Bắt Đầu Lĩnh Chứng, Kích Hoạt Lựa Chọn Hệ Thống

Chương 184: Bị cướp trước vào máy quang khắc kỹ thuật

Chương 184: Bị cướp trước vào kỹ thuật máy quang khắc.
Nơi này cách Thang Thần nhất phẩm cũng không xa, chỉ là vào buổi sáng cao điểm, Lâm Nam vẫn mất một chút thời gian. Trụ sở luật Chân Thành này ngược lại trông rất uy vũ, khí phách. So với điện ảnh Lam Hồ và khoa kỹ Cự Tượng có thể mạnh hơn nhiều, nhưng nếu so với truyền thông Hỗ Thành Thiên Ngu thì vẫn kém một chút.
Sau khi gọi điện cho Trương Tam. Lâm Nam trực tiếp đi thang máy lên lầu, cửa thang máy mở ra đã có người ra đón. Người này xem chừng dáng vẻ sinh viên mới tốt nghiệp, tuổi còn nhỏ hơn Lâm Nam một chút. Một thân tây trang công sở vừa người, dáng người như ngự tỷ phối hợp với khuôn mặt trẻ con, vậy mà không hề có cảm giác không hài hòa. Hiển nhiên người này đã xem ảnh của Lâm Nam. Thấy Lâm Nam liền trực tiếp nghênh đón, "Chào Lâm lão sư, thầy Trương Tam đang tiếp khách, nên bảo em ra dẫn anh vào."
Lâm Nam không nói thêm gì, ra hiệu cô ta dẫn đường. "Mời anh trước." Để Lâm Nam đi trước, cô ta ở sau chỉ đường. Với cô bé này, Lâm Nam tán dương: "Em tên gì, rất hiểu quy tắc đấy!" Cô gái rất nhiệt tình, "Không có gì đâu ạ, chỉ là thầy em dạy, phải lễ phép." "Em tên Lâm Tịch, là đồ đệ của thầy Trương Tam, cũng là luật sư thực tập ở Chân Thành." Nghe nói cũng họ Lâm, Lâm Nam đùa: "Em cũng họ Lâm à! Xem ra cần phải gọi em là muội muội."
Lâm Tịch là người của Lâm gia, một trong Bát đại gia tộc Hỗ Thành. Nếu là người khác nói chuyện với nàng như vậy, nàng khẳng định sẽ cho rằng là muốn bám víu quan hệ. Nhưng trong mắt Lâm Tịch, Lâm Nam lại khác, hắn còn quá trẻ đã có thể cùng cấp với thầy mình, trở thành đối tác của văn phòng luật số một Hoa Hạ. Đủ để thấy vị thế xã hội của hắn cao đến mức nào. Cho dù so ra thì không bằng Lâm gia, cũng không hề kém nhiều, chỉ có thể nói là khác lĩnh vực. Vì vậy Lâm Tịch rất tự nhiên nói: "Có thể làm muội muội của Lâm lão sư, đó là vinh hạnh của em."
Lúc này Lâm Nam đã được sắp xếp ngồi trên ghế salon trong văn phòng của Trương Tam, mà Trương Tam thì đang tiếp khách ở phòng khách. Thấy cô bé này trả lời không kiêu ngạo, không tự ti, xem xét cũng không phải là người bình thường. Lại còn được pháp luật cuồng đồ thu làm đồ đệ, đủ để chứng minh cô bé rất ưu tú. "Đã như vậy, vậy ta coi như có thêm một cô em gái." Lâm Tịch cũng rất hiền hòa, "Vậy anh cần uống gì không ạ?" "Nước đun để nguội nhé!" Sau khi rót cho Lâm Nam một ly nước nguội, "Anh à, anh cứ ngồi đây một lát nhé, chắc thầy sắp ra rồi, em phải đi sắp xếp một chút văn kiện."
Thấy vậy, Lâm Nam khoát tay: "Em cứ đi làm việc đi, không cần để ý đến anh." Thấy Lâm Tịch ra ngoài, Lâm Nam nhàm chán ngồi trên ghế salon nghịch điện thoại. Hắn phát hiện có một số lạ gửi cho hắn một email. Mở ra xem, hóa ra là Tư Đồ Quốc Cương. Đại khái ý tứ rất rõ ràng, đó là vụ Barton đã được giải quyết, để Lâm Nam may mắn giành được giải thưởng toán học. Đây mới chỉ là trong nước, còn trên quốc tế chắc chắn còn lớn hơn nhiều, nhưng cần thời gian. Nên muốn Lâm Nam có thời gian đến kinh thành một chuyến, để bàn bạc xem nên làm gì.
Vừa vặn lúc này không có việc gì, Lâm Nam soạn email. "Nếu có thời gian, tôi sẽ đến kinh thành một chuyến, nếu có chuyện gì chậm trễ, mong ngài thông cảm." Nếu là trước kia, Lâm Nam chắc chắn đã sớm đi chờ lấy. Nhưng bây giờ lại khác. Giải thưởng này đối với hắn mà nói chẳng có tác dụng gì, ngay cả tiền thưởng cũng không hấp dẫn được hắn, dù sao bây giờ Lâm Nam vài phút kiếm được mấy trăm vạn trở lên. Thế nên thà dành mấy ngày đi chơi với bà xã, còn hơn là phí thời gian đi nhận thưởng.
Nghĩ đến đây, Lâm Nam bỗng nhiên nghĩ, nếu như khi đó Lư Miêu Miêu vừa rảnh, hai người cùng đi một chuyến kinh thành cũng không phải là không thể, dù sao kết hôn đến giờ, vẫn chưa đi chơi xa lần nào. Bất quá chuyện này hãy nói sau. Sau khi gửi đi, Lâm Nam tắt điện thoại. Vừa đúng lúc này, cửa phòng làm việc lại lần nữa bị đẩy ra, một nam một nữ bước vào. Người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi, tóc hơi thưa, đeo kính gọng đen, xem ra là người có học thức.
Lâm Nam cũng đã xem ảnh Trương Tam trên điện thoại, nghe đồn thổi như thần, lúc ấy không cảm thấy gì, nhưng đến khi người thật xuất hiện trước mắt, Lâm Nam vẫn có chút kích động. Đồng thời chủ động đứng lên bắt tay với hắn. "Lâm Nam." "Trương Tam." "Mời ngồi." Dứt lời hai người ngồi xuống, người phụ nữ đi sau cũng ngồi xuống theo.
Lâm Nam có thể cảm nhận rõ ràng sự thiếu kiên nhẫn của Trương Tam. Người phụ nữ kia cũng không coi mình là người ngoài, bắt chéo chân, vuốt chiếc vòng tay. Tuy thoạt nhìn là một quý phụ, nhưng với kỹ năng giám định cấp tông sư, Lâm Nam liếc mắt đã nhận ra chiếc vòng ngọc đó chỉ là hàng lởm bình thường. "Cái con bé Lâm Tịch chết tiệt kia đâu rồi, rót nước chậm như rùa, đúng là đồ bỏ đi." Nghe người phụ nữ kia nói vậy, Lâm Nam khẽ cau mày, hắn không hiểu vì sao một người phụ nữ ăn mặc xinh đẹp lại nói năng như vậy. Vốn tính tình ôn hòa, Trương Tam cũng không nhịn được nữa, "Tiết nữ sĩ, tôi nói lại lần cuối, vấn đề của bà văn phòng luật của chúng tôi không tiếp, cũng không muốn tiếp."
Vừa dứt lời, người phụ nữ liền đập bàn một cái. "Bà có biết ta là ai không? Lãng phí của ta thời gian lâu như vậy, giờ lại nói không tiếp, tổn thất của ta ai gánh chịu?" Trương Tam cũng nổi giận, "Ai mà không biết đập bàn chứ? Lúc đầu bà tìm tôi tôi đã nói rõ rồi, chuyện các người làm đã chạm đến ranh giới đỏ của quốc gia. Nếu tôi thật sự biện hộ cho các người, cả Hoa Hạ này sẽ nguyền rủa tôi đến chết mất. Là do bà cứ khăng khăng đòi tới đây không chịu đi." Nghe vậy, người phụ nữ cũng lớn tiếng, "Ta đã nói kỹ thuật không phải ta bán, ta thật sự không biết đám người Uy Quốc đó tại sao lại vu khống ta."
Nói xong, khí thế của người phụ nữ cũng yếu đi không ít, bắt đầu mềm mỏng. "Luật sư Trương, ta thật sự hết cách rồi, anh biết đấy, trận kiện này mà chúng ta thua, cả Lâm gia đều sẽ bị gắn mác bán nước, đến lúc đó đồ đệ của anh cũng sẽ bị ảnh hưởng, anh coi như cứu nó đi." Lâm Nam nghe rất mơ hồ, chủ động hỏi: "Có thể nói rõ sự tình được không?" Còn chưa đợi người phụ nữ kia trả lời, Trương Tam chủ động giới thiệu Lâm Nam là một đối tác khác.
Người phụ nữ lập tức thay đổi thái độ, cho rằng Lâm Nam cũng giống Trương Tam, đều là những kẻ cuồng luật pháp. Thế là nhìn Trương Tam một cái, thấy hắn không phản đối liền bắt đầu kể rõ chuyện của mình. Người phụ nữ tên Tiết Mẫn, là con dâu của Lâm gia, một trong Bát đại gia tộc Hỗ Thành. Một người điển hình là nữ cường nhân sự nghiệp. Hơn mười năm trước, cô cùng Sở Yên Nhiên được xưng là song châu Hỗ Thành. Công ty khoa kỹ của cô những năm gần đây đứng trong top 500 thế giới, sở hữu lượng bằng độc quyền cực lớn.
Mấy ngày trước, đột nhiên có người cầm kỹ thuật máy quang khắc 1nm đến tìm cô, nói muốn bán cho cô hạng kỹ thuật này. Điều này đương nhiên khiến Tiết Mẫn mừng như điên, bởi vì hạng kỹ thuật này ngay cả các nước châu Á cũng không có. Nếu có được nó, công ty của cô chắc chắn sẽ lên một tầm cao mới. Sau khi được nhân viên chuyên nghiệp của công ty kiểm tra, đúng là kỹ thuật máy quang khắc, nhưng vẫn chưa xác định được độ chính xác đạt bao nhiêu nm.
Ngay khi Tiết Mẫn chuẩn bị đàm phán thêm, ai ngờ chiếc rương chứa kỹ thuật máy quang khắc 1nm bị người ta cướp mất. Quan trọng là người kia lại chính là vệ sĩ mà Tiết Mẫn tin tưởng nhất. Khi Tiết Mẫn phái người tìm được vệ sĩ này thì hắn đã chết, còn chiếc rương thì không biết tung tích. Khi tin tức này được thông báo đến tai người mang rương đến, hắn nhất quyết cho rằng Tiết Mẫn không muốn trả tiền nên mới dựng lên một màn kịch như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận