Bắt Đầu Lĩnh Chứng, Kích Hoạt Lựa Chọn Hệ Thống

Chương 46: bồi Lưu Tư Ngữ đi gặp nàng vị hôn phu

"Được thôi!" Nghe Lâm Nam đồng ý, Lưu lão gia cũng càng thêm phấn chấn, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, vỗ vào ngực Lâm Nam một cái. "Tuổi trẻ mà ngươi đã đạt tới hóa kình, lại còn có y thuật cao siêu như vậy, hẳn là học từ nơi nào chứ?"
"Nơi nào sao?" Không kịp trả lời, Hạ Vũ đã đến. "Lão gia có thể tản ra được không? Chắn quá nguy hiểm."
"Ta khỏe rồi còn vây quanh làm gì, nhanh tản ra đi." Nghe vậy, đám người áo đen nhanh chóng lên xe, con đường dần trở lại trật tự, những cảnh sát giao thông lúc nãy đứng gần đó cũng chẳng dám lên tiếng gì, Lưu gia không ai dám nói nửa lời.
Lâm Nam nhắc nhở lần nữa: "Lão gia, bây giờ nên đến bệnh viện kiểm tra đi! Sau này có gì thì cứ để Tư Ngữ liên lạc với ta là được." Vốn Lưu lão gia còn định đi tìm vị hôn phu của Lưu Tư Ngữ, giờ chỉ đành phải bỏ.
Trước khi xe đi, Lưu lão gia hạ cửa xe xuống, nói: "Thứ bảy nhất định phải đến đó nhé! Ta sẽ chuẩn bị quà cho các ngươi."
Thì Hạc Nhân tự nhiên cũng đi theo, dù sao ông ta cũng là một bậc thánh thủ y đạo, y thuật cũng rất lợi hại, có điều không đạt đến trình độ tông sư như Lâm Nam mà thôi.
Trên xe, Thì Hạc Nhân vẫn chưa hoàn hồn từ cú sốc lúc nãy. Lưu lão gia và ông ta có thể xem như bạn vong niên, tuy trước đây dùng sai phương pháp nhưng cũng biết rõ ông ta thật sự muốn cứu chữa cho lão gia, không thì e là lão gia đã sớm về chầu trời.
Mọi người đều hiểu rõ điều này, cho nên lần này không ai trách Thì Hạc Nhân. "Lão Thì à! Sao thế, vẫn chưa hoàn hồn sao?"
Thì Hạc Nhân vốn là người thành thật, đáp: "Lão Lưu à, lần này không phải nhờ có cậu thanh niên đó thì có lẽ ta đã tự tay đưa ông về thế giới bên kia rồi. Thật tình mà nói, cậu ta là người có y thuật cao nhất ta từng thấy, chỉ mỗi việc dùng chân khí ngự châm cũng không biết có bao nhiêu người có thể làm được."
Lưu lão gia cười nói: "Thôi đi, người từ nơi đó xuất thân thì sao chúng ta so sánh được chứ? Đó cũng là lý do ta muốn Tư Ngữ gả cho Thượng Quan thiên xuyên, một khi sau này ta mất, Lưu gia chỉ dựa vào Tiểu Vũ chắc chắn không chống đỡ nổi. Dù cho Thượng Quan thiên xuyên không có nhân phẩm tốt, nhưng chỉ cần vào thời khắc mấu chốt có thể giúp đỡ Lưu gia một tay là được." Nói đến đây, Lưu lão gia lại cảm thấy phiền muộn, "Ngươi nói vì sao Lâm Nam không phải là cháu rể của ta chứ? Xem ra mối quan hệ giữa nó và Tư Ngữ không tệ, với lại thực lực và nhân phẩm của nó so với Thượng Quan thiên xuyên còn hơn nhiều."
Thấy thần sắc Lưu lão gia sa sút, Thì Hạc Nhân cũng không xoắn xuýt chuyện vừa rồi, "Đưa tay đây ta xem tình hình cho ông chút nào." Sau khi bắt mạch xong, Thì Hạc Nhân không ngờ rằng chỉ bằng một lần châm cứu mà cơ thể Lưu lão gia đã có biến chuyển tốt đẹp đến vậy.
"Được rồi Lão Lưu, với tình trạng này ông có thể sống thêm nhiều năm nữa đấy, có Lâm Nam ở đây, lại thêm quan hệ giữa Tư Ngữ và Lư tiểu thư, ông chưa chắc đã phải gả cháu gái cho Thượng Quan thiên xuyên đâu. Ta cứ cảm thấy người kia có mục đích không thuần."
Lưu lão gia lại thở dài, "Dù sao cũng không phải người nhà mà! Nếu Lư Miêu Miêu là chị em ruột của Tư Ngữ thì ta tuyệt đối không để nàng gả đi, nhưng hiện tại thì, ai." Không khí trên xe trở nên trầm lặng.
Về phía Lâm Nam, Lưu Tư Ngữ lại xin lỗi Thì Hạc Nhân. "Lâm Nam, chuyện lúc nãy ông ấy có lời nói không phải với cậu là do ông lo lắng cho ông nội, cậu đừng để trong lòng."
"Chuyện nhỏ này không đáng để ta bận tâm, về phần bệnh của ông nội cô thì ta có thể nói rõ với cô rằng ta có thể chữa khỏi hoàn toàn. Sau khi trở về, ta sẽ kê đơn thuốc rồi gửi cho cô." Nghe vậy Lưu Tư Ngữ vô cùng cảm kích đến rưng rưng.
"Đều là bạn bè, không có gì cả, vậy tôi về trước đây."
Không ngờ rằng Lưu Tư Ngữ vội vàng đi giày cao gót chặn anh lại. "Lâm Nam lần trước nhờ anh dạy dỗ tên vị hôn phu của em, hôm nay là cơ hội tốt đây, hay là anh đi cùng em nhé!"
Nghĩ thấy cũng không có gì, thêm một lời hứa, Lâm Nam liền lái xe đi theo chiếc xe thể thao màu đỏ của Lưu Tư Ngữ đến một phòng đấu giá.
Trong lúc chờ thang máy, Lâm Nam có chút hiếu kỳ hỏi: "Cái người nhân phẩm không tốt kia, tại sao ông của cô nhất quyết muốn cô gả cho hắn vậy?"
Đây cũng không phải là bí mật gì lớn. Đại khái là vì võ quán của Lưu gia chỉ có một mình ông của nàng là cường giả hóa kình, nhưng do luyện công bị thương tim. Thấy võ quán Lưu gia ngày càng xuống dốc, Lưu lão gia rất đau lòng.
Đến một ngày, có một người từ trong núi lớn đi ra, tên là Thượng Quan thiên xuyên đến tận nhà đòi cưới Lưu Tư Ngữ.
Ban đầu, Lưu lão gia đương nhiên không chịu, nhưng người kia không biết nói gì đó mà Lưu lão gia lại đồng ý.
Hơn nữa, Thượng Quan thiên xuyên còn ngạo nghễ thách đấu với tất cả các võ giả cùng thế hệ của võ quán Lưu gia, không ai thoát khỏi cảnh bị hắn đánh bại chỉ trong một chiêu.
Lúc đi, hắn còn tuyên bố Lưu lão gia tuyệt đối sẽ không hối hận.
Sau đó, Lưu Tư Ngữ kịch liệt phản đối, chỉ tiếc lão gia quyết tâm gả Lưu Tư Ngữ đi.
Tuy nhiên, ngày cưới vẫn còn năm năm, vì thế những năm này Lưu Tư Ngữ vẫn luôn tìm cơ hội để hủy bỏ cuộc hôn nhân mà nàng không hề muốn này.
Thượng Quan thiên xuyên còn từng nói rằng, chỉ cần có võ giả cùng thế hệ nào thắng được hắn thì hắn sẽ chủ động hủy hôn. Vì vậy Lưu Tư Ngữ đã tìm rất nhiều võ giả, cả những người mạnh nhất của võ quán Lâm gia ở kinh thành cũng đều bại dưới tay Thượng Quan thiên xuyên.
Từ đó, Lưu Tư Ngữ tuyệt vọng, nên hai năm nay nàng chẳng thiết tha làm gì, cứ sống thoải mái ngày nào hay ngày đó, 3 năm còn lại nàng cũng định sống như vậy. Nhưng Lâm Nam xuất hiện đã cho nàng hy vọng, hiện tại bệnh của ông nàng đã giải quyết, cuộc hôn nhân này cũng coi như có thể hủy bỏ được.
Nghe đến võ quán Lưu gia, Lâm Nam tò mò hỏi: "Cô có biết Lưu Vũ không?"
Lưu Tư Ngữ tự nhiên trả lời: "Đương nhiên, anh ấy là anh trai của em."
"Thật đúng là trùng hợp."
Lên thang máy, hai người đến một phòng đấu giá. Cấu trúc ở đây là tầng trên đấu giá nguyên thạch, sau đó có thể trực tiếp xuống tầng dưới để giải. Nếu có người cần, có thể đấu giá tại chỗ.
Khách đến đây đều là những nhân vật giàu có, bởi vì nguyên thạch ở đây đều không hề rẻ, giá khởi điểm thấp nhất cũng đã là sáu chữ số.
Lúc này, Thượng Quan thiên xuyên đang hăng say chơi trong đám đông vây quanh. Từ khi rời núi xuống thành phố, Thượng Quan thiên xuyên đã hoàn toàn chìm đắm trong cuộc sống xa hoa tại nơi phồn hoa đô thị này. Sơn hào hải vị, xe thể thao mỹ nữ, chỉ cần hắn mở miệng sẽ có người dâng lên tận miệng.
Gần đây hắn còn mê đổ thạch, hắn phát hiện chân khí của mình lại có phản ứng với những viên đá quý. Dựa vào năng lực này, ngày nào Thượng Quan thiên xuyên cũng khai thác được mấy khối nguyên thạch ngon lành.
Mọi người đều cho rằng hắn là tên phá của đi vung tiền, ai ngờ mỗi một khối nguyên thạch đều cho thu hoạch ngoài sức tưởng tượng.
Đặc biệt là hôm qua mở được một khối Đế Vương Lục, tuy không lớn nhưng giá trị của nó so với giá nguyên thạch ban đầu đã tăng lên gấp không biết bao nhiêu lần.
Quan trọng nhất là Thượng Quan thiên xuyên phát hiện ra một bí mật, những ngọc thạch đỉnh cấp bên trong có thể hấp thụ một loại vật chất để cường hóa chân khí của hắn.
Nhưng loại đá này thường ẩn chứa rất sâu, chân khí không luyện tới nơi tới chốn căn bản không dò xét ra được. Ban đầu hắn còn nghĩ đến việc khai thác hết tất cả số đá ra, nhưng hắn không có tư cách đó, hơn nữa còn gây nhiễu loạn thị trường.
Cuối cùng, Thượng Quan thiên xuyên nghĩ đến vị cha vợ tương lai, hắn cảm thấy chỉ cần mình mở miệng đòi hỏi thì người ta chắc chắn sẽ tìm mọi cách để có được cho mình.
Còn về bí mật bên trong ngọc thạch thì võ giả có chân khí bình thường căn bản không phát hiện được. Đó cũng là lý do hắn dám nhờ Lưu lão gia giúp đỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận