Bắt Đầu Lĩnh Chứng, Kích Hoạt Lựa Chọn Hệ Thống
Chương 160: Con gái của cố nhân, không đúng lúc âm thanh
Chương 160: Con gái của cố nhân, âm thanh không đúng lúc "Chỉ là nàng qua đời vào lúc ta vừa sinh ra." Thấy vợ mình nói có vẻ buồn, Lâm Nam không khỏi nắm chặt tay để an ủi nàng.
Lời của Lư Miêu Miêu cũng làm Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái lập tức nghĩ đến Long Dung, lúc đó nàng đang mang thai. Nhìn tuổi của Lư Miêu Miêu thì quả thực không sai lệch.
Lưu Tư Ngữ lại không rõ sự tình gần đây, nên còn tưởng mẹ Lư Miêu Miêu là người phụ nữ nhẫn tâm Tô Hàng kia.
"Miêu Miêu, ý ngươi là Lưu Na không phải mẹ ruột của ngươi?" Thấy Lư Miêu Miêu gật đầu, nàng giận không có chỗ phát tiết, vì bốn năm đại học, nàng đều rõ tình cảnh của Lư Miêu Miêu.
"Ta đã nói, sao lại có người mẹ nào không yêu con mình, hóa ra là vậy."
"Vốn ta còn áy náy không dám ra tay với ả, vì ả là mẹ ruột ngươi, giờ thì hay rồi, xem ta có thời gian sẽ cho ả một bài học."
Tuy nói là đang bênh vực Lư Miêu Miêu, nhưng nàng lại không muốn dính líu gì đến nhà Lưu Na nữa, vừa muốn nói không cần thì Lâm Nam đã nói trước, "Không cần cô ra tay."
Nghe vậy Lưu Tư Ngữ lập tức cảm thấy mình lo chuyện bao đồng, người ta đã có chồng ở đây. "Cũng đúng, anh ra tay giáo huấn bọn họ danh chính ngôn thuận."
Nhưng lời Lâm Nam nói tiếp lại làm cả hai bất ngờ. "Ta bây giờ muốn dạy dỗ họ cũng không ra sức được, bọn họ bị lừa sang Miến Điện rồi."
"?" " ?"
Thấy cả hai còn chưa hiểu, Lâm Nam nói tiếp, "Miêu Miêu không dùng điện thoại nên không biết cũng đúng, cô thì không lẽ không xem được hot search này à!"
Lưu Tư Ngữ có thấy hot search về việc có người ở Hỗ Thành bị lừa sang Miến Điện, nhưng việc này thì liên quan gì đến người Tô Hàng chứ. Nàng không tin nên mở điện thoại cho Lư Miêu Miêu cùng xem.
Đến khi thấy tên của bố mẹ nuôi mình, cả Triệu Uy và Vương Tiểu Oánh trong danh sách, hai người mới liếc nhau. Đầu Lưu Tư Ngữ nảy số, "Lâm Nam anh nói cho tôi biết, có phải anh ra tay không? Trùng hợp quá rồi đấy!"
Thấy Lư Miêu Miêu cũng chờ đợi đáp án, Lâm Nam biết nàng chắc chắn nghĩ tới những người trên đều từng gây tổn thương cho nàng.
Nhưng Lâm Nam thật không chắc việc này là ai làm, phải chờ buổi yến hội này mới xác nhận được.
Nên chỉ có thể đáp: "Ta thề thật không phải ta, ta luôn tuân thủ pháp luật, làm công dân tốt, không bao giờ làm chuyện lừa bán người, ta cũng đang điều tra xem là ai, biết được ta sẽ nói cho nàng đầu tiên."
Lời này đương nhiên là nói với Lư Miêu Miêu. Thấy ba người nói chuyện hăng say, Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái không muốn nghe những chuyện này, chỉ kéo Lư Miêu Miêu đến trước mặt mình, "Miêu Miêu, cháu nói với bà ngoại xem mẹ cháu nằm ở đâu."
Thấy Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái mong chờ, lại nhìn Lâm Nam, thấy hắn gật đầu, Lư Miêu Miêu nói luôn địa chỉ khu mộ lần trước cô đã đi qua, "Đúng, đúng là ở đó."
Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái sẽ không bao giờ quên cái tên Thiên Thọ mộ viên này, năm đó Long Dung cũng không có giấu ở đâu, mỗi tháng, Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái sẽ mang theo cháu gái đến thăm bạn vong niên của mình.
Nhưng đến một lần, đi đến đó lại không thấy mộ nữa, nghe ngóng thì biết mộ của Long Dung đã bị chuyển đến Thiên Thọ mộ viên, cũng chính là nơi mà Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái chọn làm nơi an nghỉ cho mình mấy chục năm sau.
Tự nhiên bà không thể nào nhớ nhầm được. Lúc này, ánh mắt của Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái nhìn Lư Miêu Miêu càng thêm thân thiết, "Con à, mẹ con là ân nhân của ta, là em gái ta đó!"
Tin tức này thật sự rất chấn động nhưng lại là chuyện tốt, Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái tiếp tục nói, "Con và mẹ con quá giống nhau, y như đúc từ một khuôn mặt khắc ra, duyên phận cho chúng ta gặp nhau, sau này nhất định phải thường đến chỗ bà ngoại, chị Đông Mai của con nhìn thấy con chắc chắn sẽ rất vui."
Tuy lời này hơi kỳ lạ nhưng xét về tuổi tác thì lại rất phù hợp, Lư Miêu Miêu cũng không nghĩ mẹ mình còn có chuyện xưa như thế, nên rất trịnh trọng gật đầu. "Nhất định rồi, lúc đó bà ngoại Linh Bái hãy kể cho cháu nghe thêm về mẹ cháu nhé."
Nhắc đến Long Dung, Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái nói không hết chuyện. "Ừm."
Lưu Tư Ngữ đứng không yên, chạy đến trước mặt hai người ôm lấy mỗi người một cái, "Bà ngoại Linh Bái chỉ mời mỗi Miêu Miêu không mời cháu, cháu ghen."
"Hứ" Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái cười, "Được, được, được, là bà sai, sau này con và Miêu Miêu đều thường đến, không chỉ có đồ mà bà còn nấu cho các con ăn, tài nấu nướng của bà rất tốt đấy."
Nghe vậy, Lưu Tư Ngữ nói ngay, "Thế này thì sướng rồi, trưa nay con sẽ ăn no nê."
"Bà ngoại, chồng của Miêu Miêu cũng nấu ăn rất ngon, hay trưa nay hai người so tài một phen, còn con và Miêu Miêu làm giám khảo, giá mà chị Đông Mai về thì hay biết mấy."
Lâm Nam sao không hiểu Lưu Tư Ngữ đang có ý đồ gì, nhưng nể tình tối qua cô đã giúp mình, Lâm Nam mở lời: "So tài thì cũng được, con vừa hay có thể học hỏi một chút từ tiền bối, làm phong phú thêm thực đơn cho vợ, không biết tiền bối có chịu không?"
Thực tế Lâm Nam nói là thật, tuy rằng có tài nấu ăn cấp tông sư, nhưng anh thật sự không thể làm được Mãn Hán toàn tịch, Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái xuất thân vương công quý tộc, lại sống qua ít nhất hai triều đại, nên nếu bà đã nói tài nấu nướng của mình cao thì chắc chắn sẽ biết làm nhiều món ăn nổi tiếng thất truyền, nên Lâm Nam muốn học hỏi.
Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái nghe Lâm Nam nói thường xuyên vào bếp, không khỏi cảm thán Lư Miêu Miêu giống mẹ cô y đúc, năm đó lúc bà nói chuyện với Long Dung, biết rằng nhà của nàng luôn là chồng nấu cơm, bây giờ con gái bà cũng vậy.
Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái tươi cười nói: "Đừng tiền bối không tiền bối, cũng gọi bà là bà ngoại như Miêu Miêu đi!""Về việc học nấu ăn, bà rất sẵn lòng, con trai mà vào bếp chứng tỏ thương vợ, bà cho con điểm mười."
Bị người lớn tuổi nói vậy, Lâm Nam có chút đỏ mặt. Nhưng Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái lại không để ý, mà dẫn Lư Miêu Miêu và Lưu Tư Ngữ đến bên cạnh cái hộp màu xanh nhạt vừa rồi. Cẩn thận lấy chiếc sườn xám Tương Kỳ ra ngoài.
Toàn bộ chiếc sườn xám đều có màu xanh nhạt, thêu lên đó những đóa hoa trà, nhìn mức độ tỉ mỉ của nó thì biết đã tốn không ít công sức. "Sao nào Miêu Miêu, chiếc này rất hợp với các con đấy! Ta thấy vóc dáng của con và mẹ con không tệ, mặc vào chắc chắn hợp."
Lưu Tư Ngữ và Lư Miêu Miêu mỗi người cầm một bên sườn xám, cả ba cùng nhau thưởng thức. Xem được một lúc, "Mặc thử xem?" "Đi thôi, không biết ta có mặc vừa không."
Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái cười nhẹ, "Nha đầu, cứ tin bà ngoại đi, với dáng vóc của con, mặc vào chắc chắn sẽ nghiền ép tất cả mọi người trong bữa tiệc."
Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái rất tự tin vì đây là hàng đặt riêng.
Nhưng ngay khi Lư Miêu Miêu cất sườn xám chuẩn bị cầm đi thay, một âm thanh không đúng lúc vang lên. "Chiếc sườn xám này tôi muốn, ra giá đi!"
Lời của Lư Miêu Miêu cũng làm Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái lập tức nghĩ đến Long Dung, lúc đó nàng đang mang thai. Nhìn tuổi của Lư Miêu Miêu thì quả thực không sai lệch.
Lưu Tư Ngữ lại không rõ sự tình gần đây, nên còn tưởng mẹ Lư Miêu Miêu là người phụ nữ nhẫn tâm Tô Hàng kia.
"Miêu Miêu, ý ngươi là Lưu Na không phải mẹ ruột của ngươi?" Thấy Lư Miêu Miêu gật đầu, nàng giận không có chỗ phát tiết, vì bốn năm đại học, nàng đều rõ tình cảnh của Lư Miêu Miêu.
"Ta đã nói, sao lại có người mẹ nào không yêu con mình, hóa ra là vậy."
"Vốn ta còn áy náy không dám ra tay với ả, vì ả là mẹ ruột ngươi, giờ thì hay rồi, xem ta có thời gian sẽ cho ả một bài học."
Tuy nói là đang bênh vực Lư Miêu Miêu, nhưng nàng lại không muốn dính líu gì đến nhà Lưu Na nữa, vừa muốn nói không cần thì Lâm Nam đã nói trước, "Không cần cô ra tay."
Nghe vậy Lưu Tư Ngữ lập tức cảm thấy mình lo chuyện bao đồng, người ta đã có chồng ở đây. "Cũng đúng, anh ra tay giáo huấn bọn họ danh chính ngôn thuận."
Nhưng lời Lâm Nam nói tiếp lại làm cả hai bất ngờ. "Ta bây giờ muốn dạy dỗ họ cũng không ra sức được, bọn họ bị lừa sang Miến Điện rồi."
"?" " ?"
Thấy cả hai còn chưa hiểu, Lâm Nam nói tiếp, "Miêu Miêu không dùng điện thoại nên không biết cũng đúng, cô thì không lẽ không xem được hot search này à!"
Lưu Tư Ngữ có thấy hot search về việc có người ở Hỗ Thành bị lừa sang Miến Điện, nhưng việc này thì liên quan gì đến người Tô Hàng chứ. Nàng không tin nên mở điện thoại cho Lư Miêu Miêu cùng xem.
Đến khi thấy tên của bố mẹ nuôi mình, cả Triệu Uy và Vương Tiểu Oánh trong danh sách, hai người mới liếc nhau. Đầu Lưu Tư Ngữ nảy số, "Lâm Nam anh nói cho tôi biết, có phải anh ra tay không? Trùng hợp quá rồi đấy!"
Thấy Lư Miêu Miêu cũng chờ đợi đáp án, Lâm Nam biết nàng chắc chắn nghĩ tới những người trên đều từng gây tổn thương cho nàng.
Nhưng Lâm Nam thật không chắc việc này là ai làm, phải chờ buổi yến hội này mới xác nhận được.
Nên chỉ có thể đáp: "Ta thề thật không phải ta, ta luôn tuân thủ pháp luật, làm công dân tốt, không bao giờ làm chuyện lừa bán người, ta cũng đang điều tra xem là ai, biết được ta sẽ nói cho nàng đầu tiên."
Lời này đương nhiên là nói với Lư Miêu Miêu. Thấy ba người nói chuyện hăng say, Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái không muốn nghe những chuyện này, chỉ kéo Lư Miêu Miêu đến trước mặt mình, "Miêu Miêu, cháu nói với bà ngoại xem mẹ cháu nằm ở đâu."
Thấy Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái mong chờ, lại nhìn Lâm Nam, thấy hắn gật đầu, Lư Miêu Miêu nói luôn địa chỉ khu mộ lần trước cô đã đi qua, "Đúng, đúng là ở đó."
Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái sẽ không bao giờ quên cái tên Thiên Thọ mộ viên này, năm đó Long Dung cũng không có giấu ở đâu, mỗi tháng, Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái sẽ mang theo cháu gái đến thăm bạn vong niên của mình.
Nhưng đến một lần, đi đến đó lại không thấy mộ nữa, nghe ngóng thì biết mộ của Long Dung đã bị chuyển đến Thiên Thọ mộ viên, cũng chính là nơi mà Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái chọn làm nơi an nghỉ cho mình mấy chục năm sau.
Tự nhiên bà không thể nào nhớ nhầm được. Lúc này, ánh mắt của Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái nhìn Lư Miêu Miêu càng thêm thân thiết, "Con à, mẹ con là ân nhân của ta, là em gái ta đó!"
Tin tức này thật sự rất chấn động nhưng lại là chuyện tốt, Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái tiếp tục nói, "Con và mẹ con quá giống nhau, y như đúc từ một khuôn mặt khắc ra, duyên phận cho chúng ta gặp nhau, sau này nhất định phải thường đến chỗ bà ngoại, chị Đông Mai của con nhìn thấy con chắc chắn sẽ rất vui."
Tuy lời này hơi kỳ lạ nhưng xét về tuổi tác thì lại rất phù hợp, Lư Miêu Miêu cũng không nghĩ mẹ mình còn có chuyện xưa như thế, nên rất trịnh trọng gật đầu. "Nhất định rồi, lúc đó bà ngoại Linh Bái hãy kể cho cháu nghe thêm về mẹ cháu nhé."
Nhắc đến Long Dung, Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái nói không hết chuyện. "Ừm."
Lưu Tư Ngữ đứng không yên, chạy đến trước mặt hai người ôm lấy mỗi người một cái, "Bà ngoại Linh Bái chỉ mời mỗi Miêu Miêu không mời cháu, cháu ghen."
"Hứ" Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái cười, "Được, được, được, là bà sai, sau này con và Miêu Miêu đều thường đến, không chỉ có đồ mà bà còn nấu cho các con ăn, tài nấu nướng của bà rất tốt đấy."
Nghe vậy, Lưu Tư Ngữ nói ngay, "Thế này thì sướng rồi, trưa nay con sẽ ăn no nê."
"Bà ngoại, chồng của Miêu Miêu cũng nấu ăn rất ngon, hay trưa nay hai người so tài một phen, còn con và Miêu Miêu làm giám khảo, giá mà chị Đông Mai về thì hay biết mấy."
Lâm Nam sao không hiểu Lưu Tư Ngữ đang có ý đồ gì, nhưng nể tình tối qua cô đã giúp mình, Lâm Nam mở lời: "So tài thì cũng được, con vừa hay có thể học hỏi một chút từ tiền bối, làm phong phú thêm thực đơn cho vợ, không biết tiền bối có chịu không?"
Thực tế Lâm Nam nói là thật, tuy rằng có tài nấu ăn cấp tông sư, nhưng anh thật sự không thể làm được Mãn Hán toàn tịch, Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái xuất thân vương công quý tộc, lại sống qua ít nhất hai triều đại, nên nếu bà đã nói tài nấu nướng của mình cao thì chắc chắn sẽ biết làm nhiều món ăn nổi tiếng thất truyền, nên Lâm Nam muốn học hỏi.
Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái nghe Lâm Nam nói thường xuyên vào bếp, không khỏi cảm thán Lư Miêu Miêu giống mẹ cô y đúc, năm đó lúc bà nói chuyện với Long Dung, biết rằng nhà của nàng luôn là chồng nấu cơm, bây giờ con gái bà cũng vậy.
Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái tươi cười nói: "Đừng tiền bối không tiền bối, cũng gọi bà là bà ngoại như Miêu Miêu đi!""Về việc học nấu ăn, bà rất sẵn lòng, con trai mà vào bếp chứng tỏ thương vợ, bà cho con điểm mười."
Bị người lớn tuổi nói vậy, Lâm Nam có chút đỏ mặt. Nhưng Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái lại không để ý, mà dẫn Lư Miêu Miêu và Lưu Tư Ngữ đến bên cạnh cái hộp màu xanh nhạt vừa rồi. Cẩn thận lấy chiếc sườn xám Tương Kỳ ra ngoài.
Toàn bộ chiếc sườn xám đều có màu xanh nhạt, thêu lên đó những đóa hoa trà, nhìn mức độ tỉ mỉ của nó thì biết đã tốn không ít công sức. "Sao nào Miêu Miêu, chiếc này rất hợp với các con đấy! Ta thấy vóc dáng của con và mẹ con không tệ, mặc vào chắc chắn hợp."
Lưu Tư Ngữ và Lư Miêu Miêu mỗi người cầm một bên sườn xám, cả ba cùng nhau thưởng thức. Xem được một lúc, "Mặc thử xem?" "Đi thôi, không biết ta có mặc vừa không."
Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái cười nhẹ, "Nha đầu, cứ tin bà ngoại đi, với dáng vóc của con, mặc vào chắc chắn sẽ nghiền ép tất cả mọi người trong bữa tiệc."
Nữu Cỗ Lộc • Linh Bái rất tự tin vì đây là hàng đặt riêng.
Nhưng ngay khi Lư Miêu Miêu cất sườn xám chuẩn bị cầm đi thay, một âm thanh không đúng lúc vang lên. "Chiếc sườn xám này tôi muốn, ra giá đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận