà các công ty còn lại, tùy tiện một công ty nào cũng có thể rút ra được 10 ức này.
Ban đầu, cự tượng khoa kỹ yếu hơn một chút, còn cần Lâm Nam rót tiền.
Nhưng bây giờ khác rồi, « Vương Giả Tranh Phong » một game online trực tiếp khiến giá trị công ty lật gấp mấy chục lần, hiện tại còn đang tiếp tục tăng.
Dù hiện tại công ty đang mở rộng, nhưng lấy ra 10 ức tiền lưu động vẫn rất dễ dàng.
Lâm Nam cũng không nặng bên này nhẹ bên kia, rút ở mỗi công ty 4 ức, có thêm tiền cũng tốt cho Lâm Nam sử dụng.
Gần đây tuy không có gì cần tiêu, nhưng dù sao trong thẻ ngân hàng cũng phải chuẩn bị một ít tiền, tránh khi cần đến lại phải đi kiếm, như lần trước đi mượn Lưu Tư Ngữ vậy.
Phía công ty cũng rất nhanh chóng, hiệp nghị còn chưa đến, tiền đã được chuyển vào tài khoản của Lâm Nam.
Nghe được tin nhắn thông báo chuyển khoản, Tiết Mẫn ngẩng đầu nhìn, mấy tin nhắn đều là một dãy số 0 phía sau.
Việc này khiến nàng không khỏi cảm thán, làm luật sư sao có thể kiếm được tiền như vậy chứ?
Nhưng mà Trương Tam làm cho nàng có một cái nhìn khác về lương luật sư.
"Ấy, hai chúng ta đều là đối tác, tại sao anh lại có nhiều tiền như vậy?"
Những năm này, Trương Tam tự nhận đã tiếp nhận vô số vụ án, tiền luật sư kiếm được chắc chắn có thể xếp trong top 3 của Hoa Hạ.
Nhưng hiện tại số tiền nhiều nhất trong thẻ ngân hàng của anh cũng chỉ có chín chữ số, còn của Lâm Nam đây tính thế nào cũng phải là mười chữ số.
Quan trọng nhất là Trương Tam từ trước đến nay chưa từng nghe nói có vụ án lớn nào mà Lâm Nam tham gia.
So sánh như vậy, trong lòng có chút không công bằng.
Lâm Nam lại cười nhạt một tiếng, "Khiêm tốn thôi, luật sư chỉ là nghề tay trái của tôi thôi, tôi còn chưa từng bước chân vào tòa án, đây đều là do mấy công ty khác của tôi mang lại đấy."
Tiết Mẫn và Trương Tam đều ngơ ngác.
Trương Tam mộng vì không hiểu rõ chuyện Lâm Nam coi luật sư là nghề tay trái, vì sao còn muốn trở thành đối tác của mình.
Tiết Mẫn mộng là vì Lâm Nam chưa từng một lần đến tòa, dựa vào cái gì mà dám cam đoan lần này sẽ tất thắng, chẳng phải đang coi nàng như trò hề sao?
Lâm Nam đang định chuyển tiền cho Tiết Mẫn, thấy bộ dạng của nàng như vậy thì trong nháy mắt hiểu ra câu nói của mình vừa nãy khiến nàng nghi ngờ về sự tất thắng của mình.
"Tiết nữ sĩ không cần nghi ngờ việc thắng thua của vụ kiện này, đã có thể bảo đảm thì không thành vấn đề, mặc dù tôi chưa một lần ra tòa nhưng không phải có Trương luật sư kinh nghiệm đầy mình sao? Đến lúc đó cứ để anh ta lo, tôi chỉ cần cung cấp pháp bảo chắc thắng là được."
Trương Tam bĩu môi, "Tôi đã đồng ý rồi sao?"
Trong lòng nghĩ vậy nhưng vẫn không nói ra.
"Vậy thì tốt rồi." Thấy Tiết Mẫn an tâm trở lại, Lâm Nam nói: "Đã vậy thì tôi sẽ chuyển tiền cho một phần trăm cổ phần trước cho cô, còn những chuyện ký kết khác thì giao cho Trương luật sư chỉ đạo."
Sau một hồi thao tác, Tiết Mẫn nhận được 10 ức tệ Hoa Hạ này.
Mặc dù hiệp nghị còn chưa ký nhưng Lâm Nam không hề sợ cô ôm tiền bỏ chạy, đây gọi là tự tin.
Tiết Mẫn nhìn 10 ức này.
"Ha ha, các người nói xem sao tôi có thể chỉ dùng 100 ức tệ Hoa Hạ mà bán kỹ thuật kia cho người khác được chứ."
"Nói cách khác, ta chỉ cần một phần trăm thậm chí ít hơn cổ phần, liền có thể khống chế toàn bộ công ty?"
"Có thể hiểu như vậy, trước đây khách hàng của ta cũng làm như vậy." Lâm Nam cao hứng khôn xiết nhìn Tiết Mẫn.
"Thế nào?"
Tiết Mẫn tự nhiên từng nghe qua loại phương pháp này, nàng không mất gì cổ phần, công ty vẫn vận hành bình thường, nàng có thể nhận được tiền chia giống như thường.
Nhưng nếu lỡ Lâm Nam đưa ra quyết sách sai lầm, làm công ty thất bại thì mình muốn ra tay với số cổ phần đó coi như khó khăn, chi bằng hiện tại bán toàn bộ.
Cho nên Tiết Mẫn có chút do dự.
Khi nàng nói ra lo lắng, Lâm Nam cười ha ha một tiếng.
"Tiết nữ sĩ cứ yên tâm, ta không có thời gian và sức lực để quản chuyện công ty của các người, ta chỉ là có một kỹ thuật trong tay thôi, muốn mượn công ty các người làm nền tảng để phát huy nó, đồng thời nó cũng có thể giúp cực quang khoa kỹ nâng cao một bước."
Ban đầu Tiết Mẫn muốn nói cái này đơn giản, chưa hẳn cần khống chế công ty, nhưng Lâm Nam đã đưa tay ra ý bảo nàng dừng lại.
"Tiết nữ sĩ, ta người này không có cảm giác an toàn, không thích những thứ mình không thể khống chế, cũng không quá thích tiền, đối với tiền cũng không có khái niệm gì lớn, chỉ đơn thuần mong muốn có thể đẩy nhanh xây dựng đất nước, mà kỹ thuật này của ta có thể thực hiện điều đó, nên hy vọng cô hiểu cho."
Thấy Tiết Mẫn vẫn đang suy nghĩ, Lâm Nam lại nói: "Đương nhiên, Tiết nữ sĩ cô có thể từ chối ta, ta có kỹ thuật trong tay, lại có đủ vốn, hoàn toàn có thể tự xây một công ty khác, chỉ là sẽ hơi phiền phức một chút."
"Hiện tại sở dĩ ở đây nói chuyện với cô, một mặt là vì mượn nền tảng cực quang khoa kỹ sẽ dễ hơn, nhanh hơn, không cần ta quan tâm."
"Mặt khác là vì nếu như công ty nằm trong tay ta, vụ kiện này nhất định sẽ thắng."
Nghe được việc này có thể khiến vụ kiện thắng lợi, Tiết Mẫn hoàn toàn thỏa hiệp.
Dù sao lần này đến chân thành luật sở nàng vốn đã không nghĩ đến có thể ôm lấy cực quang khoa kỹ.
Hiện tại chẳng qua là mất quyền phát ngôn, công ty vẫn mang lại lợi ích cho mình, còn gì tốt để mà xoắn xuýt nữa.
"Tôi ký."
Lâm Nam chỉ có thể nói Tiết Mẫn đã đưa ra một quyết định hết sức chính xác.
"Tiết nữ sĩ yên tâm, quyết định hôm nay của cô về sau tuyệt đối sẽ không hối hận, đồng thời ta cũng rất có thành ý, số tiền cho 1% cổ phần kia, ta lát nữa sẽ lập tức chuyển đủ, đồng thời chúng ta có thể ký thêm một hiệp nghị nữa, cam đoan ta sẽ không quyết sách lung tung, để tránh gây tổn hại cho công ty."
Nghe Lâm Nam nói vậy, Tiết Mẫn thật sự cảm thấy anh rất có thành ý.
"Trương luật sư, chắc loại hiệp nghị này anh có thể phác thảo chứ? Vậy thì chọn ngày không bằng gặp ngày, anh giúp chuẩn bị một bản đi!"
Thực sự thẳng thắn quá, Trương Tam trực tiếp cầm lấy máy riêng trên bàn làm việc, gọi điện thoại cho Lâm Tịch.
Nói vài câu rồi cúp máy.
"Chờ một chút sẽ có hiệp nghị đưa tới."
Lâm Nam bên này cũng bắt đầu gọi điện thoại, tự nhiên là để rút tiền.
Dù chỉ là 1% cổ phần, nhưng dù sao đó cũng là công ty thuộc top 500 thế giới, dù là 1% thì cũng rất khó lấy được nếu không có 10 ức.
Mà hiện tại trong thẻ ngân hàng của Lâm Nam không có nhiều như vậy.
Mà tiểu tử hệ thống kia lại muốn thừa cơ đục nước béo cò.
« Ký chủ, bản hệ thống có thể thu hồi kỹ thuật máy khắc quang 0.5nm. »
Từ lần trước bị Lâm Nam lừa mất nhiều vàng như vậy, độ tin cậy của nó tại chỗ Lâm Nam đã về 0 rồi.
Cho nên nhất định phải hỏi rõ ràng giá thu hồi.
Khi hệ thống nói ra giá thu hồi là 10 ức.
"Cút sang một bên."
Hệ thống không nói gì thêm, nhưng cũng thực sự không thể trách hệ thống được.
Ở thế giới sản xuất ra nó, kỹ thuật này có thể nói là thứ rác rưởi ngoài đường, nó bỏ ra 10 ức tệ Hoa Hạ để thu mua đã là cái giá cao nhất rồi.
Chỉ tiếc là hệ thống đã đánh giá cao trình độ khoa học kỹ thuật của thế giới Lâm Nam đang ở, cái kỹ thuật này nếu không nói là vạn ức thì cũng phải là cấp ngàn ức.
Khúc nhạc ngắn này cũng không ảnh hưởng đến suy nghĩ của Lâm Nam, bắt đầu tính toán xem rút tiền ở công ty nào.
Công ty mới ra mắt đương nhiên bị loại trừ, dù sao có vắt kiệt một ức cũng không đủ.
Mà các công ty còn lại, tùy tiện một công ty nào cũng có thể rút ra được 10 ức này.
Ban đầu, cự tượng khoa kỹ yếu hơn một chút, còn cần Lâm Nam rót tiền.
Nhưng bây giờ khác rồi, « Vương Giả Tranh Phong » một game online trực tiếp khiến giá trị công ty lật gấp mấy chục lần, hiện tại còn đang tiếp tục tăng.
Dù hiện tại công ty đang mở rộng, nhưng lấy ra 10 ức tiền lưu động vẫn rất dễ dàng.
Lâm Nam cũng không nặng bên này nhẹ bên kia, rút ở mỗi công ty 4 ức, có thêm tiền cũng tốt cho Lâm Nam sử dụng.
Gần đây tuy không có gì cần tiêu, nhưng dù sao trong thẻ ngân hàng cũng phải chuẩn bị một ít tiền, tránh khi cần đến lại phải đi kiếm, như lần trước đi mượn Lưu Tư Ngữ vậy.
Phía công ty cũng rất nhanh chóng, hiệp nghị còn chưa đến, tiền đã được chuyển vào tài khoản của Lâm Nam.
Nghe được tin nhắn thông báo chuyển khoản, Tiết Mẫn ngẩng đầu nhìn, mấy tin nhắn đều là một dãy số 0 phía sau.
Việc này khiến nàng không khỏi cảm thán, làm luật sư sao có thể kiếm được tiền như vậy chứ?
Nhưng mà Trương Tam làm cho nàng có một cái nhìn khác về lương luật sư.
"Ấy, hai chúng ta đều là đối tác, tại sao anh lại có nhiều tiền như vậy?"
Những năm này, Trương Tam tự nhận đã tiếp nhận vô số vụ án, tiền luật sư kiếm được chắc chắn có thể xếp trong top 3 của Hoa Hạ.
Nhưng hiện tại số tiền nhiều nhất trong thẻ ngân hàng của anh cũng chỉ có chín chữ số, còn của Lâm Nam đây tính thế nào cũng phải là mười chữ số.
Quan trọng nhất là Trương Tam từ trước đến nay chưa từng nghe nói có vụ án lớn nào mà Lâm Nam tham gia.
So sánh như vậy, trong lòng có chút không công bằng.
Lâm Nam lại cười nhạt một tiếng, "Khiêm tốn thôi, luật sư chỉ là nghề tay trái của tôi thôi, tôi còn chưa từng bước chân vào tòa án, đây đều là do mấy công ty khác của tôi mang lại đấy."
Tiết Mẫn và Trương Tam đều ngơ ngác.
Trương Tam mộng vì không hiểu rõ chuyện Lâm Nam coi luật sư là nghề tay trái, vì sao còn muốn trở thành đối tác của mình.
Tiết Mẫn mộng là vì Lâm Nam chưa từng một lần đến tòa, dựa vào cái gì mà dám cam đoan lần này sẽ tất thắng, chẳng phải đang coi nàng như trò hề sao?
Lâm Nam đang định chuyển tiền cho Tiết Mẫn, thấy bộ dạng của nàng như vậy thì trong nháy mắt hiểu ra câu nói của mình vừa nãy khiến nàng nghi ngờ về sự tất thắng của mình.
"Tiết nữ sĩ không cần nghi ngờ việc thắng thua của vụ kiện này, đã có thể bảo đảm thì không thành vấn đề, mặc dù tôi chưa một lần ra tòa nhưng không phải có Trương luật sư kinh nghiệm đầy mình sao? Đến lúc đó cứ để anh ta lo, tôi chỉ cần cung cấp pháp bảo chắc thắng là được."
Trương Tam bĩu môi, "Tôi đã đồng ý rồi sao?"
Trong lòng nghĩ vậy nhưng vẫn không nói ra.
"Vậy thì tốt rồi." Thấy Tiết Mẫn an tâm trở lại, Lâm Nam nói: "Đã vậy thì tôi sẽ chuyển tiền cho một phần trăm cổ phần trước cho cô, còn những chuyện ký kết khác thì giao cho Trương luật sư chỉ đạo."
Sau một hồi thao tác, Tiết Mẫn nhận được 10 ức tệ Hoa Hạ này.
Mặc dù hiệp nghị còn chưa ký nhưng Lâm Nam không hề sợ cô ôm tiền bỏ chạy, đây gọi là tự tin.
Tiết Mẫn nhìn 10 ức này.
"Ha ha, các người nói xem sao tôi có thể chỉ dùng 100 ức tệ Hoa Hạ mà bán kỹ thuật kia cho người khác được chứ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận