Bắt Đầu Lĩnh Chứng, Kích Hoạt Lựa Chọn Hệ Thống

Chương 43: Miệng ngươi đỏ rất đẹp, cái nào mua

Trong phòng họp, đại não của Lâm Nam đã phát triển 15%, các loại báo cáo công tác đều nghe xong và hiểu rõ. Chỉ tốn hơn một giờ, Lâm Nam đã nắm bắt được tình hình của truyền thông Thiên Ngu Hỗ Thành. Cuối cùng, Lâm Nam đưa ra chỉ thị tiếp theo cho công ty.
Hà Siêu tim đập thình thịch, sợ Lâm Nam đưa ra quyết định không lý trí.
"Ta người này quen lười biếng rồi, công ty đã vận hành rất tốt, phát triển không ngừng, tự nhiên là dựa theo quyết sách của các ngươi thôi."
Nghe đến đây, Hà Siêu hận không thể chạy đến hôn Lâm Nam hai cái, hắn thích nhất là loại người có tiền chỉ cần tiền, không thích khoa tay múa chân như Lâm Nam. Tất cả mọi người ở đây đều vui vẻ ra mặt, dù thay đổi cổ đông lớn, nhưng mọi thứ của công ty vẫn như thường lệ, đối với mọi người đều là chuyện tốt.
"Hà Siêu, vậy công việc tiếp theo nhờ cả vào ngươi, mong ngươi có thể giúp truyền thông Thiên Ngu Hỗ Thành tiến thêm một bước."
Lúc này mà có thêm màn uống rượu nữa thì quá hoàn hảo, tiếc là điều kiện không cho phép. Cứ như vậy, hội nghị kết thúc, mọi người trở lại vị trí công tác của mình. Lâm Nam cũng được Hà Siêu tiễn đi, chuẩn bị rời khỏi công ty. Trên đường, Lâm Nam còn cố ý dặn dò nhất định phải sa thải Tống Dương và hai người kia, đây là yêu cầu duy nhất của hắn khi đến công ty hôm nay.
Vừa ra khỏi thang máy, hai người đã gặp Châu Khả Nghiên và Châu Ảnh đang trở về. Châu Ảnh, cô bé kia mắt rất tinh, "Ân nhân, sao ngươi lại ở đây?" Một tiếng ân nhân này làm xương cốt như mềm nhũn ra.
"Tiểu Ảnh Nhi, chẳng phải đã nói đừng gọi ta ân nhân rồi sao, cứ gọi ta Lâm Nam là được.""Vâng, ân nhân Lâm Nam."
Châu Khả Nghiên cũng đến chào hỏi. Lúc này nàng đang mặc quần yoga, dáng người cao gầy thật sự không còn gì để chê. Châu Ảnh không chào hỏi Hà Siêu vì cô không thuộc về truyền thông Thiên Ngu Hỗ Thành. Châu Khả Nghiên thì chào hỏi đàng hoàng, "Chào lão bản, trùng hợp quá! Ngươi và Lâm Nam cũng quen nhau."
Hà Siêu lộ ra vẻ mặt "ngươi hiểu mà" cười nói, "Các ngươi quen biết nhau đúng không! Vậy ta sẽ không làm phiền các ngươi nói chuyện, ta vào thang máy dành cho tổng giám đốc trước đây." Trước khi đóng cửa, còn dặn dò: "Khả Nghiên chăm sóc tốt lão bản mới của ngươi nhé.""?"
Nhưng lúc này cửa thang máy đã đóng lại.
Ba người còn lại, Lâm Nam giải thích mình bây giờ là cổ đông lớn nhất của truyền thông Thiên Ngu, cho nên Hà Siêu nói ta là lão bản mới của ngươi."Ôi chao!""Vậy ngươi định chăm sóc ta như thế nào?"
Châu Khả Nghiên lần nữa lâm vào trạng thái mộng bức, "Cái này có thể trực tiếp hỏi sao?" Tiểu Ảnh Nhi ở bên cạnh nói: "Ân nhân Lâm Nam muốn chúng ta chăm sóc thế nào thì chúng ta sẽ làm vậy." "Thật sao?" Lâm Nam cười gian một tiếng, "Vậy hai người các ngươi cùng nhau về nhà chăm sóc ta đi! Ta cũng rất biết chăm sóc người khác."
Tiếc là Tiểu Ảnh Nhi quá đơn thuần, không hiểu ý của Lâm Nam."Đương nhiên được, bây giờ cùng về luôn sao?" Châu Khả Nghiên vội che miệng Châu Ảnh lại, "Ta biết ngươi đang nói đùa, đừng làm hư Ảnh Nhi, em ấy còn rất đơn thuần." "Ai nói ta nói đùa, hơn nữa biết nhiều hơn một chút không dễ bị tổn thương." Nói xong mặt đã tiến sát lại gần Châu Khả Nghiên.
Tuy Châu Khả Nghiên có hảo cảm với Lâm Nam, nhưng như vậy thật quá ngại ngùng. Châu Khả Nghiên nhắm mắt không dám nhìn Lâm Nam. Cứ tưởng Lâm Nam muốn làm gì, nhưng mãi vẫn không thấy động tĩnh. Mở mắt ra lần nữa, phát hiện Lâm Nam và Châu Ảnh đang trừng mắt nhìn mình. Châu Ảnh còn nói: "Tỷ, sao tỷ lại nhắm mắt vậy?"
Châu Khả Nghiên trong lòng mắng mỏ tổ tông mười tám đời nhà Lâm Nam, giờ nàng hận không thể đào một cái hố để chôn mình xuống. "Chẳng phải tại ngươi đứng gần ta quá sao, ta người này có chứng bệnh hễ ai đứng gần là sẽ nhắm mắt." Châu Ảnh vội vàng hỏi han lúc nào tỷ mình mắc phải tật xấu này, có cần đi khám bác sĩ không.
Lâm Nam cảm thấy Tiểu Ảnh Nhi có chút ngốc nghếch, nhưng cũng rất đáng yêu."Không đùa với các ngươi nữa, vừa rồi ta đang nhìn màu son môi của ngươi, rất đẹp, hẳn là không có hại cho cơ thể nhỉ! Mua ở đâu vậy, ta đi mua cho vợ ta một ít." Lâm Nam thấy Lư Miêu Miêu rất ít khi dùng son, nhưng trong đống lọ lọ bình bình của nàng, Lâm Nam vẫn thấy có son môi. Nên Lâm Nam muốn mua cho nàng một ít đồ trang điểm, loại thuần thiên nhiên. Vì Châu Khả Nghiên là người nổi tiếng mà còn dùng, chắc chắn sẽ an toàn, Lâm Nam liền hỏi thẳng.
Nghe vậy, Châu Khả Nghiên mới nhớ ra Lâm Nam đã có vợ. "Thêm phương thức liên lạc nhé! Đến lúc đó ta sẽ gửi địa chỉ và thông tin liên lạc cho ngươi. Loại ta đang dùng là đồ trang điểm thủ công thuần thiên nhiên của Châu gia, hoàn toàn không có hại cho cơ thể, chỉ có thể đặt làm, lúc đó ngươi có thể dẫn vợ đến."
Nghe vậy, Lâm Nam lại trao đổi wechat với Châu Khả Nghiên."Cảm ơn ngươi nha, vợ ta rất thích ngươi, nàng còn viết hẳn một vai cho ngươi trong tác phẩm của mình, có dịp mời ngươi đóng phim truyền hình được không?" "Vợ ngươi là biên kịch sao?""Không phải, nghề chính của nàng là giáo viên, nghề tay trái là viết tiểu thuyết, thích xem phim truyền hình của ngươi, liền lấy ngươi làm hình mẫu nhân vật nữ chính để viết. Ta đang chuyển nó thành kịch bản, đến lúc đó cho ngươi xem thử, nếu ngươi không hài lòng thì coi như bỏ."
Châu Khả Nghiên thật sự không ngờ lại có người chú ý đến mình như vậy. Lúc này nàng bày tỏ sự đồng ý."Còn chưa xem kịch bản mà đã đồng ý, ngươi không sợ phim làm ra sẽ bị toàn internet mắng sao?"
Châu Khả Nghiên cười lắc đầu, "Ta tin hai vợ chồng ngươi, với lại bây giờ ngươi chẳng phải là lão bản sao, lời ngươi nói ta chắc chắn nghe theo!"
Lúc này người đại diện của Châu Khả Nghiên tới."Khả Nghiên, sao còn chưa lên vậy, thầy dạy luyện tập đang đợi rồi." Nàng lúc này mới nhớ ra mình vẫn còn có việc.
Sau đó, ba người cùng Lâm Nam tạm biệt rồi lên lầu. Trong thang máy, người đại diện nói: "Khả Nghiên, em đang trong giai đoạn phát triển sự nghiệp, nếu nói là có ý định yêu đương thì phải báo với chị trước nhé, chị còn chuẩn bị trước các mối quan hệ xã hội.""Gần đây em không có ý đó." "Vậy chàng trai đẹp trai vừa nãy là ai?" Châu Ảnh giải đáp thắc mắc của người đại diện, "Anh ấy là lão bản mới tới, Hà Siêu tiễn anh ấy xuống."
Người đại diện nghe xong mừng rỡ, "Khả Nghiên, nắm bắt cơ hội đi! Vừa đẹp trai vừa giàu có, nhìn có vẻ ăn nói cũng tốt, kiểu đàn ông này không dễ tìm đâu." Lại là Châu Ảnh giải đáp, "Ân nhân Lâm Nam kết hôn rồi, anh ấy rất yêu vợ, lần trước chiếc Maserati phiên bản giới hạn kia là tặng cho vợ." Người đại diện có chút thất vọng, "Thì ra là vậy!"
Đúng lúc thang máy đến, không ai tiếp tục bàn luận về đề tài này nữa.
Lâm Nam sau khi ra khỏi công ty liền về nhà, hắn muốn mau chóng biên soạn kịch bản, sau khi đánh giá sơ bộ, Lâm Nam cảm thấy cần ít nhất bốn, năm năm làm việc mới có thể hoàn thành. Đương nhiên, một khi làm xong thì chắc chắn là hàng cực phẩm.
Đến giữa trưa, Lư Miêu Miêu chủ động gọi video cho hắn.
"Lâm Nam, ta nói cho ngươi biết, hôm nay ta gặp phải một Bạch Liên Hoa trong tiểu thuyết, nếu không phải ta đã viết tiểu thuyết, thì chút nữa đã bị ả ta lừa gạt." Lư Miêu Miêu thao thao bất tuyệt cả nửa tiếng đồng hồ, mới kể được một nửa nội dung đặc sắc mình gặp phải.
Giờ phút này, Lâm Nam cũng ý thức được một nửa còn lại sẽ cho mình thế giới thêm phần thú vị.
"Được rồi, Miêu Miêu ăn cơm đi! Cơm nguội hết rồi, tối về rồi kể cho ta nghe kỹ hơn nhé." Nhận ra mình quá vô tư, Lư Miêu Miêu lúc này mới cúp máy video và ăn cơm ngon lành. Lâm Nam bên này bữa trưa rất đơn giản, chỉ hâm nóng đồ ăn thừa hôm qua rồi ăn, sau đó tiếp tục biên soạn kịch bản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận