Bắt Đầu Lĩnh Chứng, Kích Hoạt Lựa Chọn Hệ Thống

Chương 178: Yến hội kết thúc

Chương 178: Yến tiệc kết thúc Lâm Nam gật đầu.
"Yên tâm đi! Ta đã có thể nói ra những lời đó, thì làm sao có thể không có chút thực lực nào được."
Giờ phút này Long Trác hoàn toàn yên tâm, với lại đang do dự có nên nói với Long Phá không một chút không.
Vừa hay mượn cơ hội để Long Dung trở về gia phả.
Nếu thật sự là nhận lại, có Lâm Nam vị ngoại sinh nữ tế này gia trì, Long gia chưa chắc đã phải nhìn sắc mặt của ẩn thế gia tộc.
Dù sao, bọn họ một nhà nhiều nhất cũng chỉ có một hai vị cường giả Tông Sư cảnh.
"Đã vậy, chuyện này làm phiền ngoại sinh nữ tế, không kể cháu gái ta có nhận hay không Long gia chúng ta, ngươi ta là nhận định rồi."
Nói đến liền giơ ly trà.
"Lấy trà thay rượu, ta xin mời."
Lâm Nam cũng làm theo.
Uống xong, đặt ly xuống Lâm Nam tặc lưỡi một cái.
"Thật ra ông không tìm tôi, tôi cũng sẽ tìm ông, có chuyện muốn làm phiền ông một chút."
Long Trác đang rất vui.
"Ngoại sinh nữ tế khách khí quá, có chuyện gì cứ nói, chỉ cần là việc tôi có thể làm được."
Thấy vậy, Lâm Nam cũng không vòng vo nữa.
"Chuyện này cũng đơn giản thôi."
"Tôi biết chỗ ở của nhạc mẫu là của Long gia các ông, chuyện năm xưa không cho nhạc phụ nhạc mẫu ở cùng nhau, tôi cũng hiểu. Nhưng là với tư cách là hậu bối, tôi cảm thấy đưa nhạc phụ của tôi đến bên cạnh nhạc mẫu thì hợp lý hơn, đương nhiên mảnh đất đó tôi biết có giá trị không nhỏ, tiền thì tôi và Miêu Miêu hai vợ chồng tôi chi trả, ông thấy được không?"
Long Trác từ đầu còn rất mâu thuẫn, tay cầm ly trà lắc lư không nói gì.
Bởi vì ông thấy, Lư phụ căn bản không xứng với tỷ tỷ của mình, dù rằng hiểu lầm vợ con bị bỏ rơi đã được hóa giải, nhưng ông vẫn không thể chấp nhận để hai người được hợp táng chung một chỗ.
Lâm Nam biết Long Trác không muốn, cũng không để ý, chỉ là khuyên bảo từ từ.
Tóm lại, Lư Miêu Miêu có không nhiều người thân, cho nên Lâm Nam không muốn dùng biện pháp cứng rắn.
Sau một hồi trao đổi, không biết câu nào khiến Long Trác mềm lòng, đã đồng ý.
Lâm Nam không nói nhảm, thừa lúc còn nóng mà rèn sắt.
"Nếu vậy, tôi sẽ nhanh chóng dời mộ phần, thời gian tôi đã xem kỹ, dự định sáng ngày kia sẽ bắt đầu."
"Vội vậy sao?"
"Để hai người sớm được an táng chung một chỗ, coi như là thực hiện tâm nguyện cho vợ tôi, với lại ngày kia thời gian rất tốt."
Nếu đã đáp ứng, Long Trác cũng không nói thêm gì nữa.
Buổi tối hôm nay hai người nói chuyện rất vui vẻ, dù sao sự tình đã được giải quyết.
Trước khi đi, Lâm Nam tìm Long Trác tính tiền, muốn trả tiền mua đất.
Lại bị Long Trác từ chối.
"Cậu nói vậy chẳng khác gì là đánh vào mặt tôi, chút tiền đó Long gia ta vẫn chưa coi ra gì, huống hồ cho dù tôi không nhận, ông ấy cũng là anh rể thật sự của tôi, sao có thể đòi tiền."
"Về phần việc dời mộ, bên ta có đội ngũ chuyên nghiệp, tất cả công việc hai vợ chồng cậu không cần phải lo, đến lúc đó đến là được rồi, nếu có người thân nào cũng có thể mời đến."
Lâm Nam không hề nghi ngờ về năng lực của Long Trác, một nhân vật như vậy mà có thể an bài thì tiết kiệm được nhiều việc.
"Vậy thì cảm ơn cậu."
Âm thanh cậu cậu này của Lâm Nam làm cho Long Trác vô cùng vui vẻ, "Nên làm, nên làm."
Đúng lúc này trợ thủ của Long Trác là Long Nhị tới.
"Thiếu gia, tôi đã theo yêu cầu của ngài mà kết thúc yến hội, còn có quà ngài chuẩn bị, Long Tam đã đưa tới rồi."
Nghe vậy, Lâm Nam không có ý kiến gì.
Long Trác lại phất tay, "Đi, ta đưa cậu ra ngoài."
Ba người cùng nhau đi đến đại sảnh yến tiệc.
Nơi vốn dĩ náo nhiệt đã không còn ai.
Chỉ còn lại ba người Lưu gia, cộng thêm Lư Miêu Miêu và Nữu Cỗ Lộc? Linh Bái.
Thỉnh thoảng có hai nhân viên công tác xuất hiện, còn có hai người mặc giống Long Nhị, chắc là đám Long Tam vừa nói tới.
Thấy Lâm Nam vẫn chưa ra, Lư Miêu Miêu có chút sốt ruột chờ đợi.
Cũng may Lưu lão gia tử nói không có gì, nàng mới an tâm đôi chút.
Nhưng dù cho nói chuyện phiếm cùng Lưu Tư Ngữ, nàng vẫn không yên lòng.
Đến khi thấy Lâm Nam xuất hiện trong tầm mắt, nàng liền không để ý đến việc mình đang mang giày cao gót.
Vội vàng chạy đến chỗ Lâm Nam, ở nơi này, chỉ khi có Lâm Nam bên cạnh nàng mới thấy an tâm.
Lâm Nam nhìn bộ dạng đang chạy tới, vội vàng đi qua đón.
"Chậm thôi, đừng ngã."
Vừa nói xong liền có chút lo lắng, may là Lâm Nam tốc độ rất nhanh, Lư Miêu Miêu vừa muốn trẹo chân liền bị hắn một tay ôm từ dưới đất lên.
Đỡ Lư Miêu Miêu trên không trung thả xuống, nhưng hai tay của nàng vẫn ôm chặt Lâm Nam không có ý định buông ra.
"Vợ ơi, mới không thấy chút xíu đã nhớ anh như vậy sao."
Lư Miêu Miêu cũng không che giấu tâm tư của mình, tựa đầu vào lòng Lâm Nam gật đầu.
"Anh đi đâu vậy, cũng không nói với em một tiếng, để bọn em đợi lâu như vậy."
Lâm Nam đưa tay vuốt ve mái tóc mềm mại trên chiếc sườn xám bóng loáng.
"Lần sau không vậy nữa, đi đâu nhất định sẽ báo cáo trước."
Lư Miêu Miêu nở nụ cười, "Không cần khoa trương vậy đâu."
"Vậy không nói nữa."
"Cũng không được."
Hai người cứ vậy mà ôm nhau trò chuyện không quan tâm tới người khác.
Đến khi Long Trác ho khan hai tiếng, Lư Miêu Miêu mới ý thức được có gì đó không đúng, lúc này mới rời khỏi lòng Lâm Nam.
Liếc nhìn một vòng, tất cả mọi người đang nhìn hai người bọn họ, đồng thời còn lộ ra nụ cười suy tư.
Lâm Nam sợ vợ mình ngượng ngùng, liền nói: "Được rồi, yến tiệc đã kết thúc rồi, vậy chúng ta về nhà thôi."
Mấy người Lưu lão gia tử vốn chỉ vì sợ Lư Miêu Miêu một mình sốt ruột mà mới ở lại, hiện tại người đến rồi, đương nhiên là muốn trực tiếp rời đi.
Long Trác một đường đưa mọi người ra cửa, vào mùa này, nhiệt độ ban đêm vốn rất thấp.
Thêm chút gió nhẹ thổi qua, Lư Miêu Miêu chỉ mặc một chiếc sườn xám liền cảm thấy lạnh.
Nhưng mà một giây sau, nàng cảm thấy một sự ấm áp, từ bàn tay Lâm Nam truyền đến.
Hai người nhìn nhau, Lư Miêu Miêu không nói gì, chỉ cười tươi rói.
Long Trác đứng một bên nhìn mà vô cùng hâm mộ, ban đầu muốn nói vài câu, nhưng vẫn nhịn được.
Chẳng mấy chốc sau, từng chiếc xe bị lái đi, không ngờ chiếc Panamera của Lâm Nam lại ở cuối cùng.
Đợi khi những người khác đi hết, Lâm Nam mới chịu kéo Lư Miêu Miêu lên xe.
Long Trác đột nhiên mở miệng gọi hai người lại.
Lư Miêu Miêu còn tưởng có chuyện gì muốn nói với Lâm Nam, lại không ngờ là nói với mình.
"Chiếc xe ở đằng sau là quà gặp mặt ta dành cho cháu, lát nữa về đừng quên ký nhận."
Lư Miêu Miêu đưa ngón trỏ chỉ vào mũi mình.
Long Trác thân thiết cười nói: "Chính là cho cháu đó."
Lư Miêu Miêu vội vàng xua tay, "Không cần đâu, ta..."
Còn chưa nói xong đã bị Lâm Nam kéo một cái.
"Cám ơn."
Nói rồi liền kéo Lư Miêu Miêu lên xe.
Nhìn đoàn xe rời đi, Long Trác dặn Long Nhị vào trong sắp xếp các công việc liên quan đến dời mộ.
Nghe thấy thiếu gia nhà mình nói muốn cho hai người trong mộ viên được hợp táng, Long Nhị mặc dù nghi hoặc, nhưng cũng không dám hỏi nhiều, làm theo chỉ thị.
Vợ chồng Lâm Nam lúc này không về biệt thự Ngô Đồng vịnh mà lại quay về Thang Thần nhất phẩm đường.
Lư Miêu Miêu nhìn qua gương chiếu hậu, chiếc xe tải đang theo sát chiếc Panamera phía sau.
"Lâm Nam, anh nói xem anh có phải đã đồng ý với người ta chuyện gì không, không thì sao ta lại không nhận ra ông ta vậy, tại sao lại tặng quà cho em."
Ấn tượng của Lư Miêu Miêu về Long Trác là ở trong bệnh viện, trông không giống một người dễ ở chung, cho nên lúc nãy nàng mới muốn từ chối quà cáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận